← Ch.1808 | Ch.1810 → |
"Không đúng, ngươi không phải là nàng" Hàn Lập vừa kinh hô lên thì phát giác có điểm không đúng, sắc mặt trầm xuống lạnh lùng mở miệng.
"Hàn đạo hữu hẳn là tiền bối Hợp Thể nhân tộc nổi danh, vừa mới tiến cấp gần đây. Thật là khiến Tố nhi vô cùng ngạc nhiên. Hơn nữa xem ra Tâm Huyễn Thuật của ta cũng không thể nào ảnh hưởng tới Hàn tiền bối." Nữ tử có dung nhan giống hệt như Nam Cung Uyển khẽ cười một tiếng, khuôn mặt chợt hiện lên một tầng bạch khí.
Sau khi bạch khí tản đi, khuôn mặt nàng lại biến thành hình trái xoan, xinh đẹp nhưng xa lạ.
"Ngươi chính là Tần Tố Nhi, hành động vừa rồi là thử dò xét ta?" Trên mặt Hàn Lập hiện vẻ âm lệ, khẩu khí bất thiện ngó sang bạch y nữ tử hỏi.
"Hàn tiền bối nói quá rồi, ta làm sao dám dò xét tiền bối. Tâm Huyễn đại pháp của vãn bối mới vừa luyện thành, còn chưa thể khống chế như tâm ý. Mới vừa rồi nếu có chỗ đắc tội mong rằng Hàn tiền bối bỏ quá cho." Sắc mặt bạch y nữ tử biến đổi, vội vàng giải thích nói.
"Tâm Huyễn đại pháp! Ta từng nghe nói qua môn thần thông này, nghe nói đây là một loại thiên phú thần thông của Thiên Hồ Tộc. Có thể ở trong lúc vô tình biến ảo thành người thân cận nhất của đối phương, khiến cho người ta khó lòng phòng bị. Nói như vậy, tỷ muội các ngươi là người trong Thiên Hồ tộc, không biết có quan hệ như thế nào cùng Hồ Vương?" Thần sắc Hàn Lập vừa động, vẻ tàn khốc trên mặt chợt dịu lại.
"Tỷ muội vãn bối đích xác là người Thiên Hồ Tộc. Tuy cùng Hồ Vương đại nhân hiện tại có chút quan hệ nhưng đã là tương đối xa." Tần Tố Nhi vén áo hướng về Hàn Lập thi lễ nói, sau đó cung kính mời hắn ngồi.
"Vừa rồi Tâm Huyễn đại pháp của ngươi có thể làm dao động tinh thần của ta, sợ rằng có liên quan đến cấm chế nơi đây." Ánh mắt Hàn Lập đảo qua khắp đại sảnh, sau đó cười hắc hắc ngồi xuống ở chủ vị.
"Tiền bối đã nhìn ra! Nơi này là bổn điếm của Thiên Hồ Nhất Tộc, đúng là có bố trí vài loại pháp trận đặc biệt trong tộc. Thần thông khác thì không nói, nhưng nếu là huyễn thuật mê mị chi thuật thì uy lực có thể tăng lên gấp bội. Đương nhiên ở ngoài điếm thì chẳng thể ảnh hưởng đến tiền bối" Tần Tố Nhi nhìn Hàn Lập, trong lòng thầm có mấy phần bội phục.
Có thể nhìn ra nơi đây có cấm chế là bình thường. Nhưng vừa liếc mắt một cái đã phát hiện pháp trận có tác dụng bồi tăng đối với Tâm Huyễn đại pháp, tự nhiên phải là người tinh thông pháp trận.
Mà nghe lời đồn của ngoại giới, đối phương là có kỳ ngộ ở man hoang chi địa, mới có thể ngắn ngủn mấy trong trăm năm tiến cấp Hợp Thể. Như thế làm sao có tâm lực cùng thời gian đi tìm hiểu trận pháp chi đạo!
Tâm niệm chuyển động, một tia không cam lòng cùng khinh thị trong nàng tự nhiên tiêu tan hết.
"Được rồi, ngươi đã đáp ứng tiểu đồ hẹn ta hôm nay ở đây, hẳn đã chuẩn bị xong những thứ Hàn mỗ cần. Hiện lấy ra xem một chút đi." Nghe đối phương nói là người trong Thiên Hồ Tộc, trong lòng Hàn Lập có chút ảo não. Hơn nữa đối phương còn biến ảo thành Nam Cung Uyển nhưng hắn cũng không muốn truy cứu, trực tiếp đi thẳng vào mục đích.
"Cái này là tự nhiên, vãn bối đã thông qua các thủ đoạn trong tộc, đã tìm được bảy tám phần những tài liệu tiền bối muốn, tin rằng sẽ làm cho tiền bối hài lòng. Mị Linh, ngươi đem vật phẩm lấy ra đi.
Tiền bối, vãn bối gần đây phải xử lý một số chuyện phiền phức, để phòng ngừa vạn nhất nên đã giao vật phẩm cho Mị Linh muội muội." Tần Tố Nhi khẽ gật đầu, chướng nữ đồng đứng ở một bên phân phó một tiếng.
