← Ch.1880 | Ch.1882 → |
Ở hơn nghìn dặm phía sau chiến đoàn, lại có một số Yêu tộc Hóa Hình cùng cao giai Ma tộc. Bọn họ vẫn chưa ra tay mà lặng lẽ nhìn đại chiến phía dưới, chỉ là kềm chế lẫn nhau mà thôi.
Trên một vùng biển, ở phía gần một thành thị cô độc trên một tọa cự đảo đang cuồn cuộn hắc khí mênh mông vô bờ.
Ở trong hắc khí không ngừng chớp lên vô số ma ảnh, phảng phất như ẩn dấu thiên quân vạn mã trong đó.
Bỗng nhiên ở một chỗ sâu trong đáy biển quanh cự đảo, truyền ra một tiếng huýt như rồng ngâm, vang vọng cả không trung.
Tiếp theo cuồng phong gào thét cùng sóng dữ mãnh liệt trên mặt biển, một con thú màu xanh thể hình lớn tới cả vạn trượng từ đáy biển nổi lên.
Con thú khổng lồ này toàn thân gồ ghề, được phủ kín bởi rong biển màu xanh cùng đá vụn. Căn bản nhìn không ra tướng mạo sẵn có nhưng hai con mắt đục ngầu trợn lên, lạnh lùng nhìn lướt qua hướng hắc khí xa xa, cái miệng khổng lồ giống như vực sâu không đáy liền há ra.
Tiếng nổ ầm ầm truyền ra, cả vùng biển chợt chấn động dữ dội.
Một đạo lam sắc quang hà từ cái miệng khổng lồ tuôn ra, sau đó nhoáng lên một cái đã hóa thành một cơn lốc lam sắc phô thiên cái địa, ùn ùn cuốn tới hắc khí dọc theo mặt biển.
Trong hắc khí có số lượng ma thú tính bằng đơn vị hàng nghìn, nhưng khi cơn lốc gần như thiên địa chi lực thổi quét qua thì không chút lực chống cự, thân bất do kỷ mà bị hút vào.
Thậm chí do một lượng lớn nước bị cái mồm khổng lồ kia hút vào, mực nước biển lại hạ thấp xuống.
Cái đầu thật lớn đem vô số ma thú như vậy nhất nhất nuốt. Hai mắt nhắm lại rồi chậm rãi chìm xuống đáy biển.
Nháy mắt mặt biển liền lần nữa trở nên gió êm sóng lặng, giống như tầng ma khí mênh mông cuồn cuộn căn bản chưa từng xuất hiện.
Trên một tòa tháp ở cự đảo xa xa có một bóng người thân hình cao lớn, đang dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn chăm chú hết thảy!
***
Thiên Uyên thành!
Hàn Lập khoanh chân ngồi trong tầng tháp cao nhất, song thủ kháp quyết. Trước người trôi nổi một cái hồ lô kim sắc cùng một bộ Vạn Kiếm Đồ tỏa ra kim quang. Hai mắt hắn khép hờ yên lặng như đang quan sát một tác phẩm nghệ thuật.
Bỗng nhiên ánh mắt mở ra, pháp quyết trên tay biến đổi, một ngón tay điểm vào phía trên hồ lô kim sắc.
Tức thời hồ lô rung lên rồi chợt lóe linh quang, hiện ra một đám phù văn ngũ sắc diễm lệ cực kỳ.
Tiếp theo một trận thanh âm vù vù truyền ra!
Hồ lô mở ra rồi quang hà chợt lóe. Từ bên trong ào ào bay ra năm thanh phi kiếm có màu sắc khác nhau gồm kim, hoàng, thanh, hồng, lam.
Mỗi thanh chỉ dài hơn tấc nhưng tinh oánh thiểm thước, tản ra sắc màu có vẻ thần bí vạn phần.
Hàn Lập liền bắt kiếm quyết. Măm thanh phi kiếm ông ông một trận thanh minh, liền chia nhau kích bắn lên hướng trời cao, tự biến ảo thần thông.
Chỉ nghe "Phốc" một tiếng muộn hưởng. Thanh phi kiếm màu đỏ đậm cuồn cuộn hỏa diễm, lại biến thành một con hỏa xà dài hơn trượng bay múa không ngừng.
Mà phi kiếm lam sắc thì bay quanh, liên tiếp có thủy khí màu lam tán phát ra. Nơi hư không phụ cận, phút chốc hình thành những đám mây mù lưu chuyển, khó còn thấy được bản thể của nó.
Bất quá thanh thế kinh người nhất vẫn là hoàng sắc phi kiếm.
Kiếm này rung động biến thành hơn mười trượng, đồng thời bên ngoài lưu chuyển linh quang, hiện ra tầng tầng vật hoàng sắc cứng rắn. Từ xa nhìn lại giống như một thạch kiếm thật lớn màu vàng đất. Nó bay múa khiến hư không phụ cận đều vù vù không thôi, uy lực rõ ràng cực kỳ kinh người!
Về phần kim sắc phi kiếm cùng thanh sắc phi kiếm, ngoài hào quang chói mắt thì chưa có biến hóa gì lớn.
