Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Tôn - Chương 0309

Kiếm Đạo Độc Tôn
Trọn bộ 1799 chương
Chương 0309: Chiến đấu lâu dài
0.00
(0 votes)


Chương (1-1799)

Siêu sale Shopee


- Trong chân khí đinh ốc còn có một tia chân nguyên, tia chân nguyên này là một lần nữa ngưng tụ một giọt mầm móng chân nguyên. Mà ngưng tụ một giọt chân nguyên cần thời gian ba ngày, không đánh lui được nó, đành phải để ba ngày sau lại cùng nó giao chiến một lần, ta lại không tin nó có thể trong vòng ba ngày khỏi hẳn.

Dĩ vãng, Diệp Trần ngưng tụ một giọt chân nguyên ít nhất mất nửa tháng, tiến nhập giai đoạn Đề Luyện Chân Nguyên, chỉ cần ba ngày là có thể hoàn thành, nói cách khác, cứ cách ba ngày, hắn là có thể thi triển một lần chân nguyên công kích.

Ầm ầm!

Đại địa băng liệt, Thiên Ma Mãng từ dưới nền đất chui ra, trên trán có một vết kiếm hẹp dài, tiên huyết ào ào tuôn ra.

- Lực phòng ngự thật cường hãn, sợ rằng cường giả Tinh Cực Cảnh hậu kỳ đều không nhất định có thể đơn giản chém giết nó.

Một kích vừa rồi là cực hạn của Diệp Trần, , đối phương không lùi, như vậy chỉ có phối hợp với nhau, cưỡng ép đánh đuổi nó, tạm thời cản nó tiến tới Tịch Tĩnh Sơn Mạch.

- Cùng lên đi! Vết thương da thịt nhiều cũng có thể tạo thành nội thương.

Có thêm Diệp Trần, Nhàn Vân Tử không tin đánh đuổi Thiên Ma Mãng có bao nhiêu khó khăn, ba người cùng nhau liên thủ, đủ để gắt gao ngăn chặn nó.

- Được, cùng tiến lên.

Thiên Lôi Tán Nhân đang súc tích Thiên Lôi Nhất Kích chân nguyên.

Một lúc lâu, Thiên Ma Mãng rốt cục quyết định lui bước, nửa người trên của nó dưới ba người liên thủ đả kích, hầu như không có chỗ nào còn tốt, đầy vết kiếm và tiêu ngân, hơn nữa mất máu thời gian dài làm thể lực của nó tiêu hao rất nhiều, dần dần không có uy thế lúc trước, càng đánh càng mệt.

Thiên Ma Mãng vừa lui, ba người theo sát ở phía sau nó, nhìn nó trốn vào trong Tịch Tĩnh Sơn Mạch.

Hô!

Ngoại vi Tịch Tĩnh Sơn Mạch, Nhàn Vân Tử và Thiên Lôi Tán Nhân đình chỉ thiêu đốt chân nguyên, thở dốc từng ngụm từng ngụm, thiêu đốt chân nguyên đối với cường giả Tinh Cực Cảnh tiêu hao rất lớn, sau mỗi một lần thiêu đốt chân nguyên đều cần tỉ mỉ điều dưỡng một phen. Nếu là thời gian thiêu đốt quá dài, còn cần phải dùng linh dược ân cần săn sóc kinh mạch và huyết nhục, bằng không tích lũy theo thời gian, khó tránh khỏi hình thành ám tật, có bất lợi đối với tu hành.

So sánh với bọn họ, Diệp Trần có vẻ dễ dàng hơn nhiều, Hỏa Hậu Huyết Dương Hoa ba nghìn năm dược lực quá mức cường thịnh, hiện tại hắn đều không cần tận lực nuốt vào Huyết Dương Hoa, mà dược lực của nó còn ẩn giấu trong cơ thể sẽ tự động bổ dưỡng khí huyết, mà không bị tiêu hao chút nào, lại càng không ngừng bổ sung. Khí huyết của Diệp Trần rõ ràng tràn đầy hơn nhiều, so với sáu tháng trước có tiến bộ rất nhanh.

