Vay nóng Homecredit

Truyện:Đấu Phá Thương Khung - Chương 0436

Đấu Phá Thương Khung
Trọn bộ 1639 chương
Chương 0436: Sức chiến đấu sau khi hình thành chỉnh thể
0.00
(0 votes)


Chương (1-1639)

Siêu sale Shopee


"Hắc, nghe nói có đội ngũ tân sinh ở trong rừng săn ngược lại nội viện học viên cũ đó."

"Hả? Không thể nào? Ai can đảm đến thế? Dám chọc vào những tên kia sao?"

"Ha ha. Còn có thể là ai, đương nhiên là chi đội ngũ tân sinh mạnh nhất rồi."

"Chi đội của bọn người Tiêu Viêm hả? "

"Mẹ nó. Hôm qua tân sinh chúng ta bị mấy cái tên vương bát đản kia khi dễ đủ điều, hiện tại cũng nên làm cho bọn chúng nếm thử tư vị bị cướp đoạt, rất tốt, thật hả giận."

"Ha ha, đi nhanh lên, nói không chừng vận khí tốt, còn có thể gặp bọn người Tiêu Viêm trong rừng. Chỉ cần đi theo phía sau bọn họ, cũng không cần lo lắng mấy tên học viên cũ nội viện kia nữa."

Bên trong rừng, đồn đãi bắt đầu lan truyền ra, đến bây giờ, chuyện về đám người Tiêu Viêm đang săn đội ngũ học viên cũ gần như đã truyền khắp toàn bộ rừng rậm. Mặc kệ là đội ngũ học viên cũ hay là đội ngũ tân sinh, đều bị tin tức này làm cho sợ hãi trợn mắt há hốc mồm.

Theo lời đồn đãi truyền ra không lâu, ngay khi có một ít người vẫn như cũ bảo trì thái độ hoài nghi, thì bốn chi đội ngũ nội viện học viên cũ sắc mặt âm trầm đáng sợ, mang theo tràn ngập buồn bực cùng tức giận, không nghe không để ý một đường trực tiếp hướng phía cuối rừng rậm đi đến. Cho dù là trên đường ngẫu nhiên có gặp một ít đội ngũ tân sinh thì bọn học vẫn không ra tay, chỉ là mặt âm trầm rời khỏi rừng, đối với hành động của bọn hắn, tân sinh có lẽ có một chút nghi hoặc, mà mấy cái đội ngũ quen thuộc cũng cực kỳ rõ ràng, dựa theo quy củ, nếu như đội ngũ học viên cũ ở trong rừng "Hỏa Năng" bị mất còn lại dưới mức "Mười", như vậy liền mất đi tư cách tiếp tục ở lại rừng rậm tham gia cuộc săn. Lúc này bọn họ cần tự động rời đi.

Rất hiển nhiên, bốn chi đội ngũ này hẳn là bởi vì "Hỏa Năng" có số lượng dưới "Mười" rồi. Thế nên chỉ có thể cực kỳ không tình nguyện rời khỏi địa phương làm cho bọn họ cảm giác sỉ nhục này.

Bên trong rừng, từng đôi mắt dõi theo bốn chi đội ngũ đang rời đi, chợt bắt đầu có chút yên lặng, sau một hồi, mấy ánh mắt vốn tràn ngập hoài nghi, rốt cuộc cũng dần dần biến mất, thay vào đó, là đọng lại một cỗ nhàn nhạt phẫn nộ.

Làm đội ngũ nội viện học viên cũ, trong mấy năm nay dường như chưa từng xuất hiện qua sự tình học viên cũ bị tân sinh cướp đoạt trở lại, mà hiện tại ở trong rừng bỗng nhiên xuất hiện chuyện này cũng giống như là hung hăng tát vào mặt mấy tên ma cũ kia. Hơn nữa cái tát này còn vang dội đến như thế.

"Mấy tên tân sinh không biết trời cao đất dày, các ngươi sẽ vì kiêu ngạo mà phải trả cái giá đắt."