Năm thanh phi kiếm truy đuổi bay múa trên không trung, có vẻ linh tính kinh người!
Hàn Lập với ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng khác thường nhìn về phía chúng, thúc dục đám phi kiếm bay múa một hồi thì kháp kiếm quyết.
Năm thanh phi kiếm nhất thời lần nữa trở về trạng thái cũ, gào thét một tiếng rồi bị kim sắc hồ lô hút vào.
Lúc này Hàn Lập mới xoay chuyển ánh mắt, lại rơi vào tấm Vạn Kiếm Đồ bên cạnh, thần sắc có vài phần ngưng trọng.
Ngay sau đó hắn liền nâng tay, liên tiếp đánh ra mấy đạo pháp quyết. Chúng chợt lóe rồi nhập vào trong kiếm đồ không thấy bóng dáng.
Kiếm đồ lập tức truyền ra từng trận tiêm minh, tiếp theo mặt trên đại phóng kim quang. Vô số tiểu kiếm minh ấn trên đó dần dần vặn vẹo chớp động.
Bắt đầu là hơn mười thanh nhưng về sau thì trên trăm thanh rồi tới hơn một ngàn.
Chỉ trong chớp mắt, các tiểu kiếm trên kiếm đồ liền như sống lại.
Hàn Lập quát khẽ một tiếng, há miệng phun ra một đạo linh khí mênh mông, cũng chợt lóe nhập vào trong kiếm đồ.
Vạn Kiếm Đồ tức thời bộc phát ra một cỗ sát khí chi âm sắc nhọn. Vô số đạo kiếm ảnh kim sắc tựa như thủy triều tuôn ra. Trong khoảnh khắc, đám kiếm khí kỳ hàn bức người này liền đem cả tòa đại sảnh bao phủ lại.
Thần sắc Hàn Lập vừa động, trên trán chợt lóe hắc quang. Phá Diệt Pháp Mục hiện ra, những tia hắc quang u tối lưu chuyển không ngừng, một cỗ thần niệm chi lực khổng lồ từ giữa con mắt bạo phát ra, cũng thoáng chốc nhập vào trong Vạn Kiếm Đồ.
Trong phút chốc, đại sảnh chợt lóe trên vạn kiếm ảnh kim sắc, bị thúc giục mà động, từ từ chuyển động vây quanh hắn.
Mới hiện thì chậm chạp nhưng cơ hồ chỉ sau một nhịp hô hấp, các kiếm ảnh liền linh hoạt tự nhiên, bay lượng khắp nơi ở đại sảnh, mơ hồ hình thành một kiếm trận khổng lồ.
Ánh mắt Hàn Lập chợt lóe rồi biến đổi pháp quyết. Hắn đang muốn điều động pháp lực khổng lồ thúc giục kiếm ảnh thì đột nhiên Vạn Kiếm Đồ rung lên, lại phát ra âm thanh trầm thấp, linh quang chợt tắt mà trở nên ảm đạm.
Vô số kiếm ảnh kim sắc đang bay múa nơi nơi trong đại sảnh liền gào thét một tiếng, ào ào trở nên mơ hồ không rõ, cuối cùng chợt lóe tán loạn tiêu thất.
Cơ hồ cùng lúc đệ tam hắc mục trên trán Hàn Lập cũng chợt lóe không thấy.
Sắc mặt hắn hơi đổi, nhìn vào Vạn Kiếm Đồ thì chân mày nhíu lại.
Kim sắc hồ lô kia là hắn thu được trong cấm địa Quảng Hàn Giới, có thể là Pháp khí của tiên nhân lưu lại. Hắn đương nhiên không dám coi khinh, vẫn chậm rãi nghiên cứu.
Tuy luyện chế phương pháp pháp khí này hoàn toàn khác biệt so với Nhân giới cùng Linh Giới. Hơn nữa tựa hồ phi kiếm chưa luyện chế hoàn thành. Cũng may hiện giờ hắn đã nắm giữ Kim Triện văn cùng Ngân Khoa văn, do vậy vẫn hiểu rõ vài phần trong đó.
Kết quả hắn dựa theo những điều tự lĩnh ngộ, vận dụng một số tài liệu ngũ hành thuộc tính quý hiếm, rốt cục miễn cưỡng luyện chế hoàn toàn bộ bảo vật này.
Ban đầu trong hồ lô đơn thuần chỉ là phi kiếm kim thuộc tính. Có điều hiện tại Hàn Lập đã luyện chế ra một bộ phi kiếm ngũ hành.
Luận uy lực của chúng, đương nhiên không thể so sánh với bảo khí của chủ nhân ban đầu, nhưng khẳng định cũng không dưới Linh bảo bình thường.
Bất quá, bộ tiểu kiếm này tuy không tồi nhưng đối với thân gia hiện tại của Hàn Lập thì không có bao nhiêu tác dụng.
Hắn tính nghiệm chứng bảo vật này, khi thấy không có vấn đề sẽ ban cho đám môn hạ đệ tử.
