← Ch.0955 | Ch.0957 → |
- Xem ra tiểu huynh đệ không có ý định cho nơi giao dịch huy hoàng mặt mũi.
Sắc mặt Hà quản sự trầm xuống, khóe miệng mang theo một tia sát ý.
- Đương nhiên muốn cho mặt mũi nơi giao dịch huy hoàng, nhưng ngươi không có tư cách thay thế nơi giao dịch huy hoàng.
Ngữ khí Diệp Trần mỉa mai.
- Hi vọng ngươi không phải hối hận.
Hà quản sự cắn răng nói một câu, không hề thử thuyết phục Diệp Trần.
Lúc tăng giá lên năm ngàn sáu trăm vạn, Hà quản sự buông tha, linh thạch hắn có thể điều động, cũng chỉ có năm sáu trăm ngàn, kỳ thật giá trong lòng hắn vốn không cao hơn sáu trăm ngàn, dù sao thì tri thức bên trong ngọc giản Chú Kiếm thuật, đến tột cùng có tác dụng lớn như thế nào, trong lòng hắn cũng không rõ ngọn nguồn, nếu mua về mà không đáng giá thì cũng lỗ vốn.
- Năm ngàn tám trăm vạn.
Cuối cùng, chỉ còn lại một người cạnh tranh với Diệp Trần.
Kiếm khí trên thân người này lăng lệ ác liệt, đúng là một gã Bán bộ Kiếm Vương, tông môn hắn là Vạn Kiếm môn, khoảng cách không tính là rất xa tới Bảo Thạch quần đảo, trong môn phải, toàn bộ cơ bản đều dùng kiếm, mà ngọc giản Chú Kiếm thuật này đến tay, Vạn Kiếm môn không thể bỏ qua tác dụng.
- Sáu ngàn vạn.
Thần sắc Diệp Trần có chút ngưng trọng, xem ra người này sớm đã có chuẩn bị a.
Hai ngươi đấu giá với nhau, rất nhanh, giá cả tăng lên bảy ngàn vạn, con số cự đại này làm mọi người trong phòng đấu giá hít một hơi lãnh khí, bảy ngàn vạn thượng phẩm linh thạch, bán bọn họ cũng không đủ giá này, nếu có nhiều linh thạch như vậy, hoàn toàn có thể trang bị cho mình đến tận răng.
- Bảy ngàn một trăm vạn.
Thần sắc Diệp Trần ngưng trọng một thì thần sắc đối phương ngưng trọng mười, Vạn kiếm môn có một phân bộ tại Bảo Thạch quần đảo, cho nên hắn mới có nhiều linh thạch như vậy, nhưng linh thạch Diệp Trần thì tựa hồ không nắm chắc, không biết trước, vô luận hắn có bao nhiêu, Diệp Trần có thể không chút do dự tăng giá lên, cái này khiến hắn tin tưởng cũng không có.
- Bảy ngàn năm trăm vạn.
Thở ra một hơi, Diệp Trần tăng một hơi thêm bốn trăm vạn, ngọc giản Chú Kiếm thuật, hắn không phải muốn vì hiện tại mà là về sau, sau khi trở thành Vương giả Sinh Tử Cảnh thì có bổn sự ngao du tinh không, nếu tìm được ít tài liệu cực phẩm, chính mình có thể chế tạo ra cực phẩm bảo kiếm, điều này thú vị đến hạng gì, tuy nếu phương diện tri thức chế tạo cực phẩm bảo kiếm trong ngọc giản Chú Kiếm thuật này không nhiều lắm, nhưng đặt nền móng thì không có vấn đề a.
Đối phương trầm mặc, bảy ngàn năm trăm vạn, hắn không theo nổi.
Đấu giá sư đợi một lát, thấy không có người nào tiếp tục tăng giá, biết rõ bảy ngàn năm trăm vạn đã là cực hạn, cầm cái búa trên tay đi đến trước bàn đấu giá, cao giọng nói:
- Bảy ngàn năm trăm vạn, còn có ai muốn tăng giá không, nếu không có ai thì ngọc giản Chú Kiếm thuật liền thuộc về vị tiểu huynh đệ này.
Không có ai lên tiếng.
- Tốt, bảy ngàn năm trăm vạn lần thứ nhất, bảy ngàn năm trăm vạn lần thứ hai, bảy ngàn năm trăm vạn lần thứ ba, thành giao, chúc mừng vị tiểu huynh đệ này.
Hô to một tiếng, đấu giá sư đánh cái búa xuống.
Rất nhanh, có người đưa ngọc giản Chú Kiếm Thuật tới, Diệp Trần không nói hai lời đưa cho đối phương bảy ngàn năm trăm vạn thượng phẩm linh thạch.
