← Ch.0629 | Ch.0631 → |
- Man Vương Đại Thủ Ấn!
Man nhân này cách không truy sát, thoáng cái đã đuổi gần đến Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành, bàn tay thô lớn như cái quạt của hắn nhấn một cái, một thủ ấn hư ảo mang theo uy lực hùng hậu bao la, kích thẳng về phía hai người, trong chốc lát, gió nổi mây phun, sấm vang chớp giật, sóng gợn trong hư không như nước.
- Thực lực thực mạnh, thực lực chỉ sợ cách nửa bước Man Vương không xa.
Sinh Tử Cảnh không phải cứ như vậy mà đạt tới, có biết bao nhiêu người đều kẹt tại cảnh giới như vậy, bất quá một ít người có nghị lực mạnh mẽ, ngược lại trải qua mười năm thậm chí trăm năm tu luyện, có thể trở thành nửa bước Vương giả, nửa bước Vương giả tuy kém hơn Vương giả Sinh Tử Cảnh rất nhiều, nhưng so với Tông Sư Linh Hải Cảnh thì lợi hại hơn rất nhiều, ví dụ như Tôn Thái tộc trưởng của Nam Phương Thiển Hải Thủy Viên nhất tộc là nửa bướcYêu vương, thực lực thâm bất khả trắc.
Trước mắt, Diệp Trần không cách nào chống lại bán bộ Man vương, ngay cả thanh niên ngũ cự đầu cũng không được, liên thủ lại thì hẳn là không sai biệt lắm.
- Lôi Phệ!
Diệp Trần đột nhiên quay người lại, song kiếm giao nhau, lôi cầu oanh kích lên trên Đại Thủ Ấn hư ảo.
Phanh!
Sóng xung kích quét ngang phía chân trời, cả người Diệp Trần bị bắn bay ra ngoài, tốc độ nhanh hơn không chỉ gấp một gấp hai, hắn phản ứng cực nhanh, thoáng cái kéo tay Mộ Dung Khuynh Thành, mượn lực mang nàng bay vút đi, bỏ Man nhân truy đuổi phía sau lại rất xa.
- Nhân loại giảo hoạt.
Trên mặt Man nhân này hiện lên thần sắc giận dữ.
- Man vương chi hống!
Như trường kình hấp thủy, Man nhân này hút cả mấy ngàn thước không khí, kể cả mây trôi vào trong bụng, sau đó hai mắt lồi ra, há to miệng, phát ra tiếng gầm kinh người, tiếng gầm ẩn chứa chân khí tiếp cận với cảnh giới Sinh Tử Cảnh, một tràng hống vừa xuất ra, bầu trời rừng rực một mảnh thanh âm.
Oanh!
Sau một khắc, tiếng nổ vang tựa như tận thế truyền ra, tốc độ tiếng gầm bắn ra gấp trăm lần vận tốc âm thanh, thoáng cái bao trùm Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành.
Phốc!
Miệng hai người phun ra máu tươi, tiếng gầm chấn động cơ thể bọn hắn, trong nháy mắt, cơ thể bọn hắn như chịu chấn động mấy ngàn lần, nếu không phải linh khu Diệp Trần tu thành tam giai, thân có Long chi lực, Mộ Dung Khuynh Thành có ma thân cấp hai, một tiếng gào thét này, có thể làm hai người trọng thương, đánh mất sức chiến đấu.
Mà bị chấn động tần suất cao, cũng làm cho chân khí của hai người đình chỉ vận chuyển, tốc độ giảm nhanh chóng, lập tức sẽ bị đuổi theo.
- Thực Mộng Lang, ra!
Diệp Trần đang muốn triệu hồi Thực Mộng Lang, đại chiến với đối phương một hồi, chỉ cần ý chí man nhân này không đạt tới ngũ giai, Thực Mộng Lang có thể làm cho đối thủ nhập vào mộng cảnh, cho nên ai chiếm thượng phong còn chưa biết được, huống chi, ngoài thực lực của Thực Mộng Lang, đối đầu với một cao thủ gần chạm ngưỡng nữa bước Vương giả, nhất thời hắn không tìm ra biện pháp nào.
- Diệp Trần, ta có biện pháp đào tẩu.
Mộ Dung Khuynh Thành giữ Diệp Trần lại, ngăn hắn triệu hồi Thực Mộng Lang.
- Ngươi có biện pháp?
Diệp Trần hỏi lại.
- Ân!
Mộ Dung Khuynh Thành gật gật đầu, chợt bắt lấy bàn tay Diệp Trần, nắm chặt lại.
Oanh!
