Vay nóng Tima

Truyện:Mãng Hoang Kỷ - Chương 0507

Mãng Hoang Kỷ
Trọn bộ 1832 chương
Chương 0507: Cuộc sống mới​
0.00
(0 votes)


Chương (1-1832)

Siêu sale Shopee


Đạo thiên lôi thứ 70.

Một đạo sấm sét màu tím lạnh như băng trực tiếp đánh xuống, Kỷ Ninh mặc đạo bào màu đen ở phía dưới lại lần nữa chỉ một cái, phi kiếm kim sắc của đại thiên kiếm trận lại lần nữa phá không bay ra.

- Ầm!

Lại một lần nữa ngăn cản.

- Hy vọng là tám chín lôi kiếp, mạnh hơn nữa, e là tâm lực của ta cũng sẽ phí sức.

Kỷ Ninh cũng có chút bận tâm, tâm lực đệ tam tằng rất cường đại, đối phó với tám chín lôi kiếp rất dễ dàng, mà nếu như tăng lên đến "Chín chín lôi kiếp", uy lực thiên lôi e là còn có sự thay đổi nhảy vọt, sợ là đến lúc đó mỗi lần đều phải tiêu hao không ít tâm lực, một khi tâm lực tiêu hao sạch thì nhất định phải chết là không thể nghi ngờ gì.

Kỷ Ninh không muốn mình sẽ thất bại ở "lôi kiếp" của thiên kiếp, nhưng mà hắn bây giờ quả thật có chút lo sợ, uy lực của tám chín lôi kiếp có chút vượt quá dự liệu của hắn.

Ầm!

Ầm!

Uy lực của thiên lôi càng lúc càng đáng sợ, theo cái này kế tiếp là hai đạo thiên lôi đánh xuống, bất kể là Kỷ Ninh hay là Điện Tài Tiên Nhân đứng từ xa nhìn, Dư Vi bọn họ mỗi một người đều khẩn trương theo dõi.

- Sự đệ chỉ là đệ nhị nguyên thần, tám chín lôi kiếp không sai biệt nhiều lắm, không đến mức chín chín lôi kiếp đâu.

- Chín chín lôi kiếp trong truyền thuyết, giống như phản hư thần ma độ kiếp mới có thể gặp phải.

Mọi người khẩn trương đứng nhìn.

Ở một nơi trên ngọn núi cách đó mấy ngàn dặm, một lão giả mặc đạo bào đang đứng nhìn độ kiếp từ xa, khi hắn thấy vân thiên kiếp trên bầu trời chưa hề tiêu tán, mà là càng lúc càng hội tụ thêm nhiều uy năng đáng sợ hơn thì không khỏi biến sắc, nhẹ giọng nói:

- Đồ nhi này của ta là đệ nhị nguyên thần, vậy mà lại gặp phải chín chín lôi kiếp sao?

Dù sao thì chỉ là đệ nhị nguyên thần, nói về tế ngộ, e là so sánh với Lữ Đồng Tân còn kém hơn một chút, chẳng lẽ là do nghiệp hỏa sao?

Bồ đề lo lắng.

Kỷ Ninh yêu nghiệt, là yêu nghiệt tại bản tôn.

Đệ nhị nguyên thần tương đối mà nói, cũng là nắm giữ tâm lực, thật ra thì nói về những phương diện khác là không thua gì lúc phản hư cảnh giới trước đây của Lữ Đồng Tân. Tâm lực tuy là lợi hại, nhưng mà có một nhược điểm trí mạng là chỉ có thể tư sát trong khoảng thời gian ngắn, một khi tâm lực tiêu hao gần như không còn, thực lực sẽ nhanh chóng giảm xuống.

Cho nên chỉ riêng đệ nhị nguyên thần liền gặp phải chín chín lôi kiếp, cho dù duyên cớ nghiệp hỏa triền thân, Bồ đề cũng cho rằng quá mức.

- Nếu như vậy, bản tôn của đồ nhi ta đâu?

Bồ đề lo lắng cho sau này.

Đệ nhị nguyên thần đều là chín chín lôi kiếp.

Thiên thần kiếp của bản tôn...

- Một khi thành Thiên Thần, rất nhanh liền có thể thành Thiên thần đỉnh phong. Thậm chí sau khi tôi luyện nhiều hơn, giống như là Hậu Nghệ trước đây, có thể lấy thân thể thiên thần sánh ngang với uy lực của Đạo tổ.

Bồ đề nhẹ giọng than thở:

- Xem ra cho dù lên trời, cũng không cho phép yêu nghiệt như vậy dễ dàng xuất thế a. Vẫn cứ muốn hạ xuống thiên kiếp đáng sợ này.

