← Ch.0954 | Ch.0956 → |
Thế lực khắp nơi đều trợn mắt há mồm, trong mắt của bọn hắn đều hiện vẻ kinh ngạc, kể cả mấy vị Địa Chí Tôn lúc này thần sắc đều khó có thể bình tĩnh. Đương nhiên dù là ai trông thấy một thượng vị Địa Chí Tôn vẫn lạc tại trước mắt của bọn hắn chỉ sợ cũng khó mà bảo trì bình tĩnh.
Lúc này trên bầu trời, Tinh Thần Trấn Ma Tháp lẳng lặng trôi nổi, rung động trong đó theo thời gian trôi qua dần tiêu tán, nhưng nó vẫn như cũ phát ra cảm giác áp bách làm cho nơi này không ai dám can đảm phá vỡ không khí yên tĩnh, cứ như là sợ rước họa vào thân
Mục Trần cũng rung động nhìn kết cục của Thần Các chủ mà âm thầm tắc luỡi, đệ tứ điện chủ thật không hỗ đã từng là bá chủ bắc giới, thủ đoạn tàn nhẫn mà vô tình căn bản không cho Thần Các chủ cơ hội sống sót.
"Tinh Thần Trấn Ma Tháp thật là lợi hại."
Mục Trần cảm thán nói, nếu không có nó thì dù cho đệ tứ điện chủ có thể đánh bại Thần Các chủ, nhưng tuyệt đối không có khả năng đưa hắn tới chỗ chết. Dù sao muốn hoàn toàn gạt bỏ một vị Địa Chí Tôn cũng không phải chuyện đơn giản như vậy.
"Nếu không lợi hại, lại sao có thể chi phối kết quả giao tranh của địa chí tôn được." Mạn Đà La cũng cười cười, nhìn thấy Thần Các chủ vẫn lạc. Nàng cũng là thả lỏng rất nhiều, về sau trong bắc giới, Đại la thiên vực của nàng sẽ chân chính như mặt trời ban trưa.
"Có thể cướp nó hay không?"
Mục Trần ánh mắt có chút lập loè truyền âm nói với Mạn Đà La, thánh vật cường đại như thế nếu như rơi vào tay bọn hắn tất nhiên thực lực sẽ tăng vọt, dù không thể làm bá chủ bắc giới, nhưng cũng đủ để vững chắc tại vị trí cao nhất bắc giới.
Mạn Đà La nghe vậy ánh mắt cũng lóe lên, hiển nhiên đối với thánh vật cường đại bậc này, mặc dù là mạnh như nàng cũng phải động tâm.
"Thánh vật cỡ này làm cho người quá mức thèm thuồn, nhưng mà vẫn không nên làm bừa, đã có Thần Các Chủ làm gương rồi."
Trầm ngâm một lát sau Mạn Đà La nhẹ nhàng lắc đầu, đã có tấm gương cùa Thần Các chủ, nàng kiêng kị đệ tứ điện chủ tới cực điểm, dù sao ai mà biết đệ tứ điện chủ còn chiêu gì nữa hay không.
Mục Trần cũng gật đầu rồi nhìn quanh phát hiện mấy vị địa chí tôn còn lại cũng lộ vẻ tham lam nhìn chằm chằm vào Tinh Thần Trấn Ma Tháp, bất quá bọn hắn cũng kiêng kị đệ tứ điện chủ không thôi, nên dù cho thèm chảy dãi. Nhưng cũng không dám ra tay cưỡng đoạt.
Đang lúc cường giả khắp nơi đỏ mắt vì Tinh Thần Trấn Ma Tháp, không gian phía trước Hắc Ám Kim Tự Tháp có chút chấn động. Một đạo nhân ảnh chậm rãi hiện ra lọt vào tầm mắt mọi người. Trong lòng lập tức rùng mình, bởi vì người xuất hiện đương nhiên là đệ tứ điện chủ.
Lúc này hắn thân hình trong suốt phảng phất như sắp tiêu tán, nhưng mặc dù hắn hư nhược bậc này, nhưng vẫn không ai dám ra tay.
"Mộ địa của ta đã bị các ngươi xâm nhập, xem ra thiên cung hôm nay đã không còn." Đệ tứ điện chủ nhìn qua mọi người, rồi than nhẹ một tiếng thần sắc cô đơn mà nói.
Mạn Đà La nghe vậy, cũng liền gật đầu: "Nghe đồn tại lúc ngoại tộc xâm nhập vào Thiên La đại lục, thiên cung cung chủ cùng một vị vương giả ngoại tộc giao thủ, tuy đánh bại ngoại tộc vương giả kia nhưng bản thân cũng trọng thương vẫn lạc, cuối cùng cả tòa thiên cung sau biến đại chiến đã biến mất "
Đệ tứ điện chủ thần sắc ảm đạm đi một tí, lẩm bẩm nói: " cung chủ cũng vẫn lạc à..."
