Vay nóng Tinvay

Truyện:Ma Thiên Ký - Chương 0981

Ma Thiên Ký
Trọn bộ 1552 chương
Chương 0981: Tinh Lân tộc
0.00
(0 votes)


Chương (1-1552)

Siêu sale Lazada


Dịch giả: khangvan

"Còn nữa, những thứ này là Hỏa Ly Hoa, phẩm chất cũng là cực phẩm."

"Phượng Minh Thảo!"

"Long Sâm quả!"

Kim Thiên Tứ tựa hồ đối với linh thảo hiểu biết rất nhiều, thành thục phân biệt ra từng loại linh thảo, còn có dược tính và số năm tuổi, nhưng lại không hề thu thập loại nào.

Toàn bộ dược viên này đều là linh thảo, một nửa đã có dược tính hơn vạn năm, nhưng điều này cũng không kỳ quái chút nào. Phế tích thượng giới ba vạn năm mới mở một lần, hơn nữa nơi này có chút bí ẩn nên khả năng là mấy vạn năm rồi cũng không có người nào vào đây.

"Những linh thảo này vô cùng có giá trị đối với tông môn, La sư đệ, sau khi ra khỏi phế tích, ngươi đem chúng nộp lên cho tông môn thì ta tin tưởng tông môn sẽ không bạc đãi ngươi." Kim Thiên Tứ hít sâu một hơi, sau đó nói với La Thiên Thành.

La Thiên Thành nghe vậy thì ánh mắt sáng ngời, vội chắp tay nói:

"Điều này là tất nhiên, đa tạ Kim sư huynh chỉ điểm."

"Tốt lắm, mọi người nhanh chóng thu thập hết những linh thảo đã thành thục lại, sau đó liền rời khỏi đây, ta cảm thấy nơi này có chút quỷ dị." Kim Thiên Tứ nói với mọi người xung quanh.

Một phút đồng hồ sau, toàn bộ linh thảo thành thục trong dược viên đều bị hái xuống, một nửa giao cho La Thiên Thành, một nửa số còn lại thì chia đền cho năm người còn lại, mà Kim Thiên Tử chỉ lấy một chút trong đó.

"Đi thôi!" Kim Thiên Tứ nói, tinh quang quanh thân liền bao phủ lấy toàn thân, dẫn đầu bay về phía lối ra.

Mọi người thấy thế thì tự nhiên cũng không dừng lại, lần lượt hóa thành độn quang bay sát theo sau.

Lúc vào, vì lo sợ gặp nguy hiểm trong thông đạo nên mọi người đi vô cùng chậm, nhưng lúc ra thì liền một đường phi độn, không đến một lát công phu thì đã bay ra ngoài điện.

Tại thạch môn của đại điện, mọi người nhìn quanh thì thấy xung quanh đều vô cùng yên tĩnh, không thấy có điều gì dị thường thì sắc mặt cũng buông lỏng một chút.

"Ha ha, chuyến đi này đúng là không tốn bao nhiêu khí lực, lại thu được không ít dược liệu trân quý, lần này đúng là nhờ vào La sư đệ." Một tên đệ tử có dáng người khôi ngô, tươi cười nói.

Ba người Ôn Tăng nghe vậy thì liên tục gật đầu, phụ họa vài câu.

La Thiên Thành cười khẽ một tiếng, đang muốn mở miệng khiêm tốn nói vài câu thì đột nhiên thần sắc của Kim Thiên Tứ đang đứng trước mọi người biến đổi, ánh mắt nhanh chóng nhìn về bốn phía, lạnh lùng nói:

"Cẩn thận, chúng ta bị bao vây!"

Những người khác nghe vậy thì cả kinh, còn chưa kịp làm gì thì xung quanh đầm lầy đột nhiên sáng lên mười đạo lam quang, đồng thời một luồng hàn khí màu trắng từ bốn phương tám hướng tràn ra. Trong chớp mắt chúng đã bao phủ mấy trăm trượng xung quanh, không khí trở nên rét lạnh vô cùng, ngưng kết ra từng bông tuyết màu trắng, nhẹ nhàng rơi xuống.

