← Ch.0207 | Ch.0209 → |
Trong lúc hai người Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc còn đang hút dòng Hàn Sát trong phòng băng để cố gắng trồng lên Tử Phủ...Thì ở phía trên vùng 'Long Kình Sơn' thuộc Yêu Liên Sơn lại đang có gió giục mây vần, lượng lớn nguyên khí trời đất hội tụ. Thậm chí ở trong trời đất còn hiện ra bóng một con Quy Xà đang quấn quanh.
"Đó là..."
"Quy Xà, là Quy Xà!"
Trên Long Kình Sơn, lượng lớn yêu quái đang ngẩng đầu nhìn cảnh tượng trên bầu trời với vẻ đầy kinh ngạc. Nguyên khí hội tụ, Quy Xà hiện ra! Đám yêu quái bước trên con đường tu tiên đương nhiên hiểu được việc này đại biểu cho cái gì.
"Nguyên Thần!"
"Trên Long Kình Sơn của chúng ta có Vạn Tượng đại yêu đột phá tới cảnh giới Nguyên Thần."
"Đúng là cảnh giới Nguyên Thần."
Một đám vừa sợ hãi lại vừa kích động.
Một khi dòng luyện khí bước vào giai đoạn Nguyên Thần thì bất kể là Thần Ma, loài người hay là yêu tộc đều sẽ chỉ cần dựa vào pháp môn luyện khí đạt tới giai đoạn này là có thể tạo ra 'Quy Xà Nguyên Thần'. Quy Xà chằng chịt, 'Nguyên Hỏa' được tự nhiên tạo ra liên tục. Quy Xà Nguyên Thần này cũng ẩn chứa huyền diệu tối cao của trời đất.
"Là ai đạt tới cảnh giới Nguyên Thần vậy? Long Kình Sơn ta có rất nhiều Vạn Tượng đại yêu. Thậm chí đại yêu đạt tới Vạn Tượng cũng có vài tên."
"Nghe nói lần trước, đại vương mang một dám Vạn Tượng đại yêu ra ngoài nhưng tới lúc trở về chỉ có mình đại vương. Ta nghe nói những Vạn Tượng đại yêu khác đều đã chết hết."
"Đều chết hết?"
"Đúng, hiện tại Vạn Tượng đại yêu ở Long Kình Sơn ta nếu tính cả đại vương cũng chỉ có ha ba tên. Lần này chắc là đại vương đột phá rồi."
...
Trong lúc đám yêu quái đang bàn tán sôi nổi thì 'Long Kình đại yêu' - thủ lĩnh mạnh mẽ nhất vùng Yêu Liên Sơn cũng đi ra khỏi mật thất của hắn.
"Ha ha ha...Ha ha ha..."Long Kình đại yêu với hình thể cao lớn đồ sộ của mình đang đứng cười đầy vui sướng. Tiếng cười như tiếng sấm rền vang vọng khắp Long Kình Sơn.
Nghe được tiếng cười này, cả đám yêu quái làm sao không hiểu ra. Chắc chắn là đại vương của bọn chúng đã đột phá.
"Chúc mừng đại vương, chúc mừng đại vương."
Đám yêu quái đứng trước mặt Long Kình đại yêu cùng quỳ sát đất, hô lên.
"Chúc mừng đại vương. Chúc mừng đại vương." Ở xa xa, đám yêu quái cũng hô lên. Thậm chí còn có nơi xa tít mù tắp cũng hô...Tóm lại tất cả yêu quái trên Long Kình Sơn đều hết đợt này tới đợt khác hô lên: "Chúc mừng đại vương. Chúc mừng đại vương."
Âm thanh vang dội tới tận trời cao.
Nguyên Thần?
Một khi bước vào Nguyên Thần, cho dù có ở quận An Thiền thì cũng sẽ trở thành nhân vật quan trọng ở cả quận. Hơn nữa, với thiên phú của bản thân mình, cho dù mới đột phát nhưng chiến lực của Long Kình đại yêu cũng sẽ cực kỳ kinh người.
"Đại vương khổ tu hơn vạn năm, cuối cùng bây giờ cũng đã đột phá tới Nguyên Thần, được trường sinh. Việc đột phá tiên nhân chắc chắn đã định rồi, khỏi phải bàn." Một tên yêu quái xấu xí đứng ở một bên tâng bốc.
Một khi tới được Nguyên Thần đạo nhân thì đúng là có tuổi thọ vô hạn. Nhưng 'Tam tai cửu kiếp' thì ngày càng mạnh lên sẽ làm cho Nguyên Thần đạo nhân chết đi.
Cho nên phải đạt tới Thiên Tiên thì mới tính là chính thức được trường sinh.
