← Ch.1311 | Ch.1313 → |
Đoành!
âm thanh đinh tai nhức óc vang vọng trong thiên địa, cự trảo khổng lồ không chút lưu tình vỗ lên ngập trời chiến văn kiếm ảnh
Trong lúc va chạm, cả phiến không gian kia đột nhiên sụp đổ, tựa như một cái hố đen.
Trên long trảo tràn ngập khí tức huỷ diệt đậm đặc, trong nháy mắt khi long trảo hạ xuống, chỉ thấy từng đạo kiếm ảnh cực kì sắc bén kia đột nhiên vỡ vụn ra.
rắc rắc rắc!
ảm thanh vỡ vụn của kiếm ảnh không ngừng vang lên, từng điểm sáng lấp lánh bay bầu trời.
Vũ thông nhìn thấy cảnh này, mí mắt không nhịn được chớp chớp, hiển nhiên hắn không không ngờ thế công của Mục Trần lại cường hãn đến mức này.
"hừ, ta cũng không tin ngươi có thể đột phá được vạn đạo kiếm ảnh của ta!" Vũ thông cắn răng một cái, không chút do dự thúc giục kiếm ảnh phô thiên cái địa bắn về phía long trảo.
Bành banh!
Long trảo cùng kiếm ảnh cuồn cuộn không ngừng va chạm, bất quá dưới thế công điên cuồng của kiếm ảnh, tốc độ của long trảo cũng dần chậm lại, chiến văn chi chít trên đó cũng bắt đầu ảm đạm.
Thấy cảnh này, khuôn mặt vũ thông hiện lên một nụ cười lạnh, nhưng nụ cười đó cũng không được bao lâu thì đã cứng lại.
Bởi vì hắn thấy, long trảo mang khí tức huỷ diệt kia tuy bị vô số kiếm ảnh ngăn cản, nhưng vẫn dùng tốc độ chậm chạp từ từ đánh tới chỗ hắn.
"chiến ý của tên này sao lại có thể ngưng luyện như vậy?!"
con ngươi vũ thông hơi co rụt lại, nếu xét từ số lượng chiến văn thì thật ra hắn phải chiếm một chút ưu thế, nhưng hiển nhiên, chiến ý của Mục Trần lại bền chắc hơn hắn!
xét từ ý nghĩa nào đó thì chiến ý của Huyền Long quân mà Mục Trần khống chế còn có chất lượng cao hơn hắn một bậc?
Vừa nghĩ tới đây, sắc mặt vũ thông xanh mét, đây là chuyện hắn tuyệt đối không muốn thừa nhân.
phía dưới, thống lĩnh huyền long quân cũng hơi ngẩng đầu, có chút kinh ngạc nhìn Mục Trần, thân là thống lĩnh, đương nhiên là hắn cực kỳ hiểu rõ chiến ý huyền long quân, tất nhiên là hắn cảm giác được, so với Vũ Thông, Mục Trần điều khiển chiến ý huyền long quân còn nhuần nhuyễn hơn!
Số lượng chiến văn tương đượng, nhưng không thể nghi ngờ là huyền long chiến ý mục trần ngưng tụ ra lại bền chắc và tinh thuần hơn.
Trên bầu trời, Mục Trần nhìn long trảo tuy bị vô số kiếm ảnh điên cuồng đánh chặn, nhưng vẫn chậm chạp tiến gần vũ thông, chợt hắn hít sâu một hơn, ánh mắt đột nhiên trở nên bén nhọn.
Oanh!
Đột nhiên lúc này long trảo nắm chặt lại, lập tức tạo thành long quyền, trên đó chiến ý mênh mông luân chuyển tựa như vô cùng vô tận, tản ra sự cuồng bạo không cách nào tả nổi.
"vỡ cho ta!"
Mục trần khẽ quát một tiếng, long quyền đánh ra một quyền, chớp mắt sau, vô số kiếm ảnh phía trước chợt vỡ vụn ra.