Thần sắc của hắn mờ đi một hồi, sau đó phục hồi tinh thần, chợt hắn cười cười nhìn về phía bọn người Mạn Đà La nói: "chắc các ngươi đến đây vì đây là nơi chôn ta?"
Mạn Đà La, Vạn Thánh Lão Tổ những... Địa Chí Tôn này nghe vậy thần sắc có chút xấu hổ.
"Không cần ngại, bổn tọa sớm đã vẫn lạc, vật lưu lại người khác đến tìm cũng là tự nhiên."
Đệ tứ điện chủ cười nhạt một tiếng, chợt hắn chỉ về hướng Tinh Thần Trấn Ma Tháp, nói:
"Các ngươi cũng muốn thứ này?"
Nghe được lời ấy, mấy vị Địa Chí Tôn hô hấp trở nên gấp gáp, lực hấp dẫn của Tinh Thần Trấn Ma Tháp đối với bọn họ cũng rất lớn, nếu như nhận được vật ấy, dù giao chiến với thượng vị Địa Chí Tôn, bọn hắn cũng có thể toàn thân trở ra.
"Vốn là thánh vật thế này, phải là cường giả mới phát huy được, các ngươi thực lực Địa Chí Tôn cũng miễn cưỡng đủ tư cách cho nên..." Đệ tứ điện chủ nói.
Nghe được đệ tứ điện chủ nói những lời này, mấy vị Địa Chí Tôn con mắt đều là sáng ngời. (ham hố =))
Nhìn cho bọn họ phản ứng như vậy, đệ tứ điện chủ khóe miệng lập tức nhếch lên cười khẩy, chợt ánh mắt của hắn chuyển hướng về phía Mục Trần đứng sau lưng Mạn Đà La, chậm rãi mở miệng: "Tiểu bối, Linh Tháp ấn là ngươi tìm ra sao?"
Mục Trần giật mình hiểu được, cái đệ tứ điện chủ gọi là Linh Tháp ấn, hẳn là Hắc Ám Kim Tự Tháp thu nhỏ kia, vì vậy hắn gật gật đầu.
"Vật ấy ta dấu khéo như thế vẫn bị ngươi tìm được, xem ra ngươi và ta thật hữu duyên."
Đệ tứ điện chủ cười nhạt một tiếng, thần sắc trở nên hòa hoãn rất nhiều: "Nếu như không phải ngươi kích hoạt tia thần trí của ta, chỉ sợ hôm nay người ta đã mang lực lượng thôn thiên tà đế đi."
Mục Trần lúng túng cười cười, hắn không nghĩ nhiều như vậy, lúc ấy sắp thua nên hắn làm bừa đánh bậy đánh bạ.
"Mặc kệ ý định ban đầu của ngươi là cái gì, tóm lại xem như đã giúp bổn điện chủ một lần, bằng không vô số năm trấn áp còn ý nghĩa gì." Đệ tứ điện chủ làm như biết được suy nghĩ của Mục Trần liền cười cười, nói: "Mà bổn điện chủ cũng không thích nợ nhân tình."
Hắn vừa nói xong, rất nhiều cường giả trong lòng đều là chợt nhảy dựng. Đặc biệt là mấy vị Địa Chí Tôn ngoại trừ Mạn Đà La, trong nội tâm đều là dâng lên một cảm giác không ổn. Sau đó bọn hắn hô hấp dồn dập nhìn đệ tứ điện chủ vừa nhấc bàn tay. Tinh Thần Trấn Ma Tháp nhanh chóng thu nhỏ lại, ngắn ngủn mấy hơi thở hóa thành kim tự tháp nhỏ cỡ lòng bàn tay rơi vào tay đệ tứ điện chủ.
"Còn đây là Tinh Thần Trấn Ma Tháp, là một trong tám cái thánh vật của thiên cung, vốn là dùng nó trấn áp thôn thiên Tà Đế, hiện nay tà ma đã hóa thành hư vô, vật này đã không còn tác dụng. Đã như vầy, để nó theo người hữu duyên đi thôi."
Hắn nói xong cong ngón tay búng ra, Tinh Thần Trấn Ma Tháp hóa thành lưu quang bắn vào trong mi tâm Mục Trần. Hắn trợn mắt há mồm, chư vương bên cạnh cũng không giấu được vẻ ganh tị nổi lên.
Một màn này hiển nhiên ngoài dự liệu của tất cả mọi người, ai cũng không nghĩ tới. Đệ tứ điện chủ đem thánh vật cường đại như thế, cho một tên Ngũ phẩm Chí Tôn, thực lực người đó bây giờ căn bản không có khả năng phát huy được uy lực của thánh vật uy lực, Quả là phung phí của trời!
