← Ch.1650 | Ch.1652 → |
- Tiểu... Tiểu cô nương này đúng là tức giận lớn a.
Hai người đều hậm hực, bọn họ chưa bao giờ bị tiểu bối lạnh nhạt như thế, bọn họ thật sự im lặng.
- Nàng oán chúng ta ở chỗ này, quấy rầy bọn họ...
Lão đầu khác cười khổ, không biết nói cái gì cho phải.
Mỗi ngày ngồi xổm ở cửa ra vào, khiến cho người khác phản cảm cũng không kỳ quái, chẳng qua nếu như không phải có lệnh của Thiên Tôn thì bọn mới chẳng thèm làm thế.
- Lâm Minh này đúng là điên rồi, cũng không biết có đúng như lời tiểu cô nương này nói không, tới lúc này còn đặt tinh lực vào vẽ Thiên Hỏa Phù cải tiến, lúc ấy Chân Vũ Thiên Tôn không có yêu cầu kỳ hạn, chỉ cần Lâm Minh không ngốc thì biết cái nào nặng cái nào nhẹ.
- Lâm Minh làm sao ngu thế, Chân Vũ Thiên Tôn không gặp phải chiến sự, cũng không vội, ba năm năm năm với hắn chẳng có gì khác nhau, ta cảm giác hắn vẽ có vấn đề a. Tà Thần phù cần ba ngàn phù văn thật nhỏ, lục phẩm Thần Văn Sư cảm thấy sợ hãi trong lòng, làm gì vẽ tốt như vậy, lần trước nổ tung sợ rằng là kết cấu có vấn đề, chỉ hy vọng Lâm Minh có thể giải quyết a...
Hai người ngươi một câu ta một câu, đành phải mang mười tấm này giao cho Tử Vi Thiên Tôn.
Ba tháng Tử Vi Thiên Tôn chỉ nhận được mười tấm thần văn phù, chuyện này khiến nàng nhíu mày, nhưng cũng chỉ là nhíu mày mà thôi, nàng không nói thêm cái gì.
Tin tức Lâm Minh trong ba tháng vẽ được mười tấm Tà Thần phù cũng không phải bí mật gì. Hơn nữa không biết bao nhiêu người chú ý Lâm Minh, tin tức này nhanh chóng truyền ra.
Ba tháng mới mười cái, ba năm làm sao hoàn thành năm trăm tấm?
Mọi người nối thầm trong lòng, nhưng mà Lâm Minh tuổi trẻ vẫn không ai dám khinh thị Lâm Minh, một người ở trên Thần Văn Thành đấu giá hội dùng mười ngày tìm được, cho dù tâm trí hay thể lực đều nhất đẳng!
Hắn có thể trong ba năm hoàn thành hứa hẹn năm trăm tấm Tà Thần phù cũng phải nắm chắc thời gian mới được, dù sao nếu trang bức hứa hẹn trước mặt mọi người, tương lai phải trả cái giá thảm trọng.
Cho nên mọi người cảm giác Tà Thần Phù của Lâm Minh hơn phân nửa là xảy ra ngoài ý muốn.
Nếu như không có gì ngoài ý muốn, còn có thể tăng tốc độ lên cao, nếu như không hoàn thành thì Lâm Minh phải trả tiền lại rồi.
Tin tức này khiến không ít Thần Văn Sư của Thần Văn Sư công hội giao hảo với Lâm Minh như Tiết lão đầu, Tô lão đầu lo lắng.
Nhưng cũng có không ít người hả hê, trông cậy vào Lâm Minh bị té nhào. Tiền tài liệu của Lâm Minh tự mình gánh, nếu như năm tỷ điểm tích lũy bị thu hồi thì đó là bi kịch.
Tô lão đầu cùng Tiết lão đầu thương lượng một chút, cũng cho rằng Lâm Minh trong ba tháng này làm được mười tấm là do có vấn đề gì đó không được giải quyết, qua ba tháng này Lâm Minh có lẽ phải tăng tốc độ lên nhanh hơn.
Thế nhưng mà tuyệt đối không nghĩ tới tháng thứ sáu thì Lâm Minh chỉ giao ra ba tấm Tà Thần phù!
TIn tức này khiến người ta im lặng.
Tô lão đầu cùng Tiết lão đầu đều ngồi không yên, chuyện bây giờ không đơn thuần là Lâm Minh nữa, thậm chí liên quan đến vinh dự của Thần Văn Sư công hội, Lâm Minh phát minh ba loại thần văn phù chính là chiêu bài bản thân hắn, cũng là chiêu bài của Thần Văn Sư công hội.
Chậm rãi có nhiều Thần Văn Sư tụ tập ở Thần Văn Sư công hội, cũng bắt đầu có lời ra tiếng vào.
