Vay nóng Tinvay

Truyện:Ngã Dục Phong Thiên - Chương 1102

Ngã Dục Phong Thiên
Trọn bộ 1965 chương
Chương 1102: Cấm Nhân Quả
0.00
(0 votes)


Chương (1-1965)

Siêu sale Shopee


Hàng trăm thân ảnh tựa như yêu, ngay tại thời khắc xông ra, tốc độ của chúng cũng tăng lên không chỉ vài lần, tu vi tổng thể thăng lên hẳn một cảnh giới lớn.

Nhất là bốn tên tu sĩ Nguyên Anh ở trong đó, thân ảnh càng bành trướng mãnh liệt, chiều cao phải tới mười trượng, tu vi có thể so với Trảm Linh!

Sau khi bị cường hóa, trong những thân ảnh này, kẻ yếu nhất cũng là tu sĩ Kết Đan, so với Nguyên Anh thì chiếm nhiều hơn hẳn.

Một cỗ lực lượng như vậy, đặt ở bất kỳ một gia tộc tông môn nào cũng đều có thể coi như chiến lực đỉnh cấp, không một thế lực nào có thể coi thường, thậm chí nhiều khi đủ để ảnh hưởng tới cục diện của một cuộc chiến quy mô nhỏ.

Đặc biệt là bốn tên Trảm Linh kia, trong tình huống Vấn Đạo tại Nam Vực không ra mặt, thì thêm một kẻ chen chân cũng có thể làm chấn động bát phương.

Mạnh Hạo hai mắt chợt lóe, hàng vạn người sau lưng hắn bỗng chốc sát khí ngập trời. Đám người của Huyết Yêu Tông này, vốn vì báo thù mới xuất ra, đối với thế lực vây công Huyết Yêu Tông trước đó, chỉ có hai sự lựa chọn, hoặc là diệt môn, hoặc là quy hàng.

Mạnh Hạo thần sắc vẫn như bình thường, ánh mắt lạnh lùng nhìn hàng trăm người xông tới. Hắn thậm chí còn không đích thân ra tay, chỉ phất tay áo, thản nhiên lên tiếng.

- Tiêu diệt.

Lời hắn vừa nói ra, phía sau lưng lập tức truyền ra tiếng gào thét.

- Giết! Đệ tử Huyết Yêu Tông sau lưng Mạnh Hạo lập tức phát ra tiếng gầm gừ, bỗng chốc, hàng vạn người toàn bộ triển khai thần thông thuật pháp, chớp mắt một cái, sóng gợn kinh thiên, muôn màu muôn vẻ, vô số thần thông ầm ầm như thủy triều, quét đi hết thảy hư vô phía trước.

Sương mù nổ ầm ầm, trực tiếp vỡ vụn, mấy trăm người kia, trong nháy mắt, ngoại trừ bốn tên Trảm Linh, những tu sĩ khác toàn bộ thân thể tan vỡ, máu me be bét.

Đây, chính là sức mạnh của mấy vạn người, mấy trăm kẻ biến dị của Thanh La Tông này, cho dù có thể so bì với trung kiên của một tông môn, nhưng đối diện với hàng vạn người ngập tràn sát khí, cũng không chịu nổi một đòn.

Tiếng nổ ầm ầm vang vọng, bốn tên tu sĩ Trảm Linh thăng cấp từ Nguyên Anh sau khi biến dị, toàn bộ đều phun ra máu tươi, nhưng vẫn không biết sợ chết, căn bản là không hề né tránh, điên cuồng xông tới, thậm chí khi sắp tới nơi, bốn tên này không ngờ lại... lựa chọn tự bạo.

Thân thể chúng còn đang thiêu đốt, thì một cỗ uy áp kinh người, từ trong thân thể chúng tràn ra, có thể thấy được vô số cường quang từ trong cơ thể chúng bắn ra, sắp sửa tự bạo.

Mạnh Hạo thần sắc không đổi, dường như ngay trong tích tắc bốn tên Trảm Linh tự bạo, bản tôn thứ hai sau lưng hắn bước ra một bước, trực tiếp đạp bước về phía trước, tay phải nhấc lên, năm ngón tay nắm thành quyền, nhấn một cái về phía trước.

