Vay nóng Tima

Truyện:Phàm Nhân Tu Tiên - Chương 2164

Phàm Nhân Tu Tiên
Trọn bộ 2448 chương
Chương 2164: Đại Chiến Ở Mộc Tộc (8)
0.00
(0 votes)


Chương (1-2448)

Siêu sale Lazada


Một màn không thể tin nổi hiện ra!

Tại đầu ngón tay đang búng tới của Giải Đạo Nhân bỗng nhiên tỏa ra một đốm hào quang màu vàng sáng rực. Đốm sáng này khẽ quay tròn rồi hóa thành một khối quang cầu màu vàng có đường kính lớn đến cả trượng.

Khi lưỡi dao màu đen chém lên bề mặt khối quang cầu lại không hề có tiếng động nào vang ra.

Nhưng ngay sau đó khối quang cầu lóe lên vài lượt rồi tự động nổ tung ra, tạo thành từng cơn sóng màu vàng ập tới bao lấy lưỡi dao.

Trong khoảnh khắc, hào quang màu vàng và đen quấn lấy nhau. Nhờ vậy mà cơn sóng màu đen đang ấp tới đã bị chặn lại, không thể tiến thêm chút nào.

Gã to con mặc áo gáp vàng phía xa bỗng tái mặt, trong mắt hiện lên đôi chút giật mình.

Lúc này trong không gian ở hai bên sườn của Hàn Lập cũng phát ra những tiếng nổ lớn. Một chùm tia sáng màu vàng từ trong hư không tóe ra, không gian nơi đó liền tràn ngập các lưỡi kiếm nhỏ sáng rực.

Trong màn kiếm chi chít sáng rực bỗng nhiên gợn lên dao động nhè nhẹ. Ngay chỗ chùm tia sáng vừa tóe ra có hai bóng người khác nhau cùng lúc kiện lên.

Một tên phun ra một lớp sương trắng bao kín khắp toàn thân. Tiếp đó xung quanh cơ thể hắn lại có những cơn lốc phóng vút lên, đem tất cả những lưỡi kiếm ở gần đó thổi bạt đi.

Mà trên mình tên kia lại có những tia chớp lượn lờ. Chúng đem tất cả những lưỡi kiếm bay đến hủy diệt một cách rất dễ dàng.

Hai người này đúng là lão già mặc áo bào và tên to con có ba mắt khi nãy.

Thật không nghĩ tới là bọn chúng lại bị ép buộc phải hiện ra từ trong hư không, cả hai đều cảm thấy bất ngờ. Tên to con có ba mắt liền dùng ánh mắt giận dữ nhìn thẳng về Hàn Lập.

Hai ả Ma tộc bên cạnh nhìn thấy cảnh này, ma khí vốn đang bốc lên khắp toàn thân bỗng chốc bị dừng lại. Bọn chúng liền liếc mắt nhìn lẫn nhau, trên mặt ai nấy cũng hiện rõ vẻ ngạc nhiên.

"Hừ, các hạ thật to gan! Chẳng nhẽ hai người các ngươi muốn cùng lúc đấu với năm người bọn ta? Ngươi không nghĩ mình là lão quái vật Đại Thừa Kỳ nào đó chứ? Thật không biết thế nào là sống chết!" Vẻ mặt của lão già mặc áo bào biến đổi vài lượt, sau đó lão trầm giọng nói.

"Tuy ta không phải là tu sĩ Đại Thừa. Nhưng các người cũng không phải là bản thể, có gì đáng sợ đâu." Hàn Lập ngáp một cái thật dài rồi khinh khỉnh trả lời.

"Thật là mạnh mồm mạnh miệng! Cấc vị đạo hữu, xem ra muốn đi tiếp thì phải triệt để giải quyết mấy phiền toái này. Cùng ra tay đi, đem bọn chúng giải quyết gọn rồi đi làm việc của chúng ta." Lão già mặc áo bào nhíu mày, hắn mang theo một vẻ lạnh lẽo quay về phía mấy tên đứng xung quanh.

Tuy còn chưa nắm rõ Hàn Lập dựa vào cái gì mà dám làm như vậy. Nhưng từ nơi sâu thẳm trong tâm can của hắn lờ mờ cảm giác được một sự nguy hiểm đang sắp ập đến. Ví vậy hắn không khỏi rùng mình, liền quyết định thi triển hết khả năng để tiêu diệt kẻ địch trước mặt.