Mấy vị địa chí tôn con mắt đỏ bừng, nếu không phải kiêng kị Mạn Đà La cùng đệ tứ điện chủ. Bọn hắn đã ra tay hiếp Mục Trần, bảo bối như thế sao lại nằm trong tay một tiểu tử Ngũ phẩm Chí Tôn. Chịu được hay sao?
"Trong Tinh Thần Trấn Ma Tháp còn lưu một giọt linh thần dịch. cho ngươi luôn đấy."
Đệ tứ điện chủ nhìn phía Mục Trần cười cười, rồi sau đó hắn lười biếng phất phất tay, thân hình bắt đầu mờ nhạt: "Viễn cổ thiên cung nếu đã bị cung chủ phong ấn, dùng Tinh Thần Trấn Ma Tháp có lẽ sẽ cảm ứng được..."
Nghe được lời ấy, Mục Trần lập tức hấp một hơi lạnh, dùng Tinh Thần Trấn Ma Tháp là có thể tìm ra viễn cổ thiên cung hả?
Nếu thật là như thế, Tinh Thần Trấn Ma Tháp giá trị thật là đáng sợ, đột nhiên rơi vào tay hắn, trong nhất thời hắn cũng bắt đầu thấp thỏm không yên, bởi vì hắn biết rõ tin tức này nếu như truyền đi, chỉ sợ không riêng bắc giới mà là cả Thiên La Đại Lục sẽ nhìn chằm chằm vào hắn.
Tinh Thần Trấn Ma Tháp mặc dù là bảo bối, nhưng cũng là một đồ nóng phỏng tay!
Mục Trần nhìn đệ tứ điện chủ đang dần mờ nhạt cười khổ một tiếng, ngay tại lúc hắn đang tâm thần bất định, một giọng nói đột nhiên vang lên trong lòng: "Tiểu bối, ngươi mang Đại Nhật Bất Diệt Thân, nếu có thể tiến vào viễn cổ thiên cung, có thể thử một chút, nếu có cơ duyên không chừng sẽ tiến hóa thành Bất hủ Kim Thân..."
Thanh âm vang lên khiến cho Mục Trần khẽ giật mình, trong lòng run lên, không nghĩ tới hắn căn bản không hề thi triển ra Đại Nhật Bất Diệt Thân, vẫn bị đệ tứ điện chủ phát hiện ra.
"Bất hủ Kim Thân?"
Danh tự nêu ra khiến Mục Trần hai mắt nhắm lại suy nghĩ một chút, sau đó lại giật mình, cái gọi là bất hủ Kim Thân, chẳng phải chính là Đại Nhật Bất Diệt Thân tiến hóa sao?!
Nghĩ tới đó, Mục Trần hô hấp càng gấp gáp, dù sao hắn vì thứ này đã tìm kiếm nhiều năm, ngày hôm nay rốt cục đã nhận được tin tức rõ ràng, bất hủ Kim Thân, chính là bước tiến để trở thành Vạn Cổ Bất Hủ Thân!
"Đa tạ tiền bối!" Mục Trần ngẩng đầu, ôm quyền hành lễ với đệ tứ điện chủ sắp tiêu tán, tin tức quan trọng như thế đã làm cho hắn biết ơn vô cùng.
Đệ tứ điện chủ chỉ là nhàn nhạt phất phất tay, rồi sau đó cái kia thân hình trong suốt, cuối cùng biến mất trước ánh mắt mọi người.
"Nghĩ tới Viễn Cổ Thiên Cung xưng bá Thiên La đại lục, nhưng vẫn tan thành mây khói... Thật sự là tạo hóa trêu người ah..."
Theo đệ tứ điện chủ tiêu tán, một đạo thanh âm thê lương, cũng là quanh quẩn ở mảnh không gian trống rỗng này.
Thế lực khắp nơi cường giả nhìn thấy đệ tứ điện chủ tiêu tán, như trút được gánh nặng thả lỏng một hơi, sau đó từng đạo đỏ mắt ánh mắt lại nhìn về phía Mục Trần.
Bất quá đối với ánh mắt của bọn hắn, Mục Trần lại giống như không biết, hắn có chút trầm ngâm rồi sau đó vung tay, Hắc Ám Kim Tự Tháp liền hiện ra, sau đó đưa cho Mạn Đà La trước ánh mắt kinh ngạc của vô số người
Vật ấy tuy tốt, nhưng là quá mức phỏng tay, làm cho hắn trở thành cái đích cho mọi người nhằm vào, hơn nữa, thánh vật bực này, lấy thực lực của hắn căn bản cũng không có khả năng đem lực lượng phát huy được.
Rơi trong tay, ngược lại là tai hoạ.
← Ch. 0954 | Ch. 0956 → |