← Ch.1810 | Ch.1812 → |
- Ta hôm nay ngay ở chỗ này nói rõ nói cho ngươi biết! Yêu ma hai tộc sẽ liên minh với Thánh tộc, ta kết định rồi! Môn hôn sự này ta nói là tính toán, hôn sự của con cháu do phụ mẫu sư trưởng quyết định, đây là chuyện thiên kinh địa nghĩa, cầm đi nói nơi nào ta cũng chiếm ý! Ta đúng là muốn nhìn các ngươi hôm nay còn có thể bắt cháu gái của ta đi hay sao?
Ma Thủy Thiên Tôn nói lời này chẳng khác gì vạch mặt, vốn trước mặt Nhân tộc, cho dù Ma tộc hay là Thánh tộc cũng không muốn đưa chuyện kết minh ra quá hiển nhiên, mà phải vòng vèo nhờ chuyện thông gia, dù sao cũng phải bận tâm mặt mũi của nhiều võ giả Nhân tộc, nhưng mà bây giờ, Ma Thủy Thiên Tôn lại ở trước mặt mọi người thừa nhận liên minh với Thánh tộc, sắc mặt nhiều khách mời Nhân tộc rất khó coi.
Thần Mộng nhíu mày lại, chuyện phát triển đến một bước này, cục diện hôm nay không cách nào thu thập được.
Rất nhiều người đều cảm giác Lâm Minh đột nhiên cầu hôn hôm nay, đối chọi gay gắt với Tạo Hóa thánh tử quả nhiên là không cân nhắc gì cả, quả thật Lâm Minh đánh mặt Tạo Hóa thánh tử, cho Tạo Hóa thánh tử đội nón xanh trên đầu, thư thái thì thư thái, thế nhưng mà có thể thay đổi cái gì?
Cách làm của hắn ngược lại kích thích Ma Thủy Thiên Tôn bắn ngược, làm cho hắn càng kiên định đảo hướng về phía Thánh tộc.
Mà Thần Mộng Thiên Tôn cường đại hơn nữa cũng không có khả năng mang Tiểu Ma Tiên đi.
Kể từ đó, Tiểu Ma Tiên dù gả cho thánh tử hay không, bởi vì chuyện hôm nauy, Tiểu Ma Tiên ngày sau cho dù ở yêu ma hai tộc hay là Thánh tộc đều sẽ bị lạnh nhạt, thậm chí là bị Tạo Hóa thánh tử ngược đãi!
Nghĩ tới những chuyện này, rất nhiều người nhìn về phía Lâm Minh, cảm giác Lâm Minh rốt cuộc còn quá trẻ tuổi, phóng lao phải theo lao, không biết cân nhắc.
Thời điểm này sắc mặt Lâm Minh âm trầm như nước, hắn nhìn về phía Ma Thủy Thiên Tôn đang nổi giận, đột nhiên mở miệng nói ra:
- Ma Thủy tiền bối, ta xem ngươi là tiền bối nên mặc ngươi nhục mạ, nhưng mà ta hy vọng ngươi không nên được một tấc mà tiến một thước... Có chút chuyện chúng ta không nên nói ra công khai, ngươi biết chứ?
Lâm Minh nói ra lời này khiến đám võ giả chung quanh kinh ngạc.
Lâm Minh một kẻ bối phận nhỏ, cũng dám nói chuyện với Thiên Tôn như vậy, cảnh cáo đối phương không nên được một tấc lại muốn tiến một thước, đây chẳng khác gì tìm chết!
Nhưng mà khiến người ngoài ý muốn là, Ma Thủy Thiên Tôn tuy đã tức giận đến sùi bọt mép, nhưng hắn vẫn không phát tác ra, mà là dùng ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm vào Lâm Minh, một lời cũng không nói.
Đương nhiên hắn biết rõ Lâm Minh nói "Có chút chuyện ", kỳ thật chính là chuyện Tiểu Ma Tiên mang thai.
Nếu như chuyện này lộ ra ánh sáng, Tạo Hóa thánh tử có khả năng bạo phát tại chỗ, phất tay bỏ đi!
Đến lúc đó chuyện liên minh của yêu ma hai tộc cùng Thánh tộc chỉ sợ phải ngâm nước nóng rồi.
Lâm Minh nói câu đó đã đâm vào chỗ hiểm của hắn!
Nhưng mà bây giờ, Ma Thủy Thiên Tôn vẫn không rõ ràng, Lâm Minh tại sao biết chuyện Tiểu Ma Tiên mang thai, trước đó hắn phong ấn toàn bộ lực lượng của Tiểu Ma Tiên, lại giam lỏng, nhưng mà bây giờ nghĩ Laiaj Minh hôm nay đứng ra cầu hôn, Tiểu Ma Tiên lại đào ngũ, hơn phân nửa là bọn họ đã sớm thương lượng tốt.
Chuyện này làm cho Ma Thủy Thiên Tôn có cảm giác bị tiểu bối đùa nghịch.
- Tiểu tử này, chắc có lẽ không tùy tiện hủy danh tiết của Tiên nhi...
Ma Thủy Thiên Tôn hơi chột dạ, hắn không dám bức Lâm Minh làm ra cái gì, vạn nhất cuối cùng cá chết lưới rách, Ma Thủy Thiên Tôn chẳng những mất chuyện liên minh với Thánh tộc, cũng sẽ mất luôn Tiểu Ma Tiên, ngày sau tương kiến chính là cừu địch.
