Vay nóng Tinvay

Truyện:Phàm Nhân Tu Tiên - Chương 1724

Phàm Nhân Tu Tiên
Trọn bộ 2448 chương
Chương 1724: Cự viên hung uy
0.00
(0 votes)


Chương (1-2448)

Siêu sale Shopee


Dưới công kích của bạch sắc khí lãng, toàn bộ phi kiếm đều huỷ diệt nhưng kim giác thanh niên cũng không có ý tứ dừng tay lại, bạch sắc tiểu chung lại vang lên thêm hai tiếng nữa, bạch sắc khí lãng lại tiếp tục cuốn tới khắp nơi trong không gian.

Cùng lúc đó, pháp tướng phía sau lưng hắn cũng nâng tay lên đem hai bảo vật lần nữa tế ra, tam sắc quang diễm đầy trời cùng hoả vân cuồn cuộn tuôn ra. Khi đó thần sắc của hắn bỗng chuyển sang tái xanh, miệng chợt hé phun ra một cỗ hắc khí nồng đậm, sau đó hắc khí lại bao lấy thân hình hắn vào bên trong.

Tiếng quỷ khóc sói tru liên tiếp nổi lên, bên trong hắc khí vô số bịch lục tế ti như ẩn như hiện tản mát ra một cỗ xú khí nồng đậm. Kim giác thanh niên vừa ra tay cư nhiên lại đem một loạt thần thông thi triển ra nhằm nhất kích diệt sát Hàn Lập.

Thấy cảnh này, Hàn Lập cũng hơi rùng mình một chút.

Công kích từ những thần thông khác đối với hắn cũng không có gì đáng để đặt trong mắt nhưng hắn lại rất kiêng kị bạch sắc khí lãng do tiểu chung thả ra, đó là không gian thần thông công kích. Bất quá, bởi vì pháp lực chưa phục hồi hoàn toàn cho nên hắn cũng không muốn dây dưa lâu dài với tên thanh niên đối diện, trong lòng nhất thời trầm xuống, tâm niệm nhanh chóng chuyển động. Kim thân một bên bỗng nhiên tử kim linh quang đại phóng hào quang, từ bên trong hào quang trận trận phạm âm truyền ra. Bên trong kim quang mơ hồ có tử sắc phù văn phiên động không thôi, sau đó kim thân nâng một cánh tay lên rồi đánh ra một trào vào hư không, bỗng nhiên một cái kim sắc tàn nhận hiện lên trong tay.

Vừa xuất hiện, tàn nhận bắt chợt tiêm minh một tiếng!

Dưới tiếng tiêm minh này, phương viên vài dặm phụ cận thiên địa nguyên khí bỗng nhiên sôi trào hình thành vô số ngũ sắc quang hà hiện lên triều bái cuồn cuộn hướng về phía tàn nhận. Cũng vì đây là Nghiễm Hàn Giới nên thiên địa nguyên khí nồng đậm hơn linh giới mấy lần nên mới xảy ra thiên tượng kinh người như thế.

Ngũ sắc quang hà ẩn chứa vô số thiên địa linh khí khiến cho tên thanh niên phía đối diện thần sắc không khỏi biển đổi nhưng không cần chờ hắn có phản ứng gì khác, ngoài thân kim thân linh quang lưu chuyển không ngừng, kim quang dọc theo cánh tay mà điên cuồng rót vào trong kim nhận trong tay. Vốn kim thân nguyên bản cao khoảng hai trượng nhưng thoáng cái thì đã quỷ dị hạ thấp xuống một chút, còn tàn nhận trong tay kim thân nguyên bản không có lưỡi đao nhưng sau khi kim quang chợt loé lên liền huyễn hoá ra một lưỡi kim nhận đầy đủ.

Kim nhận trọn vẹn trong tay kim thân bỗng nhiên phát ra thanh âm "chi chi" không ngừng, trên bầu trời ngũ sắc linh quang bỗng nhiên quay tít thành một vòng, sau đó hướng về phía chuôi kim nhận điên cuồng chui vào. Sau thời gian mấy nhịp thở công phu, kim nhận phảng phất như cái động không đáy đem ngũ sắc linh quang đầy trời hấp thu không còn một mảnh.