Nếu như lúc trước trong mười ngày kiếm mười tỷ điểm tích lũy có danh tiếng lớn, nhưng nếu bây giờ mua bán này còn mất đi vốn gốc, vậy kỳ tích biến thành chê cười.
Thời điểm tháng chín Lâm Minh nộp Tà Thần phù lên nhiều một chút, năm tấm!
So với số năm trăm tấm Tà Thần phù mà nói thì đây là muối bỏ biển.
Thời gian ngày từng ngày đi qua, Lâm Minh bế quan không xuất ra, bình thường thần văn phù do Tiểu Ma Tiên lấy ra, Lâm Minh dường như không có khản trương, xin miễn tất cả quấy rầy.
Không có ai biết đến lúc này Lâm Minh một ngày đã vẽ ra ba tấm Thiên Hỏa Phù cải tiến, xác xuất thành công đạt tới 100%!
Dùng linh hồn lực và khống chế Tu La pháp tắc của Lâm Minh hiện tại, Lâm Minh tin tưởng nếu mình vẽ Thiên Hỏa Phù và vẽ Tà Thần phù, xác xuất thành công cũng tăng lên chín thành năm.
Thời gian chín tháng này Lâm Minh vẽ Thiên Hỏa Phù cải tiến đã hoàn thành ba trăm chín mươi tấm, còn lại hơn một trăm tấm, Lâm Minh chỉ cần mấy tháng là hoàn thành thôi.
Cứ như vậy tháng mười qua đi.
Vào nửa đầu tháng mười Lâm Minh chính thức hoàn thành Thiên Hỏa Phù, năm trăm tấm Thiên Hỏa Phù toàn bộ vẽ xong!
Kế tiếp thần văn thuật của Lâm Minh tiến bộ một bậc, bắt đầu vẽ Tà Thần phù.
Bởi vì có kinh nghiệm Thiên Hỏa Phù lúc trước, Lâm Minh chế tác Tà Thần phù nhẹ nhõm hơn nhiều.
Từ lúc bắt đầu thì một ngày vẽ một tấm, sau khi quen thuộc thì Lâm Minh vẽ hai ngày ba tấm.
Hơn bốn mươi ngày thì Lâm Minh vẽ hơn năm mươi tấm Tà Thần phù.
Thời điểm tháng mười hai, một năm cứ thế trôi qua.
Vào tháng mười hai thu thần văn phù theo thông lệ.
Rất nhiều người đều cho rằng Lâm Minh sẽ xuất ra mấy tấm Tà Thần phù, Tiểu Ma Tiên lại xuất ra cái hộp ngọc, trong cái hộp ngọc là một xấp thần văn phù.
Triệu Xương nhìn thấy như vậy thì kinh ngạc ngây người.
Hắn cuống quít cầm Tà Thần phù lên và đếm, không ngờ là năm mươi hai tấm, dùng linh hồn dò xét thì toàn bộ đều là Tà Thần phù thành phẩm không thể nghi ngờ!
Lúc trước đã giao ba mươi lăm tấm, ba tháng này lại giao tới năm mươi hai tấm, bình quân hơn hai ngày vẽ một tấm?
Tin tức này rơi vào tai Thần Văn Sư công hội, khiến cho Tô lão đầu cùng Tiết lão đầu đại hỉ, Lâm Minh rốt cục xuất hàng!
Nhưng mà nếu như bảo trì tốc độ hai ngày một tấm cũng không cách nào hoàn thành năm tấm tấm cả, bọn họ chỉ trông cậy vào Lâm Minh vào một năm sau tăng tốc độ lên một chút, như vậy hoàn thành năm trăm tấm không hẳn không có hy vọng.
Tiết lão đầu ôm suy nghĩ này, lại tuyệt đối thật không ngờ tiếp theo Lâm Minh cho ra kinh hỉ lớn.
Phải biết rằng Lâm Minh vẽ năm mươi hai tấm thần văn phù này kỳ thật chỉ dùng nửa tháng mà thôi. Nửa tháng trước Lâm Minh dùng để vẽ Thiên Hỏa Phù.
Nhưng mà lần này vẽ Tà Thần phù khiến Lâm Minh dùng ba tháng, không cần xen vào chuyện khác, có thể toàn tâm vùi đầu vào vẽ Tà Thần phù.
Vì vậy Lâm Minh trong ba tháng sau một hơi giao ra một trăm ba mươi lăm tấm Tà Thần phù! Hai ngày vẽ ba tấm không ít.
Thời điểm Tiểu Ma Tiên mang thần văn phù này giao ra, thân thể Triệu Xương ngốc trệ.
- Như thế nào nhiều như vậy?
