Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Vũ Cực Thiên Hạ - Chương 1474

Vũ Cực Thiên Hạ
Trọn bộ 2474 chương
Chương 1474: Thuấn sát
0.00
(0 votes)


Chương (1-2474)

Siêu sale Lazada


Lúc này ở ngoài ngàn dặm, có hai con Tri Chu cự đại một đen một đỏ đang nằm trên mặt đất, đó là khế ước thú mà cũng là tọa kỵ của Tri Chu huynh đệ.

Mà ở phía trên hai con Tri Chu đó, Tri Chu huynh đệ đang ngồi xếp bằng trên hư không, trước mắt bọn họ lơ lửng một quả cầu màu xám óng ánh, bên trong hiện lên gương mặt của Chu bàn tử.

- Không thể tin được, các ngươi vẫn còn có một chiêu này, ta sẽ theo như ước định, tăng thêm thù lao cho các ngươi.

Ở sau lung hai huynh đệ bọn họ, đế tử Na Kỳ đang cười sảng khoái vô cùng, thuê Tri Chu huynh đệ là do kẻ thông báo nhiệm vụ thuận tiện đề nghị, mà sau khi thuê rồi thì đúng là có kinh hỉ.

- Hắc hắc, huynh đệ chúng ta chính là kẻ dẫn đường mạnh nhất bên trong Thiên Yêu thành nơi Táng Thần Lĩnh này, những kẻ khác đều bị chúng ta khống chế rồi, trên người bọn chúng đều bị chúng ta lưu lại truy tung phù văn

Hồng Tri Chu cười khằng khặc, thanh âm khan khan.

Tri Chu huynh đệ là Ải Ma tộc võ giả cho nên am hiểu truy tung, nguyền rủa, hạ độc, đánh lén và ám sát, bọn hắn ở mấy năm trước còn kiếm được một bộ thần chi phù văn, có thể đánh dấu ở trên người kẻ dẫn đường khác. Sau đó truy tìm vị trí của bọn hắn, chỉ cần những kẻ đó có thể tìm được bí bảo bên trong Táng Thần Lĩnh thì bọn hắn sẽ giết người cướp của.

Hiện giời bọn hắn dùng truy tung thuật để định vị Chu bàn tử, sau đó dùng nguyền rủa thuật để công kích.

Nguyên bản là do khoảng cách quá xa, nguồn rủa lực không có uy lực mấy nay lại xuất hiện hiệu quả lớn.

- Các ngươi có yêu cầu chúng ta cũng đã làm được, có chúng ta quấy nhiễu thì đuổi kịp bọn hắn chỉ là vấn đề thời gian, ta chỉ sợ mấy con mồi nhỏ kia không chịu được sự hành hạ này, trực tiếp bị đám tà vật bên trong Táng Thần Lĩnh làm thịt mà thôi.

Hắc Tri Chu nói tiếp, bên trong có một cỗ khí tức xem thường nhàn nhạt.

- Ha ha, nếu như có thể giết chết tên nam nhân kia là tốt nhất, chỉ là nữ nhân thì cần lưu lại, nàng ta hữu dụng với ta cho nên không giết được.

Na Kỳ lại cười sảng khoái, hắn thậm chí đã nghĩ tới việc, Lâm Minh chết rồi, thì thuận tay bắt cóc Tiểu Ma Tiên.

Nhưng xử trí nàng ta thế nào thì hắn vẫn còn phải thận trọng không nhỏ, bởi nếu như làm ra một số chuyện khác người với nàng mà xử lý không ổn thì tuyết đối không thể nào để cho ngoại giới biết, nếu không quan hệ giữa Thánh tộc cùng Thấn Vực yêu tộc sẽ triệt để tan vỡ, như thế thì hắn tránh không nổi trách phạt, mà đám Thánh tử cũng sẽ chơi chiêu bỏ đá xuống giếng với hắn cho xem.

Nghĩ tới đây, Na Kỳ liếm liếm bờ môi, hắn ngược lại rất muốn cho vị Thánh Hoàng sư huynh kia đượcm ang thêm cái nón xanh lên trên đầu.

