Vay nóng Tinvay

Truyện:Đấu Phá Thương Khung - Chương 0350

Đấu Phá Thương Khung
Trọn bộ 1639 chương
Chương 0350: Đường Về Nhà
0.00
(0 votes)


Chương (1-1639)

Siêu sale Shopee


Nhìn một cổ sát ý đang dần thu liễm kia của Mỹ Đỗ Toa nữ vương. Tiêu Viêm cũng chỉ cười khổ một tiếng. Nữ nhân này có thể khiến chúng cường giả tại Gia Mã đế quốc đều là đối với nàng kiêng kị không thôi. Hẳn nhiên đều là dựa thực lực chứ không ỷ vào cái danh hảo.

"Kế tiếp ngươi tính toán đến đâu rồi?" mỹ đỗ toa nữ vương cầm trong tay Dung linh đan dược phương ném về phía Tiêu Viêm. Thuận miệng hỏi.

Cẩn thận tiếp nhận phương thuốc. Tiêu Viêm trầm ngâm một hồi. Nói: "Ta nghĩ trước tiên về lại Ô Thản thành một chuyến. Sau đó, có lẽ phải rời đi Gia Mã đế quốc một thời gian ngắn".

"Rời khỏi Gia Mã đế quốc". Nghe vậy, Mỹ đỗ toa nữ vương đại mi nhíu lại. Chợt khẽ gật đầu. Lại nói: "Tùy ngươi vậy! Dù sao trong Xà nhân tộc, có một vài thủ lĩnh thuộc hạ bọn họ tạm thời có thể đóng giả làm thế thân của ta. Ngươi lo luyện chế ra Dung Linh đan trước. Ta sẽ vẫn đi theo ngươi". Nhìn thấy nàng vẫn chưa có hủy bỏ cái ước hẹn một năm. Tiêu Viêm trong lòng khẽ buông lõng một hơi, bàn tay vỗ nhẹ nhẹ Huyền trọng xích to lớn ở sau lưng. Cười nói: "Một khi đã như vậy, chúng ta liền rời đi".

"Vân Lam Tông tình cảm kinh động đã xong. Ngươi bây giờ hẳn là cũng không vội chứ? Đường đi tới Ô Thản thành này, trên đường phải đi qua vài cái thành trấn lớn. Dừng lại một chút, cho ta tìm kiếm một chút dược liệu luyện chế Dung Linh đan dược". Mỹ đỗ toa nữ vương thản nhiên nói. Tuy rằng nhìn như ngữ khí thương lượng, lại là không để cho Tiêu Viêm cự tuyệt.

Đối với lời đề nghị bất đắc dĩ này Tiêu chỉ chỉ còn nước gật đầu đồng ý. Ánh mắt liếc liếc một cái nhìn rõ hai má quyến rũ xinh đẹp kia của Mỹ đỗ toa nữ vương. Nhún vai nói: "Ta đề nghị ngươi ở thời điểm đi vào trong thành, có thể đem dung mạo che khuất đi. Nói cách khác, một ít việc phiền toái không cần thiết, rất làm cho người ta đau đầu".

Chỉ chỉ một cái vào đầu hắn. Mỹ đỗ toa nữ vương xoay người quay về phía bên rìa mảnh rừng rậm cạnh con đường nhỏ chậm rãi bước vào. Tiêu Viêm quan sát cái dáng ảnh lượn lờ mê người kia. Ánh mắt nhìn về phía tảng đá như thể kiếm tìm một hình bóng quen thuộc, ánh mắt như ẩn như hiện đồng thời vẫn không có di dời. Cuối cùng dừng lại ở mây mù phía trên ngọn núi. Trầm mặc một lát, khẻ thở dài một hơi. Ba năm ước định trói buộc hắn rốt cục hoàn toàn bị tháo cỡi rồi. Mà ở lúc cố gắng phấn đấu sau ba năm, rốt cuộc mục tiêu chân chính của hắn. Trong lòng có chút mờ mịt bổng nhiên hiện rõ lên ở trong đầu, hình ảnh thiếu nữ tươi cười thanh nhã, khuôn mặt hắn chợt nổi lên một chút ấm áp.

"Huân nhi! Ngươi ở nơi nào? Có khỏe không!? Hãy chờ ta". Thấp giọng thì thào, cái suy nghĩ đã hai năm trời đằng đẳng không gặp lại người con gái kia, Tiêu Viêm trong lòng dâng lên một đoàn lửa nóng.

