← Ch.2397 | Ch.2399 → |
- Lý do khiến tất cả người khống chế giữ bí mật là gì? Mọi bài bố Mộ Ma Thần này vì sao?
- Phải chăng tất cả thiên tài vượt qua thử thách Mộ Ma Thần, trở thành người khống chế Hắc Ám Thâm Uyên thật ra bị bàn tay đen đáng sợ hơn khống chế, phải cống hiến sức lực cho người? Bàn tay đen sau màn thông qua những người khống chế này gián tiếp thống trị Hắc Ám Thâm Uyên cho mình sử dụng đúng không?
- Minh Đồng các hạ cảm thấy suy đoán của ta có lý không?
Giọng Lâm Minh như truyền lên từ cửu u Thâm Uyên, mỗi chữ khiến người kinh sợ, da đầu tê dại.
Mặt Minh Đồng không biểu tình nghe hết, không vui không buồn.
Bùm!
Một đoàn năng lượng hình thành ngọn lửa đỏ nổ tung trên tế đàn hắc ám, heuyét quang sáng rực chiếu sáng khuôn mặt dữ tợn của Minh Đồng.
Lâm Minh hít sâu một hơi, lực lượng trong người điên cuồng vận chuyển.
Như Minh Đồng nói, thiên kiêu Ác Ma vào Mộ Ma Thần nếu bị đào thải, bị huyết tế, những người vượt qua Hắc Ám tế điển, được giao cho lực lượng cường đại thì tại sao không thuận tiện khống chế họ luôn?
Nếu có tồn tại đáng sợ nào chưa biết sáng tạo mọi thứ, động tay chân trong Hắc Ám tế điển khiến Thâm Uyên Ác Ma thông qua tế điền thành người hầu trung thành nhất của mình sẽ không mấy khó khăn.
Thay đổi vị trái suy nghĩ, Lâm Minh cảm thấy nếu hắn là một Ác Ma tham lam mưu toan chấp chưởng hết thảy thì hắn sẽ làm như vậy!
Suy luận này từ hai chục ức năm trước Hồng thông qua Hắc Ám tế điển trở thành Thâm Uyên Ác Ma có lẽ là Ác Ma cao đẳng bị khống chế.
mấy năm nay Hồng thần long thấy đầu không thấy đuôi. Hồng là đế vương Đại Hồng ma quốc, sau khi leo lên ngôi đế thì lấy Đại Hồng ma quốc dẫn đầu tổ chức Hồng Minh.
nhiều năm qua Hồng Minh luôn đối kháng với Minh Minh, hai đại thế lực mỗi năm phái nhiều thiên kiêu vào Mộ Ma Thần, vì tranh giành tài nguyên mà tổ đoàn chém giết.
Lâm Minh tin tưởng dù là Hồng hay Minh không thể nào không biết bí mật Hắc Ám Thâm Uyên, vậy tại sao bọn họ mặc kệ thiên tài Ác Ma đẳng cấp cao tương lai tươi sáng người trước ngã xuống, người sau tiến lên tới nơi này chịu chết?
Dưới tình huống bình thường là không có đạo lý.
Trừ phi bọn họ chủ động xúc thành hết thảy, chủ động che giấu bí mật này, thậm chí cố ý tạo thành Hồng Minh và Minh Minh đối lập, khiến loại chém giết này thuận tiện hơn. Nhiều môn nhân trở thành chất dinh dưỡng!
Vậy tính ra Mộ Ma Thần là một âm mưu to lớn.
Mặc kệ những Thiên Tôn trẻ hay Chân Thần, thậm chí nhân vật như Đại Hồng thái tử trước âm mưu này bọn họ nhỏ bé như con kiến.
Dù là Lâm Minh, Thánh Mỹ, kết cuộc khi hai người vào Mộ Ma Thần là thành một quân cờ có giá trị lợi dụng trong đại cục âm mưu, chỉ tốt hơn mấy quân cờ khác chút xíu.
Sao Lâm Minh cam lòng trở thành con cờ được?
Minh Đồng nói:
- Tiếc quá, vốn định cho ngươi thành một trong ma đế tương lai chấp chưởng thiên hạ, sau khi Tam Thập Tam Thiên bị tộc Thâm Uyên ta nuốt thì ngươi sẽ sáng lập cơ nghiệp trăm ức năm. Nhưng ngươi cứ nhất quyết từ chối, vậy là không còn gì để bàn nữa.
Minh Đồng lắc cổ, khớp xương lần thứ hai phát ra tiếng rôm rốp. Lực lượng của Minh Đồng không ngừng tăng lên.
- Nếu ngươi không nguyện ý trở thành ma đế thế thì cùng bọn họ... Biến thành chất dinh dưỡng đi!
Sát khí trên người Minh Đồng càng lúc càng mạnh mẽ, lúc này đối diện sông hoàng tuyền phía xa có mấy tòa ma tháp lóe ánh sáng đen.
Mắt thấy trong mấy tòa ma tháp lại có năng lượng tụ tập hướng Minh Đồng, lúc này Lâm Minh không thể mặc kệ khí thế của Minh Đồng tăng thêm nữa.