"Vâng, Tố nhi tỷ tỷ!" Nữ đồng lập tức đáp ứng một tiếng, tiếp theo nàng hé miệng phun ra một viên châu trong suốt to cỡ quả trứng gà, có màu vàng rất nhạt.
"Đây là..."
Hàn Lập thấy thế tự nhiên có chút sửng sốt.
"Những tài liệu yêu thú mà tiền bối muốn, đối với yêu tu chúng ta mà nói thì có mấy phần kiêng kỵ. Cho nên không bỏ vào Trạc Thủ trữ vật bình thường, mà là tìm một viên Tiểu Di Châu để chứa đựng. Nó tuy chỉ là nửa tu di bảo vật do một vị tiền bối trong tộc luyện chế thất bại, nhưng so sánh dung lượng với linh khí trữ vật bình thường thì lớn rất nhiều, hơn nữa còn có thể trực tiếp luyện hóa nhập vào cơ thể, tương đối an toàn." Tần Tố Nhi mỉm cười giải thích.
"Nửa tu di bảo vật! Như vậy là rất hiếm thấy." Hàn Lập lộ vẻ hứng thú, giơ tay một trảo lên hư không.
Vù một tiếng, viên châu trầm ổn bay đến trong tay hắn.
Vẻ mặt Hàn Lập chợt ngưng trọng, đem một luồng thần niệm trực tiếp dò vào trong viên châu.
Chỉ thấy các loại hài cốt trân quý yêu thú chồng chất dày đặc, thành một tòa núi nhỏ.
Hơn nữa còn có những cái bình để chứa tài liệu trân quý không dễ bảo quản, trong đó không thiếu nội đan của yêu thú cao cấp.
Với thần niệm cường đại của Hàn Lập, trong chốc lát đã xem cũng qua một lần, thậm chí cả tài liệu trong bình cũng dụng thần niệm trực tiếp xuyên qua kiểm kê.
"Không sai, đúng là hơn phân nửa vật phẩm trong danh sách ta giao cho ngươi đã gom góp đủ rồi. Bản lãnh này của Tần đạo hữu, Hàn mỗ phải bội phục một chút rồi." Rốt cục trên mặt Hàn Lập lộ ra vẻ tươi cười.
"Tiền bối. Đây không phải là sức một mình vãn bối, là vãn bối phát động một số hảo hữu chí giao ở các tộc khác, mất sức của chín trâu hai hổ mới miễn cưỡng thu tập được." Tần Tố Nhi nghe vậy thì cười khổ một tiếng.
"Bất kể như thế nào, tiên tử có thể đem nhiều tài liệu như vậy đưa đến, ta tự nhiên xin tâm lĩnh. Mời Tần đạo hữu xem một số Vạn Niên Linh Dược này"
Xem xong tài liệu yêu thú, Hàn Lập hài lòng gật đầu sau. Bàn tay vừa chuyển, một cái Trạc thủ trữ vật màu hồng nhạt xuất hiện ở trong tay, cổ tay khẽ rung đem nó bay sang phía bạch y nữ tử.
Ánh mắt Tần Tố Nhi sáng ngời, cổ tay trắng ngọc vừa nhấc, đã đem Trạc Thủ trữ vật thu về, đem thần niệm vào trong cẩn thận kiểm tra.
Lúc này Hàn Lập không khách khí đem tất cả yêu thú tài liệu ở trong viên châu, bắt đầu chuyển sang Trạc Thủ trữ vật màu đen đeo trên cổ tay hắn.
Nữ đồng ở một bên thấy cử chỉ của Hàn Lập, đồng tử đen nhánh chớp động mấy cái, miệng cười vểnh lên nhưng không dám nói gì.
Hiển nhiên nàng cảm thấy bên mình còn chưa kiểm nghiệm xong linh dược, đối phương làm như thế thật sự có chút bá đạo. Bất quá so sánh với nhân tộc, trong yêu tộc còn cường giả vi tôn hơn nhiều. Hàn Lập là một tồn tại Hợp Thể kỳ, nữ đồng chỉ có thể giận mà không dám nói gì.
Cũng may Tần Tố Nhi kiểm tra thật nhanh!
Chốc lát sau nàng thở dài một hơi, tất cả Vạn Niên Linh Dược đã được nghiệm thu một lần, trên mặt lộ vẻ mừng rỡ đồng thời hiện thêm mấy phần kinh nghi.
"Đa tạ tiền bối ban thưởng trọng hậu! Chẳng qua số lượng Vạn Niên Linh Dược so với ước định ban đầu tựa hồ nhiều hơn một phần. Không biết ý của tiền bối là.." Nữ tử có mấy phần do dự hỏi.
"Tần đạo hữu đã biết sự tình trong ngàn năm tới, hai tộc sắp gặp đại kiếp chăng?" Hàn Lập nhìn nữ tử một lần, thần sắc bình tĩnh nói một câu.