Ánh mắt của tất cả học viên cũ từ rừng rậm thu hết trở về, trong lòng hung tợn nói một câu, chợt trong rừng rậm từng bóng người bỗng nhiên lướt ra, một ít đội ngũ tự cho mình hơn người, đã bắt đầu nhịn không được chủ động đi tìm kiếm chi đội ngũ của Tiêu Viêm – tân sinh năm một bị học viên cũ áp chế dường như đã trở thành chuyện thường tình, bởi vậy trong lòng bọn họ cực kỳ không muốn bị bất kỳ tân sinh nào phá vỡ một vòng mà bọn họ đã và đang tham gia này, cho nên, bây giờ bọn họ cần phải là đem chi đội ngũ tân sinh kiêu ngạo kia, hoàn toàn loại bỏ.

Kết quả là, mấy chi đội ngũ trong rừng rậm đều bắt đầu lùng sục khắp cánh rừng. Song, bọn họ trải qua gần một ngày thời gian tìm tòi, lại không tìm được nửa điểm tung tích của đám người Tiêu Viêm, bọn bọ cho rằng năm người Tiêu Viêm đã có thể bởi vì sợ hãi mà lẩn trốn đi rất xa.

Chi đội ngũ tân sinh kiêu ngạo kia, thế nhưng lại xuất hiện ngoài dự liệu của nhiều người.

Trên mặt rừng trống trải, một tầng lá vàng thật dày, tựa như tấm thảm màu vàng bình thường.

Vào lúc này trên mặt đất trống trải, năm tên tân sinh mặt bám đầy bụi bẩn, đang dựa lưng vào nhau vây thành một vòng tròn nhỏ, mắt tràn ngập lửa giận nhìn năm tên trẻ tuổi chung quanh bọn họ, ở trên ngực năm tên trẻ tuổi này đều đeo một quả huy chương hình tháp.

"Đem "Hỏa Năng" giao ra đây, để khỏi chịu thêm đau khổ, như thế nào?"

Một gã thanh niên rõ ràng là nội viện học viên cũ, đôi mắt giương lên, tóc của hắn suông thẳng gần tới bả vai, liếc nhìn một cái, khí chất có một phần âm nhu. Lúc này, vị thanh niên tóc dài này đang nhìn năm tên tân sinh dựa vào thế hiểm yếu để chống lại, nhàn nhạt cười nói.

"Giao cái rắm. Muốn thì trực tiếp đến đây mà cướp đi, lão tử liều mạng dù bị đánh cũng muốn cắn ngược lại ngươi một cái."

Năm tên tân sinh bị bao vây tính tình cũng rất kiên cường, tay tùy úy lau đi vết máu ở khóe miệng, chợt phun ra một ngụm máu loãng, nổi giận mắng.

"Ha ha. Cứng đầu lắm! "

Thanh niên tóc dài vỗ tay cười tủm tỉm, khẽ nói:

"Được rồi, các ngươi đã không chịu phối hợp, thì cũng chỉ có thể đánh các ngươi ngã xuống, tự mình chúng ta động thủ lấy đi thôi."

"Phi! Oai cái rắm. Các ngươi đừng tưởng rằng là học viên cũ thì có thể hoành hành không úy kị sao, chờ sau khi các ngươi gặp Tiêu Viêm học trưởng bọn họ, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn cầm "Hỏa Năng" giao ra thôi. Ha ha, ai nói tân sinh chúng ta vốn không có năng lực phản kháng nào?" Một gã tân sinh cười to nói, trong tiếng cười khó có thể che dấu sự châm chọc.

"Tiêu Viêm? " Nghe cái tên này, đuôi lông mày của thanh niên tóc dài nhướng lên, trên khuôn mặt tươi cười thoáng một chút lạnh nhạt, cười lạnh nói:

"Nguyên lai các ngươi đem hy vọng ký thác vào trên người bọn chúng, thế nhưng thật đáng tiếc, trong hai ngày qua, chi đội ngũ này hoàn toàn mai danh ẩn tích. Ai biết bọn chúng đã trốn tới phương nào rồi, chờ đến khi bọn chúng xuất hiện lại, thì kết cục cùng các ngươi cũng không tốt hơn là mấy đâu, cho nên, không cần lại tiếp tục theo đuổi cái mộng tưởng hão huyền này nữa, ngoan ngoãn đem "Hỏa Năng" giao ra đây, để khỏi bị nỗi khổ da thịt."

