← Ch.0335 | Ch.0337 → |
- Chấp nhận?
Lão nhân đầu trọc tỏ ra kinh hỉ, lúc nãy dụ ngon dụ ngọt bao nhiêu thứ Mục Trần vẫn chần chần chờ chờ, không ngờ chỉ vì một câu ân nghĩa lại khiến Mục Trần dứt khoát như thế.
Mục Trần chỉ mỉm cười, không nói thêm gì.
- Tiểu tử thú vị đấy.
Lão nhân đầu trọc tỏ ra tán thưởng, Mục Trần ân nghĩa rõ ràng như thế khiến lão cũng khá ưng ý.
- Khi nào thì bắt đầu?
Mục Trần chẳng chút do dự hỏi ngay.
- Ngay bây giờ!
Lão nhân đầu trọc vỗ vai Mục Trần, nói:
- Nếu ngươi có thể chịu nổi Hắc Thần Lôi, ta sẽ truyền thụ Lôi Thần Thể hoàn chỉnh truyền cho ngươi. Yên tâm! Ta không cho ngươi làm mồi câu chết vô ích đâu, lỡ như có vấn đề gì thì có ta ra tay ngay đó mà. Mấy trăm năm nay ta ở đây, chút đỉnh đó thì chẳng ăn nhằm gì với ta đâu.
- Ta sẽ cố hết sức.
Mục Trần gật đầu.
Lão nhân đầu trọc cũng gật gù, lắc mình đã tiến đến hắc lôi hải, nhưng chỉ dừng lại ở khoảng cách khoảng vạn trượng thì ngừng lại.
- Ngươi tới chỗ đó!
Lão chỉ vào một bình đài màu đen đang lơ lửng giữa hư không.
Mục Trần gật đầu, lắc mình hạ xuống chỗ đó, lập tức ngồi xếp bằng. Một cảm giác lạnh băng truyền vào người, thẩm thấu vào trong cơ thể, cảm giác như thương thế do Hắc Thần Lôi tạo thành dần dần được hóa giải.
- Bình đài này xây dựng bằng Hóa Lôi Thạch, có hiểu năng hóa giải lôi đình lực, ngồi đó sẽ khiến ngươi bớt khổ một chút.
Mục Trần gật đầu, ngẩng lên nhìn lão.
Lão nhân đầu trọc thấy Mục Trần chuẩn bị xong, ngón tay thình lình điểm vào hư không.
"Bùm"
Không gian nơi đó biến dạng kịch liệt, sóng gợn dập dềnh lan tỏa, xuyên qua không trung chiếu vào lôi hải.
"Ầm Ầm."
Tiếng sấm rền kinh thiên quen thuộc gầm rú, Mục Trần ngẩng lên đã thấy một cột hắc lôi như một con rắn điện bị những xiềng xích không gian quấn lấy.
Hắc Thần Lôi giãy giụa kịch liệt, lôi đình lực đầy tính hủy diệt bắn ra xung quanh, nhưng không hề khiến cho những xiềng xích kia yếu đi một chút nào.
Mục Trần trố mắt nhìn lão đang chơi đùa Hắc Thần Lôi trong tay, kinh hãi trước sức mạnh Chí Tôn cửu phẩm.
Lão kéo tia Hắc Thần Lôi ra khỏi lôi hải, tay nắm lại, xiềng xích trói chặt Hắc Thần Lôi nhất thời bùng nổ, khiến cho tia sét nhanh chóng bị thu nhỏ lại, sức mạnh hủy diệt cũng bị yếu đi nhanh chóng.
- Cũng được rồi nhỉ, chuẩn bị xong chưa?
Mục Trần liếc nhìn tia Hắc Thần Lôi, sức mạnh hủy diệt tuy yếu bớt nhưng lại không thua kém tia sét ngày trước hắn bị đánh vào người bao nhiêu.
- Tới luôn!
Mục Trần hít sâu một hơi, gật đầu.
"Ầm!"
Lão cũng chẳng khách khí, tia Hắc Thần Lôi như chớp giật đánh xuống Mục Trần.
Hắc viêm đột nhiên tuôn ra khỏi cơ thể Mục Trần, làn da hóa thành màu lôi bạc, Lôi Thần Thể cũng đã được sử dụng.
Tia Hắc Thần Lôi lao tới, nện vào thân thể hắn.
"Bùm!"
Bị sét đánh, Mục Trần bị giật tê dại, gần như bị đánh bay đi. Nhưng hắn cố gắng trụ lại bình đài, còn hắc viêm ngoài cơ thể thì nhanh chóng tắt lịm.
Linh lực bảo vệ cơ thể lập tức bị đánh lui vào trong cơ thể, Hắc Thần Lôi đầy sức mạnh hủy diệt điên cuồng chạy theo chui vào người Mục Trần.
"Xoẹt xoẹt."
Lôi điện lóe ra chằng chịt như mạng nhện bên ngoài làn da, đau nhức tê rần chạy khắp cơ thể Mục Trần.
Mục Trần nghiến răng cam chịu, thân thể run lẩy bẩy, linh lực trong người vận chuyển không ngừng chống đỡ Hắc Thần Lôi trùng kích.
Nhưng chênh lệch quá lớn, linh lực của hắn chẳng có mấy tác dụng, nhanh chóng thua tan tác, hắc lôi tương tàn phá tứ tung trong cơ thể, kinh mạch biến dạng, cốt cách huyết nhục vang lên những tiếng xẹt xẹt đáng sợ.
