← Ch.038 | Ch.040 → |
Triệu Văn Hội trong lòng thất vọng, nhưng cuối cùng có một người chịu gánh trách nhiệm thay hắn, cũng coi như thở phào một cái. Dưới tay hắn có tứ quỷ, nhưng đều là mãng phu, không có một kẻ có khả năng giúp hắn xử án. Chính bản thân hắn phải tự tìm tòi, một năm 365 ngày, ngay cả cái lễ ngày nghỉ đều không có, sao mà không kêu khổ. Nếu có một nha hoàn xinh đẹp một chút thì còn đỡ, nhưng mà bốn con quỷ bên cạnh hắn chính là cực phẩm nam quỷ xấu xí vô cùng. Suốt mười năm kiên trì làm công việc này quả thực không dễ dàng chút nào.
Triệu Văn Hội gọi một tiếng, không lâu sau, công văn chất như một ngọn núi nhỏ ở trên quan án, hắn ngượng ngùng nói:
- Đây đều là việc cần làm ngu huynh những năm này tích lũy, mời hiền đệ đêm nay bắt đầu xử lý a!
Hứa Tiên tiến lên tùy ý rút ra một quyển, giở ra coi một chút, lại buông xuống hỏi:
- Âm ti pháp luật đâu?
Triệu Văn Hội vỗ đầu một cái: Là ta hồ đồ rồi. Vì vậy hắn lại từ một đống luật pháp trong kho chuyển ra, Hứa Tiên thoạt nhìn một quyển. Hắn vốn đã có bổn sự nhìn qua một lần là không bao giờ quên, hiện tại Dương Thần xuất khiếu thì lại càng bất phàm. Đọc nhanh như gió, các loại pháp luật của âm giới vô cùng hiểu và nhớ rõ, một chữ cũng không sót.
Sau một nén nhang, Hứa Tiên buông một quyển luật pháp cuối cùng, ngẩng đầu lên nói:
- Có thể bắt đầu.
Ở bên trong Miếu thành hoàng, Hứa Tiên không chút khách khí ngồi trên quan án cao cao, hồ sơ một quyển cuốn phóng tới trước mặt, hắn cúi đầu xuống ngưng thần phê chữa. Dưới quan án có quỷ mới chết đã dẫn xuống hoặc khóc rống, hoặc tức giận mắng hoặc xin tha, Hứa Tiên mặt không đổi sắc, dựa theo Âm ti luật pháp thẩm vấn từng người, bác bỏ không chút do dự, hơn nữa rất chuyện nghiệp rất có pháp ụuật.
Sở hành đúng là Thành Hoàng (chỉ thần cai quản một thành) thẩm âm.
Ngày thường Triệu Văn Hội thấy một quỷ khóc rống thì thương cảm, tức giận mắng thì đánh vào đít, tốt thì khen ngợi, xấu thì khiển trách. Mà Hứa Tiên thì không luận người bên dưới như thế nào, chỉ dựa vào Âm ti luật pháp nên như thế nào thì như thế đó. Vận dụng ngòi bút như bay, đem từng quỷ phán quyết đưa cho quỷ sai dán vào sau lưng Quỷ Hồn.
Đủ số thì do một quỷ xa đưa vào Minh phủ, hoặc đi Lục Đạo Luân Hồi chuyển sinh hoặc đi đưa Địa Ngục bị phạt. Đây chính là ý nghĩa tồn tại của Thành Hoàng nếu là từng Quỷ Hồn đều do Minh phủ tái thẩm thì không nói tới đường xá xa xôi. Thiên hạ trong một ngày không biết chết bao nhiêu người, đó là chuyện rắc rối cỡ nào.
Tứ quỷ một kẻ lái xe, một kẻ áp quỷ, một kẻ đi trước, một kẻ đánh vào đít để cho Hứa Tiên sai sử như chong chóng. Ngày bình thường còn có thể rảnh rỗi nhìn xem thẩm án, nhưng hôm nay căn bản chẳng quan tâm. Triệu Văn Hội vốn định hỗ trợ, kết quả lại chen vào không lọt cũng mừng rỡ thanh nhàn. Nhìn chống văn án càng ngày càng thấp, hắn cười tới mức không thể khép miệng lại. Vừa uống một chén trà xanh, sau khi đi vòng quanh hai vòng liền dứt khoát ra hậu viện ngủ một giấc. Đã là quỷ rồi mà còn biết ngủ.