Nhưng dù sao thì lời tâng bốc của tên kia cũng không sai.
"Thiên phú của đại vương cực kỳ tuyệt vời. Lại còn có thân Long Kình, còn là thân thể Thần Ma nữa chứ...Cho dù là tiên nhân thì e là cũng không làm gì được đại vương." Một nữ yêu xinh đẹp đứng bên cạnh nịnh nọt.
"Đại vương..." Một đám đừng ngoài nịnh hót.
Long Kình đại yêu nhìn về phía đám tiểu yêu ở xung quanh. Trong lòng hắn thầm thở dài. Khi trước hắn là thủ lĩnh của vùng Yêu Liên Sơn này, dưới trướng hàng năm có ít nhất cũng hơn mười tên Vạn Tượng đại yêu. Nhưng sau khi bị tên nhãi Kỷ Ninh giết gần hết. Bây giờ chỉ còn lại có hai Vạn Tượng đại yêu ở hai nơi khác nhau trên Long Kình Sơn.
Lũ yêu quái trước mặt này đều chỉ là Tử Phủ tiểu yêu. Chỉ được cái tâng bốc là giỏi.
"Tiên nhân?" Long Kình đại yêu thầm lắc đầu. Hắn biết rõ thực lực của bản thân. "Lần này ta đột phá là dựa trên luyện khí. Còn Thần Ma luyện thể thì lại chưa đột phá. Tuy đạt tới Nguyên Thần...thực lực sẽ tăng nhiều. Nhưng vẫn còn kém tiên nhân rất nhiều. Nhưng nếu ta gặp lại tên nhãi Kỷ Ninh thì nhất định có thể giết nó ngay."
Trong đôi mắt xanh sậm của Long Kình đại yêu hiện lên sự hung ác.
"Đại ca!"
"Chúc mừng đại ca đột phá."
Ở xa xa, hai đường sáng bay tới. Đúng là hai Vạn Tượng đại yêu khác trên núi Long Kình Sơn.
Long Kình đại yêu nhìn lại, cất cao giọng nói: "Huynh đệ tới đúng lúc lắm. Ta vừa mới đột phá xong. Nghĩ tới huynh đệ muội muội bị tên nhãi loài người giết chết...làm ta đau lòng hối hận không thôi. Ta đang chuẩn bị đưa lời mời, nhờ những đại yêu thân quen trong vùng lân cận Yêu Liên Sơn tới hỗ trợ ta tìm kiếm. Nhất định phải tìm hai tên nhãi loài người kia."
"Đại ca nói rất đúng."
"Đúng vậy, phải báo thù." Hai tên đại yêu kia vừa hạ xuống có thân thể cao lớn ngăm đen, trên đầu còn có cặp sừng. Chính là một đôi Dã Ngưu đại yêu (dã ngưu: trâu rừng). Là hai kẻ mà Long Kình đại yêu tín nhiệm nhất. Cho dù hắn có ra ngoài chinh chiến thì cũng yên tâm để hai tên này trông coi hang ổ.
Long Kình đại yêu gật đầu: "Ta sẽ phái người đi báo tin. Đưa tới yêu vương ở khắp nơi để nhờ bọn họ hỗ trợ tìm kiếm."
"Hiện giờ đại ca đã đột phá. Nên chắc chắn các yêu vương ở khắp nơi cũng phải nể mặt đại vương."
"Tin chắc rằng sẽ có thể tìm ra bọn chúng ngay thôi."
Hai con Dã Ngưu đại yêu đều nói.
Long Kình đại yêu tiện tay lấy ra một phần da thú, viết nội dung lên mặt. Vẻ toàn bộ hình dáng của Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc và Thanh Thanh lên trên đó với nét vẽ đầy sống động. Hơn nữa còn có cả phần miêu tả chiến thuyền đầu rồng và một số phần đặc biệt. Trên da thú cũng giữ lại cả hơi thở mạnh mẽ của hắn.
"Thủy Ấn thuật." Long Kình đại yêu là đại yêu thủy tộc nên việc thi triển Thủy Ấn thuật với hắn cũng rất đơn giả. Hắn liên tiếp thi triển ra mấy mươi lần để ghi lên hơn mười tấm da thú.
Sau khi xong, hắn lập tức ra lệnh cho đám yêu quái Tử Phủ dưới trướng đi đưa tin.
Rất nhanh, một đám yêu quái Tử Phủ đã hóa thành đường sáng bay về từng thế lực yêu quái ở phương khác.
"Cứ nghĩ tới tên nhãi loài người kia là ta lại hận không thê ăn tươi nuốt sống nó." Long Kình đại yêu cắn răng nói. "Thù sống chết của huynh đệ ta còn chưa báo được lại còn thêm cả những huynh đệ muội muội theo ta nhiều năm. Càng nghĩ càng...căm!"
