← Ch.1309 | Ch.1311 → |
"là ai đánh thức chúng ta?"
thanh âm trầm thấp vang vọng trong thiên địa, khiến cho Vũ Thông sáng cả mắt lên, trên khuôn mặt thoáng hiện vẻ kích động, sau đó hắn ôm quyền cao giọng nói:"Tại hạ Vũ Thông, đã sớm nghe đại danh huyền long quân từ thời viễn cổ, hiện giờ có thể giúp các vị thoát khỏi giấc ngủ say, thấy lại ánh mặt trời, đó cũng là may mắn của ta"
Vũ Thông này tâm cơ cũng khá sâu, đầu tiên cũng không thể hiện trực tiếp ý muốn chiêu mộ "huyền long quân", mà là hạ thấp thái độ, muốn huyền long quân sinh thiện cảm với hắn.
bất quá tâm cơ của hắn dù không tệ, nhưng lần này hắn mồm mép nhầm người rồi, bởi vì khuôn mặt nam tử cao lớn cùng đông đảo chiến sĩ huyền long quân đều hờ hững, cũng không vì được đánh thức mà mừng rỡ chút nào.
"đại chiến năm đó, đại thiên thế giới có giành được chiến thắng hay không?". Nam tử cao lớn chậm rãi hỏi.
Vũ Thông lập tức gật đầu nói: "Đều do tất cả các tiền bối chiến đấu hết mình, nên cuối cùng đại thiên thế giới ta cũng đánh lui được ngoại vực tà tộc".
Mục trần khẽ cụp mắt, thản nhiên nói:"Ngoại vực tộc tuy rút lui, nhưng vẫn chiếm cứ đến một nửa diện tích đại thiên thế giới, hiện giờ chúng ngày đêm nhăm nhe, ý đồ một lần nữa xâm lược đại thiên thế giới".
Vũ Thông thấy Mục Trần chọc gậy bánh xe, ánh mắt nhất thời trở nên ngoan độc nhìn hắn một cái.
nghe lời của Mục Trần, huyền long quân cũng có vài giọng nói xôn xao, không ít chiến sĩ huyền long quân đều cắn răng cắn lợi, hiểu nhiên là hận ngoại vực tà tộc đến cực hạn.
Vũ Thông thấy huyền long quân này chậm chạp không biểu hiện ra ý tứ muốn đi theo hắn, thì trong lòng cũng có chút sốt ruột, lúc này mới cười nói:"Chư vị, vũ gia ta hiện giờ là siêu cấp thế lực trên đại thiên thế giới, gia chủ cũng đã bước vào thiên chí tôn, nếu chư vị hiện không có chỗ dừng chân thì có thể tới vũ gia ta, vũ gia nhất định sẽ coi là khách quý, cực kỳ hoan nghênh!"
lần này hắn cũng không che dấu ý chiêu mộ nữa.
chỉ là, nam tử cao lớn kia chỉ lạnh nhạt nhìn hắn một cái, tuy Vũ Thông che giấu khá kỹ, nhưng ánh mắt của hắn cũng rất tinh tường, liếc một cái là nhìn ra dã tâm của Vũ Thông.
"mặc dù ngươi đánh thức bọn ta, nhưng cái này cũng không có nghĩ chúng ta phải dựa dẫm vào ngươi". Nam tử cao lớn bình tĩnh nói.
sắc mặt Vũ Thông cứng đờ, trong lòng cực kỳ tức giận, những kẻ này đúng là ngủ say nên đầu óc hỏng cả ròi, tuy huyền long quân này có sức chiến đấu mạnh mẽ, nhưng đó là trong trường hợp rơi vào tay một vị chiến trận sư cường đại, nếu không đội quân này cũng chỉ là quân đội tầm thường phối hợp ăn ý một chút mà thôi, đừng nói là địch nổi tiên phẩm thiên chí tôn, dù là một vị linh phẩm thiên chí tôn chỉ cần lật tay cũng có thể diệt sạch sẽ.
bất quá dù tức giận trong lòng, nhưng Vũ Thông cũng không lộ ra mặt chút nào, nói:"Tại hạ cũng không dám lấy sức mạnh để uy hiếp, chẳng qua là chư vị cũng nên hiểu, chỉ có nằm trong tay một chiến trận sư xuất sắc thì một đội quân mới có thể toả ra hào quang, chư vị là quân đội tinh nhuệ do huyền long chiến đế bồi dưỡng nên, chắc hẳn cũng không muốn vạn năm sau làm xấu thanh danh ngài ấy chứ?"
nam tử cao lớn gật đầu một cái nóiĐúng vậy, cho nên ta mới không muốn tuỳ ý chọn người dựa dẫm, tránh làm ô nhục thanh danh chủ nhân"
ý tứ của hắn rõ ràng là không cảm thấy Vũ Thông có đủ tư cách trở thành chủ nhân của huyền long quân.
sắc mặt Vũ Thông không nhịn được co quắp một cái, nói:"vậy ý tứ của các hạ lá nơi này còn có người xứng đáng hơn ta?"
trong lòng hắn tràn đầy lửa giận, vốn hắn cho rằng chỉ cần đánh thức huyền long quân này là bọn họ sẽ biết ơn hắn, lập tức gia nhập dưới trướng, ai ngờ những kẻ này cũng không có chút biết ơn nào, ngược lại 3 lần 4 lượt kén chọn chủ.