- Đừng có nằm mơ.

Đúng lúc này một âm thanh lạnh lùng vang lên.

Tri Chu huynh đệ nhíu mày, sau đó xoay đầu lại… Kẻ vừa lên tiếng đó chính là một thanh niên nam tử mặc hắc bào, khuôn mặt hắn anh tuấn, làn da trắng nõn, hai đồng tử hiện lên huyết sắc nhàn nhạt.

Người này đúng là Thiên Minh Tử.

Chỉ cần tu vi Giới Vương thôi cũng đã đủ khiến cho hai huynh đệ Tri Chu phải nghẹn lời, vốn muốn lên tiếng châm chọc nay cũng chỉ có thể để ở đáy lòng.

- Cái tên Lâm Minh này ta vô cùng hiểu rõ, muốn dùng nguyền rủa thuật để hại chết hắn, thực sự là ý nghĩ viển vông!

Thiên Minh Tử nói chuyện không hề cố kỵ, đến Na Kỳ cũng caham chọc, tuy rằng đế tử có cảm giác không thoải mái nhưng không hề lên tiếng phản bác dù chỉ nửa câu. Bởi kẻ hiểu ngươi nhất không phải là bằng hữu của ngươi, mà chính là địch nhân của ngươi, đối với Lâm Minh, Thiên Minh Tử xác thực có quyền lên tiếng nói.

- Hại không chết được hắn thì không sao, trước cứ khiến cho cái tên đội trưởng béo kia mất đi sức chiến đấu, chỉ cầnk hông có hắn thì những kẻ khác cũng chỉ là con ruồi mất đầu, giải quyết dễ như trở bàn tay ấy mà.

Na Kỳ trầm giọng nói.

Răng rắc!

Lực trường mà Chu bàn tử bố trí xuống bị xé rách một mảng lớn, một đám quỷ phong thét gào khiến cho cát sỏi bay đầy trời, xen lẫn vào đó là âm thanh thê lương như là dao cạo đánh vào tai mọi người.

- Không xong rồi!

Chu bàn tử như lâm vào đại địch, mồ hôi chảy ròng ròng trên khuôn mặt béo núc, bởi chuyện này có nghĩa là phải chiến rồi!

- Coi chừng cỗ phong này, đây không phải là thứ bình thường, mà là quỷ khí xao động tạo nên!

Chu bàn tử đang nói thì chỉ nghe thấy một tiếng hét thảm từ một tên Thần Quân trung kỳ, hắn đang bị một cỗ cuồng phong bao phủ lên cánh tay.

Trong tích tắc, cánh tay của kẻ này tựa như bị vô số lưỡi đao đánh trúng, máu thịt trên tay bay ra từng mảng, bị đám quỷ hồn trên không trung thôn phệ không còn một mảnh, chỉ chớp mắt, cánh tay kẻ này chỉ còn là bạch cốt.

- A a a a!

Tên võ giả kêu gào thảm theiet, s khiến cho những người khác không rét mà run. Tuy là những người kinh qua chém giết vô số rồi, bọn hắn có thể nhìn tràng cảnh sinh tử bằng con mắt lãnh đạm, nhưng cái thứ thê thảm như này thì còn đáng sợ gấp mười lần tử vong1

Có kẻ không chịu nổi áp lực, liền quay người chạy trốn!

- Đừng bỏ chạy, lạc đàn còn chết nhanh hơn!

Chu bàn tử hô lớn, nhưng mà trễ rồi, tên võ giả vừa bỏ chạy kia lập tức bị cuồng phong màu đen kia bao phủ lại, vô số quỷ hồn thê lương kêu lên, con Quỷ vương kia cũng bước lại, một trảo đánh thẳng vào ngực của kẻ kia, trong nháy mắt hút không huyết nhục của hắn.

Võ giả kêu lên một tiếng thê lương thảm thiết, chỉ trong mấy tức mà biến thành thây khô bên trong hắc phong.

- Huyết nhục của hắn bị hút khô rồi!

Chu bàn tử nhíu mày, đội ngũ hiện giờ chỉ còn mười người mà còn có kẻ trọng thương nữa.