Vèo vèo!
Long quyền cực kỳ bá đạo đánh tan thế công của kiếm ảnh, tuy trên long quyền cũng hiện đầy vết kiếm nhưng vẫn mang một luồng sức mạnh kinh khủng, xuất hiện trên đầu vũ thông, mạnh mẽ đánh xuống không chút lưu tình.
Thấy bóng long quyền bao phủ tới, sắc mặt vũ thông lạl biến đổi, chợt hắn cắn răng một cái, hai tay chập vào nhau, ấn pháp biến đổi điên cuồng.
ông ông!
Đại dương chiến ý mênh mông đằng sau chợt điên cuồng cuộn trào, sau đó nhanh chóng hoá thành tầng tầng chiến ý hào quang, ngăn cản long quyền.
Bành bành!
Long quyền khổng lồ hung hăng đánh lên tầng tầng chiến ý hào quang dày đặc, đánh vỡ từng tầng một, bất quá chiến ý hào quang đổ vỡ nhưng chiến văn trên long quyền nhanh chóng ảm đảm vì chiến ý đang dần tiêu hao hết.
Ngắn ngủi vài hơi thở, vũ thông ngưng tụ ra mấy trăm chiến ý hào quang nhưng đều bị long quyền nghiền nát như củi khô, nhưng mà đến khi tầng chiến ý hào quang cuối cùng vỡ vụn thì long quyền cũng đến cực hạn, nổ tung cách đầu vũ thông mười mấy trượng.
Hừ.
Long quyền vỡ vụn ra rơi xuống vũ thông, vẫn cử làm hắn rên lên một tiếng, tóc xoã tơi bời, quần áo nát vụn, nhìn qua cực kỳ chật vật.
"vẫn ngăn cản được sao?" Mục trần thấy cảnh này, ánh mắt cũng hơi dừng lại, công kích này gần như là một kích mạnh nhất hắn có thể đánh ra, nhưng không ngờ vẫn bị vũ thông ngăn cản ờ phút chót.
Tên này hiển nhiên cũng khó giải quyết ngoài dự liệu.
Lúc này, vũ thông nhìn thấy mình bị Mục Trần ép chật vật như thế thì khuôn mặt âm trầm đáng sợ, ánh mắt như muốn nuốt sống Mục Trần.
Vốn hắn cho rằng đối phó Mục Trần là chuyện dễ như trở bàn tay, vậy mà khi giao thủ hắn mới nhận ra, đối thù mà hắn không thèm để ý lại khó chơi như vậy.
Điều này làm cho hắn sinh ra một chút hối hận, sớm biết như vậy, dù hắn trả giá cao hơn nữa cũng không để Mục Trần tiến vào trong này.
"bất luận thế nào ta cũng phải có được huyền long quân!". Ánh mắt vũ thông loé ra hàn quang như muốn nuốt người, tình hình trước mắt, thủ đoạn bình thường đã không làm gì được mục trần.
"nếu ngươi muốn chết, hôm nay ta sẽ toại nguyện cho ngươi!"
Khuôn mặt vũ thông trở nên dữ tợn, hắn khẽ cắn một cái, lặng lẽ nuốt một viên đan dược đã cất kỹ trong miệng.
oanh!
Nuốt đan dược xong, thân thể vũ thông chấn động mạnh, cảm giác trong cơ thể bộc phát ra một cỗ lực lượng to lớn, thậm chí lúc này ý niệm của hắn cũng điên cuồng tăng trưởng.
Đan dược hắn sử dụng tên là "chiến ý đan", ý nghĩa đúng như tên gọi, chính là có thể thúc đẩy chiến ý của bản thân phát triển, Đại Chúa Tể ra mắt sớm nhất tại t r u y e n f u l l. v n tuy hiệu lực của nó cực mạnh nhưng cũng có di chứng về sau, sơ xảy một cái thì ý chí bản thân sẽ không ổn định, thậm chí ngay cả thần trí cũng sẽ bị phá huỷ.