ánh mắt của nam tử cao lớn chậm rãi dừng lại trên người Vũ Thông cùng mục trần đang đứng giữa không trung, nói:"VÌ ngươi đánh thức bọn ta, nên cũng sẽ được ưu tiên một chút".
nghe được lời này, khoé mắt Vũ Thông khẽ giật một cái, chợt cắn răng, ưu tiên thì ưu tiên đi, cũng còn tốt hơn lả không được cái gì, ít nhất cũng làm cho hắn chiếm một chút ưu thế.
"bất quá, tất cả các chiến sĩ đều nói cho ta biết, bọn họ cũng rất có hảo cảm với vị bằng hữu này". Vũ Thông nghe nam tử cao lớn nói xong câu này, sắc mặt liền ngưng đọng lại.
bởi vì nam tử cao lớn này đang dùng ánh mắt có chút kỳ lạ nhìn Mục Trần chằm chằm.
Mục Trần nghe vậy cũng ngẩn người ra, hắn thật ra cũng đang suy nghĩ rốt cục là nên dùng cách nào mới có thể thu phục được huyền long quân này, ai ngờ, bọn họ lại nói có hảo cảm với hắn.
Mục Trần ngạc nhiên nhìn tất cả các chiến sĩ huyền long quân phía dưới, phát hiện ra bọn họ cũng đang nhìn hắn, hơn nữa, trong những ánh mắt kia dường như chưa đựng một chút cảm giác thân thiết cùng kính sợ.
Mục Trần ban đầu cũng có chút nghi ngờ, bất quá ánh mắt hắn chợt loé, dường như nghĩ ra điều gì, tâm niệm vừa động, nhất thời trong cơ thể hắn phát ra tiếng long ngâm vang dội.
Hống!
ánh sáng tử kim phóng lên cao, chỉ thấy chân long chi linh trong cơ thể hắn hiện ra, hoá thành một con tử kim cự long sau lưng hắn.
Khi chân long chi linh xuất hiện, huyền long quân phía dưới nhất thời bộc phát ra chấn động cực lớn, sắc mặt đông đảo chiến sĩ huyền long quân đều trở nên kích động, nếu không nhờ ý chí bền bỉ, chỉ sợ đã không nhịn được mà quỳ sát xuống.
Bởi vì những chiến sĩ huyền long quân này đều từng được quán chú (tưới) long huyết, tạo thành thân thể cường đại, nhưng mà điều này cũng khiến cơ thể bọn họ có thêm một ít máu long tộc, thứ này cho bọn họ sức mạnh, nhưng cũng khiến bọn họ bị huyết mạch long tộc áp chế.
Chân long chi linh của Mục Trần đúng là do chân long có huyết mạch tinh thuần nhất trong long tộc biến thành, có thể nói là Hoàng Tộc trong long tộc, cũng bởi vì thế nên bọn họ mới không tự chủ được mà nảy sinh cảm giác thân thiết cùng kính sợ đối với Mục Trần.
Thay vì nói là kính sợ Mục Trần, không bằng đúng hơn là kính sợ khí tức cùng huyết mạch chân long....
"Là khí tức chân long..." nam tử cao lớn nhìn chân long chi linh sau lưng Mục Trần, khuôn mặt lãnh đam cũng thoáng hiện vẻ kích động, , bởi vì theo ý nghĩa nào đó mà nói, bọn họ sau khi hấp thu long huyết thì cũng hoá thành long nhân, coi như một chi của Long Tộc.
Trong long tộc, long nhân có địa vị không cao, cho nên khi bọn họ thấy chân long hoàng giả của long tộc thì lập tức như dân đen thấy đế vương vậy.
