← Ch.1395 | Ch.1397 → |
- Thánh tộc phức tạp hơn chúng ta nghĩ?
Mộ Thiên Tuyết nhìn về phía Lâm Minh, nói:
- Tình huống của chúng thế nào?
Lâm Minh nói:
- Thánh tộc cũng không phải bền chắc như thép, bọn chúng không chỉ có một Chân Thần, nhưng mà những Chân Thần này cũng không có đoàn kết với nhau, Nhân tộc chỉ có Thần Vực mf thôi, mà Thánh tộc có nhiều vũ trụ, bọn họ có rất nhiều Chân Thần, đều phân bố ở vũ trụ khác nhau, vũ trụ cùng vũ trụ cũng có thán tức thần tường, hơn nữa dường như Thánh tộc Chân Thần bởi vì chuyện Hồng Mông linh châu lúc trước nên không hợp nhau, bây giờ Hồn Tộc hoạ ngoại xâm cho nên miễn cưỡng đoàn kết lại. Trước đó căn bản là do Tạo Hóa Thánh Hoàng một người muốn độc chiếm Thần Vực, chiếm nhiều tài nguyên hơn nữa, trở thành Thánh tộc trong Thánh hoàng!
- Loại tình huống này các Thánh hoàng khác không muốn thấy, mà bây giờ lại có Hồn Tộc kiềm chế, cộng thêm gút mắc lợi ích, làm cho kế hoạch Tạo Hóa Thánh Hoàng chuẩn bị rất nhiều năm bị mắc cạn.
Lâm Minh tìm kiếm trí nhớ thi thể Thánh tộc Giới Vương cho nên cụ thể nhiều bí mật không biết, nhưng cũng biết đại thế của Thánh tộc.
- Thì ra là như vậy, trách không được Thánh tộc lần này chỉ phái nửa bước Thiên tôn chủ trì chiến đấu, bởi vì chúng không thể phái Thiên tôn, chúng ta bên này có Thiên tôncùng ra tay, đến lúc đó chính là Thiên tôn đại chiến, một khi Thiên tôn hao tổn, đối với Tạo Hóa Thánh Hoàng mà nói là tổn thất không nhỏ, mà hết lần này tới lần khác kế hoạch mười vạn năm trước của Tạo Hóa Thánh Hoàng không đạt được, thế cục trở nên phức tạp.
Mộ Thiên Tuyết đã hoàn toàn thăm dò ra tình huống của Thánh tộc.
Thánh tộc xâm lấn Thần Vực cũng không phải là cả Thánh tộc, mà chỉ là một chi của Thánh tộc, cũng là một chi Tạo Hóa Thánh Hoàng gần với Thần Vực mà thôi.
Cho dù không có Hồn Tộc uy hiếp, Thánh tộc ở vũ trụ khác muốn xâm lăng Thần Vực cũng phải đi qua vũ trụ có đại quân của Tạo Hóa Thánh Hoàng, Tạo Hóa Thánh Hoàng chưa chắc thống khoái đáp ứng, hắn sẽ xem Thần Vực trở thành một khối thịt mỡ ngon bên miệng, nhưng mà hiện tại không có năng lực ăn hết.
Lâm Minh gật đầu nói:
- Sư tỷ nói đúng vậy, cũng nói đúng hơn là chúng ta ít nhất còn có thời gian mấy vạn năm, mãi cho đến khi Tạo Hóa Thánh Hoàng hoàn toàn khôi phục lại. Kỳ thật chúng ta đều an toàn, chiến tranh lớn nhất dừng lại ở Thánh Chủ, Giới Vương mà thôi, sẽ không mở rộng thêm, Thánh tộc còn sợ hơn chúng ta đấy! Loại tình huống này tại sao chúng ta phải sợ?
- Đúng, không cần sợ bọn chúng!
Mộ Thiên Tuyết cũng thở dài nhẹ nhõm, đây là tin tức tốt nhất thời gian gần đây. Thời gian vài vạn năm đủ cho Lâm Minh phát triển.
Đến lúc đó thực đối mặt đại chiến Lâm Minh cũng không sợ!
Biết rõ những tin này, Lâm Minh cùng Mộ Thiên Tuyết đều thoải mái, nhưng mà ý niệm trong đầu xoay chuyển. Lâm Minh lại cau mày nói:
- Chuyện bây giờ đều rõ ràng rồi, nhưng mà làm sao truyền đạt ra ngoài? Chúng ta biết rõ cũng không quá kỹ càng, từ đầu chí cuối nói ra luôn không tốt.
- Xác thực.
Mộ Thiên Tuyết nhẹ nhàng gật đầu.
- Không cần phải nói quá kỹ càng, ta nghĩ Thần Mộng Thiên Tôn sẽ nghĩ tới. Hơn nữa nàng cũng sẽ tin ngươi.
- Cũng chỉ có thể như vậy.