Nhức nhối khắp người, hắn nghiến răng đến ứa máu, cảm giác mê man sắp ngất chiếm lấy thần trí, nhưng hắn hiểu rõ nếu không chống cự lại, mất đi khống chế cơ thể, thì chắc chắn Hắc Thần Lôi sẽ phá nát thân thể của mình.
Lôi quang vây lấy thân thể, lóe ra kinh dị.
Lão đầu trọc nhìn thấy cảnh này, thần sắc cũng lo lắng thấy rõ. Nếu Mục Trần không thể chịu nổi Hắc Thần Lôi, thì chuyện này sẽ hỏng mất thôi.
- Cố lên!
Lão thì thào động viên.
Cảm giác mê man ngày càng sâu, thế nhưng ngay lúc Mục Trần không chịu nổi nữa, đột nhiên một luồng khí tức lạnh lẽo dũng mãnh tiến vào người, giảm đi đau nhức cơ thể, khiến cho Hắc Thần Lôi cũng bớt đi cuồng bạo.
Đó là tác dụng của Hóa Lôi đài.
Mục Trần thở phào, tiếp tục chịu đựng. Chừng nửa giờ sau mới chậm rãi mở mắt ra, Hắc Thần Lôi đều đã tiêu tán.
Mục Trần mặt mày tái mét, khẽ động thân thể đã cảm giác như từng bó cơ bị rách ra, đau đớn vô ngần.
- Ngươi thành công rồi!
Lão nhân đầu trọc vui mừng hạ xuống.
Mục Trần méo miệng, nói cũng không được, cố gắng dưỡng thần điều trị thương thế trong người.
Lão nhân đầu trọc vung tay lên, linh lực hùng hậu trực chỉ cơ thể Mục Trần dũng mãnh chui vào, tăng tốc chữa thương, hồi phục sức khỏe.
Được lão trợ giúp, chỉ mười phút sau Mục Trần đã khôi phục thương thế.
- Tiếp chứ?
Lão nhân đầu trọc cười tủm tỉm.
Mục Trần khóc không ra nước mắt, đành phải gật đầu.
"Ầm! Ầm!"
Những tiếng sấm rền đáng sợ lại vang lên lần nữa.
Nửa ngày, Mục Trần liên tục chịu đựng đau đớn chết đi sống lại, da thịt như bị lóc ra từng mảng, thậm chí còn có mùi khét và thối như một xác chết cháy.
Khi tia Hắc Thần Lôi thứ 18 tiêu tán đi, Mục Trần đã không chịu nổi nữa, ngã gục xuống bình đài, mặt trắng không còn hột máu, thở hổn hển như trâu chết, thân thể rụng rời như muốn đứt ra từng khúc.
Lão nhân đầu trọc hạ xuống Hóa Lôi đài, đặt tay lên đỉnh đầu Mục Trần, dũng mãnh quán chú linh lực điều trị thương thế cho hắn.
Miễn cưỡng khôi phục được một chút, Mục Trần lại cảm thấy mỏi mệt cực kỳ, thậm chí lười động cả ngón tay, nhưng hắn cảm nhận rõ sự mạnh mẽ của cơ thể đã tăng thêm một ít, sự tàn phá của lôi đình vậy mà lại có lợi cho cơ bắp cốt cách.
Lão nhân đầu trọc lướt bàn tay qua người Mục Trần, đột nhiên những cái bớt đen nổi khắp người, như chất lỏng chuyển động, khiến cho hắn cảm thấy bất an vô cùng.
Đó là Hắc Thần Lôi Độc, và bây giờ nó nồng đậm hơn hẳn trước kia.
Mục Trần nhìn chằm chằm vào lôi độc ban, cảm giác da đầu tê rần. Tự nhiên lại rước một cái nguy hiểm trí mạng vào trong người, ai mà không cảm thấy sợ được chứ.
- Lôi độc có lẽ đủ để giấu khí tức của ngươi rồi.
Lão nhân đầu trọc gật đầu, nói ra vài lời khiến Mục Trần như trút được gánh nặng. May quá, không phải bị sét đánh nữa rồi.
- Bây giờ ta sẽ truyền thụ Lôi Thần Thể hoàn chỉnh cho ngươi, rồi nói cho ngươi biết cách khống chế Hắc Thần Lôi Độc này.
Mục Trần nghe mà sung sướng, chịu khổ cực cũng quá đáng giá đi mà.
Lão nhân đầu trọc cười, ngón tay chỉ vào mi tâm Mục Trần, một tia lôi quang lóe lên, một thứ gì đó chui vào trong não của hắn.
Nhất thời một tiếng sấm rền nổ lên trong đầu, thân hình run rẩy, tin tức phức tạp ào ào như thủy triều đổ vào trí óc.
"Lôi Thần Thể, thần quyết luyện thể trung phẩm, dùng lôi đình lực trui rèn cơ thể, khiến cho nó có sức mạnh phá vỡ không gian, bạt sơn khuấy hải.
Thần quyết tu luyện đến cao thâm, uy lực có thể sánh ngang thần quyết thượng phẩm."
- Có thể so với thần quyết thượng phẩm?
Mục Trần kinh hãi rung động, thần quyết luyện thể vốn đã hiếm thấy, không ngờ Lôi Thần Thể lại tốt đến vậy. Khi đã thuần thục có thể so sánh với thần quyết thượng phẩm, có lẽ thần quyết cấp bậc đó ngay cả Linh Trị điện cũng tìm không ra!
Sét đánh đau khổ đấy, nhưng mà lợi ích không nhỏ chút nào.
Kìm nén sung sướng đang dâng lên trong lòng, Mục Trần xem xét kỹ lưỡng phương pháp tu luyện.
← Ch. 0335 | Ch. 0337 → |