Thanh niên khôi ngô biến sắc, thân thể khẽ động muốn bay lên phía trên.

"Dừng lại, phía trên cũng có người!" Kim Thiên Tứ ngăn hắn lại, lạnh giọng nói ra.

Lời vừa nói xong thì bọn người La Thiên Thành, Ôn Tăng đều biến sắc, bọn họ vốn cũng muốn bay lên trên, giờ phút này nghe Kim Thiên Tứ nói như vậy thì vội vàng dừng lại.

Kết quả, Kim Thiên Tứ vừa nói xong không lâu thì bốn phía trên bầu trời ba động, chậm rãi hiện ra hai bóng người màu lam.

Bọn người La Thiên Thành phản ứng cũng cực nhanh. Giờ phút này, trên người đều sáng lên các loại bảo hộ, chỉ riêng có Kim Thiên Tứ thì không động gì, như cũ đứng chắp tay, ánh mắt nhìn về phía bóng người màu lam, cuối cùng nhìn về hai bóng người trong đó, thản nhiên nói:

"Các ngươi là ai, sao lại phục kích chúng ta?"

Lúc này, quang mang xung quanh những bóng người màu lam này mới dần tán đi, nhanh chóng lộ ra thân hình, thình lình chính là tên dị tộc màu lam đã theo dõi đám người Thái Thanh Môn, trên khắp người đều mọc lên những lân phiến trong suốt màu thủy lam.

"Khà khà! Những tên Nhân tộc các ngươi đúng là buồn cười, sắp chết đến nơi rồi mà vẫn thích nói nhảm như vậy!" Trên bầu trời, hai tên dị tộc tản mát ra khí tức khổng lồ, ở hai đầu lông mày có một kí hiệu màu tím hình cánh hoa, trong đó có một tên dị tộc đeo một thanh trường thương màu lam nghe được câu hỏi của Kim Thiên Tứ thì cười lạnh nói.

"Kim sư huynh, đây chính là những tên dị tộc mà ngày đó đã đánh lén chúng ta!" Thanh niên khôi ngô thấy rõ thân hình của những bóng người màu lam này thì vô cùng tức giận nói.

Mấy người khác thì vô cùng sợ hãi!

"Một trong tam đại Yêu tộc Tinh Lân Tộc, lại còn là huyết mạch Vương tộc!"

Kim Thiên Tứ nhìn rõ bộ dáng của hai gã dị tộc màu lam trên không trung, bỗng nhiên hít sâu vào một hơi, trên mặt lần đầu lộ ra vẻ âm tình bất định.

"Thủy Tinh Triều Tịch trận, khởi!"

Một tên dị tộc Chân Đan khác, rõ ràng là một nữ tử, khuôn mặt so với tên đồng bạn đeo trường thương có vài phần tương tự, tựa hồ cũng chẳng muốn nhiều lời, cánh tay vung lên, trên người lập tức nổi lên quang mang màu nước biển.

Phần phật!

Những tên Hóa Tinh của Tinh Lân Tộc bên dưới đang bao vây đám người Kim Thiên Tứ, trong tay chẳng biết từ lúc nào đã có thêm một cây tam xoa kích, chỉ về phía trước, tiếng chú ngữ trầm thấp vang lên, quanh thân nổi lên từng màn thủy quang màu lam, nhanh chóng hợp lại giữa không trung, tạo thành một quang tráo màu lam vô cùng lớn, mặt ngoài thủy quang lưu chuyển, bao phủ toàn bộ bọn Kim Thiên Tứ vào bên trong.

La Thiên Thành khẽ quát một tiếng, ánh sáng màu bạc quanh thân nổi lên, tung ra một quyền hung mãnh.

Hư không vang lên một tiếng nứt giòn vang, một đạo đầu hổ màu bạc như thực chất lao ra, mang theo một tiếng hổ gầm, mãnh mẽ lao về phía quang tráo.