Lâm Minh đang nói, đột nhiên cảm giác Phổ Đà sơn đột nhiên chấn động, cung điện lắc lư giống như địa chấn.
Lâm Minh cả kinh, chấn động này không phải chuyện đùa, Phổ Đà sơn là nơi nào? Có được hai đại Thiên Tôn, thánh địa ba mươi sáu ức năm lịch sử của nhân tộc, làm sao có thể bị địa chấn làm đung đưa. Đừng nói là địa chấn, cho dù là một kích toàn lực của Thiên tôn cũng khó có khả năng lắc lư Phổ Đà sơn, bởi vì Phổ Đà sơn có đại trận phòng hộ mạnh nhất cả Thần Vực, Thần Mộng Thiên Cung cũng không thể sánh bằng, đây là khác biệt về nội tình, vài tỷ năm qua không ngừng khắc họa trận pháp, trình độ chắc chắn của nó có thể nghĩ.
Chẳng lẽ là... Thánh tộc đến?
Trong lòng Lâm Minh hiện ra suy nghĩ này trong đầu, mà ở Phổ Đà sơn. Rất nhiều đệ tử đang hoảng sợ, kể cả một ít Thiên tôn cũng khẩn trương.
Thánh tộc xác thực đến, Lâm Minh bế quan đọc trí nhớ của Thánh tộc Giới Vương và trải nghiệm nhân sinh của Thánh tộc Giới Vương làm gì có thể trong mấy ngày là đọc xong chứ, hiện tại kỳ hạn Nhân tộc cùng Thánh tộc đàm phán đã tới gần, Thánh tộc đã tới!
Nhìn ra xa xa, chân trời có hơn một trăm sáu mươi thân ảnh, những này thân ảnh này muôn màu muôn vẻ, nữ có nam có, trẻ có già có, có cao lớn vô cùng, có người lùn, có cường tráng như núi, có nhỏ bé như liễu.
Hơn trăm người này thoạt nhìn cũng không nhiều, nhưng mà khí thế như cầu vồng, xua tan hắc ám, khí thế của bọn họ sắp làm hư không sụp đổ.
- Đáng sợ!
- Bên trong có nửa bước Chân Thần!
- Thánh tộc thật đáng sợ, đây chỉ là một góc băng sơn của chúng, cường giả Chân Thần còn chưa xuất hiện đấy.
Không có người hoài nghi Thánh tộc mạnh mẽ, cho dù Lâm Minh cũng sẽ không hoài nghi, Thánh tộc đúng là mạnh hơn nhân loại nhiều.
Ba mươi sáu ức năm trước ở thời đại Phong Thần Thiên tôn thì nhân loại mạnh hơn hiện tại nhiều, thế nhưng mà cũng đại thương nguyên khí trong đại chiến đó, vi giữ vững địa vị cuối cùng của Nhân tộc, bản thân Phong Thần Thiên tôn cũng vẫn lạc!
- Đây là Thánh tộc!
Trong Tu Di Sơn Tứ đại thiên cung, Hỏa thần mặc trường bào hoa lệ, ngửa đầu nhìn lên trời, đôi mắt chăm chú, hắn biết rõ chấn động ở Phổ Đà sơn không phải cường giả Thánh tộc ra tay công kích, mà là hơn một trăm sáu mươi Thiên tôn và nửa bước Chân Thần tập hợp khí thế trùng kích Phổ Đà sơn sinh ra!
Khí thế đáng sợ như thế làm cho lòng người rung động, Hỏa thần không thể không thừa nhận nếu chính mình so chiêu với Thánh tộc Thiên có khả năng thắng bốn thành mà thôi.
Dưới loại tình huống này dù là Hỏa thần tính cách cương liệt, là phái chủ chiến mười phần, đối mặt khí thế bực này cũng hụt hơi.
Trên bàn đàm phán không phải so ai miệng lưỡi tốt hơn, tất cả chỉ so -- thực lực!
Không có thực lực thì nói tốt cỡ nào cũng là giả dối!
- Chân Thần còn không có xuất hiện, chỉ Thiên tôn đã mạnh như thế!
- Vừa rồi bọn chúng đang thị uy, nhưng không thể không nói lần hiệu quả thị uy vô cùng tốt, đừng nói là đệ tử dưới Thần Quân, cho dù là một ít Thiên tôn cũng chột dạ.
Hạo Vũ Thiên Tôn khẽ lắc đầu, hắn không có cảm giác thắng lợi với Thánh tộc, những người khác có thể nghĩ.
- Bọn chúng căn bản không có chút cố kỵ nào, trực tiếp đàm phán với Phổ Đà sơn là đại bản doanh của nhân loại, bọn chúng không có lo lắng bị mai phục và vây giết, đây là thực lực tuyệt đối. Đối với lần đàm phán này Nhân tộc mặc dù nói không tới mức buông lỏng hy vọng hoàn toàn, nhưng mà trong lòng có khối đá nặng trịch, không đứng dậy nổi.
