Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Tôn - Chương 0350

Kiếm Đạo Độc Tôn
Trọn bộ 1799 chương
Chương 0350: Một thành nắm chắc cũng không có
0.00
(0 votes)


Chương (1-1799)

Siêu sale Shopee


Kiếm Hồn là thể hiện cho sự công kích một mực không ngừng cải tiến, do đó bất kể là Linh Hải Cảnh cường giả hay cường giả dưới Linh Hải Cảnh, kiếm khách đều lấy lục công kích làm chính đạo, phòng ngự tương đối yếu kém. Hay có thể nói kiếm khách chính là một tồn tại cực đoan.

Đương nhiên, Kiếm Hồn so với Vũ Hồn càng khó cô động hơn, kiếm khách so với đại bộ phận võ giả khác cũng khó thành tựu Linh Hải Cảnh đại năng hơn. Trước Linh Hải Cảnh họ có ưu thế nhưng đến lúc đột phá Linh Hải Cảnh thì họ lại bị hạn chế. Mặc dù là như thế, vẫn có rất nhiều người trở thành kiếm khách, đao khách, lựa chọn con đường cực đoan này mà đi.

Cho nên, không ít võ giả lúc có đầy đủ võ đạo ý chí cũng không rèn luyện Vũ Hồn mà trực tiếp tiến vào Linh Hải Cảnh, sau đó tìm hiểu kiếm đạo ý chí. Tại Linh Hải Cảnh lĩnh ngộ kiếm ý rèn luyện thành Kiếm Hồn. Hành động này có nguy hiểm nhất định, không phải ai cũng có thể làm được.

- Thân Đồ Tuyệt này rõ ràng đã đem võ ý cô đọng được tới trình độ này, xem ra khoảng cách hắn tới khc cũng không còn xa.

Bạch Cốt Quỷ Tướng biết rõ sự đáng sợ của Vũ Hồn cho dù chỉ là Vũ Hồn hình thức ban đầu thì ngay cả Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả bình thường cũng khó chống lại được. Bởi vì võ ý lúc chưa cô động thành Vũ Hồn hình thức ban đầu tác dụng rất phân tán, mà Kiếm Ý thì đã cô đọng thành kiếm hình tập trung tại một điểm, mới có thể nâng cao uy lực, Đao Ý cũng là như vậy.

- Hắc hắc, có Huyết Sát Thạch này, võ ý của ta càng thêm cường đại hơn, có thể rèn luyện võ ý thành Vũ Hồn dễ dàng hơn.

Nắm Huyết Sát Thạch trong tay, Thân Đồ Tuyệt cười ha hả.

Bạch Hữu Đạo nhăn mày, Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả cũng có mạnh yếu, trước khi đến đây, hắn không cho rằng có ai là đối thủ của hắn, dù sao võ học hắn tu luyện toàn bộ đều là Địa cấp đỉnh giai, và đồng thời cũng đã tu luyện tới cảnh giới cực cao, Kiếm Ý cũng đã đạt tới cảnh giới viên mãn đạt tới đỉnh cao nhất của Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả rồi. Nhưng ai ngờ tên Thân Đồ Tuyệt kia chưa bước vào Linh Hải Cảnh đã bước đầu cô đọng được Vũ Hồn?

- Xem ra, viên Huyết Sát Thạch trong đấu giá hội năm năm trước để cho Thân Đồ Tuyệt thu hoạch không ít.

Bạch Hữu Đạo chậm rãi thở ra một hơi, thần sắc hoà hoãn xuống, cho dù Thân Đồ Tuyệt cô đọng ra Vũ Hồn hình thức ban đầu thì hắn cũng không sợ, chiến đấu không phải một mặt mạnh thì tất cả đều mạnh.

Rút ra trường kiếm, Bạch Hữu Đạo đánh ra một kiếm. Truyện Tiên Hiệp -

"Phốc phốc phốc! Xuy xuy xuy!"

