← Ch.1815 | Ch.1817 → |
Có Thiên Tôn mở miệng nói ra, chỉ một chiêu Lâm Minh cùng Tạo Hóa thánh tử đã khiến chiến trường các nơi hoang tàn, Lâm Minh nhanh lùi lại tạo thành một cái rãnh sâu, trong cái rãnh đó mọi thứ bị chôn vùi toàn bộ.
Đây chính là chỗ đáng sợ do kiếm quang của Tạo Hóa thánh tử tạo thành.
Nhân tộc Thiên Tôn ở đây đều mướt mồ hôi. Tuy một kích này Lâm Minh không có hại chịu thiệt, nhưng cuối cùng vẫn tránh va chạm chính diện với Tạo Hóa thánh tử, chuyện này làm cho Nhân tộc Thiên Tôn cảm thấy chột dạ.
- Hắc, ngươi chỉ biết trốn sao?
Tạo Hóa thánh tử cầm trọng kiếm trong tay, hắn giống như chiến thần tuyệt thế bay lên trời, ánh sáng chiếu vào mái tóc sáng bóng của hắn, bộ dáng càng tuấn dật.
- Ngươi không cách nào đánh chính diện với ta... Liền dùng du kích chiến đánh với ta, không đánh chính diện mà chạy loạn như con chuột sao? Ta dùng Chân Thần Linh Bảo, thể lực tiêu hao nhanh hơn ngươi, dù thể lực ta kéo dài cũng thua thiệt, cho nên ngươi muốn chậm rãi tiêu hao thực lực của ta? Bàn tính đúng là tinh diệu, đáng tiếc ngươi hoàn toàn nằm mơ! Lúc này ta sẽ khiến ngươi không có chỗ để trốn!
Trong khi Tạo Hóa thánh tử nói chuyện, chung quanh người của hắn có cương phong bao phủ, cương phong này thổi qua không gian, làm cho không gian chi lực bị kéo căng!
Tiếng xuy xuy xùy vang lên, vị trí không gian của Lâm Minh cùng Tạo Hóa thánh tử nhanh chóng bị khóa lại, biến thành một lao tù..
- Lần này xem ngươi trốn đi đâu!
Tạo Hóa thánh tử nhe răng cười liên tục, thân thể của hắn lao nhanh tới trước, trong quá trình hắn trùng kích, không gian lao tù này co rút nhanh chóng.
Dùng thực lực của Lâm Minh đương nhiên có thể phá lao tù này, nhưng mà đột phá lao lung này sẽ bị Tạo Hóa thánh tử đuổi theo.
- Chết đi! Ta muốn cây thương cua ngươi, cũng muốn chém chết ngươi!
Tạo Hóa thánh tử bay thẳng tới, hắc kiếm trong tay chém vào hư không.
Kiếm thế lăng không, khí thôn thiên địa, kiếm quang màu đen giống như hủy diệt căn cơ của thế giới độc lập này, chặt đứt trụ cột của thế giới.
Đối mặt một kiếm thanh thế to lớn này, mọi người chỉ cảm thấy thế giới này sắp có tận thế hàng lâm.
Lâm Minh cầm Phượng Huyết Thương trong tay, trường thương trong tay đối mặt với kiếm quang này liền run rẩy!
Phượng Huyết Thương chỉ là một kiện linh khí, dùng nó đối mặt Chân Thần Linh Bảo, dù đối mặt với Chân Thần Linh Bảo chỉ phát huy một phần mười uy lực cũng thật sự quá miễn cưỡng nó.
Tất cả mọi người đều ngừng thở nhìn qua Lâm Minh, không sử dụng Ám Long thương, vậy làm sao ngăn cản Tạo Hóa thánh tử?
Thế nhưng mà hết lần này tới lần khác Ám Long thương không cách nào tùy ý sử dụng, kể từ đó thiên địa cũng phải rung động trước kiếm quang này, Phượng Huyết Thương rất có thể cắt thành hai đoạn!
Ô ô ô!
Phượng Huyết Thương rung động kịch liệt, nó ngâm lên vì chấn động này nó không thừa nhận nổi.
Sắc mặt Lâm Minh khẽ biến, trên phương diện vũ khí hắn hoàn toàn lâm vào hoàn cảnh xấu, hắn ngay từ đâu còn tìm cách du kích chiến, tiêu hao thể lực của Tạo Hóa thánh tử.
Nhưng mà Tạo Hóa thánh tử không cho Lâm Minh cơ hội này, một chiêu phong tỏa không gian ép Lâm Minh va chạm chính diện.
Tạo Hóa thánh tử là đối thủ mạnh nhất mà Lâm Minh gặp được tới lúc này.
Ông ông ông!
Phượng Huyết Thương rung động lắc lư càng ngày càng kịch liệt, mắt thấy nó đã chống đỡ không nổi, Lâm Minh phải tay lộn một cái, Phượng Huyết Thương chui vào trong tu di giới, sau một khắc trong tay Lâm Minh xuât hiện cây thương khác, đây là một cây trường thương màu vàng.