Xoay người lại. Tiêu Viêm ánh mắt liếc qua bóng dáng đã đi ra hướng rừng rậm. Cười cười vội vàng đuổi theo.

Rời đi Vân Lam sơn một lúc sau. Tiêu Viêm một lần nữa không trở lại Đế đô. Mà là cùng Mỹ đỗ toa nữ vương trực tiếp thay đổi lộ tuyến, hướng về Ô Thản thành bay vút tới.

Khoảng cách từ Đế đô tới Ô Thản thành. Cơ hồ phải ngang bằng phân nữa so với chuyến đi tới Gia Mã đế quốc. Lãnh thổ quốc gia một Đế quốc to lớn như vậy. Cho dù lúc này đây bọn Tiêu Viêm hai người phi hành tốc độ, ít nhất cũng cần khoảng thời gian hai ba ngày mới có thể đến nơi. Vả lại bởi vì Mỹ đỗ toa nữ vương cưỡng bức tại dọc đường đi ngang qua Đại thành lớn thì bắt Tiêu Viêm liên tục mà ở lại, Chờ đợi cái dịp mua bán ở Phòng đấu giá mở ra. Kể từ đó, khoảng thời gian hành trình, lại thêm kéo dài trì hoãn. Bất quá cũng may giờ đây ba năm chi ước đã kết thúc. Tiêu Viêm cũng là thoát ly khỏi cái loại trước đây thường ở giữa cuộc sống rất là chuẩn mực. Một mạch cảm xúc ùa đến, đã không còn ước hẹn cùng với gánh nặng tư tưởng. Thong dong lắc lư, cũng là nhẹ nhàng tự tại. Mà cái loại cuộc sống nhàn nhã thong dong này, Tiêu Viêm là từ lúc bắt đầu ba năm chi ước kia, thì không có thật sự hưởng thụ qua.

Tại đường đi về nhà ba ngày thời gian đã trôi qua. Tuy rằng hai người tại một số Đại thành phải tốn chút thời gian để dừng lại. Đáng tiếc, làm cho Mỹ đỗ toa nữ vương có chút quả là thất vọng. Dược liệu luyện chế Dung linh đan hiếm thấy kia, rốt cuộc là ngay cả một gốc cũng không có kiếm ra được. Đối với việc này, nàng cũng là đành chịu. Nói cho cùng nếu như mớ tài liệu luyện chế lục phẩm đan dược mà dễ tìm kiếm, vậy giá trị của nó. Cũng không như vậy mà đắt đỏ.

Hai người dọc đường cứ một đi một chút lại ngưng lại. Giống như đang cưỡi ngựa xem hoa. Nhưng mà khiến Tiêu Viên có chút vô cùng kinh ngạc chính là, Mỹ đỗ toa nữ vương theo như rõ ràng khoảng thời gian ba ngày mua bán đổi chác đã qua, mà nàng vẫn chưa có biến thành hình dáng Thôn thiên mãng. Đối với cái này, cô ta chỉ giải thích là lén cùng linh hồn của Thôn thiên mãng bổng chốc đạt thành thương nghị. Bởi vậy mới trì hoãn không còn biến hóa trở lại.

Đối với cái giải thích này, Tiêu Viêm mặc dù có chút ngạc nhiên. Bất quá cũng không có cách nào, lẻ nào nàng ta không quay về. Tự mình vẫn còn có bản lĩnh ép buộc nàng ta quay về sao? Đến lúc đó một động tác vẫy qua đây. Thổ huyết trọng thương cũng là chuyện khó tránh.

Theo thời gian im lặng trôi qua. Tiêu Viêm cùng Mỹ đỗ toa nữ vuơng hai người cũng là càng ngày càng sắp đến đích xác phạm vi Ô Thản thành. Bởi trong lúc tìm kiếm dược liệu trì hoãn lại, thế cho nên ban đầu hành trình chỉ có hai ba ngày, nhưng dĩ nhiên là nhanh chóng tăng thời gian lên năm ngày.