Từng tai chớp sắc bén tung hoành trong hư không, trong nháy mắt đó, trừ Thân Đồ Tuyệt ra không có ai nhìn ra được Bạch Hữu Đạo đã xuất bao nhiêu kiếm, mà Thân Đồ Tuyệt nhờ vào ưu thế Vũ Hồn hình thức ban đầu mới miễn cưỡng nhìn được một chút, chi tiết vẫn rất mơ hồ.

Tia chớp biến mất, Huyết Sát thú vừa từ dưới lòng đất lao lên đã bị chặt thành mấy khối, ở giữa thân thể lộ ra một viên Huyết Sát Thạch.

- Lợi hại, khó trách Bạch Hữu Đạo lại có được danh xưng đệ nhất Tinh Cực Cảnh cường giả Nam Trác Vực.

Ở cách Loạn Toán Cương một đoạn khá xa, một ít Tinh Cực Cảnh cường giả lợi hại âm thầm tặc lưỡi, họ biết dưới một kiếm này của Bạch Hữu Đạo họ không hề có sức phản kháng nào.

- Nham Tâm Trảm!

- Thiết Cố Thần Trảo!

Xích Kim Nham và Bạch Cốt Quỷ Tướng cũng không cam chịu yếu thế, thi nhau thi triển ra sát chiêu của mình.

...

Màn mỏng ngăn cách Kinh Diễm Thiên vỡ ra, nguyên khí tinh thuần hùng hỗ tràn ra bốn phía, vừa gặp phải không khí liền nhanh chóng pha tạp hỗn hợp, đem tầng mây chỗ này trùng kích thành mấy ngàn lỗ thủng. Vèo một tiếng, Diệp Trần cũng theo đám nguyên khí lao ra.

- Hiện tại các phương diện của ta đều đã đạt tới đỉnh phong, khuyết thiếu duy nhất chỉ là tu vi. Đáng tiếc, muốn từ Tinh Cực Cảnh trung kỳ tăng lên Tinh Cực Cảnh trung kỳ đỉnh phong ít nhất cần hơn mười viên Địa tinh đan. Lúc trước ta đã dùng hết hai viên rồi, mà cái loại đan dược như Địa tinh đan này Luyện đan sư một năm luyện chế cũng không quá mười viên, có năm viên toàn bộ đều đã bị ta mua hết rồi.

Diệp Trần cũng không phải không muốn mua Địa tinh đan hoặc linh thảo đan dược dạng như thế, đáng tiếc mấy thứ này quá hiếm thấy, có linh thạch cũng chưa chắc mua được, nếu không trong giao dịch đại diện của Vũ Thành hắn đã thu gom rồi, dù sao Trung phẩm linh thạch trên người hắn cũng không ít.

- Tu vi bản thân mình phải tự hành tu luyện a, mấy loai linh đan linh dược cấp độ hiện tại của ta đều là loại khả ngộ bất khả cầu, không cần gấp rút nhất thời.

Diệp Trần cũng không vội đột phá, tu vi bản thân chưa được thì hắn có thể dùng cố gắng gấp mười lần đi đề cao cảnh giới ý cảnh và Kiếm Ý. Huống chi với thực lực của hắn hôm nay, trong đám cường giả Tinh Cực Cảnh đã thuộc dạng tồn tại cực hạn, trọng yếu nhất hiện tại là phải bảo trì tâm thái.

- Đi Huyết Thạch đảo nhìn xem Huyết Sát thú kia có cái gì mê hoặc, hai tên Huyết Ma Chân Nhân và Huyết Kiếm Khách kia cũng không thể buông tha.

"Vụt!"

Ảo ảnh liên tục chớp lên, tốc độ của Diệp Trần lập tức đột phá gấp ba lần vận tốc âm thanh.

