Vay nóng Tinvay

Truyện:Phàm Nhân Tu Tiên - Chương 1640

Phàm Nhân Tu Tiên
Trọn bộ 2448 chương
Chương 1640: Đoạt lộ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2448)

Siêu sale Shopee


Lại nói tiếp, nam tử họ Khuê kia đừng nhìn bề ngoài trấn định mà trong lòng lại lo âu vạn phần. Hắn tự hỏi vừa ly khai đám người Hàn Lập, ở trên đường một khắc cũng không dừng lại mà đến chỗ này lại bị nhiều ma thú bỗng nhiên xuất hiện ngăn chặn như vậy thì trong lòng kinh sợ phải biết.

Trong đám ma thú đối diện thì chủ yếu là trung giai nhưng cao giai ma thú cũng có hơn ba mươi con, cộng thêm gã cầm đầu có hai sừng tu vi không kém hắn. Hắn tuy tự phụ nhưng cũng biết nếu động thủ thì tuyệt đối chỉ có ngã xuống mà thôi. Hy vọng duy nhất là nghĩ cách thoát khỏi đám cao giai ma thú này sau đó dùng tốc độ nhanh nhất mà chạy nhưng sau đó hắn lại thấy trong đám cao giai ma thú này có đến bảy tám con phi trùng ma thú, sau lưng có một đôi hoặc mấy đôi cánh thì trong lòng lại lặng đi.

Nhìn mấy con thú này đã biết độn tốc tuyệt đối không chậm. Nếu là hai ba con thì hắn còn có thể cố sức một chút nhưng nhiều như vậy thì hắn tuyệt đối không hề chạy thoát. Lúc này Hàn Lập lại xuất hiện tương đương với việc lập tức đem áp lực san sẻ đi hơn phân nửa, sinh cơ ban đầu không đủ một thanh nay đã được mấy thành. Điều này khiến nam tử họ Khuê mừng rỡ.

Tiêm Tiêm nhìn thấy tình hình này thì sắc mặt cực kỳ khó coi. Sắc mặt Hàn Lập thì đỡ hơn một chút nhưng ánh mắt chớp động không thôi, hắn huyền phù tại chỗ không nhúc nhích mà cũng không biết đang nghĩ cái gì.

Đám ma thú đối diện tuy rằng đông nhưng đều là mới khai mở linh trí cho nên tuy rằng cả đám ô hợp tụ tập một chỗ nhưng cũng không có xuất hiện tình trạng la ó hỗn loạn. Ngược lại cả đám dùng ánh mắt như nhìn người chế hung hăng nhìn chằm chằm vào ba người.

Quỷ dị chính là, nơi đây đang im ắng thì ngay sau đó sự yên lặng đã bị một gã đánh vỡ.

"Ha ha, đúng là ngươi. Đúng vậy, đây chính là kẻ đã giết thiếu chủ. Chỉ cần đem ngươi diệt sát hoặc là bắt giữ trở về, chủ nhân nhất định sẽ trọng thưởng. Sát! Hai người kia cũng làm thịt đi. Còn người này tận lực bắt sống cho ta."

Tên ma thú có hai sừng tên là Ngũ Khấp kia sau khi thấy rõ ràng tướng mạo của Hàn Lập thì bỗng nhiên mở to mồm cười rộ lên, sau đó bỗng nhiên dừng tiếng cười lại, phát ra sát khí đằng đằng lên tiếng phân phó.

Lời này vừa ra khỏi miệng, trong đám trung cao giai ma thú phía sau các loại tiếng hô đồng thời phát ra, sau đó hắc phong cuồn cuộn kéo thẳng đến ba người Hàn Lập mà ở phía trước hắc phong cũng có hơn mười đạo độn quang loé lên, đi trước hắc phong mà lao thẳng tới chỗ Hàn Lập. Trong hắc quang chính là một con quái cầm ba đầu, sau lưng có hai cánh chim thật lớn.

Về phần ma thú hai sừng, bên ngoài thân lục mang một trận loé lên, dưới chân xuất hiện một cái lục hoàn nhìn như bình thường nhưng chỉ nhoáng lên một cái liền bắn ra ngoài hơn mười trượng, độn tốc không kém lại phi trùng ma thú là mấy. Phương hướng nó bay đến đúng là chỗ Hàn Lập, chỉ thấy loé lên thì đã tới trước mặt.

"Chia nhau mà chạy!"

Hàn Lập thấy đối phương nhận ra mình thì kinh ngạc, trong miệng lạnh lùng nói một tiếng nhỏ rồi hoá thành độn quang phá không mà bay vọt đi. Thanh quang vừa loé lên thì đã độn được hơn mười trượng rồi không hề dừng lại mà cấp tốc vọt đi.

