← Ch.0177 | Ch.0179 → |
Đối với con dân Nam Cương mà nói, Vũ Hoàng gần như tương đương với Á thần của Nam Cương, cũng chính là tinh thần tín ngưỡng gần bằng với Vu Thần.
Thậm chí có rất nhiều giáo chúng còn cố chấp cho rằng, Vũ Hoàng không chết, mà là phi thăng thành thần, đi tới Vu Thần giới.
Theo Na Y thấy, ngay cả khảo nghiệm thứ năm mà Vũ Hoàng cũng không thể thông qua, thì khảo nghiệm thứ sáu và thứ bảy có độ khó cực cao kia, đã không nhất thiết phải tồn tại nữa.
Còn ai có thể thông qua đây?
...
Thời gian từ từ trôi qua, Lâm Minh lấy Chân Nguyên thạch ra, vận chuyển Hỗn Độn Chân Nguyên quyết, chậm rãi hồi phục chân nguyên, khi trước do dùng Lôi Hỏa Sát, hắn đã tiêu hao hết ngọn lửa và lôi đình lực, lúc này lại đang chậm rãi hồi phục.
Bởi vì khí huyết lực cường đại, hiện tại năng lực hồi phục của Lâm Minh vượt xa các võ giả bình thường, chỉ nửa canh giờ mà hắn đã hoàn toàn khôi phục lại.
- Bắt đầu đi, cửa thứ năm!
Lâm Minh hô gọi Nhãn Mô vừa biến mất kia.
- Tốt, như ngươi mong muốn, cửa thứ năm, Phàm Nhân giới, một cửa này, đã hơn một vạn năm chưa từng có người xông qua!
- Hơn một vạn năm ư...
Lâm Minh cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, một cửa khi trước đã sáu ngàn năm không ai thông qua được, một cửa này có hơn một vạn năm thì cũng rất bình thường.
Không gian xung quanh lập tức trở nên tối đen, Lâm Minh đi tới một không gian kỳ lạ, dưới chân là mặt đất mờ mịt, đỉnh đầu tinh không sáng lạn, xung quanh Lâm Minh xuất hiện mười tám hư ảnh, bọn họ đều là võ giả nhân loại, mặc áo đen, cầm trong tay binh khí đủ loại kiểu dáng, có kiếm, đao, thương, côn, có thể nói là mười tám môn binh khí, mọi thứ đều có ở đây.
Lâm Minh chú ý tới tu vi của các võ giả này, trong lòng đột nhiên trầm xuống, trong mười tám người này có mười hai người là Luyện Cốt đỉnh phong, sáu người là Ngưng Mạch kỳ!
Vậy thì còn đánh cái gì nữa?
Lâm Minh hết chỗ nói rồi, trách không được hơn một vạn năm qua không có ai vượt qua được.
Trong sáu võ giả Ngưng Mạch kỳ này, có năm người mới vào Ngưng Mạch kỳ, một người còn lại là Ngưng Mạch trung kỳ, mười hai võ giả Luyện Cốt đỉnh phong cũng đã bước nửa chân vào Ngưng Mạch kỳ rồi, mỗi một người đều lợi hại hơn nam nhân mặt khỉ và nam nhân đầu trọc khi nãy một phần.
Lâm Minh không thể không hoài nghi, toàn bộ Thiên Diễn đại lục có thể tìm được một thiếu niên mười lăm tuổi, đánh bại được mười tám tên biến thái này hay không đây.
Loại khảo hạch này, thật sự có người thông qua được hay sao?
Nghe tên Nhãn Mô kia nói, dường như hơn một vạn năm trước, còn có người vượt qua được... Đúng là khó tin!
Từ cửa thứ ba đến cửa thứ tư, độ khó đã tăng lên một mảng lớn. Nếu không phải mình có Lôi Hỏa Sát, thì căn bản không có khả năng vượt qua được.
Không nghĩ tới cửa thứ năm này lại có độ khó tăng cao như vậy, thế thì cửa thứ sáu, thứ bảy còn thông qua kiểu gì đây?
