← Ch.1437 | Ch.1439 → |
Sưu.
Một đạo thân ảnh lặng lẽ không một tiếng động cũng đang tới gần Hỉ Cách Đạo Quân.
- Rút cuộc cũng có một gã Đạo Quân đến, hơn nữa nhìn bộ dạng, là muốn tiến vào bên trong a.
Kỷ Ninh nhìn người Hỉ Cách Đạo Quân này đi tới thông đạo, hắn nhanh chóng tới gần, không có ai có thể phát hiện ra được hắn.
- Mê hồn.
Kỷ Ninh thi triển ra pháp môn Tâm Lực, dùng thủ đoạn mê hồn của hắn, cho dù là Sửu Vương cũng phải nhận ảnh hưởng. Loại Tam bộ Đạo Quân nhỏ yếu này càng lập tức rơi vào trong trạng thái vô ý thức.
Đồng thời Kỷ Ninh cũng đem phạm vi mười trượng chung quanh tạo thành bình chướng, làm ảnh hưởng tới ánh sáng. Nếu có người ngoài nhìn thấy thì sẽ chỉ nhìn thấy Hỉ Cách Đạo Quân vẫn còn đang hành tẩu rất là bình thường.
- Thu.
Kỷ Ninh lập tức thu Hỉ Cách Đạo Quân vào bên trong Động thiên.
- Hiện.
Kỷ Ninh thì lăng không hiện ra, bất quá Kỷ Ninh hiện ra thì lại có dung mạo giống Hỉ Cách Đạo Quân như đúc.
Chẳng những là tướng mạo, ngay cả khí tức hồn phách Chân Linh cũng giống như đúc.
Kỷ Ninh lập tức giải tán bình chướng chung quanh, mắt nhìn ra xa xa, miệng nhẹ nhàng thở ra! Hắn thi triển bình chướng, bắt đi Hỉ Cách Đạo Quân. Tất cả chẳng qua chỉ là trong tích tắc ngắn ngủn, nhưng trong tích tắc này, nếu có Đạo Quân cố gắng cẩn thận quan sát thì vẫn có thể phát hiện ra được một ít sơ hở a. May mắn mà hắn không có bị phát hiện.
Sauk hi thu Hỉ Cách Đạo Quân, Kỷ Ninh lập tức bắt đầu phân ra một chút lực lượng, bắt đầu ở bên trong Động thiên đưa ra câu hỏi. Đáng tiếc có chuyện có quan hệ tới nơi bí ẩn này, Hỉ Cách Đạo Quân đã lập lời thề bổn mạng, cho dù có bị mê hồn thì cũng không có cách nào nói được.
*******
- Đành phải vậy.
Kỷ Ninh hỏi thăm Hỉ Cách Đạo Quân, không có thu hoạch.
Hắn chỉ có thể cắn răng một cái, đi lên phía trước!
Ô...ô...n...g.
Rất nhanh Kỷ Ninh đã đi tới khu vực có tầng tầng lớp lớp cấm chế kia.
- Hỉ Cách huynh, ta đã thao túng Tây Tư Pháp Bàn, ngươi có thể vào.
Một giọng nói ở trong cấm chế màu lam truyền đến.
Tây Tư Pháp Bàn?
Kỷ Ninh lặng lẽ ghi nhớ, hắn chỉ biểu hiện ra là khẽ gật đầu, tiếp tục đi vào bên trong.
Quả thật, tầng cấm chế màu lam này giống như mặt nước rung động, Kỷ Ninh rất đơn giản đã đi vào bên trong, không có chút trở ngại nào khác.
Phạm vi cấm chế cổ xưa bao phủ, ước chừng xa mấy vạn dặm, tốc độ chạy của Kỷ Ninh có chút nhanh, rất nhanh đã xuyên qua phạm vi của cấm chế.
- Hỉ Cách Đạo Quân đã đến.
- Là Hỉ Cách Đạo Quân.
Ba gã Đạo Quân chịu trách nhiệm khống chế Tây Tư Pháp Bàn đều cười, mỗi một người ra vào thì bọn họ đều phải muốn cẩn thận kiểm tra. Bọn hắn không nhìn bộ dáng, chủ yếu là nhìn khí tức hồn phách Chân Linh. Bọn hắn cũng sẽ không lo lắng tới việc Hỉ Cách Đạo Quân sẽ mang theo ai tiến vào. Bởi vì mỗi một Đạo Quân trong ba đại gia tộc đều đã lập lời thề bổn mạng a. Ở trên phương diện Tổ Địa, lời thề rất là hà khắc.
Như Kỷ Ninh, mặc dù bị mê hồn thì cũng không có cách nào biết được bí mật ở nơi Đạo tổ này!
- Hỉ Cách Đạo Quân.