Vốn kim nhận sau khi huyễn hoá ra chỉ dài có vài thước nhưng sau khi hấp thu ngũ sắc linh quang thì đã biến dài ra tầm một trượng, mặt ngoài kim sắc phù văn lưu chuyển chớp động không ngừng, vô thanh vô tức hướng về phía đối diện chém ra một kích.

Một đạo kim quang hình bán nguyệt từ trên kim nhận phóng thẳng ra, lúc bắt đầu kim quang chỉ dài không quá vài xích nhưng sau khi chớp động mấy cái thì dần dần kéo dài ra mà điên hướng về phía đối diện quét tới.

Kim giác thanh niên phía đối diện thấy cảnh này thì trong lòng hoảng sợ không thôi nhưng đã đến nước này thì tự nhiên là không thể nào cùng Hàn Lập giảng hoà được nữa. Lúc này trong miệng hắn hét to một tiếng, đồng thời ngón tay hướng về phía Hàn Lập ngưng trọng điểm ra một chỉ.

Nhất thời bạch sắc khí lãng, hoả vân, tam sắc hoả lãng cùng hắc khí quay cuồng một trận rồi hướng về phía kim quang đón đầu đánh tới.

Hoả vân, hắc khí, tam sắc hoả lãng cùng kim quang vừa tiếp xúc kim quang đã bộc phát ra một tiếng nổ kinh người nhưng chợt rít lên một tiếng mà tản ra, căn bản không thể ngăn cản chút nào. Về phần bạch sắc khí lãng kia cũng cuồn cuộn xông thẳng vào kim quang mà bộc phát ra một tiếng nổ khác thường.

Hai tầng công kích đan vào nhau, chợt loé lên rồi lâm vào thế giằng co không dứt.

"Huyền Thiên thánh khí!"

Vốn đã có chút hoài nghi trong lòng nhưng vừa thấy cảnh này thì sắc mặt tên thanh niên kia bỗng trầm xuống. Hắn có thể nhận ra thanh Huyền Thiên tàn nhận vì dưới công kích của tiểu chung kia mà cũng không mảy may rơi xuống hạ phong, bất quá hắn chỉ có thể coi đấy là Huyền Thiên thánh khí mà thôi.

Huyền Thiên tàn nhận vốn dĩ khuyết mất lưỡi đao cho nên uy năng tự nhiên là còn lại mấy phần cho nên cũng có chút tương tự như Huyền Thiên thánh khí. Huyền Thiên thánh khí vốn dĩ chỉ là phỏng chế từ Huyền Thiên chi bảo nên cũng có một phần thần thông cùng uy năng của loại bảo vật nghịch thiên này.

Lúc này chỉ thấy cổ tay của tên thanh niên kia khẽ động, đem vật trong tay ném lên không trung, sau đó nâng một ngón tay hướng về phía tiểu chung đánh ra một chỉ.

"Đương đương" mấy tiếng truyền ra.

Ngón tay mơ hồ có ẩn ẩn một tia máu, mỗi lần bắn ra thì sắc mặt của tên thanh niên cũng trắng bệch đôi chút. Bảy tám tiếng chuông liên tục phát ra thì sắc mặt của hắn đã chuyển sang trắng bệch không còn giọt máu. Hiển nhiên làm mỗi lần thôi động tiểu chung tương đương với việc tổn hao nguyên khí vô cùng lớn, cho dù hắn có tu vi Luyện Hư đỉnh giai thì cũng không thể chống đỡ được lâu dài.

Không gì hơn ngoài mấy tiếng chuông phát ra từ tiểu chung, tự nhiên hiệu quả cũng rất kinh người.

Hàn Lập vừa nghe thấy mấy tiếng chuông ngân phát ra thì trong nháy mắt chỉ cảm thấy hai bên tai chợt ông ông lên một trận, bốn phía cảnh sắc mơ hồ như lọt vào khu vực không gian chi lực công kích. Một kích bất ngờ này tự nhiên khiến hắn thất hồn lạc phách nhưng lập tức trong lòng liền thúc dục pháp quyết, bên ngoài ma giáp vốn dĩ đã được khoác lên trên người hắn từ trước chợt toát ra tầng tầng hắc sắc phù văn, những phù văn này quay tít tại chỗ rồi bạo liệt ra. Một cỗ hắc sắc quái phong trong nháy mắt được hình thành, một cỗ vô hình chi lực đem không gian phụ cận hắn bao voà trong đó.