Hứa Tiên đồng dạng như Computer nhanh chóng xử lý công văn trước mặt, chỉ là thái dương chi lực lại chưa từng chút nào đình chỉ thu nạp. Càng về sau Quỷ Hồn bên dưới chỉ thấy nơi quan tòa là một tràng kim có một bóng người ở trong, không kẻ nào không nơm nớp lo sợ.
- Hừ. Gia gia ta tung hoành giang hồ mấy chục năm, chưa bao giờ tin tà, tiểu nhân ở đâu giả thần giả quỷ.
Đột nhiên một quỷ hồn giãy dụa khỏi sự áp chế của quỷ mặt hồng mãnh liệt đánh tới quan tòa như một đầu mãnh hổ vồ mồi. Kình phong tràn đến so với lúc còn sống còn nhanh hơn mấy phần.
Chỉ trong chốc lát đã cách chỗ Hứa Tiên ngồi mấy xích.
Quang mang trên người Hứa Tiên phút chốc chói mắt, quỷ hồn này cảm thấy khắp người như bị lửa thiêu, muốn dựa vào một cỗ hung tính nỗ lực tiến lên, nhưng càng tiến lên lại càng đau đớn, phảng phất muốn bị hòa tan. Vì vậy cũng nhịn không được nữa mà ngã lăn ra đất.
Quỷ sai mặt đỏ tiến lên đè hắn xuống đất, trong tay quỷ sai cầm tỏa hồn tác một mực khóa lại, trong lòng tức giận vô cùng. Vừa mới mất mặt trước đại nhân khiến hắn hung ác bổ thêm cho quỷ hồn này mấy cước. Cũng không trách hắn sơ sẩy, ngày thường Quỷ Hồn đại bộ phận đần độn u mê, ngay cả thần trí thanh minh đều hiếm thấy, ngay cả có thì khi thấy Thành Hoàng thì cũng run như cầy sấy, mặt xám như đất. Quỷ sai hiểu rõ quỷ hồn nên hắn cũng thả lỏng.
Hứa Tiên điềm nhiên như không có việc gì, mở sổ ghi chép sinh tử trên bàn ra, sổ ghi chép sinh tử thật là thú vị, thiên hạ Thành Hoàng nhân thủ một quyển, một ít mấu chốt nhất lại nắm ở trong tay thôi phán quan ở Minh phủ. Xem như phân ra lực lượng cho bọn hắn sử dụng, có chút giống như máy chủ Computer kiếp trước và văn phòng online. Sổ ghi chép đương nhiên sẽ không đem cả đời một người chi tiết chép lại, ngày thường chỉ viết lấy thọ nguyên. Chỉ có thời điểm thẩm hồn mới dùng để kể ra ưu khuyết điểm cả đời, bất quá cũng chỉ biểu hiện trọng yếu là tiểu thiện tiểu ác đều triệt tiêu lẫn nhau thôi.
Hứa Tiên còn thử tìm ra tên của mình, bất quá bởi vì nguyên nhân Dương Thần xuất khiếu nên không tìm thấy. Đúng là "Nhất đạt thử cảnh, các an thiên mệnh." Hứa Tiên hiện tại mặc dù thân thể đã không có nhưng vẫn có thể một mực bảo trì trạng thái Dương Thần xuất khiếu, bất quá ngày sau trên tu hành sẽ có một ít ảnh hưởng. Thành Hoàng chính là nhìn ra điểm này mới khiến cho hắn dứt khoát chết đi coi như xong, dù sao theo như quy củ thì người của dương thế không thể làm Thành Hoàng.
Chỉ trong một chút công phu, Hứa Tiên đã đã tìm được tên của người này, hắn đọc thầm: Thân Đồ Trượng, người Hoài Âm thọ mệnh bốn mươi hai tuổi, đã chết dưới đao kiếm. Lại nhìn chỗ: Ngươi cả đời sát nhân chín mươi bốn, tuy nhiều vì gian nịnh, nhưng cũng có người vô tội, xem như chính trực, lại khó tránh khỏi phải tới núi đao.
Thân Đồ Trượng quá sợ hãi, ra sức giãy dụa khiến cho dây tỏa hồn liệm kêu ken két. Hắn quát to:
- Ta chết đi? Ta làm sao có thể chết rồi, ta không chết.
Quỷ mặt đỏ mắng:
- Tên mãng phu này, ta vừa rồi mới bắt ngươi, ngươi uống rượu say rượu, đáng đời làm cho người ta chém vào đầu, óc rơi đầy đát còn nói không chết.
Nghe thấy một lời này Thân Đồ Trượng ngẩn ngơ, rồi sau đó trợn mắt lên ra sức giãy dụa, hắn quát to:
- Ta thề giết mày, ta thề giết mày!