Từ khi Bàn cổ khai thiên lập địa cho tới bây giờ, ít nhiều yêu nghiệt cũng phải đoạn hồn ở dưới Thiên kiếp.

- Đừng nói đến Thiên thần kiếp sau này, cho dù thiên kiếp lúc này...

Bồ đề nhìn về phía xa, cau mày.

*****

- Chín chín lôi kiếp!

- Vậy mà còn có.

- Tại sao có thể như vậy?

Điện Tài Tiên Nhân, Mộc Tử Sóc, Thu Diệp, Bạch thúc, Tiểu Thanh, Dư Vi, mọi người đều lộ ra vẻ lo lắng, bọn họ không có bất cứ cách nào để giúp Kỷ Ninh, độ thiên kiếp tất cả chỉ có thể dựa vào chính mình.

- Sư đệ, nhất định phải vượt qua.

Dư Vi nhẹ nhàng sờ bụng của mình, trong mắt tràn đầy kỳ vọng.

- Kỷ Ninh.

- Công tử.

Mỗi một người đều hy vọng, chín chín lôi kiếp tuy là danh tiếng hiển hách nhưng lúc nãy Kỷ Ninh vẫn là vượt qua tám chín lôi kiếp một cách nhẹ nhàng, không có tốn chút sức lực nào cho nên bọn họ vẫn ôm kỳ vòng.

Ầm!

Bảy mươi ba đạo lôi điện của chín chín lôi kiếp, đây là một đạo tia chớp màu tím, ở giữa trộn lẫn chút ánh trắng, một chút màu trắng trộn lẫn này khiến cho lôi điện trở nên mỹ lệ vô cùng, lại là một loại mỹ lệ đáng sợ khiến cho người ta không thể nhìn thẳng vào nó, giống như đế hoàng trong thiên địa đang quan sát nhân gian. Đây là ánh mắt cỉa đế hoàng, chỉ cần nhìn thì tâm không thể đủ khả năng kháng cự lại được, nếu như một số phản hư địa tiên nhỏ yếu sợ là lúc này cũng sẽ không thể chống lại. Nhưng phản hư địa tiên nhỏ yếu cũng không thể nào kiên trì đến bây giờ, đối mặt với chín chín lôi kiếp này.

Phóng tầm mắt nhìn ra tam giới.

Từ cổ chí kim, bất cứ một thứ gì gặp được chín chín lôi kiếp thì cũng không phải là loại người phàm tục, tuyệt đối sẽ không dễ dàng cúi đầu chịu thua, cho dù chết, cũng phải chết đứng.

- Lên.

Kỷ Ninh chỉ tay một cái về phía xa, đạp phi kiếm kim sắc cũng bay ra, đang lúc đồng thời bay ra, trước ngực của Kỷ Ninh lại ngưng tụ ra một đạo phi kiếm kim sắc.

Loong-coong!

Đạo kim sắc phi kiếm vừa ra liền bị đạo lôi điện tử bạch sắc (tím - trắng) chém nát vụn.

- Xem ra cần phải tiêu hao 50 phần tâm lực của ta thì mới có thể chống đỡ hoàn toàn, uy lực thiên lôi này quả thực có sự thay đổi nhảy vọt quá lớn.

Kỷ Ninh liền điểu khiển đạo kim sắc phi kiếm thứ hai ra nghênh tiếp, đỡ được uy lực còn sót lại của lôi đình tử bạch sắc kia.

- Uy lực lôi đình này đã vượt quá một kích si tâm Thiên tiên toàn lực, nếu như là phản hư địa tiên, đâu có gánh được.

Tính toán uy lực của lôi đình, Kỷ Ninh mới có thể tận lực tiết kiệm tâm lực.

- Ngăn cản đạo thứ bảy mươi ba rồi.

- Ngăn cản đệ nhất trọng của chín chín lôi kiếp rồi.

Điện Tài tiên nhân bọn họ đều lộ ra vẻ kích động khẩn trương, bởi vì từ tám chín lôi kiếp đến chín chín lôi kiếp, đặc biệt là đệ nhất trọng của chín chín lôi kiếp đúng là có sự nhảy vọt khiếp người, tiếp theo có thể ngăn chặn được thì cũng có hy vọng.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Từng đạo lôi đình liên tiếp đánh xuống.

Lôi điện đều là tử bạch sắc, nhưng mà càng về sau, màu trắng lẫn tạp càng lúc càng nhiều hơn, uy lực cũng càng lớn hơn. Kỷ Ninh tiêu hao tâm lực cũng càng nhiều.