"Không ai được phép ra tay! Hai tên này là đối thủ của ta, các ngươi cho rằng ta không làm gì được hai tên tu sĩ Hợp Thể Kỳ sao?" Tên to con mặc giáp vàng rống lên giận dữ, trên mặt hắn cũng toát ra từng trận sát khí.

Gã Ma tộc có ba mắt cùng hai cô ả bên kia đang nhúc nhích chuẩn bị hành động. Bỗng nhiên nghe được lời này liền ngẩn ra, hành động của bọn chúng cũng vì vậy mà bị dừng lại.

"Ngưu huynh; ngươi đã quên mất mênh lệnh rồi sao? Lần hành động này có quan hệ đến việc thắng bại của trận chiến, cũng không phải là thời điểm tốt để ngươi cáu gắt. Nếu vì ngươi mà mọi chuyện lúc này đang sắp thành công lại trở thành thất bại, vậy khi quay về ngươi hãy tự động đến gặp vị đại nhân kia để giải thích." Lão già mặc áo bào trầm mặt, hắn không chút do dự dằn giọng. Âm thanh do hắn nói ra còn mang thêm vài phần đe dọa.

"A. ha ha. Lúc nãy ta hơi kích động nên mới liều lĩnh như vậy. Xa huynh cũng đừng nên để ý quá. Lần hành động này của chúng ta rất quan trọng, vì thế nên Ngưu mỗ sẽ đặt mệnh lệnh lên trên hết. Chúng ta cứ đồng loạt ra tay đi. Nhưng hình như hai tên này còn có chút bản lãnh, phải mau chóng giết chết bọn chúng mới được." Tên Ma tộc mặc giáp vàng giật mình, vẻ mặt cũng biến đổi liên tục. Nhưng sau đó hắn lại cười xuề xòa đáp lời.

Tên to con phía trước thay đổi nhanh như vậy làm cho Hàn Lập đang xem cũng không biết phải nói sao cho phải.

Nhưng lão già mặc áo bào lại không hề tỏ ra chút ngạc nhiên nào. Hắn lạnh lùng quay về phía những người còn lại ra hiệu. Lúc này năm tên Ma tộc đã vây Hàn Lập cùng Giải Đạo Nhân vào trong, chúng đang chậm rãi áp sát lại gần.

Nhìn hành động của bọn chúng có vẻ chậm chạp nhưng từ thân thể của mỗi tên đều tỏa ra một luồng khí tức khổng lồ. Hơn nữa những cỗ khí tức này không bị áp chế nên làm cho người khác cảm thấy vô cùng khủng bố.

"Tất cả đúng là hóa thân của Thánh Tổ. Giải huynh, ngươi có thể đối phó với mấy cái đây?" Hàn Lập nhíu mày rồi quay qua hỏi Giải Đạo Nhân.

"Nếu là hai cái thì ta sẽ giết chết chúng luôn. Nhưng nếu là ba cái thì chỉ có thể duy trì trạng thái không thắng không bại." Giải Đạo Nhân lạnh nhạt trả lời. Trên mặt hắn không hề xuất hiện vẻ khác lạ nào, giống như hắn đang nói về một việc cực kỳ bình thường vậy.

"Vậy Giải huynh cứ đối phó với ba cái đi, còn lại cứ để cho ta giải quyết là được." Hàn Lập cũng không mấy ngạc nhiên khi nghe vậy, hai mắt léo sáng lên rồi trả lời.

"Được, không thành vấn đề!" Giải Đạo Nhân gật đầu.

"Ha ha, còn có làm ra vẻ nữa! Cứ tiếp một búa của Ngưu mỗ rồi hãy nói sau!" Gã to con mặc giáp vàng nghe nội dung cuộc nói chuyện giữa Hàn Lập với Giải Đạo Nhân liền trở nên tức giận. Pháp lực toàn thân hắn lưu chuyển, ngay lập tức sau lưng hắn hiện ra một bóng ảnh của một con trâu to như quả núi. Hai tay hắn cũng tỏa ra ma khí cuồn cuộn rồi nhấc cây búa lớn hung hăng chém về phía hai người Hàn Lập.

