← Ch.0808 | Ch.0810 → |
Hiển nhiên Lâm Động không xa lạ gì với Linh ấn, từ khi tham gia Bách Triều Đại Chiến, Tô Nhu đã có được thứ này, cộng với mấy hôm trước, dưới đáy Thái Thanh Tiên Trì, Lăng Thanh Trúc cũng có được một Linh ấn.
Đối với thứ này, ngay cả Lâm Động cũng phải thấy ham muốn. Chỉ những cường giả có thực lực vô cùng cường hãn, sau khi chết mới ngưng tụ được Linh ấn. Trong đó có toàn bộ năng lượng của người đó khi còn sống, tính ra có thể là một thứ thiên tài địa bảo, chỉ có điều thứ kỳ bảo này tuyển chọn người kế thừa vô cùng khắc nghiệt. :
Bản thân Linh ấn không có trí tuệ, thường thì nó dựa vào bản năng tìm người có mức độ dung hợp cao nhất với mình. Ví dụ như trong Thái Thanh Tiên Trì, thứ Linh ấn đó tìm đến Lăng Thanh Trúc chứ không chọn Lâm Động. Điều này khiến Lâm Động vô cùng bất lực, tuy dùng biện pháp mạnh có thể sẽ đoạt được nó, nhưng nhìn chung cưỡng ép sẽ không thể có hiệu quả hoàn mỹ nhất được.
Người có Linh ấn tuy không thể sánh được với Luân Hồi Giả, nhưng lợi ích của nó cũng không nhỏ. Dù gì thì ở thời kỳ Viễn Cổ, cường giả ở Luân Hồi Cảnh cũng khá ít. Mà mấy năm nay Lâm Động cũng chỉ biết một Luân Hồi Giả duy nhất là Ứng Hoan Hoan!
Còn Linh ấn thì số lượng nhiều hơn không ít. Đương nhiên muốn có được nó cũng cần có cơ duyên nhất định, ít nhất thì Lâm Động muốn có từ lâu mà cũng chưa được.
Trong Linh ấn có năng lượng vô cùng cường hãn mà thuần túy. Số năng lượng này sẽ tăng lên cùng với thực lực của người có nó, rồi dần dần dung nhập hoàn toàn vào thân thể. Tốc độ tu luyện của người có Linh ấn nhanh hơn người thường rất nhiều. Ngoài ra vào những lúc nguy hiểm cũng có thể dùng năng lượng của Linh ấn tạm thời tăng thực lực tự thân chống lại cường địch.
Nghe nói ở một địa vực khác rộng lớn hơn Đông Huyền Vực, trong một số Đấu giá hội quy mô lớn thậm chí còn đấu giá cả Linh ấn, chỉ có điều... muốn mua được nó thì cái giá có lẽ cũng khá khủng bố!
Từ đó có thể thấy Linh ấn cũng vô cùng hiếm có, vì thế khi Lâm Động nhìn thấy trán Nguyên Thương xuất hiện Linh ấn, hắn mới kinh ngạc như vậy.
- Không ngờ Nguyên Thương lại có Linh ấn!
Trên đỉnh núi, ánh mắt Ngô Quần đầy ngưỡng mộ nhìn lên bầu trời, sau đó nhìn sang Tô Nhu ở bên cạnh. Địa vị của hắn trong Cửu Thiên Thái Thanh Cung cũng không thấp, nên cũng biết được một vài thông tin, ví dụ như chuyện Tô Nhu cũng có Linh ấn!
- Chẳng trách mà hắn trở thành kẻ ưu tú nhất trong số đệ tử Đông Huyền Vực, thì ra có Linh ấn tương trợ, đúng là bất công!
Gương mặt Tô Nhu bất bình nói. Cùng là người có Linh ấn, nàng biết lợi ích của nó đối với việc tu luyện. Lúc này xem ra Nguyên Thương đã dùng đến sức mạnh của Linh ấn, như vậy Lâm Động đã rơi vào phiền phức rồi.
Ngô Quần nhìn Tô Nhu, có chút bất lực. Hắn rất muốn nhắc nhở, lẽ nào muội quên trong người mình cũng có thứ đó... Trên thế gian này làm gì có sự công bằng tuyệt đối, có lúc, có cơ duyên được Linh ấn cũng là một loại thực lực.
- Lần này, có lẽ Lâm Động gặp nguy hiểm rồi!
Ngô Quần ngẩng đầu lên nhìn thân ảnh trẻ tuổi đứng trên cái đỉnh, ánh mắt cũng có chút khâm phục. Bất luận thắng thua thế nào thì danh tiếng Lâm Động cũng vang dội khắp Đông Huyền Vực rồi. Với thực lực Bát Nguyên Niết Bàn khiến Nguyên Thương Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành phải dùng đến Linh ấn, bản lĩnh này đủ để khiến người ta phải chấn kinh rồi.