Hắc Diễm thành. Tỉnh thành nằm ở phương bắc của Đế quốc có phần nào giống một tòa Đại thành thị. Ở đây, khoảng cách tới Ô Thản thành đã không còn xa. Bởi vì hai người Tiêu Viêm tốc độ, khoảng thời gian được nữa ngày, cũng có thể đến nơi. Bất qúa bởi lúc này Tỉnh thành tại phương bắc này từ trước tới nay luôn có danh tiếng là Dược liệu chi thành. Bởi vậy Mỹ đỗ toa nữ vương còn chưa trưng cầu ý kiến của Tiêu Viêm, thân hình liền nhanh chóng đáp xuống. Tại khu vực ngoại thành đem khuôn mặt che giấu phía sau một vuông lụa mỏng màu đen. Lúc này như vậy mới hướng về Hắc Diễm thành mà bước vào. Sau đó, Tiêu Viêm cũng chỉ dằn lòng được gác lại cái cảm giác thiết tha quay về nhà. Bất đắc dĩ đi theo phía sau nàng.

Hai người an nhàn lững thững tiêu sái vào thành. Trong lúc không có bất luận cái gì ngăn trở. Tuy rằng Thủ vệ thành binh ánh mắt bản thân có chút mất khống chế, liên tục ở Mỹ đỗ toa nữ vương thân thể thành thục đầy đặn kia mà đảo mắt quét qua. Nhưng có lẻ bởi vì người đi theo ở phía sau bức ra một cổ khí thế to lớn. Thế cho nên mấy gã binh lính có chút rục rịch, mất giọng cũng là không dám tiến lên vặn hỏi.

Sau khi đi vào thành thị. Tiêu Viêm bèn dẫn đường thuận theo nhai đạo (là đường xá ấy – A Sì) đi tới một đoạn. Sau đó hòa vào dòng người đông đúc đến một cái tửu lâu nhỏ. Bởi vì phương bắc Đế quốc dân phong bưu hãn, bởi vậy loại rượu tại tửu quán này, chỉ có tại Tỉnh bắc bộ Đế quốc mới có thể thường xuyên thấy được. tương tự đẳng cấp loại rượu xa xỉ nơi Đế đô, nhưng gộp lại rất là phổ biến.

Trong Tửu quán bây giờ. Tam giáo cửu lưu tụ tập(Đủ mọi loại người). Tin tức thông tin trong dân gian Đế quốc. Rất nhiều đều tại cái loại địa phương này mở đầu rồi truyền đi. Bởi vậy, việc ấy rất nhanh chóng có thể trợ giúp làm Tiêu Viêm biết. Tìm kiếm cái dược liệu này trong phạm vi nơi Thành đó, mới tối hảo hay nhất.

Hai người đi lên trên tửu lâu. Tại tầng một, tiếp cận hướng cửa sổ rồi cùng ngồi xuống. Mỹ đỗ toa nữ vương ngọc thủ nâng má thơm mát. Đôi mắt đẹp nhìn chăm chú ra ngoài cửa sổ. Một bộ dáng phớt tỉnh biểu lộ tình cảm bất cần. Sự tình mấy ngày nay, những chuyện nghe ngóng thông tin tình hình kia. Toàn bộ đều là do Tiêu Viêm phải ra mặt.

Trông thấy được dáng điệu bộ mặt của nàng ta lúc này. Tiêu Viêm cũng chỉ bất đắc dĩ lắc đầu, phất tay gọi một ả thị nữ kêu món ăn đến. Chọn một vài Thủy hậu tịnh liệt tửu. Sau đó đứng lên, đối đáp với một ít người xung quanh khác giúp đỡ hắn hiểu biết từng địa phương, hao tổn cả nữa ngày thời gian sau. Mới mang một đầu đầy mồ hôi bứt ra lui trở về bàn, nhằm về thủ đoạn uống rượu của Mỹ đỗ toa nữ vương. Hắn không khỏi phiền muộn thở dài một hơi. Nữ nhân này thuộc tuýp người rất ba phải lại tự cao tự đại a.

"Thế nào? Tra hỏi rõ ràng rồi sao?". Đôi mắt đẹp nhẹ liếc Tiêu Viêm một cái, Mỹ đỗ toa nữ vương nhẹ giọng nói.

"Có người nói bản thành có một cái Dược điện rất có danh tiếng. rất nhiều dược liệu quý giá. Nơi nào vì xuất hiện tích trữ bất quá cũng chính là giá cả cũng cực kỳ đắt đỏ". Tiêu Viêm bưng chén rượu uống một ngụm. lên tiếng nói.

