Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Vũ Cực Thiên Hạ - Chương 1330

Vũ Cực Thiên Hạ
Trọn bộ 2474 chương
Chương 1330: Nước Nữ Nhi
0.00
(0 votes)


Chương (1-2474)

Siêu sale Shopee


Thần Mộng cho Lâm Minh thời gian ba ngày đoàn tự với người thân bằng hữu, mấy ngày này thượng cổ phượng tộc ngụ ở tróng Hạo Vũ Thiên Cung, trước phủ đệ có vô số người tới bái phỏng, linh hạm, linh thuyền, xoay quanh trên không phủ đệ.

Không hề nghi ngờ bọn họ tới bái phỏng Lâm Minh.

Trong phủ đệ Lâm Minh cùng Mục Thiên Vũ, Tần Hạnh Hiên ở cùng một chỗ, hắn lập tức rời đi, đi lần này không biết bao lâu mới về, tự nhiên sẽ không chậm trễ thời gian xã giao với người không quen biết bên ngoài.

Đương nhiên những người kia cũng hiểu, tương lai nếu Lâm Minh không vẫn lạc liền có thể thành tựu Thiên tôn, vắng vẻ bọn họ là bình thường.

Bọn họ cũng không cần gặp Lâm Minh, gặp cao tàng thượng cổ phượng tộc đưa hạ lễ là được rồi.

Thời gian ba ngày qua đi thật nhanh, Lâm Minh từ biệt mọi người, một mình tiến tới trước Hạo Vũ Thiên Cung, đi tới gặp Thần Mộng Thiên Tôn cũng về Thần Mộng Thiên Cung.

...

Tuy Lâm Minh trong mấy năm qua đi lại trong Thần Vực gặp không ít động thiên phúc địa, cảnh đẹp kinh thế, nhưng mà khi tới Thần Mộng Thiên Cung, Lâm Minh vẫn có cảm giác rung động.

Biển mây mênh mông có tiên sơn nổi lơ lửng, những tiên sơn này có nhiều dị thú trân quý, thiên địa kỳ trân, có vô số linh tuyền từ đó tuôn ra.

Thần Mộng Thiên Cung hư vô mờ ảo, trong tiên sơn xinh đẹp như mộng như ảo.

Bên ngoài Thần Mộng Thiên Cung nhìn qua không lớn, kỳ thật bên trong lớn như một đại thế giới.

Mỗi một tấc của Thần Mộng Thiên Cung đều có phạm vi cả ngàn dặm, tương đương với một quốc gia phàm nhân, mà diện tích thế giới của đệ tử chân truyền và trưởng lão càng lớn hơn nữa.

Mỗi một tòa thế giới đều có cung điện rộng lớn, đây là phủ đệ của Thần Mộng Thiên Cung

Những phủ đệ này kiểu dáng, phong cách đều bố trí theo yêu thích của người ở lại, ưa thích xa hoa thì cung điện do ngọc điêu khắc thành, còn lớn hơn hoàng cung hoàng đế phàm nhân cả ngàn lần, lầu các hành lang gấp khúc vô số, hòn non bộ và đủ loại kỳ trân.

Ưa thích tự nhiên đơn giản thường thường chỉ là một căn phòng trúc xanh biết, trúc hương xông vào mũi tươi mát vô hạn.

- Ha ha, Lâm sư đệ, ngươi là nham nhân duy nhất trong vài vạn năm qua tiến vào Thần Mộng Thiên Cung đấy.

Dẫn đầu Lâm Minh là sư tỷ tên Băng Lộ, lớn hơn Lâm Minh vài tuổi, nàng kiều diễm xinh đẹp, bộ ngực lớn và cặp mông to tròn ưỡng ra, nàng giống như quả đào chín mộng.

Thần Mộng Thiên Cung dùng nước Nữ Nhi để hình dung cũng không đủ. Mặc dù đệ tử chính thức, trưởng lão chỉ có mấy trăm người, nhưng mà thị nữ có thể phục thị đệ tử và trưởng lão có tới mấy ngàn người. Cộng thêm trong Thần Mộng Thiên Cung có một ít bông hoa, tiên thảo, linh điểu đều có thể biến ảo thành hình người, kể từ đó nữ tử thì càng nhiều.

Một nước Nữ Nhi vài vạn năm không có nam tử xuất nhập, hiện tại Lâm Minh một nam nhân tiến vào liền câu dẫn hiếu kỳ của nữ tử.

Lúc Lâm Minh đi qua tiên trì thì có hai con cá xinh đẹp nhảy lên mặt nước, trên không trung biến thành hai thiếu nữ xinh đẹp, các nàng thoạt nhìn chỉ có mười sáu mười bảy tuổi, toàn thân bao phủ lụa mỏng tỏa ánh trăng, trước lụa mỏng lộ ra bộ ngực to tròn và cặp chân thẳng tắp, bởi vì lụa mỏng tơ lụa cho nên đôi thỏ ngọc của các nàng lung linh ẩn hiện.

Các nàng đều là Yêu tộc, đã lớn như vậy cho tới bây giờ chưa thấy qua nam nhân, các nàng bình thường ở trong Thần Mộng Thiên Cung ăn mặc tùy ý, chơi đùa đùa giỡn chỉ có nữ tử nên mặc lụa mỏng cho dễ hoạt động, hoặc các nàng xốc quần áo đồng bạn lên tỏa xuân quang vô hạn.

Các nàng đơn thuần như thủy tinh, căn bản không biết các nàng mặc như vậy sẽ bị nam nhân làm thiệt thòi.

Hai thiếu nữ hiếu kỳ nhìn qua Lâm Minh, con mắt sáng ngời như hài tử, nhìn không nháy mắt.

Như thế làm cho Lâm Minh xấu hổ không thôi, đôi mắt không biết nhìn đi đâu.

