Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Tôn - Chương 1469

Kiếm Đạo Độc Tôn
Trọn bộ 1799 chương
Chương 1469: Chạy ra tìm đường sống
0.00
(0 votes)


Chương (1-1799)

Siêu sale Shopee


Trên Thiên Hà trắng xoá một mảnh, một chiếc thuyền ngũ sắc to lớn nhanh chóng chạy đi.

Trong khoang thuyền có một người đang ngồi xếp bằng, chính là Ngũ Lăng lão tổ.

Cái chiếc thuyền lớn ngũ sắc này chính là bảo vật trân quý nhất của hắn, là một chiếc Hoàng cấp Cao đẳng chiến hạm, Hoàng cấp chiến hạm có phẩm giai cao hơn một cấp độ nhỏ thôi thì giá trị sẽ gia tăng gấp mười gấp trăm lần, dùng thực lực Chuẩn Tôn của hắn cùng gần mười vạn năm tích lũy cũng chỉ có đươc một chiếc Hoàng cấp cao đẳng chiến hạm mà thôi. Đương nhiên, không phải hắn không có tài lực để mua, mà là không có chỗ nào có thể mua được, nếu không thì dù là một chiếc Đỉnh tiêm Hoàng cấp chiến hạm, hắn cũng có lòng tin có thể mua lại được.

Tay phải mở ra, một cái quang điểm từ từ sáng lên tại trong lòng bàn tay của hắn.

Chỉ chốc lát sau công phu, một quả quang cầu ngũ sắc bay ra, phiêu phù tại trước người Ngũ Lăng lão tổ.

"Trước khi chữa thương ta không có thời gian để khống chế bọn hắn, hiện tại cũng là lúc nên thi triển Đoạt Thiên Khôi Lỗi bí pháp rồi."

Đoạt Thiên Khôi Lỗi bí pháp là một môn bí pháp Viễn Cổ thần kỳ, là báu vật vô giá mà Ngũ Lăng lão tổ đã lấy được từ trong một Viễn Cổ Bí Cảnh. Cả thiên hạ đều chỉ biết rằng, Đoạt Thiên Khôi Lỗi bí pháp có thể luyện chế ra một cỗ Khôi Lỗi có được năm thành thực lực của bản thể, nhưng lại không biết rằng, năm thành cũng không phải là cực hạn. Nói chung, Hoàng giả bình thường hoàn toàn chính xác chỉ có thể bị luyện chế thành Khôi Lỗi có năm thành thực lực, về phần Phong Đế Vương giả chỉ có thể bị luyện chế thành Khôi Lỗi có một hai thành thực lực. Thế nhưng, Ngũ Lăng lão tổ chứng kiến được trong bộ bí pháp có ghi lại, một ít tuyệt thế thiên tài hiếm thấy sẽ có thể bị luyện chế thành Địa giai Khôi Lỗi có đến bảy thành thực lực.

Khôi Lỗi có thực lực cao hay thấp cũng có quan hệ cùng tu vi của bản thân, bất quá cũng không phải là có quan hệ tuyệt đối, những thiên tài có thể vượt cấp khiêu chiến kia, trong cơ thể của bọn hắn có một loại vật chất rất thần kỳ, loại vật chất này chính là mấu chốt giúp cho Khôi Lỗi có thực lực cường đại hay không. Ngũ Lăng lão tổ sở dĩ bắt lấy năm người Diệp Trần chính là vì trong năm người họ, Diệp Trần chẳng những là một sơ đẳng Hoàng giả, mà còn là một tuyệt thế thiên tài.

"Khi đã có Chuẩn Địa giai Khôi Lỗi, Chuẩn Tôn căn bản không phải là đối thủ của ta, cho dù gặp phải Chuẩn Tôn lợi hại thì cũng có thể thong dong ly khai."

Ngũ Lăng lão tổ tâm tình bây giờ thập phần khoan khoái dễ chịu, mấy chục năm trước hắn đã bị tổn thất một cỗ Chuẩn Địa giai Khôi Lỗi, với sự hỗ trợ của nó, bao phiền muộn đều bị quét sạch.

Nhớ tới cái Chuẩn Địa giai Khôi Lỗi kia, Ngũ Lăng lão tổ không khỏi thầm nghĩ: "Thanh Y Hoàng, thù này lão phu sớm muộn gì cũng sẽ tính sổ với ngươi."