Ba gã Đạo Quân đang khoanh chân ngồi xa xa lập tức có một lão giả có chòm râu dài cao giọng nói:
- Trở ra, nên cẩn thận a, bên trong vô cùng nguy hiểm. Rất nhiều Khôi Lỗi đối với ba đại gia tộc chúng ta tồn tại địch ý. Đó đều là Khôi Lỗi Đế cấp, một khi bị những Khôi Lỗi kia đánh lén, như vậy chúng ta sẽ xong đời.
- Cám ơn.
Kỷ Ninh gật đầu, nhưng trong đầu thì lại xẹt qua rất nhiều ý niệm.
Bảo tàng của Tây Tư tộc, mình tình thế bắt buộc phải có a!
Bất quá ra vào lòng núi, dường như chỉ có thông đạo này mà thôi! Mà thông đạo này còn có từng tầng cấm chế.
- Ta muốn cướp đoạt bảo tàng, chỉ sợ sẽ bại lộ ra thân phận! Đến lúc đó bọn hắn sẽ bằng vào cấm chế này ngăn cản, như vậy ta căn bản sẽ không ra được.
Kỷ Ninh nhìn về phía ba gã Đạo Quân ở xa xa đang khống chế Tây Tư Pháp Bàn:
- Đợi giải quyết hậu hoạn ở đây thì ta mới có thể yên tâm đoạt bảo.
- Khúc Phù Đạo Quân.
Kỷ Ninh mở miệng nói, đồng thời cũng đi tới.
Hắn thân là Cung chủ Bắc Minh Cung, địa vị cao như thế, hầu như tất cả các Đạo Quân trong phương thế giới này hắn đều biết rõ ràng rành mạch.
- Chuyện gì?
Lão giả có chòm râu dài nhìn Kỷ Ninh đi tới, cười nói, hắn không có một điểm phòng bị nào cả.
Sưu sưu.
Kỷ Ninh thì nhếch miệng cười cười, chấn động vô hình tràn ra.
Lập tức ba gã Đạo Quân đang khoanh chân ngồi kia đều cảm thấy có một cỗ lực lượng mênh mông cuồn cuộn đang nghiền ép tới. Khiến cho bọn hắn có cảm giác mê muội, thân thể mềm nhũn ngã xuống một bên. Mà thân thể của Kỷ Ninh khẽ động đã đến bên cạnh ba gã Đạo Quân, một tay bắt về phía một cái la bàn kỳ dị đang xoay chung quanh ba gã Đạo Quân. Cái la bàn này màu nâu đậm, ở bên trên có một lượng lớn bí văn, vô cùng phức tạp.
Từng tầng chấn động lấy nó làm trung tâm truyền ra, bao phủ phạm vi mấy vạn dặm của thông đạo.
Chung quanh còn có bố trí các trận pháp cấm chế khác, lấy Tây Tư Pháp Bàn này làm hạch tâm.
- Lên.
Kỷ Ninh bắt lấy la bàn, mãnh liệt chộp ra một trảo.
Ầm ầm...
Lập tức toàn bộ trận pháp tầng tầng lớp lớp, mấy vạn dặm đều ầm ầm chấn động.
Những người đóng quân ở bên ngoài cửa động đều không kìm lòng được quay đầu nhìn lại.
- Xảy ra chuyện gì vậy?
Một ít Đạo Quân ở bên trong cũng cảm ứng được chỗ chấn động này.
- Không tốt.
- Là Tây Tư Pháp Bàn!
Ba Ngân sắc giả hóa thành lưu quang, từ trong lòng núi nhanh chóng lao ra, bắn thẳng tới chỗ của Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh chộp hai lần cũng không thể túm được Tây Tư Pháp Bàn này, lúc này hắn khẽ đảo tay, lập tức lấy ra Bắc Hồng Kiếm, trực tiếp thi triển ra một chiêu Chung Cực Kiếm Đạo chi Tích Huyết am hiểu phá hỏng trận pháp cấm chế nhất, cũng là một chiêu có tính xuyên thấu mạnh nhất, phốc phốc phốc... Từ bên ngoài công kích trận pháp rất khó, thế nhưng nếu như ở trong trận pháp trực tiếp công kích trụ cột trận pháp lại dễ dàng hơn nhiều.
Từng đạo sương mù hình kiếm liên tiếp đâm vào bên trên Tây Tư Pháp Bàn, một ít trận pháp cấm chế kèm theo lập tức bị phá nát.
Ầm ầm.
Rốt cuộc Kỷ Ninh đã nắm được Tây Tư Pháp Bàn này, tóm rất nhiều bí văn, trận pháp. Bắc Hồng Kiếm ở trong tay Kỷ Ninh còn tùy ý phẫn nộ bổ xuống mặt đất ở chung quanh, đem một ít trận pháp khác phá nát.
- Thu.
Kỷ Ninh nhìn ba gã Ngân sắc giả đang từ phía xa bay tới, hắn đem Tây Tư Pháp Bàn thu vào bên trong Động thiên.
← Ch. 1437 | Ch. 1439 → |