Lăng Thanh Trúc ở bên cạnh, ánh mắt cũng hiện vẻ lo lắng. Tuy nàng biết Lâm Động có rất nhiều thủ đoạn, lần này nếu không phải dựa vào Đại Hoang Vu Kinh hấp thụ năng lượng từ môi trường xung quanh thì có lẽ không thể chống cự được đến mức này. Mà hiện giờ Nguyên Thương đã dùng đến tuyệt chiêu cuối cùng, dùng Linh ấn, thực lực của hắn sẽ đại tăng, rõ ràng tình hình Lâm Động lúc này không được khả quan.
Cả không gian bỗng xao động vì việc Nguyên Thương bất ngờ dùng đến Linh ấn. Chỗ Đạo Tông, mấy người Ứng Tiếu Tiếu đều đã không còn chút hỷ sắc nào, thay vào đó là sự lo lắng, cục thế chuyển biến quá nhanh!
Linh Chân nhìn lên trời, cười nhạt:
- Xem ra trận chiến cũng sắp kết thúc rồi!
- Vừa rồi Thần Khôi cũng chỉ khiến Lão đại dùng một chút Linh ấn, lúc này sức mạnh Linh ấn đã dùng triệt để, Lâm Động chết là cái chắc!
Lôi Thiên cũng cười lạnh.
- Lát nữa Lâm Động bị giải quyết, chắc chắn Đạo Tông sẽ hỗn loạn. Vừa rồi ta vẫn chưa giết sướng tay, vừa hay ở đây làm gì cũng có lý do chính đáng. Lần này giết nhiều hơn một chút, để sau này đệ tử Đạo Tông nhìn thầy đệ tử Nguyên Môn chúng ta là vãi cả ra quần!
Lôi Thiên cười lớn.
Bọn đệ tử Nguyên Môn ở xung quanh nghe vậy, hung quang lấp lánh trong mắt, cười lạnh gật đầu.
o0o
- Linh ấn sao? Đúng là khá bất ngờ!
Trên bầu trời, Lâm Động hít sâu một hơi nhìn Nguyên Thương ở phía xa, nói.
- Ngươi nói xem... ta nên cho ngươi chết thế nào?
Nguyên Thương vỗ vỗ bộ quần áo rách rưới trên người mình. Hình tượng của hắn lúc này có phần thảm hại, điều này cũng khiến sát ý trong mắt hắn càng nồng đậm hơn.
Lâm Động nghe thế, ánh mắt lóe hàn ý, nhưng không đợi hắn nói gì thì đồng tử đã co lại, thân hình lùi nhanh về sau.
Vút!
Đúng lúc ấy, không gian trước mặt hắn biến dạng, một thân ảnh bỗng lao ra đầy quỷ dị, thiết kiếm trong tay đem theo một luồng kiếm khí sắc lạnh nhằm thẳng cổ họng Lâm Động đâm tới.
Tốc độ của Nguyên Thương đã nhanh hơn trước đó nhiều, nhát kiếm này Lâm Động không kịp tránh, bèn bắt chéo tay trước mặt chặn lại.
Xoẹt!
Thiết kiếm chém lên tay Lâm Động, nhưng lần này không bắn ra tia lửa, cánh tay hắn hiện lên một vệt máu, tiếp đó là máu tươi chảy ra.
Rõ ràng nhờ có Linh ấn, thực lực Nguyên Thương đã bùng nổ mạnh mẽ, đòn công kích mạnh mẽ đó đã phá vỡ được lớp phòng ngự của Lâm Động!
Lâm Động lùi nhanh về sau, liếc nhìn vết thương trên tay, tuy có chút đau đớn nhưng cũng không có gì đáng ngại. Nếu không phải đã có tiến bộ về Thanh Thiên Hóa Long Quyết thì có lẽ nhát kiếm vừa rồi của Nguyên Thương đã phế luôn tay hắn rồi.
- Để xem ngươi đỡ được bao nhiêu lần!
Nguyên Thương lấy tay quệt vết máu trên kiếm, ngẩng đầu lên nhìn Lâm Động cười lạnh, sau đó ánh mắt tối lại, thân hình biến thành một đạo tàn ảnh bay ra.
Thân thể Lâm Động rung lên, đôi cánh Long dực dang rộng rồi nhanh chóng lùi về sau.
Vút!
Lâm Động vừa lùi về sau thì một đạo kiếm quang khổng lồ hàng chục trượng chém xuống nơi hắn vừa đứng. Ngay sau đó Nguyên Thương lại xuất hiện, công kích một lần nữa ập tới như vũ bão.