Nguyên liệu tạo ra Chuẩn Địa giai Khôi Lỗi chính là những thiên tài hiếm thấy, thứ chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, dù sao đối với một số ít thiên tài thực sự lợi hại thì Ngũ Lăng lão tổ hắn cũng không dám động đến, mà cho dù muốn động đến thì cũng không thể, bởi chọc phải những Chí Tôn đằng sau đối phương thì hắn có 100 cái mạng cũng không đủ dùng, cho nên đối với Ngũ Lăng lão tổ mà nói, Chuẩn Địa giai Khôi Lỗi là thứ thập phần trân quý, sở hữu càng nhiều càng tốt. Về phần Địa giai Khôi Lỗi, hắn căn bản không dám nghĩ đến, bởi hắn không cho rằng trong Vũ Trụ Tinh Không sẽ xuất hiện một tuyệt thế thiên tài nghịch thiên.

Sự xuất hiện của Diệp Trần đã để cho hắn mừng như điên, hắn đoán rằng sau lưng Diệp Trần tuyệt đối không có Chí Tôn nào chống đỡ, đây quả thực là báu vật từ trên trời rơi xuống.

"Trước tiên bắt tên tiểu tử kém cỏi nhất ra thực hiện a!"

Đầu tiên, Ngũ Lăng lão tổ bắt Thạch Nhân Đế ra, trong mắt hắn, Thạch Nhân Đế có tư chất kém cỏi nhất, bốn người khác mặc dù trẻ tuổi hơn nhưng tiềm lực lại rất cao, nhất là Diệp Trần.

Thạch Nhân Đế lập tức bị trảo ra, cả người lâm vào trạng thái mê man, tùy ý Ngũ Lăng lão tổ bài bố.

Trong không gian ngũ sắc, bốn người Diệp Trần sắc mặt trở nên khó coi, vừa rồi một chỉ một bàn tay ngũ sắc duỗi đến, thoáng cái đã bắt Thạch Nhân Đế ra ngoài, đến thời gian bọn hắn phản ứng cũng không có.

"Hỗn đản!"

Xích Phong Đế vội vàng xao động.

"Ta thấy có thể đột phá không gian bích chướng, chạy đi."

Diệp Trần không có ý định chờ chết, Ngũ Lăng lão tổ đem Thạch Nhân Đế đi ra, tuyệt đối không có chuyện tốt.

"Còn lão Thạch kia thì phải làm sao bây giờ?"

Hỏa Tước Đế chần chờ nói.

Diệp Trần im lặng không nói gì, Ngũ Lăng lão tổ là một Chuẩn Tôn, bọn hắn không có khả năng cứu Thạch Nhân Đế ra từ trong tay đối phương, ngay cả việc mình có thể trốn thoát hay không thì vẫn còn chưa biết được.

Xích Phong Đế đôi mắt đỏ lên nói: "Nếu ở lại, tất cả mọi người cũng sẽ chết, còn nếu có thể đào tẩu, ngày sau còn có cơ hội báo thù cho lão Thạch." cảm tình giữa hắn và Thạch Nhân Đế là không bàn cãi, nhưng sự tình còn phải phân nặng nhẹ, nếu lưu lại mà có thể cứu Thạch Nhân Đế ra thì Xích Phong Đế không có do dự chút nào, thế nhưng, như cũ lưu lại chỉ còn đường chết.

"Lãng Phong nói không sai." Tuyết Không Đế tâm tình rất khó chịu, nàng cho tới bây giờ cũng không muốn sẽ có loại chuyện này phát sinh.

"Đi thôi!"

Hít sâu một hơi, Diệp Trần hướng phía biên giới không gian ngũ sắc lao đi, ba người Xích Phong Đế theo ở phía sau.

Đi đên trước không gian bích chướng, Linh Hồn Chi Nhãn tại mi tâm Diệp Trần mở ra.

Không Gian Áo Nghĩa sau khi đạt đến viên mãn, ánh mắt của Diệp Trần cũng có được thuộc tính Không Gian, có thể cảm ứng xem thấu hư không trong một phạm vi nhất định, lại thêm sự phụ trợ của Linh Hồn Chi Nhãn, cái phạm vi này hội được mở rộng gấp trăm lần.

Chỉ thấy trong phạm vi tầm mắt là cả một đám khung vuông lập thể, trong những khung vuông này có vô số hư tuyến, những hư tuyến này chính là quỹ tích chấn động của không gian, chấn động quỹ tích của không gian ngoại giới càng ít bao nhiêu thì chấn động quỹ tích của không gian ngũ sắc, tắc thì càng rõ ràng bấy nhiều, hiện ra sơ hở rất lớn, đương nhiên, muốn mang theo ba người ly khai thì độ khó trở nên rất lớn, trong khi hắn chỉ có thể thử một lần mà thôi.

"Khai mở!"

