← Ch.2041 | Ch.2043 → |
Thiên Tôn của Thái cổ chư tộc nghe được lời của Lâm Minh, trong lòng lạnh như băng, kỳ thật bon họ sớm đã làm xong tâm tư chuẩn bị không thể thành công, dù sao Tạo Hóa thánh hoàng quá mạnh mẽ, nhưng mà mắt thấy sau một kích mới vừa rồi, nổ tung đáng sợ như thế trong vũ trụ, trong lòng bọn họ luôn là còn sót lại một chút may mắn cùng hi vọng, mà hiện tại ngay cả điểm hi vọng này cũng tan vỡ, trong lòng bọn họ có chút khó có thể tiếp nhận.
Thiên tộc tộc trưởng, Thần tộc lão Thần Hoàng, Hỗn Nguyên Thiên Tôn, Huyền Tình thiên hậu... Lần lượt cường giả tuyệt thế thiêu đốt sinh mệnh của mình đi chiến đấu, cuối cùng cũng chỉ là trọng thương Tạo Hóa thánh hoàng mà thôi.
- Liều mạng, chúng ta xông ra!
Thác Bạt Khuê hô to, hắn không chút nào giữ lại mà đem thần lực của mình quán chú vào trong đại trận của Hi vọng hào, những Thiên Tôn khác cũng rối rít xuất thủ, chỉ sợ đã sớm đến cực hạn, bọn họ cũng muốn tiêu hao sinh mệnh lực để hoàn thành hết thảy!
Ngay vào lúc này ở địa phương mà Hoang bị năng lượng phong bạo bao phủ, trong hắc sắc tuyền qua đáng sợ, một cái hồng sắc ác long xúc tu thô to tịch quyển mà ra, bắn thẳng đến Hi vọng hào!
Tạo Hóa thánh hoàng lại một lần nữa phát động công kích!
Chỉ là một đầu hồng sắc ác lòng này đã là máu tươi lâm li, hiển nhiên đã gặp phải trọng thương.
- Ta... Nhất định phải giết chết các ngươi!
Thanh âm nguyền rủa truyền đến, vang dội vũ trụ!
Mắt thấy hồng sắc ác long xúc tu đánh tới, sắc mặt của tất cả Thiên Tôn tại chỗ đều đại biến, bọn họ rất rõ ràng một khi bị hồng long xúc tu này cuốn lấy, bọn họ liền xong rồi!
Bởi vì trong đại quân của Thánh tộc còn có rất nhiều Thiên Tôn, lúc trước bởi vì nổ tung đáng sợ, Thiên Tôn đều tứ tán chạy ra, dù sao bọn họ là thân thể huyết nhục, lại không giống như HI vọng hào có thể thừa nhận năng lượng phong bạo đáng sợ như vậy.
Mà hiện tại năng lượng phong bạo đang yếu bớt, những Thiên Tôn này cũng đang chạy tới.
Nếu như bị bọn họ toàn toàn bao phủ lại, Hi vọng hào có chạy đằng trời!
- Bạo cho ta!
Ở lúc ngàn cân treo sợi tóc, Thác Bạt Khuê ném ra một tấm Thần minh pháp chỉ khô vàng!
Ba tấm Tu La pháp chỉ đã sớm dùng hết, tấm Thần minh pháp chỉ này ở trong tay Thác Bạt Khuê là thượng vị Chân Thần lưu lại, lại trải qua cải tạo của Lâm Minh, uy lực tuyệt luân, là vũ khí cường đại nhất gần với Tu La pháp chỉ ở trong tay Thái cổ chư tộc.
- Oanh!
Thần minh pháp chỉ nổ tung trên không trung, sóng xung kích đáng sợ đem ác long xúc tu bắn văng ra, mà Hi vọng hào cũng ở dưới lực thôi động cường đại của sóng xung kích giống như vẫn thạch hướng phía sau tung bay.
- Xông!
Đế Vô Ngân đã không để ý đến tất cả mà thiêu đốt máu huyết, rất nhiều Thiên Tôn ở tại chỗ cũng không giữ lại chút nào, tất cả năng lượng đều quán chú trong đại trận của Hi vọng hào, đại trận nhanh chóng xoay tròn, năng lượng phát ra mãnh liệt, cả Hi vọng hào kịch liệt rung động, bạch mang bắn nhanh!
- Hưu!
Lực trùng kích đáng sợ bộc phát ra, ở dưới lực thôi động khổng lồ, Hi vọng hào hóa thành một đạo thần hồng trong nháy mắt xuyên qua trăm vạn dặm hư không, hướng chỗ sâu vũ trụ bắn thẳng đi!
Vốn là lực trường của Tạo Hóa thánh hoàng đã phong tỏa, nhưng ở trong lúc nổ tung mới vừa rồi đã bị triệt để xông phá, trong lúc nhất thời Hi vọng hào giống như cá vào biển rộng, chim trên bầu trời, căn bản không thể ngăn cản! Bàn về tốc độ, Hi vọng hào vượt xa Thiên Tôn Thansht ộc, cho dù là Tạo Hóa thánh hoàng, nếu như sau khi hợp thể với Hoang, bởi vì thân thể của Hoang khổng lồ cho nên cũng khó mà truy kích Hi vọng hao.
