Vay nóng Tima

Truyện:Mãng Hoang Kỷ - Chương 1472

Mãng Hoang Kỷ
Trọn bộ 1832 chương
Chương 1472: Lửa giận ngút trời (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1832)

Siêu sale Shopee


Mỗi tổ địa đều rất quan trọng, nhưng quan trọng nhất là đệ nhất tổ địa, vì đó là Ba Lâm Chí Tôn để lại.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Bỗng chấn động truyền đến.

An Thần Đế Quân tọa trấn bảo vệ năm tổ địa phát hiện ngay, biến sắc mặt kêu lên:

- Là đệ nhất tổ địa! Tổ địa chấn động?

Đó là thế giới Ba Lâm Chí Tôn sáng tạo, tộc Vĩnh Hằng quá quen thuộc. Đệ nhất tổ địa chỉ chấn động cả thế giới khi máu Chí Tôn quan trọng nhất bị đụng vào.

An Thần Đế Quân truyền âm thúc giục:

- Kỳ Ẩn Đế Quân, Đức Cổ Đế Quân, đệ nhất tổ địa có biến, sợ là có kẻ xâm nhập, mau đến!

Trong khoảnh khắc.

Vèo vèo!

Hai bóng người cùng xuất hiện, một người là nam nhân điển trai với mái tóc dài màu đỏ, Kỳ Ẩn Đế Quân. Người thứ hai là Đức Cổ Đế Quân cao gầy mặt tái nhợt. Hai người nhận được tin cũng sợ đứng tim chạy tới ngay.

Ba người là ba vị Đế Quân mạnh nhất tộc Vĩnh Hằng Vô Tận Cương Vực.

Kỳ Ẩn Đế Quân, Đức Cổ Đế Quân sốt ruột mà tràn đầy sát khí hỏi:

- Có kẻ xâm nhập đệ nhất tổ địa?

An Thần Đế Quân quát:

- Ừ, mau vào!

- Đi!

- Đi!

Ngoài người ba vị Đế Quân rực cháy ngọn lửa, đó là máu vĩnh hằng thiêu cháy. Muốn mở ra đệ nhất tổ địa để vào là rất khó khăn, phải trả cái giá rất lớn. Hiện giờ đệ nhất tổ địa có biến, bọn họ bất chấp.

Ba vị Đế Quân mạnh nhất tộc Vĩnh Hằng ngoài người rực cháy ngọn lửa, những ngọn lửa nối liền nhau dần tụ thành đồ án kỳ dị là hình bàn tay to co thành trảo, đó là pháp môn mở ra thế giới động thiên do Ba Lâm Chí Tôn sáng tạo.

Ong ong ong ong ong!

Máu vĩnh hằng đốt thành lửa tỏa ánh sáng cuốn lấy ba Đế Quân vèo một tiếng đưa vào thế giới động thiên.

An Thần Đế Quân, Kỳ Ẩn Đế Quân, Đức Cổ Đế Quân nhìn hư không xung quanh, thấy sông sao ở phía xa liền biết đã đến.

An Thần Đế Quân lớn tiếng giục:

- Mau đi qua! Nếu muộn sẽ rắc rối hơn!

- Đi!

Vèo!

Đế Quân dọc theo dao động không gian mang theo hai Đế Quân khoảnh khắc biến mất.

Thế giới này rất ổn định, đừng nói bọn họ, dù là Chúa Tể cũng không thể cưỡng ép xé rách thời không. Nhưng chỉ dùng không gian độn thuật thì ảnh hưởng không lớn, vì đó là độn thuật lợi dụng dao động không gian, khoảng cách rất ngắn.

Khi ba người lại hiện hình thì đã đến bên trên ngôi sao to lớn kỳ dị.

- Đến rồi!

Kỳ Ẩn Đế Quân biến sắc mặt hét lên:

- Không!

Đôi mắt đỏ trở nên đỏ thẫm như máu, Kỳ Ẩn Đế Quân la lên:

- Cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả... cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả biến mất!

An Thần Đế Quân, Đức Cổ Đế Quân nhìn ra xa.

Phía xa đang có từng dòng khí dâng trào xua tan sương mù xung quanh, cho ba người An Thần Đế Quân thấy nơi có cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả giờ chỉ còn lại cái hố sâu hơn. Một thân hình cao lớn ở trong hố sâu đang ôm máu Chí Tôn định lấy đi.

An Thần Đế Quân nghiến răng, khóe mắt muốn nứt ra:

- Hắn lấy đi cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả giờ còn muốn lấy cả máu Chí Tôn?

Kỳ Ẩn Đế Quân nhận ra ngay kẻ đang ôm máu Chí Tôn là Kỷ Ninh, Cửu Trần đứng cạnh hố to:

- Là Bắc Minh Đạo Quân và Cửu Trần Giáo Chủ!