Trên đường đi, Ôn Tăng vốn một mực giữ im lặng, giờ phút này hôi quang quanh thân đại phóng, há mồm phun ra một đạo hôi quang lên một ngón tay bên tay phải, huyết quang lóe ra, máu tươi chảy ra rồi huyền phù giữa không trung, nhanh chóng ngưng kết thành một ôn nha huyết sắc.

Ôn nha: quạ.

Hôi quang quanh thân của hắn nhanh chóng nhập vào trong cơ thể ôn nha, trong nháy mắt, ôn nha cuồng trướng biến lớn lên đến hơn mười trượng, kêu lên mấy tiếng cạc cạc rồi bay nhanh ra, hùng hổ lao về phía quang tráo màu lam.

Khiến cho người ta giật mình chính là nương theo âm thanh như thủy triều vang lên, bên ngoài quang tráo chỉ lóe lên một chút, nổi lên từng vòng gợn sóng, những nơi gợn sóng này đi qua thì vô luận là quyền ảnh màu bạc hay là ôn nha màu xám, đều vô thanh vô tức tan rã rồi nhập vào trong đó.

La Thiên Thành, Ôn Tăng thấy vậy thì đều ngẩn ra, bọn họ vừa rồi đã tung ra một kích toàn lực, vậy mà cũng không thể làm cho đại trận này gợn sóng cũng không có.

"Ha ha, Thủy Tinh Triều Tịch trận này thì tu sĩ Thiên Tượng cảnh cũng có thể vây khốn, đã bị giam vào đây thì đừng có hy vọng mà còn mạng ra ngoài! Thành thật một chút thì không phải chịu đau đớn về thể xác!" Tên di tộc Chân Đan đeo lam thương thấy vậy thì khinh thường, cười lạnh nói.

Nghe được lời ấy thì ngoại trừ Kim Thiên Tứ, những người khác đều biến sắc.

Kim Thiên Tứ nhìn quang tráo màu lam bốn phía, lại nhìn về phía hai gã dị tộc Chân Đan, đồng tử hơi co lại, nhưng hắn vẫn đứng đó, không hề có động tác nào.

Giờ phút này, quang tráo thình lình lại xảy ra một ít biến hóa. Không gian xung quanh những tên dị tộc được kích động bởi thanh tam xoa kích trong tay của chúng, trên quang tráo dần hiện ra những bong bóng khí cực lớn, chúng nhanh chóng hiện ra rồi quay cuồng, trên đó là lam sắc lưu chuyển bất định.

"Không tốt, bọn chúng muốn công kích!" La Thiên Thành bỗng nhiên hét lớn một tiếng.

Hắn vừa dứt lời thì bong bóng màu lam bốn phía vỡ tung, vô số bông tuyết màu lam trong bong bóng bắn ra, từ bốn phương tám hướng đánh về phía đám người Thái Thanh Môn, khí thế vô cùng sắc bén.

Đám người Thái Thanh Môn thân ở chính giữa pháp trận, căn bản vô pháp tránh né.

"Những tên dị tộc này am hiểu công kích mang thuộc tính băng hàn, những bông tuyết này có uy lực cực lớn, mau tránh!" Thanh niên khôi ngô gấp giọng nhắc nhở, trên người đại phóng thanh quang, tế ra một tiểu thuẫn, bảo vệ xung quanh mấy trượng trước người.

Hai tên đệ tử khác của Thái Thanh Môn thấy được biến hóa của pháp trận thì lập tức tế ra linh khí hộ thể, cùng với tiểu thuẫn của nam tử thanh bào hợp thành một thể.

La Thiên Thành và Ôn Tăng thấy vậy thì cũng không nói tiếng nào, trên người toát ra ngân quang và hôi quang, đồng dạng cũng hợp thành một tầng phòng hộ.

Mấy người này không hổ là hạch tâm đệ tử Hóa Tinh kỳ của Thái Thanh Môn, lâm hiểm cảnh mà không rối loạn, lưng tựa vào nhau, trong một hô hấp đã đem hào quang đủ màu hợp lại thành một màn sáng hình tròn, bảo hộ chặt chẽ quanh thân.