Hắn cũng không chạy về hướng đám ma thú đối diện mà cũng không có lui lại vào trong đám sương mù mà nhắm một bên phi độn đi. Tiêm Tiêm cùng nam tử họ Khuê động tác cũng không chậm, cơ hồ trong nhất thời, nam tử họ Khuê há mồm phun ra một đoàn huyết khí, huyết khí này chui vào phi xa dưới chân, nhất thời phát ra một tiếng "sưu" liền biến mất không thấy bóng dáng. Ngay sau đó, cách đó hơn trăm trượng huyết xa chợt loé lên rồi quỷ dị hiện ra, tiếp theo nó phát ra một tiếng rít rồi hoá thành một đoàn hắc khí phá không mà chạy.

Về phần Tiêm Tiêm, sau khi nghe Hàn Lập nói thì cũng cắn răng, tay áo bào run lên rồi lấy ra một cái tiểu kỳ trong suốt ngoài thân bạch quang chợt loé, trong nháy mắt nàng cũng đã hoá thành một đoàn quang cầu màu trắng thật lớn, sau khi quay tròn thì "phanh" một tiếng chia làm mấy trăm khoả bạch cầu giống như nhau đồng thời bắn ra bốn phía.

Mỗi một khoả đều có tốc độ mau lẹ kinh người, chỉ nhoáng lên một cái đã chỉ còn lại tàn ảnh kéo dài qua hai ba mươi trượng. Mặc dù khá nhiều bạch sắc quang cầu bị đám ma thú hoặc há mồm phun khí hoặc giơ tay đánh đều tán loạn tiêu thất nhưng đại đa số bạch quang cầu vẫn trốn được ra hơn trăm trượng. Ở đây rất nhiều cao giai ma thú nhưng lại không có kẻ nào có thể nhìn ra cái quang cầu nào mới là chân thân của Tinh Tộc nữ tử.

Vừa thấy ba người Hàn Lập vô luận là tu vi mạnh yếu nhưng đều có thủ đoạn như vậy, trong lòng ma thú hai sừng cực kỳ giận dữ, trong miệng rống to, hai tay vung ra đem hai khoả bạch sắc quang cầu bay qua bên người đánh nát tiếp theo dưới chân lục bàn chợt loé lên mà biến ảo thanh một cái thuyền độc mộc xanh biếc gào thét mà truy theo Hàn Lập. Ở phía sau có một con ma ưng màu đen dài hơn một trượng cùng với một con thanh phong dài vài thước, trên người ẩn hiện có lôi quang chớp động. Ba kẻ này tựa hồ nhận thức chuẩn Hàn Lập nên đều lấy tốc độ không thua độn quang của Hàn Lập mà gắt gao đuổi theo.

Ở phía sau nam tử họ Khuê đồng dạng có mấy con cao giai ma thú độn tốc không chậm đuổi theo. Về phần mấy con ma thú am hiểu phi hành khác sau khi hơi do dự thì nhằm hướng bạch cầu đang chạy tứ tán mà đuổi theo. Về phần đám ma phong, ma ưng thì vẫn phi hành thành bộ ba mà nhằm hướng Hàn Lập cùng nam tử họ Khuê mà đuổi theo.

Hàn Lập tự nhiên đem mọi phát sinh phía sau xem rõ ràng. Mắt thấy Tinh Tộc nữ tử quả nheien còn lưu lại hậu thủ ở sau thì trong lòng buông lỏng, lúc này một lòng khống chế độn quang mà chạy.

Lấy tốc độ hiện tại của Hàn Lập, có thể nói là cực nhanh. Ngay lập tức đã ra ngoài ngàn dặm. Đảo mắt công phu đã phi độn ra mấy vạn dặm nhưng quay đầu nhìn lại vẫn thấy phía xa có ba đầu ma thú dai dẳng đuổi sát phía sau, căn bản là không có bị bỏ xa mà ở chỗ xa hơn thấy có một cỗ hắc phong đồng dạng đang đuổi theo không bỏ.

Hàn Lập trong mắt hàn quang chợt loé. Đối với ba con cao giai ma thú ở phía sau hắn thật ra không sợ nhưng nếu bị ba gã này cuốn lấy một lát rồi lại bị mấy chục con ma thú khác ở phía sau chạy đến vây quanh thì không ổn. Lấy tu vi chưa khôi phục hiện giờ của hắn thì quả thật là ăn không tiêu.

