← Ch.1832 | Ch.1834 → |
"Thánh Đảo! Tại sao đạo hữu lại hỏi như vậy?" Hàn Lực nghe thì trong lòng khẽ động nhưng mặt ngoài không lộ chút nào kinh ngạc, hỏi ngược lại một câu.
"Hàn đạo hữu không muốn nói chuyện này cũng được. Bất quá ta có chuyện khác cùng muốn thương nghị đạo hữu, không biết buổi tối ngươi có hứng thú tới Vạn Linh Điện?" Lũng gia lão tổ tựa hồ khẽ cười một cái, lại hỏi tiếp một câu.
"Vạn Linh Điện!" Hàn Lập nghe vậy khẽ cau mày, các ý niệm lưu chuyển thật nhanh trong đầu.
Địa điểm gọi là Vạn Linh Điện, là điện phủ trên vách núi sơn cốc.
Khi bắt đầu lần đại điển, gia chủ cùng trưởng lão gia tộc đã tụ tập trong tòa đại điện đó thương lượng chuyện tình. Hiện tại Lũng Gia Lão Tổ đặc biệt hẹn hắn đến chỗ đó, xem ra sự tình cần đàm luận tuyệt đối không nhỏ.
"Lũng huynh có thể tiết lộ một phần nội dung được chăng? Khi đó Hàn mỗ mới quyết định trả lời như thế nào!" Hàn Lập không cự tuyệt mà cẩn thận hỏi dò một câu.
"Bây giờ không thể nói quá nhiều nhưng Lũng mỗ có thể hé lộ cho đạo hữu. Đại sự làn này quan hệ đến Ma Kiếp bộc phát, hơn nữa có thể mang đến cho Hàn huynh chỗ tốt bằng trời, thậm chí có liên quan đến việc chúng ta tiến cấp cảnh giới Đại Thừa!" Lũng Gia Lão Tổ nữa trầm ngâm một lát sau đó mới lãnh tĩnh nói.
" cảnh giới Đại Thừa?" Hàn Lập vốn luôn vô cùng trấn định, giờ phút này nghe được lời này, khóe mắt cũng không khỏi máy động mấy cái.
"Không sai, lão phu đã hẹn mấy vị đạo hữu khác cùng tới. Hàn đạo hữu nếu đã tu thành đệ nhị hóa thân cùng Pháp Tướng Kim Thân tại thể, tự nhiên cũng có tư cách tham dự." Lũng Gia lão tổ lại nói.
"Được, nếu Lũng huynh nói như thế, hồi sau sẽ gặp trong điện." Hàn Lập kìm chế sự giật mình trong lòng, sau một lúc rốt cục mới quyết định trả lời.
"Hắc hắc, lựa chọn của đạo hữu tuyệt đối sáng suốt. Nội dung đàm luận nhất định sẽ khiến đạo hữu cảm thấy rất hứng thú." Lũng Gia lão tổ tựa hồ cảm thấy hài lòng với câu trả lời Hàn Lập, khẽ cười một tiếng rồi không còn truyền âm tới nữa.
Kế tiếp Chân Linh Đại Điển diễn ra vô cùng đơn giản.
Các gia chủ trưởng lão thế gia phân chia tài nguyên cùng ích lợi xong, vừa lúc cử hành một nghi thức thường lệ. Sau đó đại điển coi như kết thúc.
Hiểu Phong Tiên Tử tìm một nơi vắng vẻ. Vô cùng sảng khoái đem điển tịch có liên quan Chân Linh chi huyết cùng những vật phẩm đã đáp ứng ban đầu, nhất nhất giao phó tại chỗ.
Hơn nữa vị Cốc gia chi chủ này còn không nhịn được mà lần nữa mời Hàn Lập gia nhập Cốc gia. Cũng hứa rằng nếu Hàn Lập đáp ứng, hết thảy đãi ngộ cung phụng cho hắn đều như thái thượng trưỡng lão Cốc gia. Hơn nữa thân phận của Hàn Lập ở Cốc Gia cũng dưới một người trên vạn người.
Hàn Lập nghe lời này thì cười nhẹ một tiếng rồi lần nữa cự tuyệt.
Điều này khiến Hiểu Phong Tiên Tử rất thất vọng, chỉ có thể mời Hàn Lập rãnh rỗi thì đến Cốc Gia một lần, từ đó có thể thấy Cốc Gia hoàn toàn có ý tứ giao hảo cùng Hàn Lập.
Về điều này thì Hàn Lập tự nhiên mỉm cười đáp ứng.
Theo thời gian, một số thế gia đã bắt đầu rời khỏi Vạn Linh cốc, ngược theo đường cũ trở về.
Nhưng đa phần các thế gia chuẩn bị ở Vạn Linh Cốc thêm mấy ngày. Cùng trao đổi một số tài nguyên và công pháp tâm đắc, những đệ tử Chân linh thế gia thật không uổng công tới đây chuyến này.
Cốc gia không lập tức rời đi mà lập ra một tòa kiến trúc ở trong sơn cốc, tạm thời ở lại.
Hàn Lập cũng lưu lại, một mình chiếm cứ một ngọn lầu các nhỏ.
Buổi tối hôm đó hắn lặng lẽ rời lầu các, nhằm hướng Vạn Linh Điện bên kia sơn cốc bay đi.
Khi hắn vừa đến gần đại điện thì đã có một người lẳng lặng đứng ở cửa, dường như đặc biệt đứng đợi hắn.
Hàn Lập thấy rõ đối phương, ánh mắt không khỏi lóe lên. Người này chính là Huy trưởng lão của Lũng gia.
"Hàn đạo hữu quả nhiên thủ tín, Lũng huynh cùng mấy vị đạo hữu khác đợi đã lâu." Hắc bào nam tử không còn vẻ bất thiện như trước, ngược lại ôm quyền hướng sang Hàn Lập nở nụ cười nói.
"Sao, Lũng huynh còn hẹn những người khác, chẳng lẽ..." Hàn Lập trong lòng vừa động, như có điều suy nghĩ hỏi một câu.
"Ha ha, Hàn huynh là người thông minh, chắc hiện tại không cần ta nói thêm, xin mời!" Hắc bào nam tử cười hắc hắc nghiêng người đón chào.
"Vậy làm phiền đạo hữu dẫn đường!" Hàn Lập gật đầu cũng không hỏi thêm nữa.
Huy trưởng lão đối với thái độ có chút lãnh đạm Hàn Lập thì không xem như không thấy, hai người một trước một sau đi vào trong đại điện.
Cả tòa đại điện vắng lặng lạ thường, nơi đây cũng không còn gã thủ vệ nào. Hiển nhiên trước đó đã bị điều ra khỏi nơi đây.
Hàn Lập ở dưới sự hướng dẫn của hắc bào nam tử, tiến vào trong đại điện rồi đi tới một tòa thiên điện có chút bí ẩn.
Trong này có ba người đang ngồi quanh một thạch bàn rất lớn.
Vừa thấy hai người Hàn Lập đi đến, toàn bộ ánh mắt bọn họ quét lại đây.
Hàn Lập đánh giá một chút, tròng mắt không khỏi co lại.
← Ch. 1832 | Ch. 1834 → |