Không gian chi lực do tiểu chung quỷ dị kia tạo thành va chạm với hắc sắc quái phong, ban đầu chỉ có thể khiến cho hắc sắc quái phong vặn vẹo một trận, rồi cùng với vô hình chi lực do quái phong tạo thành triệt tiêu lẫn nhau, không cách nào gây ra tổn thương cho Hàn Lập ở bên trong quái phong được.

Bất quá, khi tiếng chuông thứ hai truyền đến, hắc sắc quái phong "phanh" một tiếng liền trực tiếp tan thành mây khói, bộ dáng không thể ngăn cản mảy may. Mà tiếng chuông thứ ba vang lên, ma giáp ngoài thân Hàn Lập bỗng nhiên thả ra hắc sắc hào quang chói mắt, phụ cận hư không dao động từng trận, phát ra tiếng xé gió vù vù.

Không gian chi lực trực tiếp đánh lên thiên ngoại ma giáp, khiến cho hắc quang lung lay từng trận. Hàn Lập trước đây đã từng sử dụng Huyền Thiên chi bảo, đối với sự lợi hại của pháp tắc chi lực vô cùng rõ ràng, chỉ thấy sắc mặt hắn biến đổi mấy lần, vội vàng bấm quyết.

Một tiếng sấm truyền tới, sau lưng hắn thanh bạch hồ quang chợt loé lên, một đôi cánh trong suốt hiện ra. Mà đúng lúc này tiếng chuông thứ ba đã văng vẳng truyền đến, hắc quang do ma giáp thả ra như ngưng kết lại thành thực thể, dưới tác động của thanh âm này liền vỡ vụn ra ngay tức khắc.

Thấy cảnh này, khoẽ miêng hắn khẽ co giật vài cái, không hề chần chừ, đôi cánh sau lưng khẽ động cả người liền hoá thành một đạo hồ quang thanh bạch biến mất tại chỗ. Sau một khắc chỗ hắn đứng lúc trước chợt xuất hiện không gian ba động, rồi biến thành một hắc động đen ngòm.

Khó khăn lắm mới tránh thoát khỏi công kích này thì đến lần tiếng vang thứ tư, trong nháy mắt cách đó hơn hai mươi trượng chợt "phịch" một tiếng, một đoàn thanh bạch hồ quang trống rỗng xuất hiện, nhân ảnh bên trong hồ quang loạng choạng ngã vật ra. Chính là Hàn Lập vừa mới sử dụng Phong Lôi Sí thi triển độn thuật vậy mà bị tiếng chuông của tiểu chung kia dễ dàng phá vỡ.

Thêm một tiếng vang dài dằng dặc truyền đến, Hàn Lập chỉ cảm thấy không gian bốn phía căng thẳng hẳn lên, cả người bị thiên địa pháp tắc không chút khách khí bao vào trong đó. Không gian chi lực thoáng cái hoá thành một cỗ hấp lực vô cùng to đè ép lên trên thân hình hắn, tiếp theo hấp lực đột nhiên hướng bốn phương tám hướng bắn đi, dĩ nhiên là muốn xé Hàn Lập ra thành muôn mảnh.

Nhưng vào thời khắc này, Hàn Lập hai mắt mở trừng trừng ra, ngửa mặt lên trời rống lớn một tiếng.

Trên người hắn kim quang chói mắt rồi sinh ra vô số tơ vàng óng ánh, đồng thời răng nanh hoàn toàn lộ ra, trong nháy mắt hắn đã biên thành một đầu kim mao cự viên.

Cự viên này cao tới năm sáu trượng, tướng mạo hung ác, tứ chi thô to, phảng phất như có lực lượng vô cùng lớn.

Cự viên điên cuồng rống lên, tứ chi đồng thời dùng sức vung lên.

Một tiếng "phanh" truyền ra, bốn phía trong hư không phảng phất như có thứ gì đó bị kích vỡ ra, sau đó cự viên lại nhe răng cười một cái, thân thể đong đưa sải chân bước tới. Cũng không biết làm như thế nào mà chỉ thấy mỗi bước chân lại có thể kéo dài qua ba bốn mươi trượng, một chút đã tới sát bên cạnh tên thanh niên kia, sau đó cự viên liền nâng tay hung hăng đánh ra một trảo.