Lâm Minh hét to một tiếng:
- Hành động!
Thánh Mỹ đứng cạnh Thánh Mỹ cũng ra tay, nàng cầm cốt kiếm đen thui không ánh sáng, nhát kiếm âm thầm chém ra. Trong phút chốc vô số cánh hoa màu đen nở rộ trên kiếm phong, hoa nở rồi tàn ngay, tràn ngập ý cảnh tử vong.
Lâm Minh từ bên khác lao ra, hắn không chút do dựsử dụng lực lượng máu Tu La, ảo ảnh chiến thần Tu La hiện ra sau lưng hắn. Tất cả năng lượng rót vào Ám Long thương, một thương đâm ra.
Công kích của hai người phối hợp rất ăn ý, từ hai góc độ phong tỏa tất cả hướng né tránh của Minh Đồng, thậm chí ngăn chặn thiên địa năng lượnglưu động, ngăn lại khí thế Minh Đồng tăng lên.
Nếu Chân Thần trung vị bình thường đối diện công kích này thì đành bó tay, sẽ lập tức bị Lâm Minh và Thánh Mỹ hợp sức đánh bị thương nặng.
Nhưng Minh Đồng cùng là cảnh giới Chân Thần trung vị, đối mặt Lâm Minh và Thánh Mỹ hợp sức công kích thì gã cười khẽ, không kích phát bất cứ năng lượng nào. Nhưng người Minh Đồng phát ra ‘thế’ vô hình.
Loại ‘thế’ này khác với lực tràng bình thường, nó như đại thế thiên địa chấn động sơn hà, lan đến trời trăng sao.
Khi loại đại thế này xuất hiện, toàn thân Minh Đồng bộc phát ra lực đẩy đáng sợ từ trong ra ngoài, như xung lực cuồng bạo bắn ra từ bốn phương tám hướng. Lâm Minh và Thánh Mỹ bị lực lượng lan đến, cảm giác như thân thể đập vào tòa núi lớn.
Bùm!
Vang tiếng nổ, Lâm Minh, Thánh Mỹ rung mạnh, hai người cảm giác lực đẩy không thể cưỡng lại như bão tố, bọn họ ở bên trong bất lực bị thổi bay. Lâm Minh cảm thấy khí huyết cuồn cuộn nhưng hắn có nội tình thâm sâu, miễn cưỡng vận dụng năng lượng đè ép khí huyết sôi sục trong người. Lâm Minh xoay lại nhìn, thấy khóe môi Thánh Mỹ tràn ra vệt máu.
Lòng Lâm Minh thít chặt, trong bão tố hắn cưỡng ép xoay người chộp tay Thánh Mỹ, Ám Long thương cắm vào mặt đất rạch một chuỗi hỏa hoa.
Ầm!
Thánh Mỹ và Lâm Minh đáp xuống đất, cảm giác khí huyết trì trệ, kinh mạch bị tổn hại.
Hai người ngẩng đầu lên nhìn Minh Đồng. Mắt Lâm Minh đong đầy hoảng sợ, Minh Đồng chỉ là Chân Thần trung vị sao?
Trong chớp mắt vừa rồi Lâm Minh cảm giác rõ ràng công kích của hắn và Thánh Mỹ bị bão tố suy yếu hơn phân nửa, còn lại bị cơ thể Minh Đồng hấp thu mất.
Minh Đồng có thể hấp thu năng lượng công kích của bọn họ? Sao gã làm được?
Biểu tình Lâm Minh trầm trọng truyền âm hỏi Thánh Mỹ:
- Hồn Đế còn có loại công pháp này?
Lâm Minh và Thánh Mỹ sử dụng pháp tắc đạt đến cảnh giới cực cao, sao có thể bị người hấp thu dễ dàng?
Dù là Hoang tinh thông pháp tắc cắn nuốt cùng lắm chỉ hấp thu nuốt của người chết hay lực lượng trên người con mồi nằm trong tầm kiểm soát của Hoang, tuyệt đối không thể nào trực tiếp nuốt công kích kẻ thù.
Thánh Mỹ cắn muôi, áy náy nói:
- Ta không rõ.
Hồn Đế rất bí ẩn, sâu không lường được, mấy năm nay nhiều lúc Thánh Mỹ chỉ nghe mệnh lệnh làm việc. Về công pháp của Hồn Đế thì Thánh Mỹ chỉ biết pháp tắc Thánh Điển.
Tuy nói Minh Đồng là sư huynh của Thánh Mỹ nhưng nàng không rõ sâu cạn của gã, hiển nhiên Minh Đồng được Hồn Đế tin tưởng nhiều hơn Thánh Mỹ.
Thấy vẻ mặt kinh sợ của Lâm Minh, Thánh Mỹ, Minh Đồng bật cười nói:
- Giật mình sao?
Minh Đồng cười ngông nghênh:
- Thôi ta nói rõ ràng cho các ngươi biết. Hai ngươi dù làm gì cũng không bao giờ thắng ta được, đây là chênh lệch về đẳng cấp, không cách nào bù đắp được. Đáng thương là các ngươi thậm chí không biết tầng chênh lệch này ở đâu.
← Ch. 2397 | Ch. 2399 → |