Về phần dị tượng vừa rồi do tấm Vạn Kiếm Đồ hiện ra, cũng là Hàn Lập linh cảm trong bí thuật ngoại tộc. Dùng một phương pháp đặc thù tiến hành tế luyện kiếm khí kinh người ẩn chứa trong đó một phen, như vậy có thể thao túng chúng như pháp bảo bình để công địch.
Kiếm khí trong kiếm đồ chính là của Chân tiên giới, nếu có thể khu động hoàn toàn thì uy lực to lớn cỡ nào có thể nghĩ.
Cho dù là Hợp Thể tu sĩ, thân trong vạn kiếm khí cũng tuyệt không thể may mắn chạy thoát.
Nhưng đáng tiếc phương pháp quá tốn thời gian. Lúc trước hắn đều dùng phần lớn thời gian để tu luyện tăng tiến pháp lực, đến giờ mới tế luyện xong có một nửa. Hơn nữa bởi kiếm khí là vật tiêu hao. Theo số lần sử dụng thì từ từ Kiếm Đồ sẽ bị hủy đi.
Mà hắn cũng chưa tìm hiểu thấu đáo kiếm quyết ẩn chứa trong Vạn Kiếm Đồ. Cho nên sau này dù tế luyện hoàn thành, nếu không đến thời điểm vạn bất đắc dĩ thì tuyệt sẽ không vận dụng.
Hiện tại Hàn Lập điều khiển Vạn Kiếm Đồ thất bại. Tâm niệm chuyển động, đang cân nhắc thử thêm một lần thì đột nhiên thần sắc vừa động, bàn tay hướng phía sau một trảo.
"Vù" một tiếng, một đoàn hỏa quang từ đại môn kích bắn tới, chợt lóe rồi rơi vào trong lòng bàn tay hắn.
Năm ngón tay hợp lại, hỏa quang bạo mở rồi trong hỏa diễm truyền ra thanh âm dồn dập của Hải Đại Thiếu.
"Sư tôn, vừa rồi Trưởng lão hội phái người tới mời lão nhân gia đi Quan Thiên Thai. Tựa hồ Ma tộc đã tới thành, hơn nữa còn có cao giai Ma tộc xuất hiện."
"Cao giai Ma tộc. cũng tốt, xem như tới kiến thức một lần đi!"
Hàn Lập nghe vậy kinh ngạc nhưng trên mặt vừa hiện sát khí, lại tự thì thầm vài tiếng.
Chỉ thấy tay áo bào rung lên, đem Kim Hồ Lô cùng Vạn Kiếm Đồ thu lại. Đồng thời ngoài thân hắn lóe lên kim quang, hóa thành một đạo kim hồng kích bắn mà đi.
Kim hồng từ trong tháp phi độn ra, liền hướng Thiên Uyên thành bên cạnh.
Với độn tốc nháy mắt vượt qua nghìn dặm, nửa canh giờ sau đã thấy những bức tường thành hùng vĩ cao lớn.
Giờ phút này không trung bên ngoài tường thành cuồn cuộn ma khí, không thấy một tia dương quang, tựa hồ bị người dùng pháp lực quảng đại che khuất vầng kiêu dương.
Phía dưới ma khí truyền đến từng trận tiếng trống thúc giục lòng người. Mà trong Thiên Uyên thành cũng là tiếng kèn liên tiếp phập phồng, trong mỗi cự tháp hoặc chạy hoặc bay ra các đội giáp y lực sĩ cùng tu sĩ.
Trong tay đám này cầm binh khí hoặc Pháp khí, trực tiếp bay ra như đã sớm chuẩn bị phòng thủ. Cả một đám thần sắc cực kỳ ngưng trọng.
Trên một bức tường thành thật lớn có một tòa tế đàn, theo tiếng gầm rú có một pháp trận từ từ hiện lên.
Lúc này trên đài cao có những khối viên bàn cực lớn hoặc là những cột trùy thẳng tắp, chung quanh còn có bảy tám tu sĩ vận trường bào thúc thủ mà đứng.
Trừ cái đó ra, trên không quầng sáng thật lớn đang bao phủ Thiên Uyên thành, giờ phút này lại chiếu ra vạn đạo quang hà, một tòa cung điện bạch ngọc phập phù hiện ra.
Chung quanh cung điện có vô số ngân sắc phù văn quay cuồng, hơn nữa có những thân ảnh chớp lên, mơ hồ có thể thấy vô số giáp sĩ đang đứng sừng sững.
Mà trên đỉnh tòa bảo tháp cao nhất trong cung điện, có một chiếc gương kim sắc đường kính mười trượng cổ kính được khảm ở đó.
Giờ phút này tấm gương chiếu ra hào quang chói mắt, hóa thân làm một vầng thái dương kim sắc, chiếu rọi hơn phân nửa Thiên Uyên thành.
Không kể lực sĩ hay là tu sĩ Nhân tộc, nháy mắt khi kim quang chiếu lên thân thể thì tinh thần lập tức phấn chấn, trong lòng nảy lên dũng khí không hiểu, lòng tin khắc địch chợt gia tăng.
← Ch. 1880 | Ch. 1882 → |