Về phần di chứng do thi triển Tiểu Huyết Ma Giải Thể Đại Pháp cũng đã tiêu tan thành mây khói, dù sao dược lực của Huyết Dương Hoa trong cơ thể mỗi thời mỗi khắc đều điều dưỡng thân thể Diệp Trần, có nhiều di chứng nữa cũng đều bị ma diệt, không thể mang lại cho Diệp Trần bất kỳ ảnh hưởng gì.

- Huyết Dương Hoa dưới nghìn năm có ba cánh hoa, Hỏa Hậu Huyết Dương Hoa có chín cánh hoa, trước ta chỉ nuốt phục non nửa cánh hoa đã có hiệu quả kéo dài như vậy, còn lại đến tám cánh hoa. Cũng đủ dùng trong thời gian rất lâu, đưa cho Từ Tĩnh hai ba cánh hẳn là không có việc gì.

Đừng xem Từ Tĩnh vóc người rất tinh tế, xương cốt cũng không thô, nhưng khí huyết tràn đầy, ít nhất là gấp ba lần Diệp Trần, chỉ cần khí huyết không hao hết, thể lực và thương thế của nàng hẳn có thể khôi phục rất nhanh, gặp phải đối thủ lợi hại có thể chậm rãi tránh né. Ngày sau xông pha Chân Linh Đại Lục cũng coi như có một môn bảo mệnh.

Nhìn Thiên Ma Mãng biến mất tại Tịch Tĩnh Sơn Mạch, Nhàn Vân Tử quay đầu nói với Diệp Trần và Thiên Lôi Tán Nhân:

- Kế tiếp một đoạn thời gian thời gian, Lưu Vân Tông sẽ không yên bình, chúng ta về trước đi điều dưỡng thân thể cho tốt, tùy thời chuẩn bị nghênh chiến Thiên Ma Mãng thẳng đến đem nó đuổi ra khỏi Thiên Phong Quốc.

- Chỉ có như vậy.

Thiên Lôi Tán Nhân gật đầu.

Diệp Trần lúc này mới nói:

- Đại khái ba ngày là ta có thể khôi phục một giọt chân nguyên trong cơ thể, đến lúc đó cứ cách ba ngày đi tìm nó một lần, thẳng đến đánh chết nó.

Thiên Ma Mãng phòng ngự quá mức biến thái, thi triển chân nguyên, lực công kích của Diệp Trần ít nhất gấp hai ba lần Thiên Lôi Nhất Kích, dù cũng chỉ là Thiên Ma Mãng bị thương nhẹ. Đương nhiên, so với Thiên Lôi Tán Nhân và Nhàn Vân Tử, lực công kích của Diệp Trần cũng đã đủ cường đại. Dù sao hai người bọn họ và Thiên Ma Mãng đối chiến một lúc lâu, cũng chỉ khiến nó bị chút thương tích da thịt, không thể bị thương, nếu không có Diệp Trần xuất hiện, hai người tuyệt đối không làm gì được Thiên Ma Mãng, ngược lại cũng bị nó đánh chết.

- Thời gian ba ngày liền có thể khôi phục một giọt chân nguyên, nhanh như vậy sao?

Nhàn Vân Tử vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, Diệp Trần lưu lại bí tịch Thái Huyền Công hắn đã từng xem qua, bất quá đến bây giờ vẫn chưa từng có người tu luyện đến đệ thập nhất trọng, chỉ có một mình Diệp Trần đạt được cảnh giới này. Bất quá dựa theo hắn nhận xét. Ngưng tụ một giọt chân nguyên, thời gian phỏng chừng sẽ không ngắn, Diệp Trần có thể trong vòng ba ngày ngưng tụ một giọt chân nguyên, hơn phân nửa liên quan tới tu vi cùng với phẩm cấp công pháp tu luyện.

