← Ch.1229 | Ch.1231 → |
Bốn cỗ khí tức mạnh mẽ mênh mông giống như cự long quấn quanh cùng một chỗ, áp lực mãnh liệt hình thành trong khoảng khắc không chỉ trực tiếp chấn lui ba người Lôi tôn giả hai bước mà còn khiến mấy cường giả Phong Lôi các ở bên cạnh sắc mặt trắng bệch, ngay cả hơi thở cũng có chút dồn dập, trong mắt toàn không thể che dấu nét kinh hãi.
Khí tức mạnh mẽ đột nhiên dâng trào cũng khiến cho xung quanh xôn xao. Mọi người trợn mắt há mồm nhìn về phía ba người Tiểu Y Tiên phía sau Tiêu Viêm. Đến lúc này bọn họ mới phát hiện, ba người cực kỳ im lặng đứng sau Tiêu Viêm chưa từng mở miệng không ngờ cũng là cường giả Đấu Tôn!
Nếu là như thế, cộng thêm với Tiêu Viêm thì Tinh Vẫn các bên này liền xuất hiện ước chừng bốn gã Đấu Tôn cường giả. Đội hình như thế có thể nói là hơn xa Phong Lôi các.
Lui về sau hai bước, thân thể Lôi tôn giả trong nháy mắt cứng đờ, trong ánh mắt hiện ra vẻ khiếp sợ nhìn ba người phía sau Tiêu Viêm. Ngoại trừ vị tráng hán xa lạ kia ra, hắn phát hiện thiếu nữ xinh đẹp kia cùng lão giả không ngờ đều đạt tới Ba sao Đấu Tôn đỉnh phong. Thực lực cỡ này so với hắn cũng không yếu hơn chút nào."Làm sao có thể như thế? Từ lúc nào Tinh Vẫn các lại có nhiều Đấu Tôn cường giả như thế?"
Trong lòng Lôi tôn giả như nổi lên một trận sóng to gió lớn. Tuy nói rằng phần lớn những thế lực có thể nổi danh ở Trung Châu đều che dấu một ít nội tình. Phong Lôi các của hắn cũng trải qua nhiều năm truyền thừa. Tính ra thì lịch sử còn lâu đời hơn Tinh Vẫn các. Nhưng một lần xuất hiện đến ba gã cường giả cấp bậc Đấu Tôn, nội tình cỡ này có chút quá sâu a.
Hai gã lão giả bên cạnh Lôi tôn giả lúc này cũng hơi biến sắc, cảm thấy có chút khó giải quyết. Bốn gã Đấu Tôn... cho dù tính cả cưởng giả đỉnh phong của cả hai tộc của bọn họ cộng lại, sợ rằng cũng chưa bằng con số này.
Dưới sự áp bách của khí tức mạnh mè này, bầu không khí trên đỉnh núi nhất thời bị áp lực rất hơn. Đám đệ tử Phong Lôi các lúc trước còn đắc ý, thế nhưng giờ chỉ dám đứng nhìn nhau, không dám có chút hành động khác nào.
"Vị bằng hữu này..." Lão già mặc hổ bào há miệng thở dốc, còn muốn nói tiếp, nhưng nhìn thấy khuôn mặt lạnh như băng của Tiêu Viêm chỉ có thể thức thời im lặng, ngẩng đầu nhìn sang Lôi tôn giả sắc mặt âm trầm. Trường hợp lúc này, rõ ràng là Phong Lôi các ở thế kém hơn. Nếu mình rời đi lúc này còn tốt hơn một chút. Vạn nhất đến khi động thủ rồi, bị mạnh mẽ ném ra thì còn mất mặt nhiều hơn nữa.
Lôi tôn giả sắc mắt âm trầm, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Tiêu Viêm. Sau một lát thì nghiến răng nghiến lợi nói: "Giỏi cho tiểu tử nhà ngươi! Sớm biết có ngày hôm nay, năm đó ta đã ra tay giết ngươi!"
Tiêu Viêm mỉm cười, cũng không để ý tới mấy lời nói loại này của hắn!
"Chúng ta đi!"
Bộ mặt tươi cười của Tiêu Viêm lại càng làm Lôi tôn giả bừng bừng lửa giận. Nhưng thế cục hôm nay hắn cũng hiểu được. Bằng vào thực lực của đoàn người Tiêu Viêm cũng đủ để mạnh mẽ đánh bọn họ xuống núi. Hảo hán không ăn mệt trước mắt. Cường giả Thiên Yêu Hoàng tộc còn chưa tới. Đợi đến lúc tới rồi, tự nhiện sẽ cho tên tiểu tử khốn khiếp này khóc.
Cố gắng áp chế cổ lửa giận trong lòng, Lôi tôn giả vung tay lên, bước về phía con đường xuống núi. Theo đó, tất cả đệ tử Phong Lôi các cũng ủ rũ thu thập trường bồng, giống như chó có nhà tang chạy theo sau.
"Tiêu Viêm, không cần cao hứng quá sớm. Chuyện hôm nay, bổn tôn sớm muộn gì cũng đòi lại!" Đi nang qua Tiêu Viêm, Lôi tôn giả dừng lại, âm trầm thấp giọng nói.
