← Ch.0159 | Ch.0161 → |
"Rầm rầm rầm "
Chỉ thấy bóng người Đông Bá Tuyết Ưng mơ hồ bất định, chung quanh nhấc lên cuồng phong mãnh liệt.
Trường thương dẫn lên từng tầng sóng xung kích không khí cao áp, làm cảnh tượng chung quanh cũng trở nên mơ hồ, tựa như sét đánh không ngừng.
"Rống "
Từng luồng hư ảnh giao long lao ra, bay về phía hư không xa xa.
Hư ảnh giao long cái sau lớn hơn cái trước, mãi cho đến hư ảnh giao long thứ sáu, ước chừng mười mấy trượng, lướt qua không gian, xuyên qua vài dặm khoảng cách, đánh ở trên một ngọn núi, nổ vang một trận, vô số tảng đá trên núi ngã nhào.
Phen uy thế này, nếu để Siêu Phàm khác nhìn thấy chắc chắn kinh ngốc.
Bởi vì đây chỉ là trường thương sinh ra dư ba không khí, đã có thể có uy lực như thế, quả thực không thể tưởng tượng. Siêu Phàm Thánh Cấp sơ kỳ yếu chút, chỉ sợ cũng không chịu được một thương đáng sợ như thế!
Bỗng nhiên ——
Đông Bá Tuyết Ưng đột nhiên ngừng lại, chung quanh dần dần yên tĩnh, đỉnh Trùng Vân phong cũng một mảng yên tĩnh.
Hai tay cầm trường thương, trên mặt Đông Bá Tuyết Ưng có nụ cười, chỉ thấy lại có hai cánh tay từ dưới nách bỗng dưng xuất hiện, cũng cầm một thanh trường thương màu đen. Sau đó lại là hai cánh tay xuất hiện, hai cánh tay đó cũng cầm lấy một thanh trường thương màu đen.
Sáu cánh tay! Đều mặc ống tay áo giống nhau, cầm lấy trường thương màu đen giống nhau.
"Thủy hỏa là cốt, phong là hình."
"Thế mà lại sáng chế một ảo ảnh này, trải qua hơn nửa năm qua hoàn thiện, đã dần dần có thể sử dụng đến thực chiến." Đông Bá Tuyết Ưng rất tự đắc, "Hư thật tương sinh, đây mới là thương pháp tốt."
Thủy hỏa phong tam đại ảo diệu dung hợp hoàn mỹ.
Khiến Đông Bá Tuyết Ưng phát hiện càng nhiều khả năng —— ví dụ như ảo ảnh! Hắn cảm thấy cái này có trợ giúp to lớn đối với thương thuật của mình, liền lập tức đắm chìm cân nhắc, nay đã dần dần có thành tựu. Ảo ảnh cánh tay, ảo ảnh trường thương này đã càng ngày càng chân thật.
"Lúc chém giết sinh tử, kẻ địch giao chiến với ta, ta lại đột nhiên xuất hiện sáu cánh tay ba thanh trường thương, kẻ địch chỉ sợ cũng sẽ bị dọa ngây ra." Đông Bá Tuyết Ưng rất đắc ý, ảo ảnh cánh tay trường thương đều là giả, lại có thể mê hoặc đối thủ, khiến đối thủ không biết ngăn cản một thanh trường thương nào. Thương pháp của mình uy hiếp tự nhiên sẽ tăng lên rất nhiều.
Ảo ảnh, thật ra là phi thường khủng bố.
Kẻ địch khó có thể phân rõ hư thật, nếu ngăn cản sai, chỉ sợ phải mất mạng! Nếu cắm đầu đồng thời ngăn cản ba thanh trường thương... độ khó so với ngăn cản một thanh trường thương tăng vọt gấp mười!
Hơn nữa đây còn chỉ là hiện tại, thời gian Đông Bá Tuyết Ưng tu hành còn ít, ‘Thủy hỏa phong’ ba đại ảo diệu kết hợp hoàn mỹ, không ngừng xâm nhập, sẽ bày ra uy lực càng thêm khủng bố...
"Ừm." Đông Bá Tuyết Ưng ngẩng đầu nhìn nhìn bầu trời, "Trời sắp sáng rồi, hôm nay chính là tẩy trần cho Tĩnh Thu pháp sư, thật không ngờ, Tĩnh Thu pháp sư lúc trước... Nhanh như vậy cũng bước vào Siêu Phàm rồi."
Pháp sư bước vào Siêu Phàm, vốn đã chậm hơn kỵ sĩ, ở trong pháp sư, Dư Tĩnh Thu đã rất lợi hại rồi.
Vù!
Đông Bá Tuyết Ưng lập tức hóa thành luồng sáng, nhanh chóng phá không bay đi.
******
Nơi tẩy trần cho Dư Tĩnh Thu pháp sư, vẫn như cũ là phủ đệ của Trường Phong kỵ sĩ Trì Khâu Bạch, Trì Khâu Bạch dù sao cũng là nhân vật lãnh tụ đám Siêu Phàm An Dương hành tỉnh, mọi người cũng đều rất phục hắn.
Giữa trưa, Đông Bá Tuyết Ưng tới sớm chút.
"Tuyết Ưng, đến rồi?"
"Tuyết Ưng lão đệ, ngồi."