Đòn đánh này không giống như đòn đánh lúc trước.

Lưỡi búa lớn hơi mờ ảo đi rồi lại biến hóa thành hàng ngàn lưỡi búa khác. Mỗi cái đều to như cái chậu thau, xung quanh còn có ma khí lượn lờ. Tất cả đang điên cuồng chém thẳng đến chỗ của Hàn Lập và Giải Đạo Nhân đang đứng.

Mà đòn đánh của tên to con này như đã kích thích ham muốn giết chóc trong lòng những tên khác.

Mặt của lão già mặc áo bào ánh lên vẻ dữ tợn. Hai tay áo đột ngột run lên tỏa ra những âm thanh vù vù, sau đó lại có thêm hai luồng khí đỏ tươi ngùn ngụt phun ra. Nhìn kỹ lại thì đây đúng là những con ong đỏ chói to như những ngón tay.

Đàn ong này chẳng những có màu đỏ tươi mà còn tỏa ra một cỗ mùi tanh gay cả mũi. Chúng vừa được thả ra đã liền hóa thành một đám mây côn trùng bay đi.

Tên Ma tộc có ba mắt cũng bấm niệm thần chú. Con mắt yêu quỷ thứ ba mở ra, cả ba con ngươi xoay chuyển cùng một lúc. Lập tức có ba dải hào quang vàng, xanh, đỏ kỳ quái hiện ra. Chúng khẽ chớp động rồi hóa thành ba cột sáng rực rỡ phun tới.

Chỉ mới chớp lên, cả ba cột sát không chút báo trước đã xuất hiện ngay trước mặt của Giải Đạo Nhân.

Cô ả Ma tộc có tấm thân mảnh khảnh khẽ chà xát hai bàn tay nhỏ bé, sau đó ả giơ tay tới. Ngay lập tức từ trên đôi bàn tay phun ra vô số sợi tơ màu hồng nhạt, chúng phát ra những âm thanh "viu viu" rồi đan lại với nhau tạo thành một tấm lưới lớn màu hồng chụp xuống.

Tấm lưới chưa chụp tới mà Hàn Lập đã ngửi được một mùi hương thoang thoảng. Với tu vi cỡ như hắn mà mùi hương vẫn có thể làm cho đầu óc hắn hơi trùng xuống. Hắn không khỏi bị một phen rùng mình.

Về phần ả Ma tộc có đôi cánh tối đen sau lưng kia. Hai cánh của ả khẽ rung lên, hai có khí lạnh đến thấu xương tỏa ra, tiếp đó là những điểm sáng màu đen xuất hiện.

Lúc này cô ả hừ nhẹ, những đốm ánh sáng màu đen ùn ùn kéo đi. Nhưng ở giữa đường chúng hơi ngưng lại rồi hóa thành vô số mũi băng màu đen âm u phủ kín gần nửa bầu trời, khí thế thật kinh người.

Hàn Lập trông thấy những đợt tấn công dồn dập như vậy, hai hàng lông may khẽ nhíu lại, sau lưng Hàn Lập vang lên một tiếng sấm, một đôi cánh trong suốt bất ngờ hiện ra.

Hán quát khẽ, hai cánh phất lên.

Lại một tiếng sấm nữa vang lên!

Từng tia chớp bắn ra khắp nơi, tiếp đó bóng dáng của Hàn Lập cũng biến mất.

Ở nơi này bây giờ chỉ còn lại mỗi mình Giải Đạo Nhân lẻ loi đứng lại.

Nhưng con khôi lỗi Ngụy Tiên này nhìn những đòn tấn công đang kéo đến lại như không thấy gì. Hắn bước tới một bước, trên người tỏa ra hào quang màu vàng sáng rực. Một quầng sáng màu vàng dầy đặc bao bọc lay toàn cơ thể của hắn.

Ngay sau đó, cột sáng, lưỡi búa, mũi băng, võng hồng như cùng một lúc đánh tới. Trong không trung liền phát ra những tràng tiếng nổ ầm ầm liên miên.

Từng đạo sáng lờ mờ, hoặc màu đen, màu hồng, hay những làn khí lạnh lẽo đan xen vào nhau không ngừng bắn ra tứ tung.