Tin tức Huyết Sát thú xuất hiện trên Huyết Thạch đảo trong vòng nửa tháng đã dùng tốc độ cực nhanh lan truyền khắp Nam Trác Vực, rất nhiều Tinh Cực Cảnh cường giả tuy không dám đánh chủ ý lên Huyết Sát thú nhưng Huyết Sát bạn sinh thạch ở gần nơi Huyết Sát thú sinh hoạt thì bọn họ không muốn bỏ qua, nhất là các đại tông môn đối với Huyết Sát bạn sinh thạch này còn thêm coi trọng, dù sao đây cũng là bảo vật có thể tăng lên ý chí a.

- Xích Hoả, Huyết Sát thú có mấy người đại trưởng lão đối phó, mục tiêu của chúng ta là Huyết Sát bạn sinh thạch, gặp phải Tinh Cực Cảnh cường giả thực lực hơi thấp một chút do ngươi giải quyết.

Trên một cái đảo nhỏ, một đám người mặc hồng bào xuất hiện ở chỗ này, trên quần áo của đám người này đều có tiêu chí của Hoả Linh Điện, người cầm đầu hướng về tên thanh niên anh tuấn bên cạnh nói.

Thanh niên anh tuấn kia mi như đao, hắn tự tin nói:

- Nhị trưởng lão yên tâm, dưới Tinh Cực Cảnh hậu kỳ cường giả Nghiêm Xích Hoả ta ai cũng không sợ.

Người cầm đầu tuổi chừng sáu mươi, hắn đối với thực lực của Nghiêm Xích Hoả rất yên tâm. Sau cuộc tranh tài Tiềm Long Bảng kết thúc hơn hai năm, Nghiêm Xích Hoả càng thêm khắc khổ, rốt cuộc ở nửa năm trước đã thuận lợi đột phá tới Tinh Cực Cảnh. Với tư cách là một Lục phẩm tông môn, Hoả Linh Điện không thiếu đan dược gia tăng tu vi, có những đan dược này, Nghiêm Xích Hoả ngẳn ngủi trong một tuần đã từ Tinh Cực Cảnh sơ kỳ đã tăng lên Tinh Cực Cảnh sơ kỳ đỉnh phong, lại thêm năng lực vượt cấp chiến đấu, dưới Tinh Cực Cảnh hậu kỳ thật đúng là không ai có thể áp chế được hắn.

- Nhị trưởng lão, thực lực của Xích Hoả người cũng biết, nếu có thể một lần nữa tham gia tranh tài Tiềm Long Bảng, Tư Không Thánh và Diệp Trần đều đừng hòng giành được danh hiệu đệ nhất.

Một tên Hoả Linh Điện nội môn trưởng lão ở bên cạnh cao giọng nói.

Nghiêm Xích Hoả nắm chặt nắm tay, thầm nghĩ: "Tư Không Thánh, Diệp Trần, chờ ta đi!"

Ở trên một cái đảo nhỏ khác, người của Vô Tình Tông cũng tới.

Lý Đạo Hiện mặc một bộ thanh y, hông đeo trường kiếm, khí chất thanh dật lạnh lùng, ánh mắt hắn đảo tới chỗ nào thì các Tinh Cực Cảnh cường giả ở nơi đó đều có phản ứng mãnh liệt, phản phất như có một thanh kiếm lập loè hàn quang chỉa thẳng vào muốn chém giết tinh thần của họ vậy.

- Kiếm Ý thật lợi hại, tối thiểu cũng chính thành a!

- Không hổ là thiên tài trăm năm khó gặp của Vô Tình Tông, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, tương lai không lâu nữa Vô Tình Tông sẽ có thêm một vị Linh Hải Cảnh đại năng.

- Ừm, Lý Đạo Hiên có thiên phú không thể nghi ngờ, bất quá tên Diệp Trần trong truyền thuyết kia nghe nói lợi hại hơn là kiếm khách trẻ tuổi cường thế nhất trơng ngàn năm qua của Nam Trác Vực.

- Không nhất định, thiên tài đều là người không chịu thua kém, nói không chừng Lý Đạo Hiên đã tới rất gần với Diệp Trần, thậm chí đã siêu việt hắn.