Diệp Trần gật đầu, hỏi:

- Hiện tại trong tông có ai tu luyện Thái Huyền Công không?

- Người tu luyện không ít, hạch tâm trưởng lão có một người, nội môn trưởng lão bốn người, hạch tâm đệ tử một người, nhưng chỉ có hạch tâm trưởng lão Ngô trưởng lão tu luyện được tới đệ cửu trọng cảnh giới, những người khác đều ở dưới đệ bát trọng.

- Như vậy a!

Diệp Trần nói:

- Ta đối với Thái Huyền Công rất có tâm đắc, mỗi một trọng phương pháp đột phá đều rõ như lòng bàn tay, có thời gian, để cho bọn họ tới Kinh Vân Phong của ta, ta sẽ tự mình chỉ điểm. Nếu có thể ở trình tự Bão Nguyên Cảnh luyện đến đệ thập nhất trọng, chiến lực cực hạn sẽ đề thăng lớn.

- Như vậy hay nhất, ngươi tu luyện cái gì cũng đều nhanh, phương pháp đột phá không thể nghi ngờ là loại tốt nhất, có ngươi chỉ điểm, bọn họ có thể bớt đi rất nhiều đường vòng.

Nhàn Vân Tử vuốt vuốt chòm râu, vẻ mặt tiếu ý. Thái Huyền Công đối với cường giả Tinh Cực Cảnh xem ra mà nói không có nhiều tác dụng lắm. Dù sao trong cơ thể bọn họ toàn bộ là chân nguyên, không cần ngưng tụ. Nhưng đối với võ giả Bão Nguyên Cảnh, một giọt chân nguyên có thể cho lực công kích cực hạn của bọn họ đề thăng lớn, cho dù không đối kháng được một kích của cường giả Tinh Cực Cảnh, chí ít cũng có thể giết chết võ giả Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ đỉnh phong.

Phương viên vạn dặm Lưu Vân Tông tiểu khu vực thú triều cũng không nhiều lực phá hoại, đông đảo thế lực thậm chí có chút vui vẻ, dù sao yêu thú càng nhiều, đệ tử của bọn họ sẽ có càng nhiều cơ hội thí luyện. Vì thế, các thế lực lớn liên hợp ban ra một quy định, có thể căn cứ số lượng yêu thú đánh chết lĩnh thưởng, tạo nhiệt tình cho mọi người.

Quan sát xung quanh một phen, ba người thấy liên hợp hoàn toàn có thể khống chế được cục diện, không cần bọn họ phí sức, liền trở về Lưu Vân Tông.

Ngày thứ hai.

Kinh Vân Phong.

- Diệp trưởng lão, ta tu luyện Thái Huyền Công đã hơn hai năm, nhưng nhưng vẫn dừng ở đệ cửu trọng, không thể đột phá.

Trong đại điện Thái Thượng trưởng lão, hạch tâm trưởng lão Ngô trưởng lão ôm quyền thi lễ với Diệp Trần, chợt nói ra vấn đề bản thân gặp phải.

Diệp Trần nói:

- Ngươi vận chuyển công pháp một chút ta xem.

- Vâng.

Ngô trưởng lão hít sâu một hơi, chân khí trong cơ thể dựa theo lộ tuyến đồ chân khí của đệ cửu trọng Thái Huyền Công vận chuyển.

Dùng linh hồn lực quan sát một chút, Diệp Trần nhìn ra vấn đề, nói:

- Thái Huyền Công ý nghĩa trọng ở ngưng tụ, chân khí lộ tuyến đồ của ngươi có xu thế phân tán, kể từ đó lại cho ngươi thêm ba năm cũng không nhất định có thể có thể đột phá đến đệ thập trọng, càng không nói tới đệ thập nhất trọng.