"Nghỉ ngơi một chút đi. Đợi lát nữa đi tới chổ Dược điện thử xem". Gật đầu có chút cảm động. Mỹ đỗ toa nữ vương lại cười nói.

Đảo cặp mắt trắng dã. Tiêu Viêm vỗ nhẹ nhẹ Huyền trọng xích ở sau lưng, liền có người nói:

"Hắc, hẳn các ngươi đã nghe nói chuyện Vân Lam Tông chứ?.

Bọn hai người Tiêu Viêm đang yên tỉnh nghỉ ngơi thì, bên cạnh cái bàn cách đó không xa bổng nhiên vang lên âm thanh hề hề, nhưng lại khiến cho Tiêu Viêm đem ánh mắt ném qua.

"Ta Kháo, Ngươi nói việc ấy chính là Tiêu Viêm người tuổi còn trẻ mà đại náo Vân Lam Tông sao?. Một gã nam tử hướng vẻ mặt về phía của gã đồng bạn thần bí cũng khinh thường bỉu môi.

"Ách, ngươi đều đã biết?" Lúc trước người nói chuyện nọ. Nhất thời ngẩn ra, lúng túng nói:

"Cái này là chuyện đại sự. Từ lúc hai ngày trước thì đã xuất hiện. Gã Tiêu Viêm ấy, đúng là tại chính thức so tài ở trên Vân Lam Tông, tại trường đấu đem Thiếu tông chủ Nạp Lan Yên Nhiên làm...cho bại trận. Nghe nói hình như là bởi vì năm đó Nạp Lan Yên Nhiên hủy bỏ hôn ước đi. Hiện tại xem ra, thật đúng là có vài phần đáng tin cậy a. Ngày nay Tiêu Viêm thể hiện ra ngoài thực lực cùng với thiên phú. Xứng đáng cho nàng Nạp Lan Yên Nhiên vớ lấy a.

"Ách, xảy ra sự tình như vậy à?"

"Sau lại có người nói Vân Lam Tông hình như muốn không cho Tiêu Viêm rời đi. Hắc hắc. Bất quá tuy rằng người ta tuổi còn trẻ. Thế nhưng phía sau đúng là cường giả. Chính xác khủng bố khiến người ta líu lưỡi không nói nên lời. Nghe người ta nói. Lúc đầu trận tranh đấu đó. Sau cùng không chỉ có làm cho xuất hiện ra hai Đấu hoàng cường giả. Thậm chí là ngay cả vị Xà nhân tộc Mỹ đỗ toa nữ vương kia. Đều là hiện thân, tuy rằng Vân Lam Tông đem dốc hết toàn lực. Nhưng lại vẫn như cũ không ngờ khiến Tiêu Viêm giữ cho toàn vẹn mà trở ra".

"Mỹ đỗ toa nữ vương?" Tên này vừa ra khỏi miệng. Chung quanh mỗi người đều là kinh hãi lên.

"Hắc hắc, tin tức triệt để có thể tin được. Tiêu Viêm thật ghê gớm, có lẽ lần Luyện dược sư đại hội này hắn sẽ đoạt giải quán quân". Xung quanh kia hiện lên từng đạo ánh mắt kinh ngạc. Tên nam tử nọ "khiêm tốn" nở to ra. Tiếng cười hắc hắc, đột nhiên phải lần thứ hai mà nổi lên.

"Quán quân luyện dược sư đại hội đều không phải gọi là Nham Kiêu sao?". Một đạo âm thanh trầm thấp đột nhiên vang lên.

"Nham Kiêu" Tiêu Viêm. Xê dịch cách đọc không phải đúng sao. Ha ha!". Gã nam tử thích trí trước ý nghĩ này cười nói.

"Ách" Xung quanh cả đám người sửng sốt. Tức thì bổng nhiên tỉnh ngộ. Mặc dù lúc này thanh danh Quán quân bị đem ra phá hỏng liền không đáng giá bằng một xu. Thật là người bình thường. Ai có khả năng cũng phải mất công sức cả đời, để đi độc chiếm cái danh tiếng độc tôn Quán quân kia?