Mọi người nhao nhao nghị luận.

Lý Đạo Hiên thở dài một hơi, Kiếm Ý của hắn có thể tăng nhanh như vậy còn phải cảm ơn Diệp Trần, trong nội tâm của hắn hi vọng Diệp Trần có thể cường đại hơn để cho hắn tiếp tục có động lực truy đuổi.

Ánh mắt ngưng tụ, Lý Đạo Hiên chú ý tới một nữ tử trẻ tuổi ở xa xa.

Băng Tuyệt Tông - Băng Linh.

Băng Linh hiện tại cũng là cường giả Tinh Cực Cảnh sơ kỳ đỉnh phong, không cần hoài nghi nàng vì sao lại đạt tới cảnh giới này. Tiềm Long Bảng ý nghĩ chính là dùng để khích lệ, dưới sự kích thích của thiên tài hơn mình, thường sẽ có sự đột phá nhanh hơn. Nếu thiên tài của Nam Trác Vực rất ít, thiên phú cũng không kinh tài tuyệt diễm thì nói rõ Nam Trác Vực đã suy yếu, chỉ có cạnh tranh mới có động lực phát triển mạnh mẽ.

Hoàn cảnh an nhàn chỉ khiến người ta muốn thư giãn.

Mà trong thời buổi thiên tài tung hoành này, thư giãn là đại biểu cho việc rớt lại phía sau, chỉ có không ngừng cường đại mới có thể bảo đảm vị trí của bản thân, không có người nào muốn mình lại ảm đạm.

- Xem ra, sẽ không tịch mịch a!

Lý Đạo Hiên không dám coi thường Băng Linh. Nhất thời tụt hầu thì không có nghĩa là cả đời sẽ tụt hậu, top mười Tiềm Long Bảng đều là thiên tài cấp độ yêu nghiệt cả.

Trên một tiểu đảo phía đông.

- Người của Phi Thiên Ma Tông đến!

- Quả nhiên Mạc Ngôn đã là Tinh Cực Cảnh sơ kỳ đỉnh phong cường giả. Cái gì? Mộ Dung Khuynh Thành tu vi đã là Tinh Cực Cảnh trung kỳ? Sao có thể?

Đám Tinh Cực Cảnh cường giả ở đây tựa hồ đều không tin vào mắt mình, thầm hít một ngụm khí lạnh, dùng sức lắc lắc đầu.

Một thân áo tím, lụa mỏng che mặt, Mộ Dung Khuynh Thành đi sau lưng hạch tâm Nhị trưởng lão, đại đệ tử Mạc Ngôn đi theo sau lưnng Mộ Dung Khuynh Thành cách nửa bước, trong mắt ẩn ẩn có chút ghen ghét và tà quang. Nếu Diệp Trần ở chỗ này, nhất định có thể thấy được khí chất của Mạc Ngôn đã có chút biến hoá.

"Hừ, cái gì Tư Không Thánh, cái gì Diệp Trần, còn không phải bị Khuynh Thành vượt mặt sao? Mà ta, một ngày nào đó sẽ đè nàng dưới thân, làm cho nàng trở thành nữ nhân của ta."

Mạc Ngôn thầm hừ lạnh, sau khi tranh tài Tiềm Long Bảng kết thúc, hắn so với ai khác đều khắc khổ, so với ai khác đều hà khắc, thậm chí là tự ngược đãi bản thân, nhưng lại khiến hắn không thể hiểu nổi là Mộ Dung Khuynh Thành dùng tốc độ khủng bố một đường vọt thẳng lên Tinh Cực Cảnh sơ kỳ rồi lại thẳng tiến lên Tinh Cực Cảnh trung kỳ làm cả Phi Thiên Ma Tông khiếp sợ cướp đi vinh quang thuộc về hắn. Do đó hắn thầm thề thứ hắn đã coi trọng thì sẽ thuộc về hắn, hắn sớm muộn cũng sẽ đoạt lại cả vốn lẫn lời.

