← Ch.1575 | Ch.1577 → |
"Đây là Vân Thành?" Hàn Lập thân ở trong thanh quang, nhìn bầu trời phía xa, thần sắc trở nên cổ quái.
"không sai, tên như ý nghĩa, Vân Thành chỉ thấp hơn thiên không chi đảo ở linh giới, có thể huyền phù trên không trung. Mặc dù không thể như thiên khôgn chi đảo có thể chậm rãi theo gió phiêu lưu trên trời, nhưng tùy thời cũng có thể tự co bay cao". Giáp Thiên Mộc đứng cạnh Hàn Lập, có chút tự hào nói.
Hiện tại người hắn đang ở trên một đỉnh núi nhỏ, mà không trung cách đó mấy trăm dặm lại bất ngờ có một tòa thành to lớn đang huyền phù.
Thành thị này cách mặt đất mấy vạn trượng, chẳng những mây trắng lượn lờ mà toàn thân lại khôgn biết dùng tài liệu màu trắng nào xây dựng thân.
Diện tích khổng lồ làm cho người ta lần đầu nhìn thấy đều không thể không hoảng sợ.
Một điểm khác gây chú ý chính là hơn mười khối cầu lớn màu trắng, mỗi một khối từ xa nhìn lại thì dường như không quá lớn, nhưng nếu đến gần thì mới thấy rõ, đường kính đạt đến vạn trượng.
Về phần số lượng chuẩn xác của khối cầu thì bởi lý do chỉ nhìn được một mặt của thành thì, cho nên Hàn lập không thể đoán chính xác.
"Đó là vật gì?" Hàn lập sau khi hết hoảng sợ thì chỉ về khối cầu, không nhịn được hỏi.
"Thứ Hàn đạo hữu nói chính là Vân thành chi vệ. Chúng được Vạn cổ tộc chúng ta và Thạch Kiền Tộc hợp lực cẩn thận tạo thành, là một trong những đòn phòng ngự sát thủ của Vân Thành. Tình huống cụ thể thì sau khi đạo hữu tiến vào Vân thành, chỉ cần nghe ngóng sẽ biết. ha ha". Giáp THiên Mộc lộ ra vẻ thần bí, tươi cười nói.
Hàn lập nghe vậy thì có chút hết chỗ nói.
Bất quá hắn cũng không thật sự muốn hỏi đến cùng, cho nên hóa thành một đạo thanh quang bay đi.
Giáp Thiên Mộc cũng đồng dạng hóa thành bạch quang theo sát.
Ở ngoài mấy trăm dặm thì chưa thể khái quát được thể tích của thành này, nhưng khi đến gần hơn trăm dặm thì mới thấy Vân thành thật lớn. Cho dù kiến thức Hàn Lập rộng rãi cũng không khỏi hít một hơi.
Nhìn gần thì Vân thành cơ hồ che hơn nửa bầu trời.
Trên đường đi, bọn họ cũng bắt đầu nhìn thấy dị tộc nhân khác đang độn quang, cùng với một số thú xa, linh thuyền phi hành.
Lúc đến gần hơn thì số lượng dị tộc nhân cũng không khỏi tăng lên.
Hàn Lập lấy mắt thường có thể nhìn rõ phương hướng mình định đến là một khối cầu thật lớn, gần đó đều có rất nhiều, có thể nói là khắp nơi đều có.
Bất quá không biết vì sao, cơ hồ khi mọi người đến gần khối cầu lớn này thì đều ngoan ngoãn đi vòng, không ai dám đi thẳng qua.
Hàn Lập thấy vậy, hiển nhiên không nhịn được, nhìn vài lần.
Lam mang trong mắt thiểm động, tất cả bề mặt của khối cầu cơ hồ đều xuất hiện ngay trước mắt.
Chất liệu tạo thành khối cầu cũng giống với tài liệu tạo nên Vân thành, nhưng khi nhìn kỹ thì mặt ngoài khối cầu trơn bóng dị thường.
Khối cầu phảng phất như dùng vô số tài liệu hợp thành, mà mỗi loại tài liệu đều mơ hồ có kim ngân lưỡng sắc phù văn chớp động không thôi, làm cho chúng có vẻ thần bí.
Hàn Lập nhướng mày, cũng không khách khí đem thần niệm đảo qua khối cầu.
Kết quả khi vừa tiếp xúc bề mặt khối cầu thì liền bị một cổ cấm chế chi lực bắn ngược trở lại, căn bản không thể chui vào trong khối cầu.
