← Ch.1799 | Ch.1801 → |
Hắn đã dự cảm trong thọ yến sẽ có tình huống giương cung bạt kiếm, thậm chí đao kiếm tương kiến!
- Ma Thủy Thiên Tôn... Tạo Hóa thánh tử...
Lâm Minh yên lặng nhớ kỹ hai cái tên này, trước mặt hắn là một trường thương màu đen cổ xưa, trường thương này giống như trải qua vô tận tuế nguyệt, làm cho người ta nhìn qua cũng cảm thấy hãi hùng khiếp vía.
Thương này chính là Ám Long thương Lâm Minh lấy được trong thí luyện cuối cùng tầng bốn.
Thần thương nơi tay, Lâm Minh yên lặng lau bán thương, hàn quang um tùm bao phủ mật thất.
Hắn đã tĩnh tọa một đêm, trời cũng sắp sáng.
Hôm nay chính là đại thọ của Yêu Đế!
- Lâm công tử, chuẩn bị cho tốt chưa? Thần Mộng tiền bối đã thông tri ngài, nên xuất quan.
Ngoài cửa có tiếng thị nữ truyền vào, Lâm Minh thản nhiên nói:
- Biết rõ.
Vuốt ve cán thương vài lần, Lâm Minh thu hồi trường thương, đứng lên.
Lần này nói là đi tham gia thọ yến, Lâm Minh lại như đi vào chiến trường.
Thời điểm này Lâm Minh lại nghe được Tiểu Ma Tiên truyền âm.
- Lâm ca, gia gia của ta vừa nói qua, hắn đã hạ vài đạo cấm chế trên người của ta, chính là vì không muốn ai nhìn thấy khác thường, thời gian ta chúc thọ rất ngắn, hơn nữa còn phải đáp ứng quan hệ thông gia với Tạo Hóa thánh tử...
Giọng của Tiểu Ma Tiên hơi bất an.
Lâm Minh chỉ nói:
- Đừng đáp ứng, chuyện khác giao cho ta.
- Ân.
Lại nghe được giọng của Lâm Minh, trong lòng Tiểu Ma Tiên ấm áp, bất an của nàng cũng tiêu tán.
- Tiểu thư, ngài nhanh một chút, còn phai chải đầu thay quần áo đấy.
Đúng lúc này Tiểu Ma Tiên nghe được tiếng la của thị nữ, các nàng lo lắng Tiểu Ma Tiên làm mờ ám cái gì đó, xảy ra ngoài ý muốn trước thọ yến, như vậy các nàng chết mười lần cũng không đủ đền tội.
- Được rồi!
Giọng của Tiểu Ma Tiên lãnh đạm, nàng thật vất vả tránh được mấy thị nữ này, nhưng mà thời gian không quá lâu.
...
Một giờ sau, thọ yến của Yêu Đế rốt cục cũng bắt đầu.
Lâm Minh đồng hành với mọi người đi vào trong.
Trên đồng cỏ tươi mát có hai nữ tử áo trắng dáng người yểu điệu cười cười nói nói, các nàng dung mạo khác nhau, nhưng mà người ta có cảm giác như cùng một người.
Hai nữ tử đứng cùng một chỗ. Phối hợp với bối cảnh của các nàng, có cảm giác hài hòa hồn nhiên thiên thành.
- Sư tỷ... Mộ cô nương...
Nhìn thấy hai nữ tử này, Lâm Minh kinh ngạc. Hai người này chính là Mộ Thiên Tuyết cùng Mộ Linh Nguyệt hai tỷ muội, vốn Mộ Thiên Tuyết cùng Mộ Linh Nguyệt hai tỷ muội đều ở Thần Mộng Thiên Cung, không nghĩ tới các nàng hiện tại cũng chạy tới Yêu tộc.
- Lâm Minh, ngươi xuất quan...
Mộ Thiên Tuyết nhìn qua Lâm Minh, ánh mắt phức tạp. Tỷ muội gặp lại, tâm kết của Mộ Thiên Tuyết cũng hoàn thành.
Kỳ thật Mộ Thiên Tuyết đã tới đây vài ngày rồi. Nhưng mà những ngày này Lâm Minh vì nghênh đón thọ yến vẫn bế quan không ra, hôm nay mới nhìn thấy Lâm Minh.
Nàng trước đó từ chỗ của muội muội biết được Thiên Minh Tử bị Lâm Minh dùng kế giết chết, mặc dù nói Lâm Minh là mượn nhờ địa lợi, nhưng vẫn làm cho Mộ Thiên Tuyết vô cùng giật mình.
Trên lưng mang huyết hải thâm thù năm vạn năm, mối thù cứ được báo như thế, trong lòng Mộ Thiên Tuyết có cảm giác không chân thật. - Sư tỷ... Các ngươi cũng tới?
Xa cách vài chục năm, Mộ Thiên Tuyết dường như đã đi trên con đường tu luyện khác, liền Lâm Minh cũng khó có thể nhìn thấu cảnh giới của Mộ Thiên Tuyết.
Đây cũng không phải nói Mộ Thiên Tuyết mạnh hơn Lâm Minh, mà là vì nàng mượn thân thể thần tộc của Huyền Tình Thiên Hậu, nhiều khi thực lực của nàng không tính theo lẽ thường.