Nếu như so sánh thực lực trong mườin gười thì ai ai cũng sắc mặt trắng bệch, nói không chừng thì kẻ chết đi tiếp theo chính là bọn họ.

- Đánh chết con Quỷ vương kia, ta chủ công, các ngươi yểm hộ!

Chu bàn tử hô lớn bởi chỉ cần có thể giết được con Quỷ vương thì đám quỷ vật khác không còn đủ sức ép nữa rồi..

Tất cả mọi người như lâm đại địch, Long Vân Long Nguyệt rút ra hai thanh thương dài, trường thương cùng phóng lên, mỗi thương vừa ra thì chém cho mười con quỷ hồn tan thành mây khói.

Những người khác cũng nhao nhao rat ay, trong đó thì tên thanh niên tay quấn băng kia sáng chói nhất, hắn cầm trong tay một thanh hắc kiếm, mỗi kiếm chém đi thì đều có một lượng lớn Quỷ hồn mất mạng, tuy không nhiều so với Long tộc huynh muội, nhưng tốc độ ra kiếm cực nhanh, giết Quỷ hồn số lượng cũng không hề kém chút nào.

Về phần những người khác thì còn yếu hơn Long Vân Long Nguyệt mội chút, bởi đám âm phong này mang lại cho bọn họ áp lực khá lớn.

- Phù phù!

Phù hỏa bốc cháy, Chu bàn tử ném ra một đống phù hỏa, bắn về phía Quỷ vương!

Cùng lúc đó hắn nhảy lên tựa như một con thỏ béo mập lao về phía Quỷ vương mà đánh tới.

Tay phải khẽ đảo một thanh khảm đao to lớn hiện ra trong tay của hắn, không nói hai lời, liền đánh thẳng xuống đầu của Quỷ vương. !

Uỳnh!

Phù triện phát nổ, từng tia hoa lửa phóng ra khiến cho Quỷ vương có chút trì trệ, thanh khảm đao kia của Chu bàn tử theo sau, khóa lại toàn bộ đường lui của Quỷ vương.

Nhưng Quỷ vương không những không kinh hoàng, ngược lại cười dữ tọn, cái đầu của hắn lệch sang một bên, tránh đi một đao kia, dùng bả vai để ngạnh kháng một chiêu này!

Răng rắc!

Tinh kim bắn ra tứ phía, trên vai của Qủy vương hiện ra một bộ áo giáp màu đen, ngành kháng một đao kia của Chu bàn tử!

Thân thể hắn đột nhiên ngừng lại, một trảo đánh về phía Chu bàn tử!

- Phòng ngự thật đáng sợ!

Chu bàn tử đột nhiên lùi về sau, cùng lúc đó ba người Long Vân tựa như quỷ mị đánh tới, ba người bọn họ tuy là lần đầu phối hợp, nhưng lại có vẻ rất ăn ý, hai thanh thương, một thanh kiếm chẳng phân biệt trước sau, đâm thẳng tới trước, căn bản không để cho Quỷ vương kia né tránh chút nào.

Nhưng mà tên quỷ vương đó cũng không có ý né tránh, thân thể của hắn lại hiện ra áo giáp, chỉ nghe đinh đang mây tiếng kim khí vang lên, toàn bộ công kích đều bị Quỷ vương dùng áo giáp ngạng kháng rồi!

Khuông mặt Quỷ vương chỉ hơi vặn vẹo chứ không hề bị tổn thương gì hết!

- Mạnh như vậy!

Sắc mặt ba người đều biến hóa, mà lúc này một cỗ hắc phong lao tới, đem ba người bao vây ở bên trong.

Với thực lực của ba người thì muốn phá hủy cỗ hắc phong này thì chỉ là một nháy mắt, nhưng khoảng thời gian này thì Quỷ vương căn bản sẽ không để không.

Nó cười khằng khặc rồi lao tới ba người đánh ra một trảo

Móng vuốt lạnh lẽo kia có hiện lên lục quang, hiển nhiên là có bôi độc.