- Độ khó của thí luyện sinh tử này cũng thật là biến thái. Trước khi ta tiến vào thí luyện sinh tử, nhiều lắm là có thể đối phó được một võ giả Ngưng Mạch kỳ, hiện tại lập tức có tận sáu tên! Còn có một tên là Ngưng Mạch trung kỳ, đồng thời còn có mười hai võ giả Luyện Cốt cực hạn kìm chế nữa, thật sự là coi trọng ta a!
Lâm Minh cầm ngang Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương, chân nguyên toàn thân lưu chuyển, tuy rằng hy vọng xông qua một cửa này là rất xa vời, nhưng hắn vẫn sẽ dùng hết sức để chém giết.
- Thí luyện sinh tử là sát trận chân chính, ta nhất định phải cẩn thận hơn nữa. Nếu không địch lại, sẽ lập tức buông tha, chỉ cần sơ suất một cái, ta lập tức sẽ chết tại đây.
Đối mặt với nhiều cao thủ như vậy, Lâm Minh cũng không dám giống như trước, trực tiếp nhảy vào trong trận địch, đó căn bản là tự sát.
Vù...
Một võ giả cầm trường côn lao về phía Lâm Minh, quét ra một côn về phía đầu gối Lâm Minh, cùng lúc đó, một võ giả khác cầm đao cũng bước ra, lưỡi đao sáng như tuyết chắn lại các phương hướng mà Lâm Minh có thể né tránh.
- Kim Bằng Phá Hư!
Lâm Minh triển khai thân pháp, thân thể như một con cá vọt qua công kích của hai võ giả này, tuy rằng hắn có thể đỡ được công kích của hai người này, nhưng cũng không dám quấn lấy, nếu không sẽ bị vây quanh, nhất định sẽ phải chết.
Thân thể hắn vẽ ra các ảo ảnh, tốc độ tăng đến mức khó tin, liên tiếp tránh thoát ba, bốn lần công kích, như quỷ mị xuất hiện sau một võ giả dùng Lưu Tinh chùy.
Lưu Tinh chùy là binh khí thiên môn, thích hợp cho công kích từ xa, nếu cận chiến thì sẽ rất vướng tay, cho nên Lâm Minh mới lựa chọn tên này là mục tiêu tấn công đầu tiên.
- Giao Long Xuất Hải!
Lâm Minh đâm ra một thương, võ giả Lưu Tinh chùy kia chỉ là Luyện Cốt đỉnh phong, tuy nhiên phản ứng của hắn cũng cực kỳ nhanh chóng, hai tay run lên, sợi xích Lưu Tinh chùy lập tức cuốn về phía Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương.
Răng rắc!
Xiềng xích cuốn chặt lấy đầu thương của Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương, nhưng đã lập tức vỡ nát.
Chỉ cần giữ được binh khí của Lâm Minh trong vài nháy mắt, thì Lâm Minh sẽ phải đối mặt với công kích của mười tám võ giả, đến lúc đó, hắn chỉ có thể vứt bỏ binh khí, nếu không thì sẽ không trốn thoát được.
Đúng lúc này, khóe miệng Lâm Minh khẽ cong lên, một luồng điện quang to lớn đột nhiên bắn ra, dọc theo xiềng xích, đánh về phía tên võ giả dùng Lưu Tinh chùy kia.
Xoẹt... Xoẹt... Xoẹt...
Võ giả dùng Lưu Tinh chùy bị điện giật, toàn thân tê liệt, Lâm Minh nhân cơ hội này, quát lớn một tiếng, lực lượng một vạn cân được phát ra, tay phải mạnh mẽ vỗ lên đôi của Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương, trực tiếp phá nát xiềng xích, một thương này đâm thẳng vào cổ họng của võ giả dùng Lưu Tinh chùy này.
Phốc...
Một thương thủng yếu hầu!
Vừa mới đánh chết một võ giả Luyện Cốt đỉnh phong, Lâm Minh không dám dừng lại chút nào, lập tức rút thương lui lại.