Hàn Lập vẫn không cảm thấy kỳ quái, nếu điều thần bí này bị hắn nhìn thấu thì ngược lại sẽ làm cho hắn có chút kinh ngạc.
"Đạo hữu chú ý, nếu trên người có mang theo bảo vật kim chúc thì nhất định không thể đến gần chúng trong vòng ngàn trượng, nếu không tất cả đều bị chúng mạnh mẽ hút lấy, sau đó dùng hỏa thuộc tính thôn phệ. Mà tất ca thiệt hại đó, Vân thành sẽ không bồi thường chút nào". Giáp Thiên Mộc thấy Hàn Lập không ngừng đánh giá khối cầu thì mở miệng nhắc nhở.
"Có loại chuyện này sao?" Hàn Lập có chút kinh ngạc, ánh mắt sau khi đảo qua mọi người gần đó thì đã tin bảy tám phần.
Không ít độn quang gần đó đổi hướng, đều hướng vào một cái cửa thành thật lớn mà bay đi.
Giữ cửa là mười mấy tên bảo vệ mặc chiến giáp giống nhau, thần sắc nghiêm nghị đứng hai bên, khi có người muốn tiến vào thì đám người liền đến kiểm tra.
Loại kiểm tra này quả nhiên chỉ nhằm vào người tu tiên, ngoài ra thì căn bản không quan tâm đến loại người khác.
Những môn vệ mặc chiến giáp này từ đầu tới cuối đều được bảo vệ nghiêm ngặt, nhưgn cao lớn không đồng nhất. người lớn nhất thì giống như dị tộc nhân.
Hàn Lập thấy cảnh này, hai mắt không khỏi híp lại, nhưng độn quang không ngừng lại, chỉ một lát rốt cục đã cùng Giáp THiên Mộc tới cửa thành.
Lúc này gần đó có không ít độn quang đang bay tới, cho nên những môn vệ chuẩn bị đến kiểm tra, bộ dáng có hơn mười người.
Kỳ thật cái gọi là "kiểm tra", bất quá chỉ là vài tên thủ vệ cầm một khối pháp bàn hình dạng kỳ lạ, nhắm ngay khuôn mặt xa lạ quét qua vài lần, đồng thời một người khác thì tay cầm một vật, một bên nghe, một bên đem vài thứ gì đó bỏ vào bên trong.
Trên bầu trời Vân thành vẫn chưa xuất hiện quang tráo cấm chế, nhưng hết lần này tới lần khác không có một đạo độn quang nào dám cả gan trực tiếp bay vượt qua tường thành, tiến vào trong thành.
lúc này đây, Giáp Thiên mộc vẫn chưa nói gì, sau khi mỉm cười thì đột nhiên tiến về phía đội kiểm tra.
Loại hành động này giống như là giành chỗ khiến cho không ít người cảm thấy bất mãn.
Nhưng những dị tộc nhân này phần lớn đều là Trúc Cơ, Kết đan, sau khi dùng thần niệm đảo qua Giáp Thiên Mộc, biết hắn là một gã thượgn tộc, thì lập tức ngậm miệng lại, thậm chí một chút tức giận cũng không dám biểu lộ ra.
Nhưng thấy loại hành động này của Giáp Thiên Mộc, hiển nhiên dẫn đến sự chú ý của thủ vệ, mấy đạo hàn mang lăng lệ đồng thời đảo qua người Giáp THiên mộc.
Tu vi mấy người này dường như cũng không dưới Giáp THiên Mộc.
Nhưng Giáp THiên Mộc đối với cảnh này vẫn không chút hoang mang, tay áo phất lên, một khối hắc sắc lệnh bài bay ra, phóng tới tay một gã thủ vệ.
Ánh mắt tên thủ vệ kia ngẩn ra, nhưng lập tức phản ứng, một tay chụp lấy lệnh bài, ngưng thần nhìn lại.
Đồng thời môi Giáp Thiên Mộc khẽ nhúc nhích, nhưng không có chút âm thanh nào phát ra, hiển nhiên là thi triển truyền âm thuật!
Điều này làm cho những dị tộc nhân khác mở to mắt nhìn.