Quỷ vương chỉ cần trảo trúng ai đó thôi thì kẻ đó một là biến thành đồ ăn của nó, hai là bị thi độc, cuối cùng thành đồng bạn của nó.

- Chúng ta ngăn nó lại, ngươi phá đi hắc phong!

Long Vân hô lớn với người thanh niên kia, thanh thương của hắn cũng chém về phía Quỷ vương, bọn hắn chỉ cần kéo dài chút thời gian, để cho người thanh niên kia phá vỡ hắc phong thì nguy hiểm cũng dần như được giải trừ rồi.

Mà khi Long Vân Long Nguyệt đâm ra một thương này thì bọn hắn phát hiện Lâm Minh từ lúc nào đã xuất hiện ở sau lung Quỷ vương rồi, tựa như một con U linh trực tiêp thuấn di tới đây vậy.

Vũ khí của hắn cũng là thương!

Đó là một cây trường thương màu đỏ sậm, có vẻ ngắn hơn một chút so với trường thương của hai huynh muội bọn họ, trông cũng bình thường không có gì khác lạ.

Một thương đâm ra, thương mang thét gào, đánh thẳng lên hậu tâm của Quỷ vương.

- Khặc khặc khặc khặc!

Quỷ vương cười quái dị, căn bản cũng không quan tâm công kích của Lâm Minh, sau lung nó cũng hiện hữu hóa áo giáp từ năng lượng, ngạnh kháng một chiêu này của Lâm Minh!

Cùng lúc đó thân thể nó lại bắn lùi lại, không tiếp tục đỡ lấy công kích của Long tộc huynh muội nữa mà đánh ra một trảo, thẳng lên Thiên Linh cái của Lâm Minh!

- Coi chừng!

Long tộc huynh muội kinh hô.

Nếu như Lâm Minh còn cố chấp tấn công mà hắn không làm được gì thì hẳn cái đầu của hắn sẽ bị Quỷ vương đập nát như đập bể một quả dưa hấu vậy.

Sắc mặt Lâm Minh lạnh lùng, động tác trong tay cũng không có nửa điểm chần chờ, ở trong cơ thể, bát môn độn giáp mở ra, tinh khí thần ba loại lực lượng cùng dung hợp lại làm một.

- Tam Nguyên tụ đỉnh! Thiên Kiếp chi lực!

Ầm Ầm

Chỉ nghe một tiếng nổ mạnh, Tà Thần chi thụ tồn trữ Lôi Hỏa chi lực cũng phóng ra! Lôi Hỏa thiên kiếp đan vào nahu, tạo thành một vụ bạo tạc khủng bố, cho dù là lôi đình hay hỏa diễm thì cũng là khắc chế tà vật, huống hồ đây còn là Lôi Hỏa thiên kiếp!

Chỉ thấy thần mang chói mắt lóng lánh, tựa như một chiêu lăng không kỳ diệu, Lâm Minh một chiêu này mạnh mẽ đâm xuyên qua áo giáp của Quỷ vương, áo giáp bị trường thương phá nát, thương mang bắt đầu phát nổ bên trong cơ thể nó.

Một sát na kia, thân thể thực chất hóa của Quỷ vương cuối cùng cũng bị xé nát, lôi đình với hỏa diễm tạo ra nhiều vết rách, hình thành hai cột sáng màu đỏ tím trên người, khiến cho con Quỷ vương này trông như là một con nhím vậy.

Sặc sặc sặc.

Qủy vương phát ra âm thanh thê lương thảm thiết, nhưng cuối cùng không có khả năng sống sót dưới lực lượng lôi hỏa khủng bố, chỉ nghe “bồng” một tiếng nổ lớn, cứ như vậy mà tan thành mây khói.

- Chết… chết sao?

Đôi mắt to của Chu bàn tử trừng lớn, hai huynh muội Long tộc cùng với người thanh niên kia cũng cảm thấy khó tin được, bọn hắn giao thủ với Quỷ vương đều cảm thấy tên này đáng sợ thế nào, cuối cùng lại bị một thương của Lâm Minh miễu sát sao?


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2474)