Vù...
Vị trí mà Lâm Minh vừa đứng, một thanh Phương Thiên Họa kích lớn bằng cánh tay đã đập mạnh xuống, chỉ nghe ầm một tiếng, mặt đá bị đánh sụp một mảng lớn, đây chính là công kích của tên võ giả Ngưng Mạch trung kỳ kia.
Lâm Minh khẽ lau mồ hôi lạnh, đây chính là sát trận chân chính, nếu vừa rồi trốn chậm nửa nháy mắt, thì hắn có thể đã bị đánh gần chết rồi, sau đó bị các võ giả khác đánh chết, ngay cả cơ hội bỏ cuộc thí luyện cũng không có.
Mà đúng lúc này, Lâm Minh đột nhiên cảm giác một luồng nguyên khí thiên địa tinh thuần chui vào trong thân thể mình, nhờ một luồng nguyên khí thiên địa thì mới làm cho chân nguyên của Lâm Minh phá được cực hạn, chính thức bước vào Dịch Cân đỉnh phong!
- Ân? Phàm Nhân giới này là gia tăng chân nguyên và tu vi ư?
Lâm Minh mừng rỡ, Địa Ngục giới, Ngạ Quỷ giới, Sinh Súc giới và Vu Nô giới cũng không trực tiếp gia tăng tu vi, mà là khí huyết lực, lực lượng linh hồn, tuy rằng có lợi rất lớn cho tu luyện sau này của Lâm Minh, nhưng cũng không có tác dụng quá nhiều cho thực lực hiện tại, mà là thay đổi về chất.
- Mới giết chết một tên đã là Dịch Cân đỉnh phong, nếu giết toàn bộ, thì ta sẽ có thực lực thế nào đây?
Chiến ý trong lòng Lâm Minh tăng mạnh:
- Trước hết giết Luyện Cốt kỳ, sau đó hãy giết Ngưng Mạch kỳ!
Sau khi đạt tới Dịch Cân đỉnh phong, thực lực của Lâm Minh tăng một mảng lớn, tốc độ của hắn cũng nhanh hơn, khi thi triển thân pháp Kim Bằng Phá Hư, bóng dáng hắn như quỷ mị, công kích của võ giả Luyện Cốt kỳ không thể chạm vào hắn được.
Có thể nói, Kim Bằng Phá Hư là nguyên nhân cơ bản để cho Lâm Minh có thể sống sót dưới tình huống này, nếu một khi bị vây kín, thì hắn sẽ lập tức bị thua.
Bởi vì có thân pháp cực hạn, nên Lâm Minh mới có thể đánh du kích được, mà lôi đình lực trên Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương chính là lợi khí giết người.
Các võ giả có thực lực ngang với Lâm Minh, sau khi bị điện giật thì sẽ tê liệt toàn thân, trong lúc cao thủ so chiêu, một chút tê liệt trong nháy mắt này cũng đủ để quyết định kết quả cuộc chiến rồi.
Phốc...
Lâm Minh đâm một thương vào đầu một tên võ giả Luyện Cốt đỉnh phong, chân nguyên toàn thân lại tăng lên một mảng lớn.
- Dịch Cân cực hạn!
Lâm Minh âm thầm mừng rỡ, hắn đột phá Dịch Cân kỳ chỉ hơn một tháng, vậy mà đã sắp bước vào Luyện Cốt kỳ rồi.
Mà đúng lúc này, Lâm Minh đột nhiên cảm giác thân thể dường như lâm vào trong một vũng bùn nào đó, mỗi một động tác của hắn đều bị lực lượng kỳ dị nào đó dẫn dắt, trở nên chậm chạp.
Xoay người lại, hắn lập tức thấy tên võ giả Ngưng Mạch trung kỳ đã cắm Phương Thiên Họa kích xuống mặt đất, từng luồng dao động chân nguyên ngưng hóa thành thực chất không ngừng tràn ra từ thân thể hắn.
- Khống chế trọng lực ư?