Trong lòng nghĩ như vậy nên Hàn Lập ở trong độn quan không hề chần chờ, một tay bấm quyết, sau lưng nhất thời có tiếng sấm nổi lên rồi một đôi cánh trong suốt hiện lên. Hai cánh hơi hơi run lên mà có một tiếng sét truyền ra. Theo đó độn quang run lên mà hoá thành một đạo hồ quang xanh trắng bắn ra, sau khi chợt loé lên thì bỗng nhiên biến mất không thấy.

Ngay sau đó, ở một chỗ cách đó hơn trăm trượng, hồ quang xanh trắng lấp loé mà thoáng hiện ra nhưng nó chỉ dừng lại một chút rồi lại lập tức bắn đi không thấy bóng dáng. Cứ như vậy, Hàn Lập điên cuồng thúc dục Phong Lôi Sí đem Lôi độn thuật thi triển đến mức xuất thần nhập hoá.

Hồ quang xanh trắng chỉ loé lên mấy cái mà đã đem ba con ma thú phía sau bỏ xa hơn trăm trượng. Ngũ Khấp thấy vậy thì đầu tiên là cả kinh, trong lòng khẩn trương. Nếu hắn thực sự để cho kẻ phía trước chạy thoát thì khi trở về kết cục như thế nào cũng có thể nghĩ ra. Lúc này nó bỗng nhiên há mồm phun ra một cái gương đồng hình tam giác. Hoàng quang mênh mông, mặt ngoài nhìn như mơ hồ dị thường!

Con ma thú hai sừng này quay đầu lại nhìn hai con ma thú cao giai kia, trong miệng gầm nhẹ một tiếng. Vừa nghe tiếng hô này, ma ưng cùng thanh phong nhìn liếc mắt một cái, trong mắt đều lộ ra bộ dáng chần chờ nhưng ma thú hai sừng trên mặt hung quang chợt loé rồi bỗng nhiên rống tao một tiếng. Lúc này trong tiếng rống lại tràn ngập sát khí. Thấy vậy ma ưng cùng thanh phong run lên, bộ dáng miễn cưỡng đến cực điểm há mồm phân biệt phun ra hai viên châu to cỡ nắm tay, hai viên châu sau khi hiện ra thì bay vào trong gương.

Gương đồng hình tam giác lập tức rung lên phát ra tiếng động vù vù đồng thời trên mặt kính linh quang chợt loé lên rồi bỗng nhiên đổi hai màu xanh đen. Ngũ Khấp thấy vậy thì mừng rỡ, cầm gương đồng trong tay ném lên không trung đồng thời cũng há mồm phun ra một viên châu màu xám. Viên châu này vây quanh gương đồng một cái rồi loé lên tiến vào trong mặt kính. Nhất thời tấm gương đồng chấn động phát ra thanh âm sắc bén đồng thời linh quang phát ra lại biến thành màu xám xịt.

Tiếp theo, chỉ thấy ma thú hai sừng vươn ra một ngón tay nhắm hướng gương đồng hung hăng điểm ra. Nhất thời mặt ngoài gương linh quang đại phóng mà phun ra một đạo tam sắc quang hà. Quang hà này giống như du long rời bến, sau khi loé lên đã đem ba con ma thú quấn vào trong đó mà thân mình gương đồng nhoáng lên một cái cũng tiến vào trong quang hà. Tiếp theo, quang hà vừa động liền vô thanh vô tức lướt qua khoảng cách tám mươi trượng, giống như u linh nhằm hướng hồ quang đuổi theo.

Tam ma mượn bảo vật, đem lực lượng ba người ngưng tụ cùng nhau khiến độn tốc một chút tăng lên gấp bội. Tuy rằng thoạt nhìn còn hơi chậm hơn so với Hàn Lập một chút nhưng Ngũ Khấp lại thở dài nhẹ nhõm một hơi. Đối phương tu vi không bằng hắn mà bọn họ lại dùng biện pháp đem pháp lực ngưng tụ cùng nhau thúc giục bảo vật. Trong quãng thời gian dài không tin đối phương còn có thể bảo trì tốc độ quỷ dị trước mắt, việc bắt kịp đối phương chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

Trong hồ quang xanh trắng phía trước, tiếng sấm trầm thấp như ẩn hiện còn tam giác quang hà lại yên lặng như quỷ mị. Hai cái một trước một sau bay vọt đi, không lâu sau đã biến mất phía cuối chân trời. Mà cỗ ma phong đen tuyền đuổi theo mấy vạn dặm nhưng mắt thấy Hàn Lập cùng ba con ma thú độn tốc càng nhanh cuối cùng bóng dáng biệt tăm thì hắc phong tán đi, hơn ba mươi đầu trung cao giai ma thú hiện thân ra đứng tại chỗ hai mặt nhìn nhau.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2448)