Lập tức, Diệp Trần đem phương pháp đột phá chi tiết nói cho Ngô trưởng lão, bởi vì linh hồn lực cường đại, hắn có thể cẩn thận nhìn ra vấn đề, Ngô trưởng lão rất dễ hiểu được, không khỏi liên tục cảm tạ, trong lòng đối với Diệp Trần thập phần bội phục.

Kế tiếp, bốn vị nội môn trưởng lão cũng nhất nhất nói ra nghi vấn của bản thân.

Bốn người đi rồi, hạch tâm đệ tử duy nhất tu luyện Thái Huyền Công Kinh Tuyệt đi vào gặp Diệp Trần. Sau chuyện Kim Hoàng Đạo Nhân, trong hàng đệ tử hạch tâm lại có hai người đột phá đến trình tự Bão Nguyên Cảnh, một Huyết Ảnh Đao Mông Trùng, một là Kinh Tuyệt, mà chỉ có trở thành võ giả Bão Nguyên Cảnh, mới có tư cách tu luyện đỉnh cấp tuyệt học trong tông môn, tiền đề là phải trung tâm.

Năm đó, Diệp Trần vừa mới quật khởi, Kinh Tuyệt tại trong hàng đệ tử hạch tâm bài danh đệ tứ, thái độ làm người lãnh khốc, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, trước một bước bước vào Bão Nguyên Cảnh là đương nhiên.

Mấy tháng thời gian, Kinh Tuyệt đã tu luyện đến Thái Huyền Công đệ tứ trọng, hắn muốn tiến bộ nhanh hơn chút, mới đến Kinh Vân Phong gặp Diệp Trần.

Đệ tứ trọng đột phá đến đệ ngũ trọng không đơn giản. Bất quá có Diệp Trần chỉ điểm, ít nhất có thể rút ngắn thời gian mấy lần, Kinh Tuyệt tại Lưu Vân Tông coi như là một thiên tai, hao phí thời gian có thể ít hơn. -

Đợi Kinh Tuyệt rời khỏi, Diệp Trần đóng cửa đại điện Thái Thượng trưởng lão, đi tới ngọn núi của Từ Tĩnh.

Trên ngọn núi, Từ Tĩnh đang tu luyện thối pháp.

Diệp Trần lẳng lặng nhìn một hồi, âm thầm gật đầu, Từ Tĩnh thiên phú không cần nhiều lời. Lưu Vân Tông chỉ thua một mình hắn, thậm chí tại Thiên Phong Quốc cũng chỉ nàng có kiến giải đối với võ học thường nhân căn bản không thể so sánh. Cho dù Diệp Trần trong lúc nhất thời cũng nhìn không ra có chỗ nào thiếu hụt.

- Ngươi tới rồi!

Giữa hai người tựa như cách một tầng màng, không có đâm thủng tầng màng kia, Từ Tĩnh nhìn thấy Diệp Trần thủy chung có chút xấu hổ, không có sảng khoái và lãnh tĩnh như trước đây. Hiện tại quan hệ của bọn họ nói bằng hữu, thì so với bằng hữu thân mật hơn một ít, nói người yêu, còn chưa quá chuẩn xác. Dù sao song phương cũng không có rõ ràng. Diệp Trần cho rằng, bảo trì như vậy cũng đủ, rất nhiều thứ cần thuận theo tự nhiên.

Diệp Trần cười cười, lấy ra ba cánh Huyết Dương Hoa, và một lọ nước thuốc, nói:

- Những cánh hoa này là Hỏa Hậu Huyết Dương Hoa ba nghìn năm, dược liệu gấp hơn mười lần Huyết Dương Hoa nghìn năm, còn nước thuốc này có thể bảo trì cánh hoa không chết, đối với ngươi tu luyện Đoán Thể Công Pháp có tác dụng rất lớn.

- Còn ngươi thì sao?