Thời điểm này trong nhiều Thánh tộc Thiên tôn, một thanh niên áo bào trắng mỉm cười đi tới, tay cầm một hạt châu đen như mực, chính là Tạo Hóa thánh tử.
Cho dù ở trước mặt rất nhiều Thiên tôn, khí thế của hắn cũng không kém chút nào, cho người ta có cảm giác bày mưu đặt kế quyết thắng ngàn dặm, chuyện này có ý nghĩa hắn không kém gì Thiên tôn.
- Thánh tộc thánh tử có thể bình khởi bình tọa với Thiên tôn?
- Không kỳ quái, Tạo Hóa thánh tử ở trơớc mặt Đại Giới Giới Vương có thể tự bảo vệ mình, không kém hơn Đại Giới Giới Vương, mà trên Đại Giới Giới Vương chính là Thiên tôn cấp, cộng thêm thiên phú của Tạo Hóa thánh tử cũng có thể bởi khởi bình tọa với Thiên tôn!
- Quá khoa trương! Thiên tài của chúng ta vẫn là Thần Biến kỳ, thực lực đại khái cũng chỉ là Thần Quân hậu kỳ, nửa bước Thánh Chủ a, cùng Thiên tôn kém xa...
- Cao tầng chúng ta không bằng, thiên tài cũng không bằng, làm sao mà bàn?
Nhiều đệ tử Phổ Đà sơn trong nghị luận, tuy bọn họ cũng hy vọng Nhân tộc cường thế, nhưng mà sự thật đã bày ra trước mặt.
Tạo Hóa thánh tử tay cầm Hồng Mông linh châu, giống như thiên thân bao quát chúng sinh, nhìn biểu lộ nhân loại phía dưới hoảng sợ kinh hoàng, khóe miệng Tạo Hóa thánh tử cười châm chọc.
- Nhân loại nhu nhược, các ngươi chỉ xứng làm nô lệ của ta, lạnh run trước mặt của ta!
Trong nội tâm cười lạnh một tiếng, Tạo Hóa thánh tử lại nhìn qua một hướng ở Phổ Đà sơn, đó là trụ sở của Thần Mộng, nhưng mà Thần Mộng cũng không có xuất hiện, xuyên thấu qua thiên cung Tạo Hóa thánh tử có thể cảm nhận được khí tức của Thần Mộng Thiên Tôn thâm trầm như biển, vững vàng như mặt đất.
- Một nữ nhân thật tốt!
Theo lý thuyết Thánh tộc hàng lâm, cường giả nhân loại đều tới xem, trên thực tế rất nhiều Thiên tôn cũng làm như vậy.
Nhưng mà Thần Mộng Thiên Tôn lại không có xuất hiện, vẫn ở trong nội cung của mình, đây là tự tin của thượng vị giả!
Phần định lực này làm cho người ta khâm phục.
Tạo Hóa thánh tử cười nói:
- Đến thời điểm này khí tức vững vàng như thế, đây không phải có thể giả bộ ra được, Thánh hoàng nói đúng, Thần Mộng quả nhiên là nhân vật, loại nữ nhân này mới có hàm súc thú vị.
Tạo Hóa thánh tử sờ sờ cằm của mình, khóe miệng hiện ra nụ cười dâm tà, những lời này nếu vào trong tai của nhân loại thì chính là đại bất kính, hắn đang đánh chủ ý lên Thần Mộng Thiên Tôn!
Bên cạnh Tạo Hóa thánh tử có một nữ nhân đi ra, thân mật khoác cánh tay lên người Tạo Hóa thánh tử, trên mặt vui vẻ nói ra:
- Thánh tử điện hạ, như thế nào, chẳng lẽ ngươi muốn bắt Thần Mộng Thiên Tôn nhét vào hậu cung?
Làn da nữ tử nói chuyện không trắng, mà có màu lúa mì, cộng thêm tư thái cường tráng của nàng và cặp đùi thô to, làm cho thân thể của nàng như con báo cái, tràn ngập sức bật, tu vị của nàng ta chỉ là Thần Biến kỳ, Thần Biến kỳ đứng ở chỗ này cũng là do Tạo Hóa thánh tử cả.
- Thần Mộng... Hắc hắc, bởi vì chủng tộc đối lập, muốn chinh phục trái tim nàng ta là không thể nào, nhưng mà... Ta chỉ chinh phục thân thể nàng cũng đã thỏa mãn, Thánh hoàng khôi phục lại quá lâu, đợi cho ta thành tựu Thiên tôn là có thể suất lĩnh Thánh tộc san bằng Thần Vực! Gieo nô ấn trong người Thần Mộng, làm cho nàng cả đời phục thị ta, ha ha ha!
← Ch. 1395 | Ch. 1397 → |