Mười mấy năm qua đi, mọi người cũng đều đã rất quen thuộc, Đông Bá Tuyết Ưng cũng cười chào hỏi. Mình tuy ở Xích Vân sơn thế giới bị giáng đến cuối cùng, nhưng chuyện dự khuyết nguyên lão vẫn luôn là bí mật, đều không công khai. Ở bên ngoài, vô số Siêu Phàm vẫn rất khâm phục Đông Bá Tuyết Ưng, tiếng tăm của hắn cũng rất lớn, luôn mang danh hiệu Siêu Phàm thiên tài.
Đông Bá Tuyết Ưng khoanh chân ngồi xuống, cười nhìn một thanh niên thanh tú bên cạnh: "Viên Thanh, ngươi cũng đến sớm như vậy? Ta còn tưởng ngươi sẽ ở trong phủ đệ của mình tiềm tu, đến cuối cùng mới tới."
"Tuyết Ưng đại ca, Siêu Phàm sinh tử chiến này mặc kệ thành bại, cố gắng là được, hơn nữa tu hành cũng không vội ở một ngày này." Viên Thanh có chút ngượng ngùng mỉm cười nói.
"Oa oa oa, nhìn thấy Viên Thanh đệ đệ cười ngượng ngùng, ta nhịn không được động lòng đây." Đổng Ngọc vội hô.
"Đừng dọa tiểu đệ đệ." Trình Linh Thục lại nói ngay.
Đông Bá Tuyết Ưng cũng cười.
Mọi người đối với Viên Thanh mới lên Siêu Phàm đều rất có hảo cảm, mình cũng như thế. Viên Thanh này tính cách rất hay ngượng, luận diện mạo cũng cực kỳ thanh tú đẹp trai, ở trong toàn bộ người trẻ tuổi mình biết... đệ đệ mình Thanh Thạch là đẹp trai nhất mình từng gặp, có lẽ có nhân tố cá nhân yêu thích thiên vị, nhưng nói từ đáy lòng, mình xác nhận đệ đệ là đẹp trai nhất.
Quen đệ đệ mình cũng đều nói như thế. Ngay cả Hải Như Chân, Tử Xa Cốc Phong sau khi gặp cũng đều chậc chậc ngợi khen.
Mà Viên Thanh ở trong thanh niên mình biết, dung mạo có thể xếp mười hạng đầu! Hơn nữa rất thanh tú, rất hay ngượng, nhưng hắn lại là kỳ tài đắm chìm ở trong tu hành, luôn đắm chìm ở tu hành, cứ như vậy tu hành mãi đến Siêu Phàm! Chỉ ba mươi tuổi!
Phải biết, Đông Bá Tuyết Ưng cũng chỉ là hai mươi tám tuổi mới bước vào Siêu Phàm, nếu không có Đông Bá Tuyết Ưng, vậy Viên Thanh chính là trẻ tuổi nhất trong ngàn năm.
"Tĩnh Thu muội tử đến rồi." Đang lúc mọi người tán gẫu vui vẻ, Bành Sơn liền nói.
Đám Đông Bá Tuyết Ưng ai cũng quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy ở dưới một hộ vệ dẫn dắt, một nữ pháp sư áo bào xanh xinh đẹp đi tới.
Đông Bá Tuyết Ưng nhìn mắt cũng không khỏi sáng lên, ngay cả bọn Bành Sơn, Viên Thanh, Trì Khâu Bạch ai cũng có chút than thở.
Thật đẹp!
Nhìn thấy sự vật tốt đẹp của thế gian đều sẽ kìm lòng không được tán thưởng, mà giờ phút này Dư Tĩnh Thu đi tới... đã khiến bọn Đông Bá Tuyết Ưng ai cũng có chút chấn trụ. Tuy nói Đông Bá Tuyết Ưng năm đó đã từng gặp Dư Tĩnh Thu, nhưng giờ phút này vẫn bị rung động.
Phải biết rằng ‘nữ pháp sư’ vốn đã rất được tôn sùng, là vì khí chất.
Pháp sư cấp Xưng Hào có tuổi thọ hai trăm năm, lúc một trăm tuổi cũng tương đương với phàm nhân bình thường năm mươi tuổi! Bảo dưỡng tốt nữa, cũng sẽ có chút cảm giác phụ nhân trung niên. Mặc dù khi bước vào Siêu Phàm... thay da đổi thịt, trở nên trẻ tuổi chút, cũng rất khó có cảm giác thiếu nữ trẻ tuổi.
Mà Dư Tĩnh Thu khác!
Nàng bước vào cấp Lưu Tinh là rất trẻ tuổi, bước vào Siêu Phàm cũng rất trẻ tuổi, loại trẻ tuổi này đã đủ để đánh bại rất nhiều nữ Siêu Phàm, hơn nữa thay da đổi thịt sau khi bước vào Siêu Phàm! Nếu nói trước Siêu Phàm là tuyệt đỉnh mỹ nữ, cơ sở đã rất tốt. Như vậy sau khi bước vào Siêu Phàm... Đó là đẹp rung động lòng người! Nhìn đã là một loại hưởng thụ! Sợ là ở Hạ tộc hiện nay các nữ Siêu Phàm có tư sắc có khí chất kia tính hết vào, Dư Tĩnh Thu cũng có thể có hi vọng xếp hạng nhất.
← Ch. 0159 | Ch. 0161 → |