Một vầng hào quang nổ tung ra tạo thành một cơn lốc xoáy bốc lên cao, làm cho không gian xung quanh dấy lên từng trận vặn vẹo. Từng cơn sóng khí mạnh kinh người hướng ra khắp nơi mà điền cuồng cuốn đi.

Hai đàn ong màu đỏ đang bay tới thấy vậy nên không dám lao xuống nữa, chúng dừng lại lơ lửng trên cao rồi phát ra những tiếng vo vo.

Vô số tia máu từ trong bầy ong bắn xuống rồi nhập vào màn tấn công bên dưới.

Từng tràng âm thanh "đinh đương" thanh thót truyền đến. Vầng hào quang màu vàng kia lại giống như được làm ra từ kim cương, no vẫn rắn chắc như lúc ban đầu. Tất cả mọi loại công kích đánh lên đều dừng lại ở trên bề mặt rồi chớp động vài cái, sau đó không hề có thêm dấu hiệu nào khác nữa.

Giải Đạo Nhân đứng trong quầng sáng không hề nhúc nhích mặc kệ các loại công kích đang đánh tới như điên như dại. Hắn không tỏ vẻ muốn phản công chút nào.

Mà đám người bên phía lão già mặc áo bào thấy vậy, trong lòng ai nấy đều trở nên hoảng hốt, sắc mặt tái nhợt rất khó coi.

Nhưng đúng lúc này trên không trung phía trên bỗng nhiên gợn lên dao động. Một tia chớp màu bạc lóe lên, thân hình của Hàn Lập cũng nhanh chóng hiện ra.

Hắn nhìn phía bên dưới một lúc rồi cười lạnh lẽo. Hai tay đan vào nhau bấm niệm pháp quyết, sau lưng liền tỏa ra hào quang sáng rực của pháp tướng ba đầu sáu tay.

Pháp tướng to lớn màu vàng vừa mới hiện lên, sáu cánh tay đã nhoáng lên vỗ xuống phía dưới.

Ngay lập tức trong bàn tay có ánh sáng màu vàng chớp động. Một khối cầu được tạo bởi vô số các ký hiệu màu vàng hiện ra, xoay tròn không ngừng.

"Ngươi muốn gì?" Ả Ma tộc có hai cánh kia liếc mắt lên trông thấy cảnh này trên bầu trời. Khuôn mặt của ả càng trở nên lạnh lẽo, đồng thời hai cánh sau lưng lại dựng thẳng lên, rồi phất một cái lên cao.

"Phốc phốc!" Hai vệt sáng màu đen dài hơn mười trượng chớp lóe rồi cuốn thẳng lên chỗ Hàn Lập.

Ngay lúc pháp tướng Phạm Thánh ra tay, hai mắt của lão già mặc áo bào cũng lóe sáng. Lão không nói không rằng liền phất tay áo về phía trên, một vệt sáng màu tím không ngừng chớp nháy tuôn ra từ giữa bàn tay của lão.

"Phanh!"

Bóng ảnh của một cái trảo lớn màu tím rộng khoảng một mẫu chợt lướt tới. Nó bất ngờ xuất hiện ngay chỗ Hàn Lập đang đứng, rồi hung hăng chụp đến.

Những tên này không hổ danh là hóa thân của Thánh Tổ, đám Ma Tôn bình thường không thể sánh với chúng được. Hàn Lập sử dụng lôi độn mới từ trong hư không chui ra đã ngay lập tức gặp phải công kích mạnh mẽ của hai người này.

Ba tên còn lại không ra tay không phải vì chúng vẫn chưa phát hiện ra tung tích của Hàn Lập, mà bởi vì chúng rất tin tưởng vào lão già và cô ả có hai cánh kia. Chính vì vậy nên chúng vẫn chưa nhúng tay qua phía bên này.

Nhưng cũng nhờ thế mà Hàn Lập cảm thấy rất vui. Đột nhiên hắn vận chuyển pháp lực ở toàn thân rồi điên cuồng truyền vào Phạm Thánh Pháp Tướng!

"Oanh!"

Pháp tướng ba đầu sáu tay tỏa ra hào quang rực rỡ. Khối quang cầu trong tay cũng lớn lên rồi được ném mạnh xuống dưới.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2448)