Chuyến đi Dịch Ba giới Kỳ Ẩn Đế Quân từng gặp Kỷ Ninh, Cửu Trần, khi đó còn đổi chút trái cây từ Kỷ Ninh, giờ họ thành kẻ thù lớn.

An Thần Đế Quân tức điên:

- Hai Đạo Quân mà dám cướp căn cơ của tộc Vĩnh Hằng ta? Giết!

Đức Cổ Đế Quân gầm lên:

- Giết chúng!

Kỳ Ẩn Đế Quân sát ý ngút trời:

- Giết!

Bọn họ không thèm để hai Đạo Quân vào mắt, họ là ba vị Đế Quân mạnh nhất toàn tộc Vĩnh Hằng, bình thường ánh mắt nhìn vãn bối khi xem đám Đạo Quân. Thực lực của họ quá cao, có ăn Đạo Quân cũng không giúp ích gì. Một số Đế Quân yếu kém như Mai Lạc Ba Đại Đế, các Đạo Quân tộc Vĩnh Hằng thì thích ăn Đạo Quân của Đạo Minh.

Trực tiếp nuốt luôn!

Nên Đạo Minh và tộc Vĩnh Hằng mới thành kẻ thù không đội trời chung.

***

Thân hình Kỷ Ninh hùng vĩ, vươn sáu cánh tay ra thử ôm máu Chí Tôn. Mỗi lần thử Kỷ Ninh thấy các sợi tơ hiện ra, vô số sợi tơ nối liền cả thế giới.

Kỷ Ninh quan sát kỹ:

- Những sợi tơ này...?

Kỷ Ninh muốn suy đoán xem tại sao máu Chí Tôn nối liền với thế giới này, chỉ cần tìm hiểu rõ, nghĩ cách cắt đứt mối liên kết thì dễ mang đi giọt máu Chí Tôn hơn.

Hơn một ngàn năm Kỷ Ninh phá tám vạn trận pháp, giờ hắn thói quen bắt đầu nghiên cứu.

Bên trên bỗng vọng xuống tiếng kinh kêu, là giọng của Cửu Trần Giáo Chủ:

- Tộc Vĩnh Hằng!

Kỷ Ninh giật bắn người vụt ngẩng đầu nhìn lên. Ba bóng người đằng đằng sát khí từ chân trời lao đến, Kỷ Ninh nhận ra ngay có một người là Kỳ Ẩn Đế Quân từng nói chuyện. Hai người khác Kỷ Ninh chưa thấy tận mắt nhưng hắn được tin tức tình báo biết hai Đế Quân cực mạnh khác của tộc Vĩnh Hằng là An Thần Đế Quân, Đức Cổ Đế Quân.

An Thần Đế Quân, Đức Cổ Đế Quân, Kỳ Ẩn Đế Quân, ba người này tương đương với tám Thánh Thành Chi Chủ.

Đương nhiên giống như thực lực đỉnh Đạo Quân có chia cao thấp, tám Thánh Thành Chi Chủ đẳng cấp Vĩnh Hằng Đế Quân cũng chia ra thực lực cao thấp.

Vì tuyệt chiêu hay binh khí hoặc bí thuật, tóm lại tất cả tạo thành thực lực khác biệt. Tộc Vĩnh Hằng vì huyết mạch vĩnh hằng khiến ba vị Vĩnh Hằng Đế Quân siêu mạnh, đặc biệt là thiếu niên mặc trường bào màu đen hoa mỹ An Thần Đế Quân càng là người mạnh nhất tộc Vĩnh Hằng. Nghe đồn thủ đoạn của An Thần Đế Quân siêu đáng sợ, còn có một bảo bối vũ trụ, thực lực không kém hơn cấp Chúa Tể quá xa.

Cửu Trần sốt ruột truyền âm:

- Hai vị tộc trưởng, các người từng nói tu hành giả nào đến đây đều cần thông qua thử thách của các người đúng không? Ba Đế Quân tộc Vĩnh Hằng cũng nên qua thử thách đi?

Tộc trưởng băng thú gật đầu nói:

- Tất nhiên rồi.

Tộc trưởng hỏa thú gật đầu thú to:

- Ừm!

Tộc trưởng băng thú bay lên, uốn lượn xoay quanh giữa không trung, phát ra giọng trầm thấp hùng hồn:

- Ba vị Đế Quân, dừng lại!

Tộc trưởng hỏa thú đạp trên mặt đất, lửa toàn thân tăng cao, khí thế ngút trời phát ra tiếng thú gầm:

- Nếu không dừng lại các ngươi sẽ đối mặt hai tộc quần chúng ta vây công!

Gần hai trăm dị thú ở giữa không trung cùng gầm lên, uy thế ngập trời:

- Dừng lại!

Vèo vèo vèo!

Ba vị Đế Quân tộc Vĩnh Hằng đang từ trên cao lao nhanh xuống chợt khựng lại, biểu tình cực kỳ khó xem.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1832)