Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Tôn - Chương 0806

Kiếm Đạo Độc Tôn
Trọn bộ 1799 chương
Chương 0806: Tuyệt đỉnh Bán Bộ (hạ)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1799)

Siêu sale Lazada


- Được, được lắm, Trục Ảnh Vương ta nhớ kỹ, cao thủ Cổ gia của ngươi tốt nhất là đừng nên gặp phải ta, bằng không thì ta sẽ không để sót lại tên nào.

Bá!

Lưu lại một câu đe dọa, thân thể của Trục Ảnh Vương biến mất theo gió.

- Hừ, chỉ được cái to mồm.

Thiết Thủ Vương phẩy tay áo, trong lòng có chút hối hận, hắn không sợ Trục Ảnh Vương, nhưng cao thủ Cổ gia bên cạnh hắn thì lại không phải là hắn, tuyệt đối không đỡ được tập sát của Trục Ảnh Vương, một lúc tức giận mà chọc giận một kẻ địch, không hối hận là không thể nào.

- Mấy người các ngươi sau này không nên rời xa ta.

Thiết Thủ Vương nhắc nhở cao thủ Cổ gia.

......

Sâu trong dãy núi cách xa đó vạn dặm năm người Diệp Trần dừng lại.

- Tất cả mọi người không sao chứ?

Tần Liễu âm thầm thở ra một hơi, lần này có thể toàn thân trở ra là vô cùng may mắn, bảy vị Bán Bộ Vương Giả, không thể nói đùa như vậy, chỉ cần có ba người xuất thủ thì có thể khiến cho năm người tổn thất thảm trọng, cũng may là Diệp Trần ra tay trước đẩy lùi Trục Ảnh Vương, cho bọn họ thời gian tranh thủ. -

- Sư tôn, ta không sao.

Sắc mặt của Yến Phượng Phượng thoáng tái nhợt, niết bàn chi hỏa là bản mệnh hỏa diễm của nàng, không phải là bất tận, cần một khoảng thời gian cực dài mới có thể bù đắp lại được.

- Tiền bối yên tâm, tất cả mọi người đều không có việc gì cả.

Diệp Trần là người gặp nguy hiểm nhất, nhưng cũng là người tiêu hao ít nhất, Yến Phượng Phượng dựa vào niết bàn chi hỏa mà tránh được một kiếp, Mộ Dung Khuynh Thành dựa vào ma lực tinh hoa, hắn thì lại vận dụng ảnh chi áo nghĩa mà thoát được.

- Tốt, kế tiếp chúng ta cần phải hết sức cẩn thận khi tìm kiếm chỗ của mộ địa.

Tần Liễu nhìn thoáng qua mọi người, nói.

Cấm địa rất lớn, gần như vô hạn, năm người cũng không biết mình đang ở chỗ nào trong cấm địa, chỉ có thể bằng vào trực giác, đi một bước tính một bước.

Ầm ầm! Ầm ầm!

Không biết đi được bao xa, năm người đi tới một khu vực toàn lôi điện.

- Chẳng lẽ nơi này là một cái trận pháp? Lôi điện hung mãnh thật.

Đập thẳng vào mắt trước tiên là mây tích điện đen kín, vô số lôi điện đánh xuống từ trong mấy đám mây đó, đám lôi điện này kinh qua sức mạnh của trận pháp và uy lực càng tăng thêm, vô cùng kinh khủng, cỗ khí tức hủy diệt kia khiến cho kẻ khác kinh hồn táng đảm, cho dù là Bán Bộ Vương Giả cũng không dám coi thường.

- Nhìn xem! Hình như bên trong có một cái nhân ảnh!

Lâm Cao Minh trong lúc vô tình nhìn lướt qua liền kinh hô.

Tần Liễu nhíu mày:

- Người nào ở bên trong, sao không nhanh đi ra?

Nói xong liền nhìn theo ánh mắt của Lâm Cao Minh.

Ba người Diệp Trần cũng nhìn theo.

Dưới trùng kích dày đặc của lôi điện, một đạo nhân ảnh lăng không mà đứng, đặt chân bên bầu trời.

Khiến cho năm người giật mình không phải thứ này mà bọn họ giật mình chính là đạo nhân ảnh này, bên ngoài cơ thể không có chân nguyên hộ thể, lôi điện này, bổ vào đỉnh đầu của hắn, trán, ngực, lưng, hầu như khiến hắn như bị bao phủ bởi một biển lôi điện vậy, nhưng lại không làm gì được hắn, hắn giống như là một vật dẫn, lôi điện theo thân thể của hắn mà truyền xuống dưới mặt đất, tạo thành vô số điện quang.

- Mạnh quá.