Tiếng nổ ầm ầm kinh thiên, sự tự bạo của bốn tên yêu hình thành nên sự xung kích mãnh liệt, khiến cho sương mù cuồn cuộn, hư vô bị xé rách, một đám mây tựa như cái nấm sặc sỡ trực tiếp bốc lên trời, trong đó có ẩn chưa máu thịt, cùng với lực hủy diệt. Khi nó quét qua bốn phía xung quanh, lại bị bản tôn thứ hai của Mạnh Hạo trực tiếp ngăn cản ở phía trước.

Đối diện với cỗ lực lượng tự bạo kinh thiên này, tay phải của bản tôn thứ hai nhấc lên, chầm chậm nắm thành quyền, còn đám mây tựa như chiếc nấm kia, ngay tại lúc này, không còn khuếch tán nữa, mà co rút lại.

Khi nắm đấm của bản tôn thứ hai nắm chặt lại hoàn toàn, lực hủy diệt hình thành do tự bạo và đám mây hình nấm cũng như bị áp xúc tới cực hạn.

Tay phải của bản tôn thứ hai hung hăng miết một cái, oanh một tiếng, đám mây hình nấm hình thành do lực tự bạo không ngờ vậy mà... biến mất khỏi hư không.

Một màn này, lập tức làm cho tinh thần hàng vạn tu dĩ Huyết Yêu Tông phấn chấn, càng khiến cho hàng chục vạn tu sĩ Nam Vực theo sau, người nào người nấy sắc mặt đại biến, hít vào một hơi.

- Phân thân này Huyết Yêu Tông thiếu tông... không ngờ.... không ngờ.... khủng bố như vậy!

- Là bốn tên Trảm Linh tự bạo đấy, vậy mà lại bị một chưởng trực tiếp bóp nát.

- Khó trách thế lực bốn phương vây công đều không thể làm gì Huyết Yêu Tông, từng kẻ từng kẻ thân lâm vào bước đường phong núi tự vệ, Huyết Yêu Tông này... quá mạnh!

Dường như tại khoảnh khắc hàng trăm thân ảnh bị tiêu diệt, sương mù chợt cuồn cuộn, đồng loạt bay lên không trung, ở giữa không trung hóa thành một con hung thú to lớn, con hung thú này hai chân đứng thẳng, nhìn lướt qua trông giống như gấu chó.

Nhưng bộ dạng lại dữ tợn hơn, tuy không có sừng nhưng răng nanh kinh người, toàn thân sương mù lượn lờ, cặp mắt đỏ thẫm, trong khi ngửa mặt lên trời gầm thét, trực tiếp xông về phía Huyết Yêu Tông.

Uy áp kinh người tràn ra từ trên người hung thú, tuy rằng không mang quy tắc pháp tắc nhưng cảm giác hung thú này mang tới cho Mạnh Hạo, giống như Vấn Đạo.

Cùng lúc đó, Cửu Thập Cửu sơn của Thanh La Tông cũng theo làn sương hóa thành hung thú mà hiển lộ ra. Có thể thấy được ở ngay chính giữa có một vết nứt cực lớn, trong vết nứt này đang có từng tia sương đen tràn ra.

Mà thân ảnh trước đó Mạnh Hạo nhìn thấy đang ở tại nơi sâu thẳm trong vết nứt này.

- Tả hộ pháp, giết sương thú này đi. Khi Mạnh Hạo nhìn hung thú gầm thét chạy tới này một cái, lạnh nhạt nói thì kẻ đã từng là lão tổ Kim Hàn Tông sau lưng hắn, hai mắt bỗng chốc đầy huyết sắc, không hề chậm trễ bước ra, xông thẳng về phía sương thú, thậm chí khí nhấc tay còn xuất hiện một ngọn núi nhỏ, chính là chí bảo truyền thừa của Kim Hàn Tông.

Trong tiếng nổ ầm vang, hắn cùng sương thú đấu với nhau.

- Hữu hộ pháp, đem tên đang trốn ở trong lòng đất, giết đi. Trong khoảnh khắc Mạnh Hạo thong thả lên tiếng, huyết thân do Lý gia đệ tam tổ hình thành chớp mắt lộ ra vẻ khát máu, thân thể trực tiếp bước lên, la bàn chí bảo truyền thừa của Lý gia xoay vòng quanh, theo hắn tiến lên, trực tiếp tiến vào trong vết nứt.