Thứ bảy mươi chín!

Thứ tám mươi!

- Còn có một cái cuối cùng.

- Một cái cuối cùng!

Lòng Dư Vi, Bạch thúc bọn họ đều căng thẳng, chín chín lôi kiếp trong truyền thuyết rốt cuộc cũng thể hiện ra một kích uy lực cuối cùng. Đây cũng không phải là vận may mà ai cũng có thể thế, nhưng trong lòng của bọn họ cũng mơ hồ có hoảng sợ, chỉ cần nhìn vòng xoáy đám mây lôi điện trên bầu trời đang tích trữ thế lực cho một kích cuối cùng, bọn họ cũng âm thầm sợ hãi.

- Cho dù là ta, tuy là đã sớm thành Thiên Tiên, có đi ngăn cản cũng nhất định chết.

Điện Tài Tiên Nhân nói thầm.

...

Kỷ Ninh giống như một thanh lợi kiếm đứng trơ trội ở trên đỉnh núi, chân đạp lên Cửu diệp tuyết liên, xung quanh liên hoa vây vòng, mấy trăm khẩu tiên kiếm tất cả đều hướng về trên trời cao, Kỷ Ninh cũng ngẩng đầu nhìn vân thiên kiếp kia.

Một đạo sau cùng.

Một đạo cuối cùng của chín chín lôi kiếp.

Ầm!

Một đạo lôi điện bạch sắc, tràn đầy thánh khiết, hoa lệ, nó không hề có khí thế cuồng bạo, chỉ là một loại ung dung mỹ lệ, trùng trùng điệp điệp hướng xuống phía dưới nghiền ép tới. Đây cũng là mặt mũi thực của nhất trọng lôi điện cuối cùng của chín chín lôi kiếp.

- Lên!

Kỷ Ninh chỉ tay một cái.

Vèo!

Kim sắc kiếm quang chói mắt vô cùng, hóa thành một thanh cự kiếm, trực tiếp chống lại không trung, nghênh kích lôi đình bạch sắc.

- Lên!

Kỷ Ninh gần như lấy tốc độ nhanh nhất lại thi triển ra chuôi kim sắc phi kiếm thứ hai, mà vào lúc này chuôi kim sắc phi kiếm thứ nhất hướng về lôi đình bạch sắc nghênh đón đã bị oanh kích hoàn toàn bể nát, chuôi kim sắc phi kiếm thứ hai nhanh chóng nghịch lưu vụt lên, "ầm", tàn dư của lôi đình bạch sắc rung động một hồi, liền hoàn toàn bị phá tan.

Kiếm quang cự đại vẫn nghịch lưu mà lên, trục tiếp xông vào giữa vòng xoáy đám mây lôi điện trên không, trực tiếp đem đám mây lôi điện khuấy phá tan hoàn toàn.

Một đạo điện quang trống rỗng hiện ra, xuất hiện ở trên người của Kỷ Ninh.

Trên người Kỷ Ninh bắt đầu tản mát ra tiên linh khí.

- Thiên tiên chi thể!

Điện Tài Tiên Nhân đứng nhìn ở phía xa, Dư Vi, Thu Diệp bọn họ đều kích động hô lên.

- Thành công rồi!

- Chín chín lôi kiếp a. Chín chín lôi kiếp trong truyền thuyết, chủ nhân vậy mà đã vượt qua rồi.

- Hóa ra một đạo cuối cùng của chín chín lôi kiếp lại là lôi đình bạch sắc hoàn toàn, bạch sắc lôi đình kia làm sao lại hoa lệ như thế chứ? Ta cũng phải dập đầu bái lạy.

Kỷ Ninh nhìn Bạch thúc, sư tỷ Dư Vi, sư phụ Điện Tài Tiên Nhân bọn họ đều đang nhảy cẫng hoan hô ở phía xa, cũng lộ ra nụ cười. Nhưng mà cũng hoảng sợ một lúc:

- Chín chín lôi kiếp này cũng thật là đáng sợ, ta vẫn luôn cố gắng tiết kiệm tâm lực hết sức, cuối cùng lại vẫn chỉ còn lại không tới 3 phần, đặc biệt là một đạo lôi đình sau cùng, một kiếm toàn lực ứng phó của ta cũng không đỡ nổi.

- Lôi kiếp đã như vậy, thì tâm ma kiếp sẽ như thế nào chứ?

Kỷ Ninh có một loại dự cảm xấu.

Tuy rằng đây là đệ nhị nguyên thần độ kiếp, có thể uy lực thiên kiếp vẫn cao hơn dự liệu so với chính mình, "tâm ma kiếp" tiếp theo sợ là không thua gì những gì trong truyền thuyết ghi lại.