Diệp Trần hít một ngụm lãnh khí, hắn nhìn ra được, người này cũng không phải Sinh tử cảnh vương giả gì, giống như Tần Liễu tiền bối vậy, là Bán Bộ Vương Giả, bất quá nếu như đám lôi điện này một kích toàn lực giáng xuống Bán Bộ Vương Giả thì cho dù là Bán Bộ Vương Giả cũng phải khởi động chân nguyên hộ thể thì mới có thể chống lại được, nhưng người này lại vào tay không, giống như hắn là chất dẫn, có khả năng không đếm xỉa gì tới lôi điện.

- Là hắn!

Tần Liễu thốt lên.

- Tần Liễu tiền bối, người này là ai?

Diệp Trần nghi hoặc hỏi.

Tần Liễu nói:

- Trong Bán Bộ Vương Giả cũng phân ra cao thấp, thực lực của ta tuy là không thấp, nhưng cũng không tính là tuyệt đỉnh trong Bán Bộ Vương Giả, Bán Bộ Vương Giả tuyệt đỉnh của Chân Linh đại lục này có ba người, người này chính là một trong ba người đó, là Lôi Linh Vương, thành tựu tại lôi chi áo nghĩa cực kỳ cao, có người nói là một khi hắn có thể tiến vào Sinh tử cảnh thì có thể hạ bệ được Lôi Vương của Lôi Vực, kế thừa danh xưng Lôi Vương, cũng chỉ có hắn mới có thể không để tâm tới lôi điện tương đương với trùng kích của Bán Bộ Vương Giả.

- Lôi Linh Vương!

Diệp Trần đã nghe nói qua, trong Bán Bộ Vương Giả, Lôi Linh Vương là một trong những người mạnh nhất.

- Tứ cực đại đế mộ địa xuất thế, Bán Bộ Vương Giả hầu như đều dốc hết toàn bộ lực lượng, tiếp theo, chúng ta cần phải cẩn thận một chút, thái độ làm người của Lôi Linh Vương tuy là lạnh lùng, nhưng sẽ không lạm sát kẻ vô tội, gặp phải Bán Bộ Vương Giả khác thì chưa chắc gì đã được như vậy.

Tần Liễu không phải lo lắng cho chính mình mà là lo lắng cho đám người Yến Phượng Phượng và Diệp Trần.

Diệp Trần gật đầu, hắn có thể cảm giác được, lần này khác với những lần trước, lúc trước thì địch nhân hắn gặp phải không ai lợi hại hơn mình chỗ nào cả, cho dù đánh không lại đi nữa thì cũng có thể tránh được, mà lần này, đối thủ đều là Bán Bộ Vương Giả, lấy thực lực hiện nay của hắn thì chỉ có thể đánh một trận với Bán Bộ Vương Giả bình thường mà thôi, thực lực của Qủy Mộc Vương hơi yếu hơn của Tần Liễu, nếu như không có ba người Yến Phượng Phượng và Mộ Dung Khuynh Thành kềm hãm Qủy Mộc Vương thì hắn chỉ có thể dựa vào bất tử chi thân để chống lại, sau này, hậu quả thiết tưởng sẽ không thể chịu nổi, dù sao đi nữa thì chân nguyên của Bán Bộ Vương Giả cũng hùng hậu hơn hắn, mà bất tử chi thân thì lại cần tiêu hao nguyên khí.

- Xem ra, phải tận lực tìm cơ hội để đề thăng tu vi lên tới cảnh giới Linh Hải cảnh hậu kỳ, bằng không thì rất nguy hiểm.

Tu vi của Diệp Trần cách Linh Hải cảnh hậu kỳ chỉ có một bước, nói không chừng thì sau một khắc là có thể đột phá, một khi đột phá thì chân nguyên của hắn ít nhất cũng phải hùng hậu hơn ba thành, chất lượng của chân nguyên cũng có thể tiếp tục đề thăng, quan trọng nhất là trong lúc tiến vào Linh Hải cảnh hậu kỳ thì hắn sẽ kinh lịch trạng thái thiên nhân hợp nhất ngắn ngủi, cảm ngộ áo nghĩa, đề thăng áo nghĩa, có rất nhiều chỗ lợi, một lời khó nói hết.

Thân ảnh của Lôi Linh Vương đã biết mất trong lôi hải mênh mông, năm người Diệp Trần tư nhiên sẽ không giống như Lôi Linh Vương, lựa chọn vượt qua phiến khu vực lôi điện này, ngoại trừ Tần Liễu, những người khác tuyệt đối không chống nổi vô cùng vô tận lôi điện oanh kích được, nếu ngạnh kháng thì chỉ có thể tan thành mây khói thôi.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1799)