Nói xong, thanh niên tóc dài vung tay lên, bốn gã đồng bạn của hắn chậm rãi tiến tới từng bước, đấu khí mạnh mẽ từ trong cơ thể của bọn họ bốc lên. Trong lúc đấu khí bắt đầu khởi động, đã làm cho rất nhiều lá cây khô vàng trên mặt đất tung bay lên.

"Ha hả, vị học trưởng này, là ngươi đang nói chúng ta sao?"

Ngay lúc chi đội ngũ nội viện học viên cũ này chuẩn bị đánh đội ngũ tân sinh, thì tiếng cười khẽ bỗng nhiên ở phiến rừng trống trải vang lên. Thanh âm thình lình vang lên làm cho đấu khí mới bắt đầu khởi động ở bên này thoáng bị kiềm hãm, tất cả ánh mắt đột nhiên dời theo phương hướng thanh âm vừa truyền đến, cuối cùng dừng lại trên một thân cây trống trãi, ở nơi đó, không biết từ khi nào đã xuất hiện năm người, ba nam hai nữ trẻ tuổi, đang đứng sừng sững. Vị thanh niên cầm đầu mặc mặc áo bào đen, sau lưng đeo hắc xích rất lớn, đã đem thân phận của bọn họ biểu hiện ra rõ ràng.

"Tiêu Viêm học trưởng."

Năm tên tân sinh bị vây khốn kia ánh mắt thoáng kinh ngạc dừng lại ở trên người thanh niên áo đen, sau đó một cỗ mừng như điên nhất thời nổi lên trên mặt. Thanh âm hưng phấn nhịn không dược hét lên, tại trong rừng rậm này tân sinh chỉ có chịu khi dễ, chi đội ngũ của Tiêu Viêm không thể nghi ngờ là cọng cỏ cứu mạng ở trong lòng tất cả tân sinh. Bởi vì chỉ có nhóm của hắn mới chân chính thành công đánh bại đội ngũ học viên cũ.

"Ngươi chính là Tiêu Viêm? Nói như vậy các ngươi là đội ngũ săn bắt "Hỏa Năng" của học viên cũ khắp nơi đó sao?"

Nghe được tiếng hét, nét mặt thanh niên tóc dài hơi đổi, ánh mắt gắt gao chăm chú vào trên năm người Tiêu Viêm.

"Rất tốt. Không nghĩ tới ngươi vậy mà vẫn còn có gan xuất hiện." Thấy Tiêu Viêm gật đầu, thanh niên tóc dài chậm rãi đi về phía trước từng bước, đấu khí mạnh mẽ từ trong cơ thể hắn bạo phun ra. Bàn tay vung lên, bốn bóng người từ sau lưng lướt đến, chia ra đứng xung quanh thanh niên tóc dài, vị trí nhìn như tùy ý, nhưng là có chút xảo diệu. Trận hình như thế này của bọn họ có thể tùy thời ứng phó công kích đến từ bốn phương tám hướng.

"Đem "Hỏa Năng" giao ra? Hoặc là, tự chúng ta động thủ?"

Trận hình năm người hình thành, trong lòng thanh niên tóc dài sự tin tưởng tăng lên, ngẩng đầu hướng về phía Tiêu Viêm chậm rãi nói.

"Lời này có thể nói sao?"

Tiêu Viêm nhẹ nhàng cười, khuôn mặt trong nháy mắt trở nên âm trầm nhìn thanh niên tóc dài. Trong con ngươi đen nhánh lúc này cũng lóe lên một chút lãnh ý, thân hình khẽ rung giống như một tia chớp màu đen xuất hiện ở phía trước mặt cách vị trí thanh niên tóc dài hai thước, từ trong nắm tay thanh sắc đấu khí mạnh mẽ xuất hiện, cuối cùng đọng lại ở phía trên quyền đầu thành một lớp sừng màu xanh, theo năng lượng sừng xuất hiện, lực lượng trên quyền đầu của Tiêu Viêm cũng đột nhiên bạo tăng.

"Tiểu gia hỏa cuồng vọng!"