Huống chi Tạo Hóa thánh hoàng đã là thân thụ trọng thương rồi!
Trận chiến này thương thế của hắn cực nặng! Từ sau khi Tạo Hóa thánh hoàng thành tựu Thiên Tôn đỉnh phong, hắn chưa bao giờ chịu qua thương tích nặng như vậy.
- Đáng chết!
Không gian bị xé rách, từng cái xúc tu huyết tinh thò ra, thân thể khổng lồ kia của Hoang từ trong không gian tuyền qua sụp đổ ngạnh sinh sinh dồn ra ngoài.
Huyết nhục của nó ước chừng đã tan rã non nửa, từ xa nhìn lại nó giống như một quả táo bị cắn rất nhiều miếng, tràn đầy thương tích.
Huyết tương toàn thân nó giống như núi lửa phun trào, cho nên không gian vũ trụ ở chung quanh thân thể của nó toàn bộ bị nhuộm thành một mảnh mưa máu lất phất.
- Lâm Minh, Thái cổ chư tọc, ta nhất định đích thân hủy diệt các ngươi!
Tổn thất khổng lồ của Hoang, bản thể của Tạo Hóa thánh hoàng cũng toàn thân là máu, thân thể của hắn để lại rất nhiều vết thương kinh khủng, miệng vết thương có vô số huyết nhục đang ngọ nguậy, phảng phất như từng đầu hung thú muốn xông ra.
Hắn cần nghỉ ngơi, cần thời gian rất dài!
- Thánh Hoàng bệ hạ!
Ở trước mặt Tạo Hóa thánh hoàng, rất nhiều Thiên Tôn quỳ sát ở trong hư không, bọn họ đều có chút sợ, thất lợi của trận chiến này, bọn họ cũng hoặc nhiều hoặc ít có chút quan hệ, e sợ Tạo Hóa thánh hoàng dưới cơn thịnh nộ trách tội bọn họ.
- Còn sững sờ ở chỗ này làm gì, đuổi theo! Sắc mặt của Tạo Hóa thánh hoàng âm trầm, hắn vạn lần không ngờ, lần đầu tiên xuất chinh sau khi hắn hàng phục Hoang, đối mặt với một đám tồn tại ở trong mắt hắn chỉ là con kiến hôi, thế nhưng chiến đến nước này.
Không những chính mình nhận lấy trọng thương, còn để cho Lâm Minh cùng Thái cổ chư tộc chạy thoát, có thể nói là thảm bại!
Nhóm Thiên Tôn Thánh tộc hai mặt nhìn nhau, bọn họ đều mắt thấy ở dưới tình huống không có lực trường phong tỏa, tốc độ đáng sợ của Hi vọng hào chạy đi, đó căn bản không phải là bọn họ có thể đuổi kịp.
Tam thập tam thiên vũ trụ lớn như vậy, một khi mất đi mục tiêu, bọn họ muốn đuổi theo Hi vọng hào sẽ giống như mò kim đáy biển, nói dễ vậy sao?
Trừ phi bọn họ có thể giống như Chân Thần, lấy cảm giác tìm tòi một cái thế giới, như vậy mới có khả năng đuổi kịp.
Nhưng mà hiện tại bọn họ ngay cả phương hướng cũng không rõ ràng.
- Cầm cái này đi!
Tạo Hóa thánh hoàng vung tay, mấy miếng huyết sắc ngọc giản bay về phía mấy Thiên Tôn đỉnh phong tại tràng, bọn họ nhận lấy ngọc giản, hơi ngẩn ra.
Tạo Hóa thánh hoàng trầm giọng nói:
- Ta ở trên linh hạm của bọn hắn để lại ấn ký truy tung, dùng ngọc giản này tự nhiên có thể tìm được, bọn họ đã là nỏ mạnh hết đà, các ngươi bắt bọn họ trở lại, sinh tử bất luận!
Ở bên trong một kích cuối cùng, Tạo Hóa thánh hoàng biết rõ đã không có khả năng bắt được Thái cổ chư tộc rồi, cho nên lần công kích này Tạo Hóa thánh hoàng cũng không phải là muốn lưu lại Hi vọng hào, mà là ở trong công kích, ở trên Hi vọng hào để lại ấn ký truy tung!
Cầm mấy miếng huyết sắc ngọc giản, nhóm Thiên Tôn Thánh tộc rối rít đem cảm giác của mình chìm vào trong đó, quả nhiên mơ mơ hồ hồ cảm nhận được hướng đi của Hi vọng hào, nó là một cái điểm sáng nho nhỏ, đang lấy một cái tốc độ không thể tưởng tượng nhanh chóng chạy xa bọn họ.
- Chính là nó!
← Ch. 2041 | Ch. 2043 → |