Tiếng sấm kinh thiên, Mạnh Hạo trong không trung, trận chiến này, hắn không ra tay, hai vị hộ pháp Vấn Đạo bên mình này đã đủ giết chết hết thảy, càn quét Nam Vực.

Thống nhất toàn bộ Nam Vực, với Huyết Yêu Tông hiện tại mà nói là điều vô cùng dễ dàng. Thứ mà Mạnh Hạo cần cũng chính là loại nghiền ép này, nghiền ép tuyệt đại đa số gia tộc tông môn tại Nam Vực, triệt để thống nhất Nam Vực.

Tiếng nổ ầm ầm vang dội, sương thú phát đầu tiên không cách nào chịu đựng, dưới oanh kích đạo thần thông của lão tổ Kim Hàn Tông, cũng chỉ bảy tám hơi thở liền lập tức sụp đổ và tán ra, hóa thành vô số sương mù, cấp tốc khuếch tán ra bốn phía xung quanh.

Mà trong mặt đất, tiếng nổ ầm ầm truyền khắp bốn phía, có cả tiếng rộng giận hòa cùng trong đó. Cái xác khô héo mặc trang phục đế bào, đang giao chiến với đệ tam tổ của Lý gia, trên mình tản mát sóng dao động, không ngờ cũng là cấp độ Vấn Đạo đỉnh phong.

Hai người chiến một trận này, đại địa chấn động, một khe nứt bốc chốc toác ra, khi tiếng rống giận của xác khô ngày càng cường liệt thì Mạnh Hạo tay phải nhấc lên ra chỉ, lập tức lão tổ Kim Hàn Tông, phút chốc bay vào trong khe nứt, hợp sức hai người để chiến với xác khô này.

Không hề trì hoãn, sau thời gian khoảng nửa nén hương, cái xác khô kia dần dần bị đánh lui, tiếng rống vang vọng mang theo sự phẫn nộ cùng uất ức truyền ra.

- Mạnh Hạo... ngươi có thể đi, ta sau này sẽ không để ý tới thân phận Phong Yêu Sư của ngươi nữa, chúng ta không ai xâm phạm ai, thế nào!

- Cứ đánh tiếp như thế này, ngươi cho dù có thắng, nhưng hai tên ra tay với ta, cũng nhất định sẽ có một tên bị trọng thương, thậm chí vẫn lạc cũng không phải điều không thể!

- Chúng ta ngừng ở đây, thế nào!

- Ngươi không để ý, ta để ý! Khi Mạnh Hạo lạnh lùng lên tiếng thì bản tôn thứ hai ở sau lưng hắn, trong mắt hàn quang chợt lóe lên, thân thể bỗng chốc bước ra liền xuất hiện ngay bên ngoài vết nứt, chớp mắt đã tiến vào trong, ngay sau đó, tiếng nổ ầm ầm lại truyền ra bên ngoài một lần nữa.

Khi xác khô phát ra âm thanh kinh hãi và ngân vang, mặt đất chấn động, đùng đoàng kinh thiên, từng vết nứt xuất hiện trong phạm vi lớn, thậm chí từng ngọn núi đều đã bắt đầu sụp đổ.

Cả Thanh La Tông, lập tức trở thành một mảng hỗn loạn, ngọn núi sụp đổ, mặt đất vỡ vụn, cung điện vừa mới tu sửa xong chỗ nào cũng lúc nào cũng có thể tùy ý sụp đổ, thậm chí tới sau cùng, một cái hố sâu cực lớn, ầm một tiếng liền xuất hiện trên mặt đất.

Cắn nuốt Cửu Thập Cửu sơn, hình thành một hố thiên nhiên cực lớn. Bốn đạo trường hồng từ trong đó bay ra, một người đi trước, 3 người đi sau, phía trước chính là xác khô, hắn phun ra máu, cả người chật vật, chạy trốn với sự hoảng sợ, sau lưng hắn chính là bản tôn thứ hai của Mạnh Hạo và Tả Hữu hộ pháp.

Ba người ra tay, kinh thiên động địa, xác khô căn bản không cách nào chạy thoát, thân thể không ngừng lùi về sau, nhất là Tuế Nguyệt Mộc Kiếm ở bên mình bản tôn thứ hai, từng kiếm thời gian, khiến cho xác khô hoảng sợ tới cực điểm.