Cây thương này tên là Tử Kim Thương, là vũ khí Thiên Tôn Linh Bảo mà Hạo Nguyệt Quận Vương tại Thần Văn Thành đấu giá hội dùng hai tỷ điểm tích lũy giá mua được, lúc ấy Lâm Minh còn cố ý gài bẫy cho Hạo Nguyệt Quận Vương nhảy vào.
Về sau Hạo Nguyệt Quận Vương bị Lâm Minh giết chết, cây thương này cuối cùng vẫn rơi vào trong tay Lâm Minh.
Luận phẩm cấp Tử Kim Thương này không bằng hắc kiếm của Tạo Hóa thánh tử, nhưng mà nó so với Phượng Huyết Thương chắc chắn hơn rất nhiều. Ít nhất sẽ không bị kiếm quang này chém gãy.
Xoạt xoạt xoạt!
Tử Kim Thương va chạm kịch liệt với kiếm quang, kim quang nhanh chóng bị kiếm quang thôn phệ.
Lâm Minh liên tiếp bại lui, trái lại Tạo Hóa thánh tử thế như chẻ tre. Một kiếm chém vào đầu Lâm Minh.
Ba!
Lâm Minh trực tiếp đâm vào vách tường không gian.
Tạo Hóa thánh tử lao thẳng tới, cương nguyên của hắn như mặt trời thiêu đốt, tóc đen bồng bềnh, chẳng khác gì chiến thần hàng lâm.
Ánh mắt của hắn sắc bén như thần kiếm, năng lượng toàn thân bộc phát như thủy triều, khí huyết cuồn cuộn.
- Bị áp chế!"
Nhìn thấy tình cảnh như thế, Nhân tộc Thiên Tôn tim ngừng đập, Tạo Hóa thánh tử quá mạnh mẽ. Khí huyết trên người của hắn truy thẳng thần thú trưởng thành, căn bản khiến người ta không ai địch nổi.
Mà trái lại Lâm Minh tuy hắn xuất ra trường thương Thiên Tôn Linh Bảo, nhưng mà cây thương này phẩm cấp trong Thiên Tôn Linh Bảo không tính là nổi bật. Đối kháng Tạo Hóa thánh tử vẫn còn kém nhiều.
Bị vách tường không gian ngăn cách, chỉ có thể ngạnh kháng thừa nhận một kích này của Tạo Hóa thánh tử!
- Cho dù ngươi có sử dụng Chân Thần Linh Bảo cũng không phải đối thủ của ta, huống chi ngươi cũng không dùng Chân Thần Linh Bảo, xem ta chém đầu ngươi đây.
Tạo Hóa thánh tử nhe răng cười, rốt cuộc hắn có thể dùng một kích toàn lực chém Lâm Minh. Sau một kích này tất nhiên muốn đánh đứt kinh mạch toàn thân Lâm Minh thành từng khúc.
Đối mặt một kiếm này của Tạo Hóa thánh tử, đồng tử Lâm Minh co rút lại, ngay một khắc này trong tinh thần chi hải của Lâm Minh có thần quang xanh biếc lao ra, quán chú vào trong Tử Kim Thương.
Đây chính là bích hồn chiến linh đại thành của Lâm Minh.
Dùng chiến linh quán chú vũ khí, đền bù phẩm cấp vũ khí không đủ.
Một sát na kia Lâm Minh vận chuyển tà thần lực tới mức tận cùng, sau lưng hắn hiện ra hư ảnh cổ thụ, tán cây che trời, già vân tế nhật.
Mặc dù hắc quang chôn vùi tất cả, chiếu rọi lên gốc cây này vẫn bị ngăn cản lại, khó có thể thẩm thấu.
Tất cả năng lượng ngưng tụ lại, trước mặt Lâm Minh hình thành vòng xoáy năng lượng, Lâm Minh đâm ra một thương, quét ngang thiên địa.
Hắc ám vĩnh hằng!
Ầm ầm!
Nổ mạnh khủng bố bộc phát giữa Lâm Minh cùng Tạo Hóa thánh tử, năng lượng như thủy triều va chạm vào nhau, biển cả ngoài mấy ngàn dặm sinh ra sóng thần ngập trời!
Lâm Minh cầm Tử Kim Thương trong tay va chạm với Tạo Hóa thánh tử!
Trường thương đấu mũi kiếm, không hề như tưởng tượng!
Huyết nhục toàn thân Lâm Minh sôi sục, từng đạo kinh mạch hở ra như con giun, âm thanh ken két vang lên, vách tường không gian sau lưng sụp đổ!
- Cái gì?
Tạo Hóa thánh tử thật không ngờ, Lâm Minh lại chính diện ngăn một kích của mình.
Mặc dù nói Tạo Hóa thánh tử còn chưa sử dụng toàn bộ lực lượng, cũng không có dùng Tạo Hóa Thần Công, nhưng mà trong ấn tượng của hắn lực lượng mà hắn dùng hiện tại, Lâm Minh cũng không ngăn cản được.
Thực tế vũ khí của Lâm Minh còn không bằng hắn.
- Tuy kiếm quang của Tạo Hóa thánh tử khủng bố, nhưng lại bị Lâm Minh ngăn lại, mà Lâm Minh chỉ là nửa bước Thánh Chủ...
← Ch. 1815 | Ch. 1817 → |