Lạnh lùng nhìn Tiêu Viêm đơn độc đánh tới, thanh niên tóc dài cười lạnh, hắn chưa mở miệng thì bốn tên đồng bạn bên cạnh hắn đã cùng lướt đến, khoảng cách ngắn ngủn vài bước, trong nháy mắt đã tới. Bốn đôi quyền cước mang theo thanh âm nặng nề xé rách không khí nổ vang, hung hăng cùng đánh tới Tiêu Viêm, bọn họ muốn mượn sự phối hợp ăn ý, hợp lực bốn người, một kích chấn thương Tiêu Viêm.

Thực lực của bốn gã học sinh khóa trên so với Tiêu Viêm không kém hơn nhiều, uy lực khi cùng ra tay như vậy, cho dù là Tiêu Viêm cũng sẽ rất khó cứng rắn tiếp được. Song thế nhưng hắn lại hết lần này tới lần khác tỏ vẻ thực sự không để ý đến công kích của bốn người. Ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm quyền ảnh thanh niên tóc dài phía sau kia, trên quyền đầu, đấu khí màu xanh ngưng tụ ngày càng nhiều.

Ngay khi quyền cước mang theo kình khí hung hãn sắp chạm đến thân thể Tiêu Viêm, thì giữa không trung đột nhiên có tiếng xé gió bén nhọn vang lên, chợt mắt mọi người hoa lên, liền thấy bốn bóng đen giống như thiết tháp, từ trên trời giáng xuống, cực kỳ chuẩn xác dừng ở bốn phía Tiêu Viêm. Sau đó, vang lên những tiếng nổ nặng nề liên tiếp phát ra từ chỗ trước mặt Tiêu Viêm, sóng năng lượng từ điểm tiếp xúc khuếch tán ra thổi cuộn lên thảm lá khô thật dày trên mặt đất tung lên cao, sau đó từ từ rơi xuống.

"Phốc xuy."

Quyền cước của bốn vị học viên cũ bị sự xuất hiện thình lình của Huân Nhi, Bạch Sơn, Ngô Hạo, Hổ Gia bốn người ngăn cản, đấu khí mạnh mẽ, làm cho những người phía trước run rẫy một trận, trong nháy mắt sau, rốt cuộc chống đỡ không được lực lượng mạnh mẽ truyền đến nhanh chóng, mặt đỏ lên, một ngụm máu tươi điên cuồng bắn ra, thân thể giống như lá vàng trong gió mùa thu, bắn lộn ngược trở lại, cuối cùng hai mông lún sâu vào đống lá khô, vẻ mặt hoảng sợ.

Ngay khi thân thể bốn vị học viên cũ bắn ngược lại trong chốc lát thì một bóng đen cũng theo sát đến, một người thình lình lướt tới giống như là quỷ mỵ xuất hiện ở trước vẻ mặt đang đại biến của thanh niên tóc dài, hướng về hắn mỉm cười. Cánh tay chấn động, quyền đầu được bao bọc bởi một tầng sừng năng lượng màu xanh, nhanh như tia chớp xuyên qua phòng ngự của hai tay đang chéo nhau ở trước người thanh niên tóc dài, nện thật mạnh lên bả vai, ngay sau đó, kình khí phun ra, chỉ nghe tiếng răng rắc vang lên thanh thúy. Thân thể thanh niên tóc dài bắn ngược về sau, hai chân để lại trên mặt đất rãnh sâu thật dài, cuối cùng đánh lên thân cây, một tiếng kêu đau đớn vang lên, máu tươi từ khóe miệng của hắn chảy tràn ra, bàn tay gạt đi vết máu. Thanh niên tóc dài buông xuống trên khuôn mặt tái nhợt tràn đầy vẻ khó có thể tin, không phải nói chi đội ngũ tân sinh này mặc dù thực lực cá nhân rất mạnh mẽ, nhưng phối hợp với nhau cũng là cực kỳ rời rạc đến thảm thương sao? Nhưng tại sao lúc này mới ngắn ngủn có hai ngày thôi mà họ đã ăn ý với nhau đến như thế này rồi?

Mà năm tên tân sinh ở giữa vị trí trống trãi, đều trợn mắt há hốc mồm nhìn hai chi đội ngũ kia chỉ trong nháy mắt đã phân thắng bại. Một lúc lâu sau đó mới hít một hơi lương khí, sợ hãi.

Năm người này, sau khi hình thành một chỉnh thể, đấu lực vậy mà mạnh mẽ đến mức độ này sao?


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1639)