"Đại ca chớ tức giận quá. Ta tin rằng chỉ cần vài ngày là sẽ có tin báo lại thôi."
"Đợi tới lúc tìm được tên nhãi loài người kia chúng ta giết cũng không muộn."
Hai con Dã Ngưu đại yêu khuyên bảo.
"Ừ." Long Kình đại yêu gật đầu. "Đành nhịn vài ngày rồi sau đi giết bọn chúng."
...
Khổng Tước yêu vương ngồi trên vương tọa.
Hỡ hững cầm tấm da thú lên nhìn. Vừa nhìn thì lập tức vẻ mặt biến đổi, vội vàng nhìn xuống phía dưới. "Đại vương nhà ngươi đột phá tới Nguyên Thần rồi sao?"
"Đại vương nhà ta vừa đột phá hôm nay xong." Ở phía dưới, con hầu yêu Tử Phủ nói với vẻ đắc ý.
Khổng Tước yêu vương gật đầu: "Ta đã biết. Hai người này đi cùng với Không Thanh Xà. Ta sẽ ra lệnh cho đám tiểu yêu hỗ trợ tìm kiếm. Ngươi quay về báo cáo đi."
...
Một đám thế lực yêu tộc nhận được tin của Long Kình đại yêu. Từ trong tin chuyển tới, bọn chúng đều biết được Long Kình đại yêu đã đột phá tới Nguyên Thần. Đám đại yêu khi trước ngang vai vế với Long Kình đại yêu cũng đều không dám lạnh nhạt. Cả đám vội truyền lệnh xuống, bắt đầu tìm kiếm hai thiếu niên loài người và Không Thanh Xà.
*****
Hai người Kỷ Ninh vẫn chưa hề biết chuyện xảy ra bên ngoài.
Trong tầng băng lạnh.
Trong phòng băng, hai người Kỷ Ninh vẫn ngồi khoanh chân trước dòng Hàn Sát. Hàn Sát lúc đầu dài hơn mười trượng bây giờ đã chủ ngắn chưa tới mười trương. Rõ ràng đã nhỏ đi kha khá.
"Hút."
Một dòng Hàn Sát không ngừng chảy vào người Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc.
Hiển nhiên tốc độ hấp thu của Kỷ Ninh rõ ràng nhanh hơn nhiều.
"Sắp đủ rồi." Toàn bộ tinh thần của Kỷ Ninh đều dồn về Tử Phủ, không dám phân tâm chút nào. Trên biển nguyên lực thuộc Tử Phủ, Hàn Sát đã ngưng tự tạo thành một bộ dáng đại khái trên hòn đảo nhỏ.
Lúc này, Hàn Sát như một khối u ác tính trong không gian Tử Phủ. Lúc nào cũng có thể nổ tung làm cho Tử Phủ bị tổn thương.
Rất nguy hiểm! Mong các bạn đọc truyện và góp ý trực tiếp tại bạch ngọc sách: nơi dịch và đăng chính thức truyện MHK. Hiện tại rất nhiều dịch giả đã nghỉ vì thiếu nguồn cổ động của độc giả. trân trọng.
Bởi vì Hàn Sát này chưa định hình nên việc Kỷ Ninh hấp thu càng nhiều sẽ làm cho mức độ nguy hiểm càng tăng. Nhất định phải trồng thành công thì mới coi là đạt tới mức an toàn.
"Đã hấp thu đủ Hàn Sát rồi. Hẳn là bây giờ đã có thể ngưng tụ thành giống." Kỷ Ninh chuẩn bị một chút rồi ý nghĩ xuất hiện trong đầu. Vô số ngôi sao, Nguyện Thố, Kim Ô trên bầu trời Tử Phủ cùng tỏa ra những tia sáng chói chiếu rọi một vùng đảo Hàn Sát. Những tia sáng chói này đều là nguyên lực cực kỳ tinh khiết. Trong nháy mắt chúng rơi xuống đảo Hàn Sát rồi cùng hội tụ ở một chỗ. Toàn bộ diễn ra có vẻ rất thông suốt.
Uỳnh!
Một tầng đất bao phủ lên đám Hàn Sát.
Chỉ thấy trên đảo Hàn Sát sáng chói đó hiện lên từng đường phù văn. Luồng Hàn Sát cũng dần thẩm thấu vào trong những phù văn này. Những phù văn đó như một cây non đang vươn mầm...
Qua một lát sau.
"Xẹt!"
Như cỏ dại mọc ra từ đất, một cây Hàn Sát lớn lên trên đảo. Cây Hàn Sát vẫn tiếp tục phát triển lên.