- Xảy ra chuyện gì, Ma Thủy Thiên Tôn lại nhịn? Lâm Minh rốt cuộc cầm điểm yếu gì của hắn?
Mọi người hai mặt nhìn nhau, không ngừng suy đoán.
Thời điểm nà Tạo Hóa thánh tử cảm giác mình như ăn con ruồi, hắn không biết Lâm Minh cùng Ma Thủy Thiên Tôn đánh trò bí hiểm gì, nhưng mà hắn cảm giác hắn lúc này chẳng khác gì thằng ngu.
Hắn cảm thấy hôm nay đứng ở đây cũng không còn ý nghĩa gì.
Cho dù đến cuối cùng hắn thành công đạt thành mối hôn nhân này, thế nhưng mà hắn sẽ bị người của Thần Vực chế nhạo.
- Lâm Minh, ngươi nhớ kỹ cho ta, cuộc chiến sinh tử bốn mươi năm sau ta sẽ đánh đứt kinh mạch toàn thân của ngươi, cho ngươi muốn sống không được muốn chết không xong! Ngươi chỉ còn lại thời gian bốn mươi năm tiêu dao thôi, hảo hảo hưởng thụ thời gian cuối cùng của ngươi đi.
Tạo Hóa thánh tử dùng ánh mắt nhìn người chết quan sát Lâm Minh, trong lời của hắn mang theo tin tưởng cực độ, giống như bốn mươi năm sau chuyện giết Lâm Minh chẳng khác gì làm thịt con gà, chém con chó.
Thời điểm này có một màn khiến Tạo Hóa thánh tử triệt để sửng sốt.
Hắn trơ mắt nhìn qua Lâm Minh yên lặng rút Phượng Huyết Thương ra khỏi tu di giới. Mũi thương rét lạnh, ánh sáng bức người.
Lâm Minh cứ như vậy cầm Phượng Huyết Thương trong tay, mũi thương trực chỉ Tạo Hóa thánh tử, khí thế của hắn lúc này bạo phát trong vô hình, giống như một khắc này bản thân Lâm Minh chính là tuyệt thế thần thương, mũi nhọn tuyệt thế!
Hắn nói ra từng chữ một:
- Đã muốn chiến, cần gì chờ bốn mươi năm sau chứ, hiện tại cũng có thể.
- Cái gì?
Lời vừa nói ra, toàn trường khách mới không dám tin vào lỗ tai của mình.
Hôm nay Lâm Minh nhiều lần làm ra chuyện ngoài dự đoán của mọi người, vốn chuyện cầu hôn Tiểu Ma Tiên, chuyện Tiểu Ma Tiên đáp ứng Lâm Minh, mà cuối cùng là kỳ quái nhất, Lâm Minh lại muốn hoàn thành ước chiến với Tạo Hóa thánh tử vào hôm nay.
- Lâm Minh, ngươi...
Từ ban đầu Thần Mộng Thiên Tôn vẫn khí định thần nhàn, nghe được Lâm Minh nói lời này thì nội tâm chấn động, khó bình tĩnh được.
Mà Nhân tộc Thiên Tôn cũng nhao nhao động dung, trong lòng đầy kinh ngạc.
Trong suy nghĩ của bọn họ, Lâm Minh hiện tại chỉ đạt tới cảnh giới của Tạo Hóa thánh tử sáu mươi năm trước, trong thời gian sáu mươi năm này thực lực của Tạo Hóa thánh tử lại đột nhiên tăng mạnh, từ công pháp đã đột phá Tạo Hóa Thần Công đệ ngũ trọng, tu vị cũng đạt tới Thánh Chủ trung kỳ!
Dù nói thế nào, Tạo Hóa thánh tử cũng là tuấn kiệt đệ nhất của Thánh tộc!
Trước đó mọi người vẫn cho rằng, thiên phú của Tạo Hóa thánh tử không kém Lâm Minh bao nhiêu, tình huống này tiếp tục, Tạo Hóa thánh tử có thể đột phá Thánh Chủ trung kỳ, làm sao bị nửa bước Thánh Chủ như Lâm Minh đánh bại?
Quả thật nói như thế nào thì danh hào của Tạo Hóa thánh tử đã trở thành ác mộng của tuấn kiệt Nhân tộc.
Lâm Minh là hy vọng của Nhân tộc, cho dù có một ít Thiên Tôn ở đây mới gặp mặt Lâm Minh lần đầu, nhưng đối với an nguy của Lâm Minh bọn họ vô cùng chú ý, không muốn Lâm Minh xảy ra sơ suất gì.
- Ngươi nói cái gì, ngươi muốn khiêu chiến ta?
Tạo Hóa thánh tử không thể tin nhìn qua Lâm Minh, Lâm Minh vào thời khắc này khiêu chiến hắn, vượt qua phạm trù lý giải của hắn.
Hắn còn chưa tới trăm tuổi, thời điểm ở nửa bước Thánh Chủ có thể vượt qua một đại cảnh giới và một tiểu cảnh giới khiêu chiến Thánh Chủ trung kỳ là mình.
← Ch. 1810 | Ch. 1812 → |