"Ai?. Người này có thể được a. Với niên kỷ như vậy. Đó là làm ra loại chuyện này có năng lực vượt quá sự tình, đích thực là kinh thiên động địa. Ngày sau trưởng thành, vậy hãy còn...?. Nam tử hung hăng trút một ngụm Liệt mạch tửu. Có chút cực kỳ hâm mộ mà than thở. Nam nhân nào, ở trong lòng chưa từng có theo đuổi một chút mộng tưởng nhiệt huyết đại sự. Chỉ bất quá bởi vì năng lực có hạn. Rất nhiều người, thế nào cũng chỉ có thể suy nghĩ viễn vông mà thôi.

Có phần ngạc nhiên khi nghe thấy những cuộc trò chuyện kia. Tiêu Viêm không khỏi cười khổ mà lắc đầu. Hắn không nghĩ tới. Lúc này mới bất quá vài ngày thời gian. Chuyện tại Vân Lam Tông kia, vậy mà liền truyền bá tới Đế quốc. Xảy ra ngay một bên cạnh.

"Ngươi hiện tại cũng là một người có tiếng tăm rồi a". Mỹ đỗ toa nữ vương bắt tay lắc chén rượu. Giọng khôi hài nói.

Buông tay vuốt. Tiêu Viêm cười nhạt nói: "Ta đối với thứ này lại không có hứng thú. Được rồi... đi xem Dược điện nọ có hay không mớ dược liệu mà chúng ta cần.

"Ân.".

Đứng dậy. Tiêu Viêm cùng Mỹ đỗ toa nữ vương vừa định ly khai nơi này. Một bên bàn kia lại lần thứ hai truyền đến giọng trò chuyện. Làm cho hắn sắc mặt hơi đổi.

"Tiêu Viêm nọ. Hình như là người của Tiêu Gia tại Ô Thản thành nhỉ?"

"Đúng vậy. Tiêu gia lần này quả là nở mằy nở mặt a. Cái Tộc nhân rối tinh rối mù này sợ rằng. Ngày sau tại phương bắc Tỉnh. Còn ai đối với Tiêu Gia bất kính?".

"Hắc hắc. Vậy không nhất định đúng vậy. Ta vừa khéo từ người họ hàng thân thích ở Ô Thản thành qua đây không lâu sau. Nghe nói, Tiêu gia lúc hai ngày này cũng là gặp một ít phiền phức".

"Ách? Lúc này. Như vậy còn có người dám tìm Tiêu gia gây phiền phức?"

"Ta cũng thật không biết. Bề trên của Tiêu gia giữ bí mất rất nghiêm. Ta cũng không biết chính xác tin tức" tên nam tử kia lắc đầu. Cúi đầu xuống uống một ngụm liệt mạch tửu. Cũng bất thình lình sửng sốt. Chậm rãi ngẩng đầu lên. Nhìn xuất hiện tại trước mặt một vị hắc bào thanh niên. Ở trên người lượn lờ khí thế hùng vĩ. Nhìn vẻn vẹn trên người hai ngôi sao, hắn ực một ngụm nươc bọt. Cẩn thận từng li từng tí nói: "Vị Đại nhân này. Ngài có chuyện gì?".

"Ngươi vừa mới nói. Tiêu gia xảy ra chuyện gì?". Tiêu Viêm trầm giong hỏi.

"Ách! Tiểu nhân hết sức thất lễ rồi. Chỉ là nghe nói hai ngày trước tại Tiêu Gia hình như nổ ra chiến đấu kịch liệt. Sau đó Tiêu gia cự tuyệt bất luận ngoại nhân nào đi vào. Hơn nữa, phía sau kia. Vốn Tiêu Chiến tộc trưởng thường lộ mặt. Cũng không có như thế mà xuất hiện. Có lẻ là đang thu xếp chuyện ba năm ước hẹn Gia tộc rồi. Nam tử lo lắng nói.

Sắc mặt dần dân u ám. Tiêu Viêm trong lòng bổng nhiên có chút bất an nổi lên. Quay về phía gã nam tử cảm ơn một tiếng. Sau đó xoay người cùng Mỹ đỗ toa nữ vương vội vàng đi xuống thang lầu.

"Cái người này vũ khí phía sau lưng đúng là cổ quái a!". Nhìn thân ảnh Tiêu Viêm biến mất tại thang lầu. Một người bỗng nhiên thấp giọng nói.

"Vũ khí? Xích thước?". Vị nam tử trước kia ngẩn ra. Trong giây lát, dường như kêu lên: "Cái gì!?". Khuôn mặt dần dần hiện lên một chút kinh hãi. Thất thanh nói: "Hắn chính là Tiêu Viêm?. Đã vậy còn quá trẻ tuổi?".