- Khuynh Thành, có mấy phần nắm chắc chiến thắng Diệp Trần?

Hạch tâm Nhị trưởng lão của Phi Thiên Ma Tông chẳng biết tại sao lại nghĩ tới Diệp Trần, hỏi.

Thanh âm nhẹ nhàng của Mộ Dung Khuynh Thành vang lên:

- Một thành nắm chắc cũng không có.

- Khuynh thành, ngươi quá khiêm tốn rồi! Thiên Ma Công của ngươi đã tu luyện tới thập tam trọng, làm gì phải nâng cao sĩ khí của người khác diệt uy phong chính mình?

Nghe thấy tên Diệp Trần, Mạc Ngôn không nhịn được lên tiếng.

- Trực giác của ta rất nhạy cảm, hắn sẽ không dậm chân tại chỗ chờ ta siêu việt hắn.

Mộ Dung Khuynh Thành không cho rằng thiên phú của nàng vượt qua đám người Tư Không Thánh và Nghiêm Xích Hoả. Có thể trong vòng hai năm đem Thiên Ma Công từ đệ thập trọng đột phá tới thập tam trọng và còn nhờ vào Thiên Ma Hoa cùng với huyền ảo ẩn chứ trong Thiên Ma Hoa mới được. Cảnh giới càng cao, tốc độ tu vi tăng lên càng khó, nhất là huyền ảo bên trong Thiên Ma Hoa còn có tác dụng tăng tu vi, dù sao Thiên Ma Hoa cũng là do máu tươi của thượng cổ ma vương biến thành. Mà thượng cổ ma vương là cái dạng gì tu vi? Là Sinh Tử Cảnh cường giả đó, làm sao có thể không đột phát tu vi được?

Nhị trưởng lão cười lắc đầu, hắn và Mạc Ngôn giống nhau đều cho rằng Mộ Dung Khuynh Thành khiêm tốn, người của Phi Thiên Ma Tông ai không biết tính cách của Mộ Dung Khuynh Thành luôn như thế, không bao giờ nóng nảy, không nông nỗi, có đôi khi hắn còn cảm giác Mộ Dung Khuynh Thành lại rất đáng sợ bởi vì nàng không có nhược điểm tâm linh.

Cảm nhận được tràng diện biến hoá, Mộ Dung Khuynh Thành khẽ lắc đầu, nàng biết rõ Nhị trưởng lão và Mạc Ngôn không tin, nhưng nàng thực sự không hề có chút nắm chắc nào có thể chiến thắng Diệp Trần. Sự đáng sợ của Diệp Trần nàng rõ ràng hơn ai hết, nếu như nói tâm linh của nàng đã có xu hướng hoàn mỹ thì linh hồn của Diệp Trần đã đạt tới mức vô hỉ vô bi, thanh tâm quả nhân. Đương nhiên cái này chỉ so ở cấp độ Tinh Cực Cảnh cường giả. Còn cường giả Linh Hải Cảnh hay Sinh Tử Cảnh thì không cần phải so sánh bởi vì không thể so được.

- Đi vào thôi!

Nhị trưởng lão bước ra một bước, mang theo mọi người tiến vào trong huyết sắc toàn qua.

Cùng lúc đó, những người khác cũng vừa tiến vào bên trong. Nhân mã của Lục phẩm tông môn đều xuất động, nhất quyết muốn có được Huyết Sát bạn sinh thạch và hi vọng không có quá lớn nguy hiểm.

Nửa ngày sau, một đạo ánh sáng màu lam hiện lên rơi xuống một cái tiểu đảo.

- Người ít đi rất nhiều!

Diệp Trần khẽ cau mày, trong tầm mắt của hắn, cường giả Tinh Cực Cảnh ở đất rất thưa thớt, so với lúc trước phải ít hơn chín thành.

Lấy bảo kiếm ra, đeo trên lưng, Diệp Trần không hề nghĩ nhiều, thân hình loé lên chui vào trong huyết sắc toàn qua.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1799)