Thật lâu, Diệp Trần bỗng nhiên rút Phi Thiên kiếm ra, chém một kiếm về phía hư không.

Xoẹt xẹt!

Hư không vỡ ra một vết rách.

"Đi vào."

Thân hình Diệp Trần tiến nhập vào trong đó.

Cái lỗ lớn này chính là địa phương trùng với vị trí không gian chấn động quỹ tích, công kích vào chỗ này sẽ có thể xé mở không gian dễ dàng hơn, từ đó tiến vào trong một bức tường kép không gian bích chướng.

Về phần không gian bích chướng, nó cũng có điểm giống với Thiên Tằng Bính, một tầng không gian có rất nhiều tường kép.

Một cái không gian tường kép, hai cái, ba cái...

Trong khoảng thời gian ngắn, bốn người Diệp Trần đã đi xuyên qua 323 cái không gian tường kép.

Không biết là may mắn hay là bất đắc dĩ, nếu đây là thời điểm Ngũ Lăng lão tổ đang chữa thương, Diệp Trần làm như vậy thì nhất định sẽ bị Ngũ Lăng lão tổ biết được, bởi vì ngay lúc đó không gian ngũ sắc đã bị Ngũ Lăng lão tổ giấu trong lòng bàn tay, nếu có bất kỳ chấn động nào thì tâm thần lập tức sẽ cảm ứng được. Còn hiện tại, Ngũ Lăng lão tổ bởi vì đang đem Thạch Nhân Đế luyện chế thành Hoàng giai Khôi Lỗi, nên tâm thần cảm ứng đã bạc nhược yếu kém rất nhiều, hơn nữa không gian ngũ sắc đã bị hắn phóng ở bên ngoài nên tâm thần cảm ứng lại bị suy yếu thêm một lần nữa.

455 cái...

468 cái...

Loáng thoáng, Diệp Trần đã có thể thấy được thế giới bên ngoài rồi.

Rốt cục, bốn người Diệp Trần đã tới được một cái không gian tường kép ở sát bên ngoài.

Xoay người, Diệp Trần trầm trọng nói: "Kế tiếp, chúng ta phải lao ra trong nháy mắt, đồng thời phải hướng về chỗ chiến hạm đậu bên ngoài bay thẳng đến, đến lúc đó, ta chỉ có thể lo cho chính bản thân mình, hi vọng các ngươi có thể hiểu được."

Xích Phong Đế vỗ vỗ bả vai Diệp Trần, "Có thể chạy ra được thì ngươi cứ chạy đi thật xa, ngày sau báo thù cho bọn ta, trái lại, ta cũng sẽ báo thù cho ngươi."

"Lãng Phong nói không sai, ngươi nên làm những gì nên làm rồi."

Tuyết Không Đế bi thương gật đầu.

"Mọi người chuẩn bị sẵn sàng." Diệp Trần tâm vô tạp niệm, sống hay chết đều phụ thuộc vào một lần hành động này.

Ba lượt hô hấp qua đi, Diệp Trần chém ra một kiếm tạo thành một khe hở, cả người tựa như một chùm tia sáng, bay vút đi ra ngoài.

Bá bá bá bá!

Địa phương mà bốn người xuất hiện là khoang thuyền của con thuyền lớn ngũ sắc, cửa khoang thuyền cũng không đóng vì vậy bọn họ tiết kiệm được không ít thời gian. Diệp Trần thoáng cái đã đến được vị trí cửa ra vào, trên đường đi, hắn quay đầu nhìn thoáng qua và thấy được Thạch Nhân Đế, Thạch Nhân Đế cả người bị ngũ thải quang mang bao phủ, ánh mắt ngốc trệ, mà trên người Ngũ Lăng lão tổ có từng đạo ánh sáng ngũ sắc dung nhập đến trong thân thể Thạch Nhân Đế.

Bỗng nhiên, Ngũ Lăng lão tổ mở hai mắt ra.

"Hảo tiểu tử, rõ ràng có thể hoàn toàn tìm hiểu được Không Gian Áo Nghĩa, chạy thoát ra được Ngũ Hành không gian của ta."

Ngũ Lăng lão tổ chẳng những không giận mà còn vui mừng, hắn lập tức vung tay lên làm cửa khoang thuyền lập tức đóng lại, bất quá Diệp Trần còn nhanh hơn so với trong tưởng tượng của hắn, nghĩ là làm ngay. Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, hắn đã lướt đi ra ngoài theo khe hở của cửa khoang thuyền.

Về phần ba người Xích Phong Đế đã chậm một nhịp nên bị giam ở bên trong.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1799)