Từ Tĩnh biết Tiểu Huyết Ma Giải Thể Đại Pháp của Diệp Trần thập phần hung hiểm, nhu cầu đối với khí huyết linh dược còn muốn hơn nàng.

Diệp Trần nói:

- Ở đây ta còn có một ít, cũng đủ dùng trong thời gian dài.

Nghe vậy, Từ Tĩnh không hề chối từ, chỉ là trên mặt đỏ ửng càng rõ ràng.

Hai người tại trong đại điện hạch tâm trưởng lão trò chuyện một hồi, đợi sắc trời bắt đàu tối, Diệp Trần trở về Kinh Vân Phong, tiếp tục phỏng đoán phương pháp đột phá Thanh Liên Kiếm Quyết đệ thập tam trọng.

Ba ngày vừa qua, Diệp Trần một mình chạy đến trong Tịch Tĩnh Sơn Mạch, tìm kiếm tung tích Thiên Ma Mãng.

Thiên Ma Mãng ẩn dấu thâm hậu, cư nhiên trốn ở dưới lòng đất, thảo nào nhiều năm như vậy vẫn chưa bị ai phát hiện, đáng tiếc gặp phải Diệp Trần, căn cứ hướng đi của khí tức hắc sắc, Diệp Trần đi tới đại thể khu vực, sau đó linh hồn lực đảo qua, tung tích của Thiên Ma Mãng lập tức bại lộ.

Không có hai lời, Diệp Trần trực tiếp thi triển Tiểu Huyết Ma Giải Thể Đại Pháp, cùng Thiên Ma Mãng thụ thương chưa lành đại chiến, tối hậu thôi động chân nguyên, cho nó một cú đòn hung ác, rồi bỏ đi.

Thiên Ma Mãng bị Diệp Trần đánh, hung tính thu liễm rất nhiều, không dám đi ra Tịch Tĩnh Sơn Mạch, chỉ là Thất cấp Thiên Ma Mãng kế thừa Ma Long huyết mạch rất nhiều tính đặc biệt, không giết khó có thể phát tiết dục vọng trong lòng, đành đem đông đảo yêu thú chém giết để hả giận.

Cứ như vậy, Diệp Trần ba ngày qua một lần, đánh xong lại đi, bất tri bất giác, thời gian hai tháng lại qua đi, cự ly đột phá đến Thanh Liên Kiếm Quyết đệ thập tam trọng không quá xa, mà lần đầu tiên Đề Luyện Chân Nguyên cũng tiến rất nhanh, đến lúc đó, chiến lực của hắn cũng nâng cao một bước.

Chỉ là Thiên Ma Mãng khôi phục thương thế tốc độ có chút vượt qua Diệp Trần dự liệu, mặc dù mỗi lần đi, Thiên Ma Mãng đều là càng thêm trọng thương, Diệp Trần hoài nghi, khẳng định có khẳng định có vật gì đó để thương thế của Thiên Ma Mãng tốc độ khôi phục nhanh hơn, có thể, cái này cũng là nguyên nhân chủ yếu giúp nó có thể tấn cấp Thất cấp yêu thú. Không tìm đến thứ này, chiến đấu liền không thể trong khoảng thời gian ngắn giải quyết, lại trở thành chiến đấy lâu dài.

Trong mật thất tu luyện, Diệp Trần ngồi xếp bằng trên bãi đá.

Trong cơ thể bán bộ chân nguyên lấy một tần suất nhỏ bé chấn động, mỗi lần chấn động, tạp chất trong bán bộ chân nguyên sẽ ít đi một chút, tương đương với, tổng sản lượng bán bộ chân nguyên đã giảm bớt, so ra còn kém với khi hắn mới vào Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ nhiều, đương nhiên, bán bộ chân nguyên tuy rằng giảm bớt, nhưng theo chất lượng đề thăng, chiến lực vẫn như trước trong ổn có thăng.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1799)