- Là công tử, là công tử.

Một thanh âm không được tự nhiên vang lên, Kỷ Ninh lập tức xúc động hồi tưởng.

Kỷ Ninh mở mắt ra.

Một người cao to mặc y phục da lông màu trắng, người cao to mặc đồ da lông màu trắng này đang dặn bảo kẻ dưới:

- Các ngươi đi ra ngoài trước.

- Phụ thân!

Gương mặt của người cao to này làm cho Kỷ Ninh run lên, Kỷ Ninh cố gắng nhìn về hướng bên cạnh, liếc mắt liền thấy được trên chiếc giường lót da lông thật to kia đang có người thiếu phụ trán vã đầy mồ hôi.

- Là mẫu thân! Ta, ta lại trở về lúc mình vừa mới ra đời sao?

Cuộc sống ngày ngày trôi qua.

Kỷ Ninh lại đang sống ở Tây Phủ thành, ở dưới sự che chở yêu thương của phụ thân mẫu thân, sau đó lại bắt đầu tu luyện. Kỷ Ninh mặc dù có nhớ lại, nhưng mà tu luyện lại phải hoàn thành từng bước, tuy là cơ thể nhỏ yếu nhưng tâm ma thế giới lại không có cách nào thay đổi ký ức là đạo tâm của Kỷ Ninh, Kỷ Ninh rất rõ ràng, nơi này là Tâm ma thế giới.

Nhưng cho dù hiểu rõ cũng không có cách nào, vì căn bản không cách nào rời khỏi tâm ma thế giới này, nhất định phải chờ "Tâm ma kiếp" kết thúc, tâm ma thế giới mới có thể kết thúc.

Kỷ Ninh dần dần trưởng thành.

Bởi vì có ký ức, Kỷ Ninh ở tâm ma thế giới tu luyện rất nhanh, cộng thêm việc hắn nắm vững tâm lực, tâm lực đệ tam tằng thứ quá mạnh mẽ, hắn mặc dù chỉ là một đứa trẻ chưa tới 10 tuổi nhưng thực lực của hắn cũng đã không thua gì thiên tiên đứng đầu. Cho nên hết thảy đều thay đổi, ở trong tâm ma thế giới, thần ma luyện thể tuy là nhất định phải hoàn thành từng bước nhưng luyện khí lưu Kỷ Ninh tu luyện cũng rất nhanh, dựa vào tâm lực cường đại, hiển nhiên có thể lấy được linh đan tiên gia, 9 tuổi liền có thể tu luyện tới trình độ phản hư địa tiên, cũng vì mẫu thân Uất Trì Tuyết tìm được tiên đan, Uất Trì Tuyết mới có thể sống.

9 tuổi phản hư địa tiên.

Yêu nghiệt không gì sánh được.

Nhưng ở trong tâm ma thế giới, Kỷ Ninh vẫn che giấu bản lĩnh tâm lực của bản thân, chỉ có phản hư địa tiên là không cách nào giấu đi được. Một người mới 9 tuổi đã phản hư địa tiên, thế là cứ như vậy xuất hiện ở Đại Hạ thế giới, địa vị đặc biệt, ngay cả An Thiền Bắc Sơn thị cũng phái người đến đây, nhưng mà Hạ Hoàng lại không lưu tâm. Bởi vì Hạ Hoàng cho rằng.. Kỷ Ninh này chắc là đệ tử của đại năng giả, cho nên có thể đầu thai chuyển kiếp nhưng lại không có bị che mờ ký ức, có trí nhớ của kiếp trước, 9 tuổi phản hư địa tiên cũng không coi là cái gì.

Nhưng mà tình hình An Thiền quận cũng thay đổi.

Địa vị của Kỷ Ninh càng thêm siêu nhiên, nhưng mà vì thói quen, Kỷ Ninh vẫn là biến đổi thành dáng dấp thiếu niên.

- Ninh Nhi, một đệ tử Hắc Bạch Học Cung gọi là Cửu Liên tới đây thăm hỏi ngươi.

Uất Trì Tuyết đã là Tử Phủ tu sĩ cười nói, địa vị của Kỷ Ninh ở An Thiền quận siêu việt, người tới thăm hỏi Kỷ Ninh rất nhiều, giống như kẻ thù của Tuyết Long Sơn, Kỷ Ninh đã sớm trừ đi.

- Cửu Liên?

Trong lòng Kỷ Ninh run lên, ở tâm ma thế giới hắn cũng chưa từng biết đến Hắc Bạch Học Cung, làm sao mà Cửu Liên lại tới đây?


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1832)