Một hơi giao một trăm ba mươi lăm tấm, tương đương gấp hai lần số Tà Thần phù giao ra lúc trước!
- Giao nhiều lắm còn không tốt?
Tiểu Ma Tiên nhàn nhạt nói một câu, thúc giục Triệu Xương nhanh kiểm hàng.
Triệu Xương hơn nửa ngày mới kịp phản ứng, dùng cảm giác quét qua toàn bộ Tà Thần phù, đều không có vấn đề.
Rốt cuộc Lâm Minh vẽ như thế nào?
Trong lòng Triệu Xương suy đoán như vậy, mơ mơ màng màng cầm một trăm ba mươi lăm tấm Tà Thần phù rời đi, vì vậy tin tức như truyền ra khiến Tô trưởng lão, Tiết trưởng lão vui mừng quá đỗi.
Mà rất nhiều Thần Văn Sư đều không rõ ràng cho lắm.
Lâm Minh tổng cộng năm lần Tà Thần phù.
Lần thứ nhất giao tấm, lần thứ hai ba tấm, lần thứ ba năm tấm, lần thứ tư bình thường nhất, giao năm mươi hai tấm.
Trong nháy mắt lần thứ năm giao một trăm ba mươi lăm tấm.
Chẳng lẽ nói Lâm Minh năm trước cố ý áp không giao? Đợi đến năm mới thì cùng giao ra?
Rất nhiều người sinh ra suy nghĩ này, đây là hợp lý nhất.
Ba tháng vẽ một trăm ba mươi lăm tấm, đúng là bất khả tư nghị.
Đến bây giờ Lâm Minh tổng cộng vẽ hai trăm lẻ năm tấm thần văn phù, dùng mười lăm tháng, bình quân thì mỗi tháng ba mươi mấy tấm, tốc độ này khiến người ta khó tin được.
Nhưng mà dù vậy Lâm Minh trong ba năm hoàn thành năm trăm thần văn phù thì thời gian vẫn căng thẳng.
Rốt cuộc có hoàn thành nhiệm vụ hay không phải xem Lâm Minh tiếp theo giao thần văn phù bao nhiêu tấm đã.
Thời gian trôi qua, rất nhanh đã tới lần thứ sáu.
Thế nhưng mà lúc này Tiểu Ma Tiên giao thần văn phù thì Triệu Xương rớt cằm xuống đất.
Nàng một hơi giao ra một trăm bốn mươi lăm tấm!
Lần nàyLâm Minh nộp Tà Thần phù đã là ba trăm năm mươi tấm, khoảng cách năm trăm trăm chỉ còn một trăm năm mươi tấm.
Mọi người còn chưa kịp tiêu hóa tin tức này, cũng chưa kịp nghiên cứu ra Lâm Minh rốt cuộc đột nhiên giao ra một trăm bốn mươi lăm tấm Tà Thần phù, kế tiếp Lâm Minh lại trực tiếp xuất quan, một hơi giao ra một trăm năm mươi tấm.
Đến tận đây nhiệm vụ của Tử Vi Thiên Tôn đã hoàn thành, Lâm Minh đã giao đủ.
NHìn thấy Lâm Minh mệt mỏi ra khỏi thần văn thất.
Triệu Xương và lão đầu khác phát mộng.
Người trẻ tuổi trước mặt trong mắt hai lão già bọn họ đã biến thành quái vật rồi.
Nhiệm vụ vốn kỳ hạn là ba năm, hắn vậy mà chỉ dùng một năm chín tháng hoàn thành.
Mà độ khó của Tà Thần phù hai lão già này quá hiểu rõ, tổng cộng hơn ba ngàn phù văn thật nhỏ tổ hợp thành làm cho người ta xem xét phải than thở không dứt, ngay cả lục phẩm Thần Văn Sư, linh hồn lực của bọn họ cũng chưa chắc có thể duy trì được, hơn nữa trong quá trình vẽ linh hồn tiêu hao càng nhiều, xác suất thất bại càng lớn!
Rốt cuộc Lâm Minh làm sao làm được?
Thời điểm tin tức này truyền ra, Thần Văn Sư ở Thần Văn Thành cũng phỉa nghẹn họng nhìn qua, nhất là những tên Thần Văn Sư cho rằng Lâm Minh sẽ bồi thường đủ thì hoảng sợ.
Nhưng mà nội tâm của bọn họ có nghi vấn lớn, Lâm Minh có thể trong một năm lẻ chín tháng hoàn thành năm trăm tấm Tà Thần phù, vì cái gì trong chín tháng đầu mỗi lần chỉ giao ra mấy tấm thân văn phù? Thế cho nên rất nhiều người cho rằng Lâm Minh căn bản không thể hoàn thành nhiệm vụ.
← Ch. 1650 | Ch. 1652 → |