Hai mắt vũ thông đỏ bừng, hắn liều chết chịu đựng cảm giác đau nhức đến ngất đi ở trong đầu, sau đó hai tay đột nhiên kết ấn, thoáng chốc sau, một cỗ ý niệm vô cùng cường đại quét ngang ra, một lần nữa bao phủ huyền long quân phía dưới.
Hắn lại điểm binh!
Vù vù!
Khi ý niệm của hắn bao phủ, phía dưới lại có từng bóng người phóng lên cao, ngắn ngủi mấy hơi thở sau lại có gần 1000 chiến sĩ huyền long gia nhập đại quân sau lưng vũ thông.
"hả"
Nam tử cao lớn thấy vậy hơi nhíu mày lại, hiển nhiên hắn cũng nhận ra ý niệm của vũ thông đột nhiên tăng vọt, nhưng theo dự tính ban đầu của hắn, số binh sĩ huyền long quân mà Vũ Thông cùng Mục Trần có thể điều khiển cũng chỉ chừng 1000 mà thôi.
"làm sao có thể?!" Mục Trần thấy cảnh này, con ngươi cũng co rụt lại mãnh liệt, lúc trước giao thủ hắn đã sớm thấy rõ năng lực của Vũ Thông, bằng bản linh của Vũ Thông, căn bản không thể nào điều khiển được 2000 chiến sĩ huyền long quản.
Nếu miễn cưỡng thì rất có thể bị cỗ chiến ý cường đại đó phá huỷ thần trí của bản thân.
Hắn cau mày nhìn Vũ Thông, thấy ánh mắt đỏ bừng của hắn liền mơ hồ đoán ra được, vũ thông hẳn là đang sử dụng loại bí pháp nào đó, tăng trưởng ý chí bản thân, nếu không, căn bản hắn không thề điều khiển thêm 1000 chiến sĩ huyền long quân được.
"Tiểu tử, xem lần này ngươi làm sao đấu lại với ta!"
2000 chiến sĩ huyền long, chiến ý mạnh mẽ như thế phóng lên cao đều khiến cả phiến thiên địa này vặn vẹo, chiến ý của vũ thông lúc này có lẽ phải gấp đôi lúc trước!
Hắn cười dữ tợn với Mục Trần, đột nhiên chỉ tay lên không trung, oanh!
Bầu trời chấn động, từ đại dương chiến ý sau lưng vũ thông hiện lên một đạo chiến ý quang hồng (cầu vồng) lớn chừng vạn trượng, chiến ý quang hồng vọt lên, xuyên thủng không gian, không chút lưu tình đánh tới Mục Trần.
Mục Trần thấy vậy, hai tay vội vàng kết ấn, từ trong chiến ý mênh mông một lần nữa ngưng tụ ra một chiếc long trảo, đón chặn chiến ý quang hồng.
Bành!
2 bên va chạm, nhưng lần này chiến ý long trảo lập tức bị cầu vồng kia đánh vỡ tan.
ánh mắt mục trầm trầm xuống, hiện giờ chiến ý của vũ thông cực kỳ cường hãn, rõ ràng là hoàn toàn vượt qua hắn.
"haha, lúc trước không phải ngươi rất đắc ý sao?!". Nhìn thấy Mục Trần hoàn toàn yếu thế, Vũ Thông không khỏi cười như điên, tay áo vung lên, từng đạo chiến ý không ngừng ngưng luyện ra, chấn động chân trời, hung hăng lao tới phía Mục Trần.
dưới thế công cuồng bạo bậc này của vũ thông, mặc dù Mục Trần dùng hết sức thúc giục chiến ý ngăn trở, nhưng vẫn liên tiếp bại lui, chiến ý mênh mông sau lưng cũng dẩn dần trở nên mỏng manh.
rõ ràng lúc này hắn đã ờ thế bại.
phía dưới, nam tử cao lớn nhíu chặt mày nhìn Mục Trần đột nhiên bại lui, thật ra hắn cũng cảm giác được vũ thông dùng bí pháp nào đó, nhưng trước đó bọn hắn cũng không đặt ra quy định rõ ràng, chỉ thắng là thắng, bại là bại mà thôi.