Mắt thấy ba người lại một lần nữa tiếp cận, trong mắt xác khô lộ lên một tia điên cuồng, hắn bỗng nhấc tay phải lên, trực tiếp xé lồng ngực, chớp mắt lồng ngực của hắn bị xé ra, khi máu thịt khô héo lộ ra bên ngoài cũng lộ ra vị trí trái tim của hắn, nơi đó không ngờ còn giấu một hắc sắc tiểu nhân ở bên trong.

Tên tiểu nhân này toàn thân đen như mực, có ba con mắt, không có mũi, nhưng lại có một chiếc miệng lớn, thân thể hắn dường như sinh trưởng trong trái tim này, lúc này ba con mắt bỗng nhiên mở ra, mang theo một chút u mang phút chốc bay ra. Khi nó vừa xuất hiện, xác khô run rẩy, thân thể vốn dĩ khô héo dường như bị hút đi tia sinh cơ cuối cùng, trực tiếp tử vong.

Cùng với cái chết của xác khô, tên tiểu nhân này bỗng chốc trực tiếp phi thẳng lên trời, đứng trong không trung, cúi đầu lạnh lùng nhìn Mạnh Hạo, trong mắt lộ ra vẻ oán độc cùng âm trầm, tựa như muốn đem bộ dáng của Mạnh Hạo, ghi nhớ thật kỹ.

Một màn này khiến Mạnh Hạo sửng sốt, tất cả tu sĩ xung quanh sau khi nhìn thấy một màn này cũng ngẩn người ra, không ai có thể nghĩ ra rằng trong cơ thể của xác khô vậy mà còn có một sự tồn tại kỳ dị như vậy.

- Phong Yêu Sư... việc này bản đế đã nhớ kỹ rồi, không còn lâu nữa đâu, ta sẽ khiến ngươi phải trả đủ! Hiện tại... nếu ta muốn đi, ai có thể ngăn cản! Hắc sắc tiểu nhân thanh âm sắc bén, trong khi nói chuyện thân thể bỗng bay ra, nhưng lại là hướng lên trên, tựa như muốn xông ra khỏi màn trời, xông vào tinh không.

Khi Tả Hữu hộ pháp lập tức biến ảo thần thông ngăn cản, tên hắc sắc tiểu nhân này khóe miệng lộ ra vẻ trào phúng, không trốn không né, trực tiếp xông vào bên trong những thuật pháp thần thông này, tuy nhiên hắn không mảy may thương tổn, mà trực tiếp xuyên thấu.

Bản tôn thứ hai hừ lạnh một tiếng, cũng ra tay, bầu trời xuất hiện phù văn chi tán, khi Mạnh Hạo triển khai, tia sáng phát ra vạn trượng, tiểu nhân kia hai mắt co rút lại, phát ra tiếng gào thét sắc nhọn, lập tức thân thể tuôn ra lượng lớn sương đen, xông về phía phù văn chi tán.

Oanh một tiếng, phù văn tán vỡ nát, sương mù trên người tiểu nhân, cũng đều đã bị hòa tan, thân thể hắn suy nhược đi không ít, nhưng đã ở trên cao, quay đầu lại nhìn Mạnh Hạo một cái rồi mạnh mẽ bay đi.

Mạnh Hạo ánh mắt lóe lên, hắn cảm nhận được sự uy hiếp, tên hắc sắc tiểu nhân này hắn không rõ lai lịch, nhưng trên người tên tiểu nhân này, hắn cảm nhận được nguy cơ sinh tử.

- Tuyệt đối không thể để tên đó thoát! Mạnh Hạo lắc mình một cái, khi bay ra tay phải nhấc lên, chỉ về phía tiểu nhân ở đằng xa.

Yêu Phong đệ bát cấm!

Oanh!

Tên tiểu nhân nọ thân thể run lên bần bật, nhưng chớp mắt đã giãy thoát ra được, thanh âm bén nhọn lại một lần nữa phát ra.

- Muốn cấm ta, tu vi của ngươi còn chưa đủ!

Mắt nhìn đối phương rất mau sẽ biến mất, Mạnh Hạo bỗng hít sâu một hơi, khi bình tĩnh lại, tay phải hắn nhấc lên, hướng về bầu trời chém một trảm về phương xa.

Tâm thần không linh của hắn, chỉ tồn tại nhân quả.

Phong Yêu đệ thất cấm...

Cấm Nhân Quả!


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1965)