Hắc sắc bức dực sau lưng Mộ Dung Khuynh Thành vỗ mãnh liệt, cùng lúc đó, một cỗ ma lực kinh người khuếch tán ra, chấn động cả một phiến không khí, uy lực cỗ ma lực này, vượt xa cấp bậc Linh Hải Cảnh, tựa hồ là cấp bậc Sinh Tử Cảnh.
- Ma Lực tinh hoa!
Diệp Trần lập tức minh bạch, cỗ ma lực chấn động này thuộc về ma lực tinh hoa của Yêu Ma Vương, xem ra, Mộ Dung Khuynh Thành cũng không luyện hóa toàn bộ, chỉ luyện hóa được một bộ phận, ngẫm lại cũng đúng, ma lực tinh hoa của Yêu Ma Vương thập phần cường hãn, lấy cảnh giới của Mộ Dung Khuynh Thành, không cách nào luyện hóa hoàn toàn.
- Di!
Ở một khoảng cách không xa hai người, trên mặt Man nhân hiện lên vẻ kinh ngạc, hắn có thể cảm nhận được, cỗ ba động này mang đến uy hiếp rất lớn cho hắn.
- Hừ, nhất định có cái gì đó cổ quái, bất quá không thể làm gì ta được. Man nhân xòe bàn tay ra, tái thi triển ra Man Vương Đại Thủ Ấn. -
Man Vương Đại Thủ Ấn lần này xuất ra, nhưng chưa đến gần, Mộ Dung Khuynh Thành và Diệp Trần giống như ảo ảnh, tiêu tan vô thanh vô tức, lập tức biến mất ngay tại chỗ, trong nháy mắt, đã ra ngoài ngàn dặm, lại lóe lên, lúc này, linh hồn lực của Man nhân không thể cảm ứng được nữa, thân ảnh hai người biến mất vô ảnh vô tung.
- Làm sao có thể, tốc độ này cơ hồ đạt đến cực hạn không gian.
Man nhân trợn như rách cả mắt, trên mặt hắn lộ vẻ không thể tin nổi.
Không gian của Chân Linh đại lục có cực hạn, tốc độ đạt tới trình độ nhất định, dường không có cách nào tiếp tục gia tăng, đương nhiên, cũng không phải không có cách nào gia tăng được, bởi vì tốc độ vượt qua cực hạn thừa nhận của không gian, sẽ trốn vào trong hư không, trong hư không tốc độ không bị hạn chế, đây cũng là nguyên nhân vì sao Vương giả Sinh Tử Cảnh đều chạy đi hư không, chứ đây cũng không phải là chuyện bọn hắn muốn.
- Mà thôi, trong Độc sơn cũng không có bảo bối gì, chỉ là một ít độc thảo, dù có tổn thất một ít độc thảo trọng yếu, cũng không thương tổn gì lớn.
Man nhân lắc đầu, bay về hướng ngược lại, quay về bộ lạc của mình.
Bên ngoài năm trăm dặm.
Một mảng hắc mang lớn lan tỏa, Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành chui ra.
Sắc mặt Mộ Dung Khuynh Thành thập phần tái nhợt, năng lực hiện tại của nàng, không cách nào khống chế năng lượng của ma lực tinh hoa, dù là một tia cũng rất khó khăn.
- Ma lực tinh hoa còn lại có thể ít dùng thì không nên dùng, Chân Linh đại lục ma lực nguyên khí rất thưa thớt, ngươi muốn tăng nhanh tu vị, chỉ có thể dựa vào ma lực tinh hoa thôi.
Diệp Trần thấy Mộ Dung Khuynh Thành không có gì trở ngại, nói ra.
Mộ Dung Khuynh Thành gật gật đầu, Chân Linh đại lục là đại lục của nhân loại, đừng nói ma lực nguyên khí, mà ngay cả một ít dược tài ma thuộc tính cũng rất ít nhìn thấy, cho nên dựa vào ngoại vật để tăng tu vị rất khó, cũng không thể kéo dài, bất quá có ma lực tinh hoa, nàng ít nhất có thể tăng tu vị lên đến Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong.
- Kỳ hạn một năm đã qua đi hơn nửa, chúng ta quay trở lại thôi Nam Trác Vực!
Ngoại trừ Kiến Vương thảo ra, những tài liệu khác đều đã tìm được rồi, mà Kiến Vương thảo cũng đã có Hắc Nghĩ thảo thay thế, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, có lẽ sẽ làm được, dù sao Kiến Vương thảo cũng không phải là chủ tài liệu để luyện chế giải dược Vô Ảnh độc, chỉ là tài liệu phụ trợ mà thôi.
Lấy ra phi hành khôi lỗi, hai người ngồi lên, phi độn về phía nam.
← Ch. 0629 | Ch. 0631 → |