"Tùy thời đều được!" Tiêu Viêm cười cười đáp lại. Thấy vậy, Lôi tôn giả khuôn mặt co rúm, mạnh mẽ phất tay áo, xoay người mang theo đoàn người rời đi.
Nhìn một đoàn đệ tử Phong Lôi các như đàn sói bỏ chạy, đệ tử Tinh Vẫn các nhất thời bùng lên tiếng hoan hô. Ánh mắt nhìn về phía Tiêu Viêm càng thêm tôn kính. Khi tôn nghiêm của bọn hắn bị người khác dẫm đạp thì chính Tiêu Viêm đã dẫn theo bọn họ lấy lại. Trong giờ phút này, tất cả đệ tử Tinh Vẫn các đều cảm giác được, nếu có một vị Thiếu các chủ như vậy thì sau này có lẽ Tinh Vẫn các sẽ càng ngày càng thêm cường đại.
Tâm tình của Mộ Thanh Loan vẫn luôn căng thẳng cuối cùng cũng lặng lẽ thở dài một hơi, lén liếc nhìn Tiêu Viêm. Người kia cho dù đối mặt với cường giả đã thành danh Trung Châu như Lôi tôn giả cũng không sợ hãi chút nào. Đúng là bất đúng với năm đó a.
"Trước hết dựng tốt trướng bồng đi!" Tiêu Viêm cười nói.
"Rõ!"
Hiện giờ, Tiêu Viêm không nghi ngờ gì đã chiếm phân lượng không nhỏ trong lòng đệ tử của Tinh Vẫn các. Bởi vậy, vừa nghe Tiêu Viêm mở miệng, tất cả đệ tử Tinh Vẫn các đều lập tức đáp lại, rồi nhanh chóng phân tán ra, lại một lần nữa thiết lập doanh trướng.
Nhìn trận tranh đoạt doanh địa trên đỉnh núi này cuối cùng cũng kết thúc, mấy bóng người trên bầu trời ở xung quanh kia lúc đầu còn lưu luyến ở lại, lát sau cũng tản đi. Đại chiến mà bọn hắn mong đợi cuối cùng lại không xảy ra, như vậy đúng là có chút tiếc nuối.
"Tiêu Viêm, mặc dù hôm nay có thể làm cho người của Phong Lôi các kinh sợ rời đi, nhưng bọn hắn chắc chắn sẽ không nguyện ý nuốt trôi chuyện này, bởi vậy vẫn phải cẩn thận một chút." Mộ Thanh Loan nhẹ giọng nhắc nhở."Ừ!" Tiêu Viêm khẽ gật đầu rồi nói: "Mục tiêu quan trọng nhất của chúng ta là Hồn Anh quả. Mặc kệ như thế nào thì thứ này nhất định phải tới tay. Nếu Phong Lôi các thật sự muốn nhúng tay vào, vậy thì cũng đừng trách chúng ta lòng dạ ác độc!"
Nhìn khuôn mặt trẻ tuổi chợt lóe lên vẻ lạnh lùng, Mộ Thanh Loan cũng chậm rãi gật đầu."Ta cũng không phải lo lắng Phong Lôi các. Nhưng hiện giờ nơi này dù sao cũng là Thú vực, mà Phong Lôi các lại có quan hệ tốt với Thiên Yêu Hoàng tộc. Nếu đến lúc đó bọn họ ra tay thì..."
"Binh đến tướng ngăn, nước tới đắp bờ. Cho dù không có việc hôm nay, nếu Thiên Yêu Hoàng tộc nhìn chúng ta không vừa mắt thì cũng sẽ ra tay." Tiêu Viêm tùy ý cười, chậm rãi đi tới đỉnh núi, nheo mắt nhìn về phía trung tâm của dãy núi.
"Hướng kia chính là địa phương mà di tích viễn cổ lần này xuất thế!"
Tiêu Viêm khẽ gật đầu. Hắn có thể cảm giác được không gian nơi đó có chút uốn cong vặn vẹo. Hiển nhiên là chủ nhân của di tích viễn cổ kia đã bố trí một bức màn không gian ngăn cách rất mạnh.
"Trong di tích viễn cổ này nguy hiểm trùng trùng, có không ít khôi lỗi viễn cổ thực lực cực kỳ mạnh mẽ thủ hộ, hơn nữa còn nhiều cơ quan kỳ lạ cổ quái. Cho dù là Đấu Tôn cường giả cũng không dám xem thường." Phía sau Tiêu Viêm, Hồ trưởng lão cung kính nói."Di tích viễn cổ nằm trong không gian phong ấn. Thường thì cứ cách một đoạn thời gian, không gian dao động sẽ xuất hiện một số khe hở. Mà trong khoảng thời gian này sẽ có không ít người thực lực mạnh mẽ xông vào, nhưng cuối cùng phần lớn đều là chật vật chạy ra.
"Hả?" Tiêu Viêm cau mày, xem ra di tích viễn cổ này mặc dù đã trải qua nhiều năm như vậy nhưng vẫn không thể coi thường được.