Lâm Minh vừa mới sinh ra ý niệm này, một võ giả Ngưng Mạch kỳ sử dụng kiếm đã như quỷ mị vọt đến phía sau hắn, tay nâng kiếm chém xuống, một luồng kiếm khí màu xanh chém thẳng vào Lâm Minh.
- Đáng chết!
Lâm Minh giơ thương đón đỡn, nhưng luồng kiếm khí kia lại rất linh hoạt và sắc bén, mặc dù bị cản trở, nhưng vẫn có một phần xẹt qua cán thương, chém lên trên người Lâm Minh.
Xoẹt...
Y phục của Lâm Minh bị xé rách, lộ ra Tử Kim nhuyễn giáp bên trong, một luồng chân nguyên linh hoạt, sắc bén nhảy vào trong nhuyễn giáp, trực tiếp đâm vào trong ngũ tạng lục phủ của Lâm Minh.
Lâm Minh kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể bay ngược ra ngoài, tuy nhiên hắn rất nhanh đã ổn định thân hình lại, tra xét thân thể, bản thân hắn cũng thấy kinh ngạc:
- Ân? Không có việc gì?
Tuy rằng đau đớn, nhưng nội tạng vẫn chưa bị thương tổn, lực phòng ngự cường đại như vậy, ngay cả bản thân Lâm Minh cũng không thể tin được:
- Là do khi ở tầng thứ tư, giết chết tên Vu Nô kia, làm biến đổi thể chất của ta, quá biến thái, đây là công kích của cao thủ Ngưng Mạch kỳ a, tuy rằng chỉ là dư chấn, nhưng cũng đủ để giết chết võ giả Dịch Cân kỳ rồi, vậy mà lại bị ta cứng rắn đỡ được, hơn nữa còn không bị thương.
Võ giả cầm kiếm kia chỉ là con rối do nguyên khí thiên địa huyễn hóa ra, hắn cũng không biết cái gì gọi là kinh ngạc, nhìn thấy một kiếm không có hiệu quả, hắn liền tiếp tục cầm kiếm xông tới.
Tất nhiên Lâm Minh sẽ không dây dưa với hắn, thân thể lóe lên một cái, thi triển thân pháp Kim Bằng Phá Hư, trong nháy mắt Lâm Minh đã đi tới phía sau hai tên võ giả Luyện Cốt đỉnh phong.
Xoẹt... Xoẹt...
Hai cái đầu bay lên cao, lại có thêm hai người bị giết!
Sau khi Lâm Minh đạt tới Dịch Cân cực hạn, giết chết võ giả Luyện Cốt đỉnh phong đã cực kỳ dễ dàng.
Hai luồng năng lượng tinh thuần xen vào kinh mạch của Lâm Minh, thân thể Lâm Minh chấn động, cảm thấy xương cốt toàn thân chấn động và tê dại, dường như có thứ gì đó đang chui vào trong xương cốt mình.
Xương cốt trở nên càng thêm chặt chẽ hơn, càng cứng cỏi hơn.
- Chân nguyên nhập cốt, Luyện Cốt kỳ!
Trong khoảnh khắc đó, Lâm Minh đã chính thức bước vào Luyện Cốt kỳ.
Chân nguyên vô cùng cường đại ập vào trong từng bộ phận thân thể, Lâm Minh cảm thấy lực lượng toàn thân được tăng vọt, loại cảm giác này giống như trong cơ thể có thứ gì bị đốt cháy, toàn thân tràn ngập nhiệt huyết.
Mắt thấy tên võ giả Ngưng Mạch kỳ cầm kiếm kia lại chém một kiếm tới, Lâm Minh quát lớn một tiếng, đâm ra một thương.
- Luyện Lực Như Tơ!
Ầm!
Năm ngàn luồng chấn động chân nguyên cùng bùng nổ, mỗi một luồng đều to lớn hơn luồng trước vài lần, chân nguyên cường đại như vậy, kiếm khí của tên võ giả Ngưng Mạch kỳ kia trực tiếp bị phá nát.
- Chết...
← Ch. 0177 | Ch. 0179 → |