Trên thế giới này vốn có rất nhiều chuyện không công bằng, đôi lúc, chỉ có kết quả cuối cùng mới là quan trọng nhất.
Trên quảng trường, đông đảo chiến sĩ huyền long quân cũng có chút thở dài tiếc nuối, bởi lý do mang trong người long huyết nên thật ra bọn hon hơi nghiêng về mục trần một chút, bất quá bọn họ là quân nhân, chung quy cũng chỉ biết phục tùng người thắng sau cùng.
Nếu Mục Trần không thề chiến thắng, thì cũng coi như giữa Mục Trần và bọn họ không có duyên phận, đã thế thì cũng không thề cố chấp được.
oanh oanh!
Từng đạo chiến ý thất luyện xuyên thủng chân trời, đánh cho chiến ý phòng ngự của mục trần tan tác tơi bời, ngay cả tầng mây chiến ý kia đều trở nên vô cùng mỏng manh, như sắp tiêu tan.
Bất quá cũng không al để ý rằng, dù mục trần liên tiếp bại lui, tình thế vô cùng nguy hiểm, nhưng trên mặt của hắn vẫn chẳng có bao nhiêu vẻ kinh hoảng, ngược lại hai mắt lại dần trở nên lạnh lẽo.
Trong tay áo của hẳn đã sớm kết ấn, dường như đang đợi điều gì.
"tiểu tử, hiện giờ quỳ xuống, có lẽ ta còn có thể tha mạng cho ngươi". Vũ thông đứng lên, ngửa mặt lên trời cười to, thần sắc dữ tợn, lúc này hắn hiển nhiên đã nắm chắc chiến thắng.
Trong tay 2000 chiến sĩ huyền long, chiến ý như thế căn bản Mục Trần không cách nào chống lại được.
Vậy mà đối với nụ cười điên cuồng của hắn, Mục Trần cũng chỉ mỉm cười khinh miệt.
"vậy ngươi chết đi!"
Vũ thông cười gằn, không chủt do dự, hai tay chập lại. chiến ý mênh mông đột nhiên ngưng tụ thành một thanh chiến mâu khổng lồ mấy chục vạn trượng, trên thân chiến mâu phải có tới trên 850 vạn chiến văn.
số lượng chiến văn như thế, đại viên mãn địa chí tôn dù chỉ nghe thôi cũng chạy mất xác.
Mục trần nhìn chiến mâu xẻ ngang vòm trời, chợt ngón tay run lên, sau đó, trên khuôn mặt tuấn dật của hắn có nụ cười thờ dài như trút được gánh nặng.
"rốt cục cũng xuất thủ sao..."
Hắn ngẩng đầu, hướng về phía vũ thông mặt mũi dữ tợn, mỉm cười nói:"Lần này cho ngươi một bài học... sau này giao thủ với người khác, nói nhảm quá nhiều thì sẽ phải hối hận"
Thạnh âm vừa dứt, ấn pháp đã sớm kết sẵn trong tay áo hắn đột nhiên biến đổi.
"nhất khí hoá tam thanh!"
Khi ấn pháp kết thành, không gian bên cạnh hắn đột nhiên vặn vẹo, thoáng sau có 2 bóng người từ trong hư vô hiện ra, chính là hắc bạch mục trần.
sau khi bọn hắn xuất hiện, liền lập tức ngồi xếp bằng trên không trung, ngay sau đó lại có thêm ý niệm càn quét ra, tiếng quát trầm thấp đột nhiên vang vọng giữa thiên địa.
"Điểm binh!"
← Ch. 1311 | Ch. 1313 → |