Ầm ầm!

Vô số bông tuyết lam sắc đột nhiên đánh vào màn sáng đủ màu sắc kia thì một luồng man lực xuyên qua màn sáng, đánh lên người của đám đệ tử Thái Thanh Môn.

Thân thể bọn người La Thiên Thành run lên, sắc mặt trong nháy mắt trở nên trắng bệch, mà toàn bộ màn sáng hộ thể đều lắc lư, cơ hồ có thể tán loạn ngay lập tức.

Trên bầu trời, đôi nam nữ dị tộc vẫn huyền phù trên không trung không hề nhúc nhích, tựa hồ như không hề muốn động thủ.

Nhưng đúng lúc này thì Kim Thiên Tứ đang đứng trong mấy người, sắc mặt khẽ động, trong miệng khẽ thở dài, trên người bỗng nhiên nổi lên tinh quang nhàn nhạt màu trắng, thì thào nói một câu.

"Xem ra gặp phải người của tam đại yêu tộc, lại còn là huyết mạch Vương tộc thì một chút thủ đoạn bình thường, căn bản không làm gì được bọn chúng, cũng chỉ có thể làm như vậy." Vừa dứt lời thì mấy đạo tinh quang từ trên người hắn bắn ra, dung nhập vào màn sáng của đám người La Thiên Thành. Màn sáng vốn lung lay sắp đổ thì lập tức mặt ngoài tinh quang dần ổn định lại.

Ngay sau đó, từng đợt bông tuyết màu lam đánh lên màn sáng thì màn sáng này lại vô cùng cứng rắn, dễ dàng cản lại toàn bộ công kích của những bông tuyết này.

Hai tên dị tộc Chân Đan thấy cảnh này thì sắc mặt lập tức biến đổi.

Đám đệ tử Thái Thanh Môn lúc này vừa mừng vừa sợ, quay đầu nhìn về phía Kim Thiên Tứ thì thần sắc chợt ngây ngẩn ra.

Kim Thiên Tức lúc này, trên dưới thân thể đều hiện ra những sợi xích ngũ sắc linh vân, quấn quanh thân thể, nhưng mà ngoài thân hắn lại nổi lên kim quang chói mắt, xem ra đúng là đang không ngừng đánh vào những sợi xiềng xích linh văn này.

"Rắc rắc", một tiếng thanh thúy truyền đến, phía trên những sợi xiềng xích linh vân này hiện ra mấy vết rạn, kim quang trên thân Kim Thiên Tứ ngày càng sáng chói, nhưng trong mắt lại hiện ra một tia bất đắc dĩ, đột nhiên hai tay đan chéo trước người, kết xuất một pháp ấn kỳ quái.

Kim quang ngoài thân hắn phát sáng gấp đôi, xiềng xích linh vân ngũ sắc rốt cuộc không chịu đựng nổi, trong khoảnh khắc liền ầm ầm vỡ vụn, biến thành từng điểm ánh sáng ngũ sắc.

Một đạo quang trụ kim sắc thô to từ trên người Kim Thiên Tứ bay thẳng lên trời, sau đó liền chia thành mười hai đạo quang trụ bắn ra bốn phương tám hướng, đồng thời một luồng linh áp trùng thiên trong khoảnh khắc tràn ra bốn phương tám hướng.

"Tu sĩ Thiên Tượng cảnh!" Tên nam tử dị tộc đeo trường thương, mắt vừa thấy cảnh này thì nghẹn ngào kêu lên.

Hắn còn chưa dứt lời thì "Oanh" một tiếng, mười hai đạo quang trụ đã đâm vào màn sáng của Thủy Tinh Triều Tịch trận, khiến cho quang tráo của trận pháp kịch liệt run rẩy, đám dị tộc Hóa Tinh kỳ phía dưới trong nháy mắt, sắc mặt đỏ ửng, há miệng phun ra một ngụm máu tươi.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1552)