Ngọc giản Chú kiếm thuật là vật phẩm đấu giá áp trục lần đấu giá này, đến đây, đấu giá hội cũng chấm dứt, có người tính toán qua, tổng giá trị lần đấu này, cao tới bốn trăm triệu hai ngàn vạn, so với ngày thường thì cao hơn ba bốn lần, tuyệt đối là đấu giá hội cỡ lớn mười năm khó gặp.
Lúc ly khai, Hắc Diệu Vương và Hà quản sự lạnh lùng liếc nhìn Diệp Trần, tên Bán bộ Kiếm Vương Vạn Kiếm môn kia cũng nhìn chằm chằm vào Diệp Trần.
- Xem ra không nên ở nơi này lâu.
Diệp Trần thầm than một tiếng, hắn không sợ Hắc Diệu Vương, bất quá nơi giao dịch huy hoàng sau lưng Hà quản sự và Vạn Kiếm môn sau lưng gã Bán bộ Kiếm Vương kia, hắn không thể không kiêng kị, ai biết được có thể có tên Vương giả Sinh Tử Cảnh nào nhắm trúng ngọc giản Chú Kiếm thuật mà tới hay không.
- Đi, về lâm viên trước.
Bảo Thạch quần đảo khẳng định không có Vương giả Sinh Tử Cảnh, trong thời gian ngắn ở đây, Diệp Trần làm ít sự tình hữu dụng.
Ly khai phòng đấu giá Hoàng Kim đảo, hai người ngựa không dừng vó trở lại lâm viên.
- Lúc này, trời đã tối.
Trong phòng ngủ, Diệp Trần lấy ngọc giản Chú Kiếm Thuật ra, thâm nhập linh hồn lực của mình vào.
Ông!
Một cỗ ý mát lạnh chợt xông vào đầu Diệp Trần, hóa thành vô số ký tự thật nhỏ hỗn loạn, ký hiệu sắp đặt một lần nữa, cuối cùng biến thành từng trang sách tri thức Chú Kiếm Thuật nguyên vẹn, từ hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cho đến bán cực phẩm, cấp độ rõ ràng, sau Bán cực phẩm còn có một ít quyển sách nói về tri thức chế tạo Bán cực phẩm bảo kiếm, phi thường ngắn, không có trọn vẹn.
- Quả nhiên là thật.
Diệp Trần thoáng mô phỏng trong đầu một phút, tuy cảm thấy nội dung Chú Kiếm thuật không phải là giả, nhưng với tư cách là một kiếm khách, luôn luôn có một ít trực giác không rõ đạo lý.
- Bất quá chế tạo bảo kiếm, sơ kỳ cần hao phí đại lượng tài liệu, cho dù là thiên tài đúc kiếm, cũng không có khả năng lần thứ nhất liền có thể thành công, thành công, cũng không có nghĩa là cái gì, Chú Kiếm thuật bác đại tinh thâm, muốn thông hiểu đạo lý, không phải là sự tình ngày một ngày hai, cũng không phải lần thứ hai chế tạo có thể hiểu rõ hơn.
Trời đã tối đen, một đêm vô sự.
Sáng sớm ngày thứ hai, Diệp Trần bảo Vương Lan dẫn đường cho bọn hắn đến hoàng sắc hệ đảo.
Hoàng sắc đảo chủ yếu bán các loại tài liệu như linh thảo, khoáng thạch trân quý, căn cứ vào phẩm giai cao thấp của tài liệu, chia làm đạm hoàng đảo, minh hoàng đảo, chanh hoàng đảo, tài liệu trên đạm hoàng đảo là từ hạ phẩm đến trung phẩm, tài liệu trên minh hoàng đảo là từ trung phẩm đến thượng phẩm, tài liệu trên chanh hoàng đảo là từ thượng phẩm đến bán cực phẩm.
Về phần có thể gặp phải tài liệu cực phẩm hay không, cần dựa vào vận khí.
Không trực tiếp lên chanh hoàng đảo, ba người Diệp Trần lên đạm hoàng đảo đầu tiên.
Mặt không đổi sắc, Diệp Trần mua một hơi vạn tài liệu hạ phẩm, mấy ngàn tài liệu trung phẩm, trong lúc nhất thời, tài liệu chế tạo bảo khí tại đạm hoàng đảo đều trở nên khan hiếm.
Theo hồ lô vẽ hồ lô, Diệp Trần lại quét sách tài liệu trên minh hoàng đảo và chanh hoàng đảo, thu mua tổng cộng một vạn hai ngàn tài liệu hạ phẩm bất đồng, năm ngàn tài liệu trung phẩm bất đồng, tài liệu thượng phẩm và tài liệu bán cực phẩm công lại cũng hai ngàn.
Thậm chí tài liệu cực phẩm đều có ba phần.
← Ch. 0955 | Ch. 0957 → |