"Nhưng mà lúc trước không có cường giả Đấu Tôn nào đi vào. Mảnh không gian phong ấn này có công hiệu hạn chế, Đấu Tôn cường giả nếu mạnh mẽ công vào sẽ dẫn động phong ấn phản kích cực kỳ mạnh mẽ. Phong ấn do Đấu Thánh cường giả thiết lập, mặc dù trải qua vô số năm tháng nhưng những Đấu Tôn bình thường cũng không dám lấy thân ra thử.
"Đấu Tôn không dám đi vào?" Nghe vậy, Tiêu Viêm càng cau mày. Như thế không phải nói là hắn cũng không thể tiến vào hay sao?
"Ha ha, Thiếu các chủ không cần lo lắng. Phong ấn ở nơi này đã có chút yếu ớt, nhiều lắm thì mấy ngày thời gian nữa, phong ấn sẽ dần dần tiêu tán. Mà khi đó, không có phòng ngự của phong ấn thì Đấu Tôn cường giả cũng có thể thoải mái đi vào. Bây giờ xung quanh di tích viễn cổ này có không ít Đấu Tôn cườn giả đang chờ khoảnh khắc này." Hồ trưởng lão vuốt râu cười nói.
Nghe được những lời này, Tiêu Viêm mới nhẹ nhõm thở phào, ánh mắt đảo qua dãy núi rậm rạp xanh tươi. Bằng vào linh hồn cảm giác cực kỳ nhạy cảm, Tiêu Viêm thật sự cảm ứng được một ít hơi thở ẩn nấp cực kỳ mạnh mẽ. Nhất thời, trong mắt cũng không khỏi hiện lên một chút kinh dị. Không hổ là di tích viễn cổ, có thể hấp dẫn nhiều Đấu Tôn cường giả như thế. Xem ra lần tranh đoạt di tích này cũng không thể thiếu một phen huyết chiến."Có phát hiện người của Hồn điện không?" Trong lòng Tiêu Viêm đột nhiên khẽ động liền mở miệng hỏi.
Nghe vậy, Hồ trưởng lão nhíu nhíu mày, trầm ngâm nói: "Chưa hề thấy qua. Nhưng mà những tên kia xưa nay vốn quỷ dị khó lường, Mặc dù có đến đây thì hai người chúng tôi chỉ sợ là không phát hiện được. Nhưng theo suy đoán của lão phu thì tin tức của di tích viễn cổ này truyền đi không ít. Hồn Điện chắc hẳn cũng đến nhúng tay vào, chỉ là không biết đến đây bao nhiêu cường giả." Tiêu Viêm khẽ gật đầu, trong mắt lại có thể hàn quang chớp động.
"Trong Hài cốt sơn mạch này, cũng không chỉ lo lắng mỗi Hồn Điện, Cửu U Địa Minh Mãng tộc vốn là địa đầu xà ở đây mới là phiền toái nhất. Đám người kia không chỉ người đông thế mạnh mà còn có nhiều cường giả. Mặc dù là Thiên Yêu Hoàng Tộc cũng không nguyện ý phải ra tay với bọn họ. Nhưng mà ta cũng thấy hơi lạ. Nơi này đã có thể được tính là địa bàn của Cửu U Địa Minh Mãng tộc, lấy tính cách của bọn hắn sao lại không tuyển chọn cách phong bế dãy núi, ngược lại còn làm cho tin tức này truyền ra ngoài...?"
Mộ Thanh Loan có chút nghi hoặc thấp giọng nói.
"Cửu U Địa Minh Mãng..." Tiêu Viêm khẽ thì thào tự nói, cũng khẽ gật đầu. Có thể trở thành một trong ba bộ tộc lớn của giới ma thú, Cửu U Địa Minh Mãng tộc này tất nhiên không phải là thế lực bình thường.
"Ha ha, hiện giờ Cửu U Địa Minh Mãng tộc là ốc còn không mang nổi mình ốc thì còn có tinh lực gì để ý tới di tích viễn cổ này. Hồ trưởng lão lại lắc đầu, cười nói.
"Ốc còn không mang nổi mình ốc? Đã xảy ra chuyện gì hay sao?" Mộ Thanh Loan kinh ngạc hỏi.
"Cái này thì ta cũng không rõ cho lắm. Nhưng theo một ít tin tức tình báo hỏi thăm được thì gần đây một ít cường giả của Cửu U Địa Minh Mãng tộc đột nhiên không biết vì sao mà mất tích. Trong số những cường giả mất tích đó còn có cả một gã Đấu Tôn cường giả của Cửu U Địa Minh Mãng tộc. Bọn họ hiện giờ đang điên cuồng tìm kiếm hung thủ. Hắc hắc, điều khiến người khác khó tin được là hình như ra tay với Cửu U Địa Minh Mãng tộc chỉ là một người..." Hồ trưởng lão vuốt chòm râu, thở dài.
Nghe những lời này, sắc mặt Tiêu Viêm cùng Mộ Thanh Loan cũng cả kinh. Người nào lại có thể hung hãn như vậy, dám ra tay với vả Cửu U Địa Minh Mãng tộc?"
← Ch. 1229 | Ch. 1231 → |