Tiêu Viêm lúc này. Tự nhiên không quan tâm tới xôn xao ở trên Tửu lâu. Ở lúc đi xuống lầu. Dừng lại ở trên nhai đạo, nhíu chặt mày. Nhìn Mỹ đỗ toa nữ vương, nói: "Ta không thể ở lại, ta cần về trước Ô Thản thành".

Nghe vậy, Mỹ đỗ toa nữ vương nhẹ châu mày. Lãnh đạm nói: "Xem dược điếm ở đây trước. Vạn nhất xuất hiện mớ dược liệu ta cần thì sao?"

"Ta nói. Ta hiện tại sẽ quay về ô thản thành!" Tiêu viêm ánh mắt sắc bén nhìn chòng chọc mỹ đỗ toa nữ vương. Một chữ cũng không ngừng lại trầm giọng nói.

Tiêu Viêm bỗng nhiên thay đổi thái độ cương quyết. Làm Mỹ đỗ toa nữ vương giật mình. Mấy ngày nay sự tình xảy ra. Tiêu Viêm đối xử với nàng đúng là theo như lời nói. Chưa hề có một chút trái ý không tuân theo. Không nghĩ tới, bây giờ lại có thể trực tiếp chống đối nàng. Điều này làm cho dòng máu sinh mệnh Hoàng tộc cao quý của Mỹ đỗ toa nữ vương hơi có chút giận tái mặt đi.

"Bổn vương phải tìm dược liệu". Hai con mắt đẹp đẽ lạnh như tiền nhìn chòng chọc Tiêu Viêm. Mỹ đỗ toa nữ vương chậm rãi nói.

Hai con ngươi gắt gao nhìn chòng chọc tiếp xúc cặp mắt của nam nhân kia. Tiêu Viêm bỗng nhiên vươn tay tới. Ở trong ánh mắt kinh ngạc của Mỹ đỗ toa nữ vương. Một tay nắm lấy cánh tay nhỏ nhắn mềm mại như không xương của nàng nắm chặt ở trong tay. Ở phía sau bất ngờ tiếp xúc với người đó. Hắn lạnh giọng nói: "Muốn Dung Linh đan. Vậy đừng chuyển biến mình ra oai gì đó vẻ kiêu ngạo Nữ vương. Lúc trước mời ngươi. Là giám hộ, tại ngươi giúp ta thoát ra khỏi vây hãm. Mà bây giờ lại càn quấy. Thô bạo chẳng lý lẻ. Đừng có trách ta cũng không lưu giữ lại cái quái gì tình cảm cho ngươi ".

"Đi!"

Lời nói xong. Tiêu Viêm lôi kéo nàng một cái. Nhanh chóng hướng về ngoài thành chạy nhanh đi. Mà Mỹ đỗ toa nữ vương. Tựa hồ cũng là bị Tiêu Viêm đột nhiên phát tác làm dữ, khoảng thời điểm trước khác biệt rõ ràng là sẳng giọng kinh sợ. Lập tức dĩ nhiên là không có phản kháng. Chỉ là cặp song nhãn hồ mị hiện ra một ít tán dương ngạc nhiên nhìn chăm chú người ở phía trước. Nàng từ trước đến nay không có nghĩ qua. Bằng thân phận mình. Dĩ nhiên còn chưa có người nào dám... như vậy hung dữ giương giương miệng gào lên với nàng.

Trong một lúc. Mỹ đỗ toa nữ vương trong lòng chợt mọc lên một ít khóc cười không hiểu rõ tình cảm của mình. Bản thân nhiều năm không có bị cư xử như vậy? Hơn nữa. Người này còn mới chỉ là trình độ Đại đấu sư, nàng chỉ cần một chút nhất tay là có thể kích bay. Thực sự là hắn ngại mệnh dài quá sao?.

Lôi kéo mỹ đỗ toa nữ vương vọt - ra khỏi thành. Tiêu viêm cấp tốc triệu hồi ra cặp song dực. Sau đó nhanh chóng hướng về Ô Thản thành bay đi.

Ở cái loại gần như cực hạn gấp rút lên đường. Vẻn vẹn đúng hai canh giờ thời gian. Một tòa thành như ẩn như hiện, hình dáng. Đó là mơ hồ xuất hiện ở tại trong tầm mắt Tiêu Viêm.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1639)