Lâm Minh có thể khẳng định, trong vài chục năm này Mộ Thiên Tuyết ở Thần Mộng Thiên Cung đi theo Thần Mộng Thiên Tôn tu luyện pháp tắc thần tộc. Thực lực đã tiến một bước dài.
Pháp tắc thần tộc cũng là một trong Tam Thập Tam Thiên Đạo.
- Ân... Băng Mộng cô nương xuất quan, cũng cùng đi.
Mộ Thiên Tuyết trong khi nói chuyện, trong rất nhiều thị nữ của Thần Mộng Thiên Cung, Lâm Minh nhìn thấy thiếu nữ áo lam, nàng lẳng lặng đứng đó giống như tiên tử hạ phàm, phiêu dật xuất trần.
Đồng tử Lâm Minh hơi co rút lại. Thiếu nữ áo lam này chính là Băng Mộng mà Lâm Minh không gặp đã lâu.
Lâm Minh đã biết rõ, Băng Mộng là phân thân chuyển thế của Thần Mộng, lại nhìn Băng Mộng, Lâm Minh cảm giác khí tức của nàng và Thần Mộng càng ngày càng tiếp cận nhau.
Có lẽ tương lau không lâu các nàng sẽ dung làm một thể.
Mà khi đó sợ rằng Thần Mộng Thiên Tôn chính thức đặt chân tới Chân Thần, nhưng mà không biết thời khắc này có thể trước khi đại kiếp nạn bộc phát hay không.
Lâm Minh mỉm cười với Băng Mộng xem như bắt chuyện qua, Băng Mộng chỉ gật đầu đáp lại, không có nói cái gì nữa, nàng vẫn lãnh đạm như thế.
- Lâm Minh, năm đó ngươi giết chết Thiên Minh Tử, có từng thu thập hài cốt của hắn hay không?
Bên cạnh Lâm Minh, Mộ Thiên Tuyết cắn răng hỏi, nàng hận ý với Thiên Minh Tử quá sâu, nàng muốn tận mắt nhìn thủ cấp của Thiên Minh Tử.
Lâm Minh lắc đầu, nói ra:
- Thân thể Thiên Minh Tử đã nghiền nát, nhưng mà linh hồn của hắn bị ta phong ấn trong Vạn Ma Sinh Tử Luân, sau khi thọ yến chấm dứt sẽ đưa cho sư tỷ đánh giá.
- Tốt!
Mộ Thiên Tuyết hít sâu một hơi, nắm chặt nắm đấm, nàng thấp giọng nói:
- Lâm Minh, cám ơn ngươi...
- Sư tỷ khách khí...
Lâm Minh mỉm cười, thời điểm này Thần Mộng Thiên Tôn hàng lâm.
- Lên đường đi.
Nàng nhàn nhạt nói ra, đồng thời thâm ý sâu sắc nhìn Lâm Minh, ánh mắt kia ý nghĩa gì Lâm Minh rất rõ ràng, tự nhiên là hy vọng hắn trên thọ yến hành sự theo hoàn cảnh, chớ nên ăn thiệt thòi.
Lâm Minh gật gật đầu, tỏ vẻ trong lòng mình đã hiểu.
Thần Mộng Thiên Tôn cũng không có dặn dò cái gì, nên nói nàng đều nói, nàng tin tưởng dùng tính cách của Lâm Minh sẽ không tùy tiện đi làm chuyện vượt qua hắn khống chế.
Một đoàn người phóng lên trời!
Lúc Lâm Minh đi theo Thần Mộng đi vào hiện trường thọ yến, quả thực là cả kinh vì nội tình của Yêu tộc.
Thì ra trong hắc tháp của Yêu tộc cũng có phong ấn một phiến biển cả.
Biển cả này vô cùng rộng lớn, sóng biển quay cuồn, nguyên khí cuồn cuộn.
Không hề nghi ngờ, đây là Yêu tộc phong ấn một thế giới trong hắc tháp, nhưng mà thế giới này quá lớn, hắc tháp có thể phong ấn một đại thế giới này, thật sự làm cho Lâm Minh giật mình, ít nhất hắn không ngờ Yêu Đế có bổn sự này.
- Yêu tộc có nội tình rất sâu, chủng tộc này thật lâu trước kia có được Chân Thần..
Bên cạnh Lâm Minh, Thần Mộng sâu kín nói ra.
- Năm đó Yêu tộc là một trong những thái cổ chủng tộc, bảy tám tỷ năm tới mười tỷ năm trước, bọn họ vô cùng huy hoàng, truyền thừa còn lâu hơn Nhân tộc nhiều, chỉ tiếc bọn họ đã xuống dốc, không biết còn kéo dài bao lâu.
Thần Mộng Thiên Tôn nói đến đây thở dài một hơi, Lâm Minh lại biết nàng nói Yêu tộc cũng đang lo lắng cho Nhân tộc.
Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, tương lai của Nhân tộc cũng khó thăm dò như Yêu tộc.
Trong Tam Thập Tam Thiên đại vũ trụ, không có chủng tộc này tồn tại vĩnh viễn.
- Thần tộc cũng là thái cổ chủng tộc a.
← Ch. 1799 | Ch. 1801 → |