Trên bầu trời, hai người một đuổi một chạy, đối mặt với Nguyên Thương dùng đến Linh ấn, Lâm Động ứng phó vô cùng miễn cưỡng, nhất thờt cục diện đã bị Nguyên Thương chiếm ưu thế.
Đám đệ tử Nguyên Môn lúc này đều cười lạnh, một số người còn làm nhiều hành động chế giễu về phía các đệ tử Đạo Tông khiến không ít đệ tử Đạo Tông mặt đỏ gay.
- Hắn cứ định tháo chạy vậy sao?
Ngô Quần nhìn lên bầu rời, bất giác cười khổ. Tốc độ của Lâm Động đúng là rất nhanh, cứ cố tình tránh né như vậy, dù là Nguyên Thương cũng khó lòng giết được hắn, nhưng cứ chạy như vậy được sao?
Lăng Thanh Trúc hơi nhíu mày, nàng nhìn chăm chăm về thân ảnh không ngừng tránh né sự truy sát của Nguyên Thương, bỗng lắc đầu, khẽ nói:
- Dường như hắn đang chuẩn bị cái gì đó!
- Hửm?
Ngô Quần khựng người, rồi vô cùng hoài nghi nói:
- Tỷ cho rằng hắn vẫn còn thủ đoạn khác à? Dù có đi nữa thì lẽ nào đánh bại được Nguyên Thương có Linh ấn?
Lăng Thanh Trúc khẽ cắn môi, nàng cũng không rõ, nhưng với những gì nàng hiểu, có lẽ Lâm Động sẽ không từ bỏ. Nếu hắn đã có hành động thì chắc chắn hắn có thủ đoạn, chỉ là rốt cuộc có tác dụng không thì không rõ...
o0o
- Ngươi chỉ biết cách trốn tránh thế thôi sao? Sự uy phong vừa nãy đâu rồi?
Nguyên Thương cười khảy chế giễu.
Nhưng Lâm Động chẳng quan tâm, chỉ thấy bàn tay bên trong ống tay áo của hắn khẽ rung lên.
- Ngươi có thể trốn, để xem bọn đệ tử Đạo Tông trốn được đi đâu?
Ánh mắt Nguyên Thương tối sầm lại, thân hình quay đi, cánh tay vung xuống, một đạo kiếm khí mạnh mẽ hàng chục trượng chuyển hướng bắn về phía đệ tử Đạo Tông.
Với thực lực hiện nay của hắn, trong số các đệ tử Đạo Tông, hiển nhiên chẳng ai ngăn chặn được đòn công kích này. Vì vậy mà khi thấy thế, sắc mặt bọn họ đều kịch biến.
Sắc mặt Ứng Tiếu Tiếu trở nên khó coi, nàng nghiến răng, vừa định động thủ ngăn cản thì bỗng nhiên một thân ảnh gầy gò xuất hiện trên bầu trời, rồi dùng chính thân thể hứng lấy kiếm khí.
Một vệt máu dài một thước hiện ra trên vai Lâm Động, kéo dài xuống tận bụng hắn, máu tươi chảy ra khiến bộ dáng hắn vô cùng thê thảm.
- Lâm Động sư huynh!
Đệ tử Đạo Tông phía dưới nhìn thấy vậy, sắc mặt đều kịch biến, tất cả mọi người đều nắm chặt tay, ánh mắt đỏ ngầu.
- Đúng là có khí phách!
Nguyên Thương nhìn thích thú, rồi u ám nói:
- Giờ ngươi có chạy được nữa không?
- Không cần chạy nữa!
Lâm Động bỗng vặn vẹo thân người, bình thản nhìn vết thương trên người mình rồi ngẩng đầu lên nhìn Lâm Động, nhếch môi cười.
- Vì người nên chạy tiếp theo, sẽ là ngươi!
Lâm Động giơ hai tay ra, một quang trận huyền ảo hiện ra trong bàn tay. Hắn cắn nhẹ đầu lưỡi, một ngụm máu bắn lên quang trận. Chỉ trong chớp mắt quang trận biến thành một đạo trận đồ hàng trăm trượng bao phủ cả thiên địa, lan tỏa ra một thứ năng lượng khiến người ta phải run rẩy.
Trận đồ khổng lồ bao phủ cả thiên địa, gương mặt của Lâm Động lúc này cũng tái nhợt, hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt đỏ quạch nhìn Nguyên Thương, sau đó giọng nói lạnh băng không chút tình cảm vang lên.
- Ta đã nói rồi... ta sẽ khiến cho tất cả người của Nguyên Môn phải bồi táng cùng sư huynh đệ Đạo Tông đã hy sinh!
← Ch. 0808 | Ch. 0810 → |