Một cỗ ác phong gào thét phóng thẳng chỗ tên thanh niên kia.

Kim giác thanh niên sau khi hao tổn nguyên khí để thúc dục tiểu chung công kích Hàn Lập, mắt thấy công kích của tiểu chung không thể giải quyết được Hàn Lập ngay lập tức thì chỉ biết há miệng trợn mắt đứng sững tại chỗ. Mà khi Hàn Lập hoá thành cự viên thì hắn lại càng không thể tin nổi vào mắt mình được nữa.

Đối với cự viên do Hàn Lập biến thành chỉ với mấy bước chân đã đến bên cạnh hắn rồi hung đánh thẳng về phía hắn nhưng hắn cũng không còn bao nhiêu linh mẫn để ứng phó kịp, căn bản là không kịp thi pháp thúc dục tiểu chung chống lại cự trảo của cự viên.

Mặc dù hắn đối với biến thân cự viên của Hàn Lập không biết chút nào nhưng chỉ dựa vào sự mạnh mẽ của thân thể cự viên mà đễ dàng ngạnh kháng với không gian chi lực thì hắn cũng không dám xem nhẹ chút nào. Cho nên tên thanh niên kia chỉ còn bất đắc dĩ chỉ có thể một tay bắt quyết thật nhanh, pháp tướng sau lưng toàn thân hào quang đại thịnh, hai tay úp lại huyễn hoá thành một thanh lam sắc cự nhận hướng lên trên cự trảo đón đầu đánh tới.

Hàn quang trong mắt chợt loé, đối với công kích của lam nhận kia căn bản không quan tâm tới, ngược lại khí lực toàn thân đều dồn cả vào cự trảo đánh tiếp tục đánh tới.

Một tiếng kim chúc va chạm với nhau truyền ra!

Lam nhận kia khi vừa mới tiếp xúc với cự trảo thì đột nhiên rung mạnh một cái rồi hoá thành vô số đoản nhận hung hăng đánh thẳng lên thân thể của cự viên. Chỉ thấy ngoài da của cự viên kim quang chợt loé lên liền đánh văng tất cả lam sắc tàn nhận, ngay cả một vết xước để lại trên da cũng không có.

"A!"

Một tiếng kinh sợ từ trong miệng tên thanh niên kia truyền ra, trong lòng hắn vô cùng hoảng sợ, không lưỡng lự chút nào liền thúc dục pháp quyết khiến cho pháp tướng sau lưng bắt đầu huy động song chưởng hung hăng lao thẳng tới cự viên điên cuồng đánh tới. Đồng thời một cỗ hắc khí có pha một chút bích ti hướng không trung bắn đi, một cánh tay tiếp tục nhấc nên, trên mặt huyết quang chợt loé, một tia máu từ đầu ngón tay phun ra.

Hắn không tiếc tổn hao nguyên khí tiếp tục sử dụng tiểu chung công kích Hàn Lập nhưng hắn hiển nhiên đã coi thường sự bá đạo của kim mao cự viên!

Khi lam sắc pháp tướng vừa mới lao vào ngăn cản cự viên thì một chút đã bị kim quang ngoài thân cự viên đánh cho tan thành bụi, về phần đám hắc khí này thì đều bị tiêu diệt dưới cự trảo của cự viên.

Lôi đình nhất kích, nhất kích tất sát!

Sau khi thoát khỏi hắc khí cùng pháp tướng, cánh tay cự viên vừa như chớp đánh tới trên hộ thể linh quang của tên thanh niên kia, đối với công kích của cự viên thì một cái hộ thể linh quang cũng không là gì cả, cự trảo như một tia chớp bất thình lình xuyên thủng quang linh quang hộ thể mà đánh thẳng lên đỉnh đầu hắn, sau đó năm ngón tay không chút do dự coi lại nắm chặt lấy đầu của hắn.

"Phanh" một tiếng, đầu của tên thanh niên kia như một quả dưa hấu nổ tung ra. Thi thể không đầu sau khi lảo đảo một chút liền rơi thẳng xuống mặt đất.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2448)