Vậy là một 'mạch Hàn Sát' đã được cắm rễ trong Tử Phủ.
"Hoàn thành!" Kỷ Ninh lập tức lộ ra vẻ mặt vui mừng, mở mắt. Hắn liếc mắt một cái liền nhìn thấy ở xa xa Thanh Thanh đang cẩn thận bảo vệ và Mộc Tử Sóc vẫn đang ngồi bên cạnh nuốt Hàn Sát.
"Chủ nhân. Ngươi hoàn thành rồi sao?" Thanh Thanh vui mừng nói.
"Ừ." Kỷ Ninh gật đầu. "Sư đệ ta có xảy ra chuyện gì không?"
Thanh Thanh lắc đầu. "Không có. Chỉ có điều hắn nuốt Hàn Sát với tốc độ chậm hơn ngươi. Ngươi một ngày là đã trồng được rồi. Nhưng với tốc độ của hắn thì có lẽ phải mất tới ba ngày thì mới có thể luyện hóa được."
Kỷ Ninh gật đầu.
Không gian Tử Phủ của mình vững chắc hơn sư đệ nhiều, mà thần niệm cũng mạnh hơn nên dễ dàng điều khiển Hàn Sát. Việc trồng Hàn Sát diễn ra nhanh thế này cũng nằm trong dự liệu của mình.
"Chủ nhân, ta có lễ vật làm quà chúc mừng chủ nhân trồng Hàn Sát thành công." Thanh Thanh cười nói.
"Quà mừng? Chúng ta thế này mà còn phải nói tới chuyện quà mừng à." Kỷ Ninh ngạc nhiện cười một cái.
"Chắc chắn chủ nhân sẽ thích." Thanh Thanh cười với vẻ thần bí rồi lập tức lật tay lấy ra một hộp gỗ. Cả hộp gỗ có màu xám tối tỏa ra mùi hương.
Kỷ Ninh nghi hoặc nó: "Lại còn phải dùng hộp gỗ Trầm để đựng sao?"
"Nhìn kỹ đi." Thanh Thanh đắc ý mở hộp gỗ này ra. Bên trong hộp gỗ là một khối băng màu xanh mờ mờ dài hai thước rộng một thước. Khối băng này vừa được lộ ra, nhiệt độ không khí ở xung quanh đã bắt đầu giảm mạnh. Phải biết rằng nơi này là phòng băng lạnh. Vậy mà nhiệt độ lại còn giảm xuống hơn nữa. Khối băng này?
"Đây là băng vạn năm." Thanh Thanh hả hê nói. "Cũng là thứ mà ta tìm được ở Ngục Sơn Đại Hoang Trạch. Nơi đó có một cái đầm lạnh. Lúc ấy ta còn đang thoải mái hút khí lạnh vào trong người để nuôi dưỡng Hàn Sát thì có người tu tiên tới...Vì thế nên ta phải lấy khối băng vạn năm cho vào."
Đúng là Kỷ Ninh đang cực kỳ vui mừng.
Thanh Thanh đúng là một kho bảo vật nhỏ.
Hàn Sát trong cơ thể mình mới chỉ là một cây non. Chỉ có thể coi là Hàn Sát cấp chín. Phải nuôi dưỡng liên tục. Tuy nguyên lực có thể nuôi dưỡng nó được nhưng tốc độ thì lại rất chậm. Nếu dùng một vài kỳ vật để nuôi thì sẽ nhanh hơn nhiều. Băng vạn năm chính là một trong số đó.
"Ngươi không cần sao?" Kỷ Ninh hỏi. "Ngươi cứ dùng trước đi. Ta không phải vội lắm."
Thanh Thanh mang vẻ mặt xấu hổ nói. "Ha ha. Ta đào được rất nhiều. Chỗ này cũng chỉ là một phần nhỏ thôi."
"Ngươi có bao nhiêu băng vạn năm vậy?" Kỷ Ninh hỏi.
"Một khối cao ba trượng." Thanh Thanh cúi đầu nói. Nàng chìa bàn tay nhỏ bé của mình ra. Giữa không trung xuất hiện một khối băng khổng lồ, giống như một ngọn núi băng nhỏ vậy. Nhưng rồi tiếp theo nó lập tức biến mất.
Kỷ Ninh chớp chớp mắt. Đúng là cao ba trượng? Rồi hắn vội nhìn lại. Quà mừng của mình cũng chỉ là khối băng vạn năm dài gần hai thướng.
Kỷ Ninh lắc đầu nở nụ cười. Lúc này hắn nhận lấy rồi bắt đầu dùng băng vạn năm này để nuôi dưỡng Hàn Sát của mình
← Ch. 0207 | Ch. 0209 → |