ở cách đó không xa, Vũ Thông thấy cảnh này suýt nữa giận đến mức ói ra máu, hắn gian khổ, hao tổn tâm cơ mới tiến vào được huyền long không gian này, [. V N] còn tốn thêm cả một đạo phù ấn thiên chí tôn nữa mới có thể thức tỉnh huyền long quân, kết quả là lũ ngu xuẩn này lại không có chút nào cảm ơn, lạnh nhạt với hắn thì đã đành, ngược lại còn tỏ ra xem trọng Mục Trần hơn, tình cảnh trái ngược này khiến Vũ Thông có xúc động muốn huỷ diệt toàn bộ huyền long quân này, nếu như hắn có khả năng...
bất quá, một điều cũng khiến Vũ Thông hơi thở phào là, mặc dù huyền long quân này tỏ ra gần gũi với Mục Trần hơn, nhưng cũng không có ý gia nhập, dù sao những chiến sĩ này đều trải qua bách chiến, tinh thần cứng cỏi, cho nên cũng không vì Mục Trần có chân long chi linh liền bỏ qua hết thảy mà gia nhập vào.
"các hạ rốt cục muốn làm thế nào? hiện giờ các ngươi đã thức tỉnh, huyền long không gian này thiếu thốn linh lực, sợ rằng không đáp ứng được việc tu luyện của các ngươi, nếu không có trợ giúp từ bên ngoài, có lẽ không bao lâu nữa phiến không gian này sẽ vỡ vụn." Vũ Thông sắc mặt có chút khó coi, nói.
Nam tử cao lớn cười nhạt, nói: "Điều này cũng đúng... nhưng chim khôn biết chọn cảnh mà đậu, huyền long quân chúng ta tất nhiên cũng không muốn rơi vào tay kẻ tầm thường, làm ô nhục thanh danh Vương của chúng ta"
Vũ Thông hừ lạnh một tiếng, nói: "Còn lựa chọn gì nữa, hắn chỉ là một thượng vị địa chí tôn, làm sao so sánh được với ta?"
Nam tử cao lớn nghe vậy, lắc đầu nói:"Người chúng ta muốn lựa chọn là một vị chiến trận sư ưu tú, thực lực bản thân thế nào không quan trọng".
Vũ Thông phát ngấy, mấy tên khốn kiếp này luôn miệng ưu tiên hắn, kết quả hiện giờ luôn mồm nói giúp Mục Trần, quyền ưu tiên cái chó má gì chứ, không được tí chút nào!.
"Vậy các ngươi muốn chọn lựa như thế nào!", sắc mặt Vũ Thông âm trầm, nói.
"Tất nhiên là dùng cách thức của chiến trận sư". Nam tử cao lớn nói, chỉ tay về huyền long quân trên quảng trường:"Để công bằng, hai người các ngươi có thể tuỳ ý chọn số lượng huyền long quân, thục giục chiến ý đánh nhau, ai thắng tức là trình độ chiến trận sư của người đó cao hơn"
Vũ Thông nghe vậy, ánh mắt chợt loé, cười lạnh nói:"Chẳng lẽ để công bằng, không phải là nên chọn số lượng quân giống nhau sao"
Hắc tuyệt đối tự tin vào thành tựu chiến trận sư của bản thân, vì dù sao hắn cũng là người Vũ Gia dốc hết tài nguyên bồi dưỡng, cũng coi như là một bí mật của vũ gia, người khác cũng chỉ biết tu vi linh lực của hắn mạnh mẽ chứ không biết rằng thành tựu chiến trận sư của hắn cũng không kém hơn chút nào.
Lần này nam tử cao lớn lắc đầu một cái, nói:"CÓ thể điều khiển bao nhiêu quản đội là dựa vào bản lĩnh mỗi người, cho nên không có hạn chế nào"
Nghe vậy Vũ Thông mới thở phào nhẹ nhõm, nếu ngay cả điều này mà nam tử cao lớn kia cũng hạn chế thì thật sự là nhằm vào hắn rồi, bởi vì hắn cũng không tin rằng thành tựu chiến trận sư của Mục Trần lại vượt qua được hắn.
"Đã vậy thì cứ theo lời ngươi!". Vừa nói, Vũ Thông vừa lạnh lẽo nhìn Mục Trần: "Chẳng qua chỉ sợ tiểu tử này không dám!"
Hiện giờ hắn hận Mục Trần vô cùng, vốn đã là chuyện nước chảy thành sông, tự nhiên lòi ra tên Mục Trần này, kết quả khiến huyền long quân có dấu hiệu nghiêng về phía Mục Trần, làm Vũ Thông hắn lại thêm vất vả.
Mục Trần cũng coi như không thấy ánh mắt lạnh lẽo của Vũ Thông, đầu tiên hắn ôm quyền thi lễ một cái với nam tử cao lớn và đông đảo chiến sĩ huyền long quân, coi như là cảm ơn bọn họ không trực tiếp lựa chọn Vũ Thông mà cho hắn một cơ hội tranh đoạt.
sau đó, hắn mới quay đầu nhìn Vũ Thông đang hằm hè, thản thiên cười một tiếng
"nếu ngươi dám, vậy sao ta không dám?"
← Ch. 1309 | Ch. 1311 → |