Tên thủ vệ kia khi nhận ra lệnh bài thì lộ ra vẻ hoảng sợ, tiếp theo khi nghe được truyền âm của Giáp Thiên Mộc thì nhất thời không có bất cứ hoài nghi gì, lúc này bước về phía trước, cầm lệnh bài trả lại cho Giáp THiên Mộc, bộ dáng vô cùng cung kính:
"Hóa ra là Giáp đại sư Vạn cổ tộc! Mời đại sư vào nhanh, mấy vị trưởng lão quý tộc đã sớm phân phó xuống, nếu đại sư bình yên trở về Vân Thành thì xin lập tức đi đến Thiên húc các gặp bọn họ. Đúng rồi, thực tế thì hiện tại trong thành có thể đã có gian tế của Giác Xi tộc trà trộn, tại hạ lập tức phái vài tên hộ vệ trực tiếp hộ tống đại sư đến Thiên húc các".
"oh, mấy vị trưởng lão đang ở Thiên húc các! Cho dù không nói thì ta cũng sẽ lập tức đi gặp bọn họ. Về phần hộ vệ thì tạm thời khôgn cần, có Hàn đạo hữu đi cùng ta thì chỉ cần không phải là Hợp Thể kỳ đánh lén, mọi chuyện đều không lo. Các nguơi tiếp tục làm việc đi. Đúng rồi, Hàn đạo hữu không phải là người THiên Vân chúng ta, chuẩn bị cho hắn một thân phận bài tự do cấp cao nhất, ta là người đứng ra bảo đảm". Sau khi Giáp THiên Mộc nhận lấy lệnh bài, thì dùng khẩu khí phân phó, trầm giọng nói.
"Vâng, đại sư!" Tên thủ vệ kia nghe vậy ngẩn ra, nhưng lập tức miệng đáp ứng nói.
Lúc này, Hàn Lập cũng không chút hoang mang đi tới.
Vài tên thủ vệ lập tức dùng pháp bảo hướng ra ngoài rung một cái.
Nhất thời Hàn Lập cảm thấy trong cổ quái viên bàn tuôn ra một cổ linh áp rất thô, tiếp theo thần niệm chi lực đột nhiên từ trên người mấy tên thủ vệ này phát ra, sau đó lại dung hợp toàn thể, đảo qua người Hàn Lập.
Trong lòng Hàn Lập cả kinh, tiếp theo trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.
Loại công pháp có thể dung hợp thần niệm của nhiều người này, hắn thật sự lần đầu tiên nhìn thấy.
Vân thành thật không hổ là đại thành trung tâm của Thiên Vân mười ba tộc, ngay cả thủ vệ cũng có bí thuật khó tin này.
Bất quá sau khi mấy tên thủ vệ dò xét tu vi của Hàn Lập thì nhất thời cũng rùng mình.
Thượng tộc thất giai, cho dù tại liên minh Thiên Vân mười ba tộc cũng rất hiếm.
Lúc này mấy tên kia sau khi nhìn qua pháp bàn, khôgn thấy có phản ứng với huyết mạch Giác Xi tộc thì trong lòng mới thả lỏng, hướng Hàn Lập nói:
"Tiền bối, đã có Giáp đại sư đảm bảo, hơn nữa cũng thông qua kiểm tra, ta lập tức luyện chế cho ngươi một khối thân phận bài cấp cao. Sau khi có bài này, ngoại trừ một số nơi cơ mật trong thành, còn lại tiền bối cứ tự do đi lại".
"Đã làm phiền các hạ!" Biểu hiện của Hàn Lập cũng rất thân thiên.
Tên thủ vệ Hóa thần kỳ này liền khách khí nói không dám.
Mà tên thủ vệ lúc trước định phái người hộ tống Giáp Thiên Mộc, giờ phút này hiển nhiên không nhắc lại. Hiển nhiên hắn cũng cho rằng, có một vị thượng tộc thất giai thì hắn không cần phái thêm người.
Chuyện tình tiếp theo cũng đơn giản, chỉ một lát sau, những người này liền luyện chế ra một khối ngọc bài đưa cho Hàn Lập, sau đó vung tay, bảo những thủ vệ khác tránh đường.
Giáp Thiên Mộc cũng không khách khí, lúc này đi nhanh vào thành, Hàn Lập không chút haong mang theo sát phía sau.
"Giáp đạo hữu, mới vừa rồi công pháp mà những người đó dung hợp thần niệm, rốt cuộc là loại bí thuật nào vậy, nếu có loại bí thuật thần kỳ đó thì khi dùng đối địch chẳng phải sẽ rất hữu dụng sao!" Hai người vừa đi vào trogn cửa thành thì Hàn Lập đột nhiên mở miệng hỏi.
← Ch. 1575 | Ch. 1577 → |