Hắn không nghĩ tới Thần Mộng Thiên Tôn trực tiếp giao hắn cho Băng Lộ sư tỷ, chọn một nơi ở lại có tràng cảnh này.

- Ai nha, Lăng Hồng, Lăng Ngọc, hai người các ngươi muốn chết rồi!

Băng Lộ dở khóc dở cười, nàng là người phụ trách một ít nội vụ trong Thần Mộng Thiên Cung, phải biết rằng Thần Mộng Thiên Cung cũng có sản nghiệp, hơn nữa sản nghiệp rất nhiều, đây là tài phú phải có duy trì nơi đây, nếu không miệng ăn núi lở. Bởi vậy Băng Lộ ngẫu nhiên đi ra khỏi Thần Mộng Thiên Cung xử lý tục sự, tự nhiên sẽ không giống hai thiếu nữ Yêu tộc tinh khiết như giấy trắng, ngay cả chuyện nam nữ cũng không rõ ràng.

Hai thiếu nữ vẫn nhìn chằm chằm vào Lâm Minh, trong đó một còn cười ha ha, giống như tiểu hài tử nhìn thấy sự vật hiếm lạ, vô cùng hưng phấn.

Đối với các nàng mà nói một nam tử trẻ tuổi xác thực quá kỳ lạ quý hiếm.

- Hai người các ngươi, ta nói các ngươi nghe không?

Băng Lộ không biết nên nói cái gì, vội vàng đứng chắn trước mặt hai nàng, miễn bị Lâm Minh nhìn mà thiệt thòi, trong đó Lăng Ngọc nhìn qua Lâm Minh cười khanh khách.

- Ta tên là Lăng Ngọc, đây là tỷ tỷ Lăng Hồng, nhà của chúng ta trong cái ao này, có rảnh tới tìm hai chúng ta chơi.

Nói xong hai thiếu nữ này bị Băng Lộ buộc hóa thành con cá, một lần nữa trở lại trong nước, các nàng nghịch ngợm trong nước trong suốt, vuốt đuôi cá và bọt nước bạc bắn lên, những bọt nước này thậm chí tung tóe lên người Lâm Minh giống như hai nàng chơi đùa với Lâm Minh.

- Cái này... Thật sự xấu hổ, những hài tử này bình thường quen tùy tiện, cũng chưa từng thấy qua nam tử.

Băng Lộ nói như vậy Lâm Minh càng xấu hổ, hắn sờ sờ cái mũi, nói ra:

- Xin lỗi là ta mới phải, mạo muội xâm nhập nơi ở của các giai nhân!

Nhìn thấy Lâm Minh phản ứng như thế Băng Lộ ngược lại cảm thấy có chút thú vị, nàng cười hì hì, nói ra:

- Kỳ thật các nàng còn cảm thấy mới lạ đấy, căn bản cũng không biết chú ý, ta vừa rồi cũng đã nói ít nhất vài vạn năm Thần Mộng Thiên Cung chưa có nam nhân đi qua, cho dù trước kia từng có cũng thường thường phải đi chánh điện, bái phỏng sư tôn, trưởng lão cái gì đó và rời khỏi, không có nam tử nào có thể vào nội cung Thần Mộng Thiên Cung.

- Đã từng có thanh niên thiên phú xuất chúng bái sư tôn làm sư, nhưng dù nam tử thiên phú tốt thế nào sư tôn cũng không thu làm đệ tử, Lâm sư đệ đúng là trường hợp đặc biệt trong đặc biệt, có thể thấy được sư tôn xem trọng ngươi lắm đấy.

Băng Lộ có chút hâm mộ nói ra, có thể được Thần Mộng Thiên Tôn đối đãi như thế chính là tạo hóa.

Kỳ thật Thần Mộng Thiên Tôn xem ra, Lâm Minh rất có thể là nhân vật chính trong đại kiếp nạn, thậm chí có thể quan hệ tới sinh tử tồn vong của nhân loại, nhân vật như thế Thần Mộng tự nhiên sẽ đặc biệt đối đãi, tận lực thỏa mãn yêu cầu của Lâm Minh, tận khả năng giúp Lâm Minh phát triển đề cao thực lực của hắn.

Đối với đại kiếp nạn ba mươi sáu ức năm trước và sinh tử tồn vong của nhân loại, cho Lâm Minh tiến vào Thần Mộng Thiên Cung xem xuân sắc của các thiếu nữ chỉ là việc nhỏ.

Thậm chí Thần Mộng đã ngầm đồng ý Lâm Minh tiến vào Thần Mộng Thiên Cung, cũng không có cho Lâm Minh tiến vào Thần Mộng Thiên Cung ngay, chính là muốn Lâm Minh phát sinh chuyện tình ái với đệ tử ở đây, như vậy chỉ sợ Thần Mộng Thiên Tôn cũng ngầm đồng ý cho Lâm Minh làm vậy.

- Băng Lộ sư tỷ, ta nghe nói Thần Mộng Thiên Cung không cho phép nữ tử lập gia đình, phải cả đời thủ thân như ngọc, không biết có việc này hay không?

Lâm Minh đột nhiên hỏi, kỳ thật trong mắt hắn định ra quy luật này thật sự có chút nghiêm khắc, không nói tàn phá nữ tử, nhưn tuyệt đối không phải là quy định tình người.

Hắn vẫn không rõ Thần Mộng Thiên Tôn vì cái gì định ra quy định như vậy, chỉ sợ Thần Mộng Thiên Cung có một ít thiếu nữ cả đời chưa nhìn thấy bao nhiêu nam nhân, tưởng tượng một đám nữ nhân sinh ra tới khi chết đi chưa từng nhìn thấy nam nhân đúng là bi kịch.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2474)