"Hàn tiền bối nói thế, chẳng lẽ sự tình về Ma Kiếp là thật!" Tần Tố Nhi nghe vậy sắc mặt đại biến, một lúc lâu mới lẩm bẩm hỏi.
"Quả nhiên các ngươi nghe rồi. Không sai, Ma Kiếp sắp hàng lâm. Để phòng thủ tự vệ, sợ rằng trong ngàn năm tới, các thế lực sẽ ở liều mạng thu thập tài liệu nhằm tăng cường thực lực. Như vậy một số linh dược tài liệu thuộc hai tộc trong khoảng thời gian tới sẽ thiếu hụt. Để phòng vạn nhất, ta tính tiếp tục kéo dài giao dịch về sau. Trước thời điểm Ma Kiếp, ta và ngươi vẫn có thể trao đổi vật phẩm hai tộc. Bất quá lần sau không nhất định là tài liệu yêu thú, mà là những thứ đặc biệt khác của yêu tộc." ánh mắt Hàn Lập chớp động nói.
"Vãn bối cũng vô tình biết được sự tình Ma Kiếp mấy ngày nay. Về tiếp tục giao dịch thì không thành vấn đề. Đây là chuyện vãn bối cầu còn không được. Sau này tiền bối có nhu cầu gì, có thể trực tiếp đi Thiên Uyên Thành, tại Điếm phô của Thiên Hồ Nhất Tộc lưu lại lời nhắn là được. Những linh dược này, vãn bối không khách khí nhận lấy rồi." Tần Tố Nhi cơ hồ không cần suy nghĩ một lời đáp ứng.
Đối với nàng, có thể tu luyện đến cảnh giới Nhãn Hạ nhanh như vậy, hơn phân nửa là do diệu dụng của Vạn Niên Linh Dược do Hàn Lập cung cấp lúc trước. Có nhiều Vạn Niên Linh Dược hơn nữa trong khoảng thời gian kế tiếp có thể tu luyện, đương nhiên mong muốn tiếp tục giao dịch.
"Đã như vậy Hàn mỗ không lưu lại chỗ này nữa. Hi vọng ở trong Vạn Bảo đại hội, Tần tiên tử sẽ có được đại thu hoạch."
Hàn Lập không có ý ở lại hơn nữa, đứng dậy cáo từ rời đi.
Tần thị tỷ muội tự nhiên cung kính đưa Hàn Lập lên mặt đất, ra một tầng ngoài cửa điếm mới lần nữa trở về phòng.
"Tố nhi tỷ tỷ, vì sao ngươi không đem vật kia lấy ra. Chúng ta hao tổn vô vàn tâm huyết mới có được nó, không phải là để trao đổi Vạn Niên Linh Dược sao?" Vừa ngồi xuống, nữ đồng bỗng nhiên mất hứng hỏi một câu.
"Nếu là vài ngày trước thì ta sẽ làm như thế. Nhưng hôm qua, ta thông qua một vị tiền bối yêu tộc có được một thiếp mời đến Hắc Vực đại hội. Ta nghĩ dùng vật này ở đó, xem có thể đổi được vật phẩm khác tốt hơn không? Nếu thật sự không được thì sau này lại trao đổi Vạn Niên Linh Dược cũng không muộn. Dù sao đối phương vẫn muốn tiếp tục giao dịch. Không nên vội vàng đưa ra." Tần Tố Nhi lắc đầu, đã định liệu trước nói.
"Tố nhi tỷ tỷ có chủ ý này thật không tồi. Bất quá vật phẩm nọ dù không có lợi với yêu tu, nhưng giữ nó bên người khiến chúng ta phỏng tay vô cùng. Vạn nhất phong thanh lộ ra một chút tin tức, sợ rằng có thể gây đại họa sát thân. Hay là nhanh chóng đem nó đổi đi là hơn!" Nữ đồng mặc dù gật đầu nhưng trên mặt vẫn lộ vẻ sầu lo.
"Muội muội yên tâm, trong lòng ta hiểu rõ. Nên mới không dám tới tham gia những trao đổi hội bình thường, chỉ tính đem nó trao đổi ở Hắc Vực hội mà thôi" Ánh mắt Tần Tố Nhi lưu chuyển một hồi, hết sức ngưng trọng nói.
Lúc này, Hàn Lập đang trên đường quay về.
Hắn đương nhiên không nghe được những lời cuối của hai nữ tử kia, bỏ lỡ một cơ hội thu bảo vật về tay. Có điều hiện thu được nhiều tài liệu yêu thú như vậy, trong lòng âm thầm cao hứng. Hiện tại chỉ còn thiếu hai ba loại vật phẩm nữa là có thể luyện chế tòa Cực Sơn đệ nhị. Mà Vạn bảo đại hội mới bắt đầu, muốn thu thập thêm những tài liệu trân quý kia tuyệt không thành vấn đề. Bất quá, khi đang hưng phấn trở về thì hắn vạn vạn lần không ngờ tới, có một vị khách nhân ngoài ý muốn đã tìm tới cửa.
← Ch. 1808 | Ch. 1810 → |