Nguyên lai hắn cũng giang hồ hào kiệt có chút hiệp danh, gần đây tới thăm bằng hữu tốt. Bị người đồng mưu chuốc say, đối mặt tri kỷ, hắn tự nhiên thoải mái chè chén, kết quả là để cho người ta dùng âm mưu. Đã chết còn có men say, bị đưa đến quan án, còn tưởng rằng là có người giả quỷ tác quái, cho tới giờ khắc này mới xem như tỉnh rượu.
Quan tòa Hứa Tiên thản nhiên nói:
- Ta cho ngươi cơ hội, ngươi nên làm như thế nào?
Thân Đồ Trượng cũng biết quan tòa thật là Thành Hoàng Quân, hắn cả đời không tin thần quỷ, đến sắc mặt cũng không đổi, dập đầu nói:
- Đại nhân nếu có thể để cho ta báo thù này, nguyện làm trâu ngựa cho đại nhân nhằm báo ân.
Bị tri giao hảo hữu giết chết, trong lòng của hắn đã là hận cực kỳ, giờ phút này vô luận để cho hắn giao ra một cái giá có lớn thế nào, hắn cũng muốn báo thù.
Hứa Tiên nói:
- Cởi trói!
- Hiền đệ không thể ah, âm nhân không quản chuyện dương sự, sao có thể thả hắn về báo thù?
Triệu Văn Hội nghe xong động tĩnh, vội vội vàng vàng chạy ra can ngăn.
Giờ phút này Quỷ Hồn ba tháng trước tồn đọng đã xử lí xong, hôm nay thẩm đến quỷ mới chết, Hứa Tiên nói:
- Huynh trưởng không cần phải lo lắng, ta tự có định liệu.
Triệu Văn Hội nghe lời ấy, do dự một chút, hắn vốn không phải người dứt khoát, giờ phút này cũng không hề can ngăn, mặc cho quỷ sai cởi trói cho quỷ hổn.
Thân Đồ Trượng thoát khỏi gông xiềng, như Mãnh Hổ chạy đi, hắn hét lớn một tiếng, chạy như điên, trong nội đường nhấc lên một hồi gió lốc. Triệu Văn Hội cả kinh nói:
- Tân hồn uy thế như thế, chẳng lẽ là quỷ hùng?
Nói xong hắn lại cười khổ nói:
- Huynh đệ ah, như ngươi thả hổ về rừng, hắn nếu như không trở lại, ngày sau tất thành họa lớn. Chắc hẳn ngươi chưa nghe nói qua năm đó sở hùng chi loạn a!
- Sở hùng chi loạn?
- Khi đó còn chưa từng có Địa phủ, Sở bá vương sau khi chết, hồn phách không tiêu tan, tinh kỳ mười vạn, đem thiên hạ huyên náo long trời lỡ đất. Ta xem Thân Đồ Trượng cho dù không có uy lực như Sở bá vương sợ cũng sẽ không chênh lệch quá xa.
Có câu nói "Thần quỷ sợ ác nhân ", cũng không sợ ác nhân, mà là sợ khí thịnh chi nhân, loại người này vào quân ngũ tất thành mãnh tướng. Từng có một câu chuyện nói, một tướng mang binh hành quân trú doanh, thủ hạ đào được một con đại xà, trong doanh kinh hãi, tướng quân tiến lên rút kiếm giết đi. Ban đêm mộng thấy một chim sáo đòi mạng: Vì sao giết ta? Tướng biết là con rắn kia mình giết lúc ban ngày, lại không hề sợ hãi lại rút kiếm chém giết, trong miệng nói: Muốn giết liền giết. Ngay cả quỷ thần cũng phải đứng xa mà nhìn.
Thân Đồ Trượng chính là người như vậy, vừa vào Quỷ đạo đã trở thành quỷ hùng. Nếu như không kịp sớm tiễn đưa vào luân hồi, rất dễ dàng tụ chúng thành sự, khó trách Triệu Văn Hội lo lắng như thế.
Một ngón tay Hứa Tiên chỉ vào hồ sơ còn lại nói:
- Ngày sau họa lớn thì ngày sau hãy nói, hôm nay họa lớn lại không thể không diệt trừ.
Triệu Văn Hội lập tức biết ý nghĩa, số hồ sơ không cách nào xử lý đều quan hệ với một chỗ "Cừu vương phủ ". Mười năm trước, mấy trăm người ở Cừu vương phủ bị đồ sát, oán khí sát khí nặng tới nỗi ngay cả Thánh Hoàng như hắn đều không thể làm gì, hiện nay thường xuyên cướp đoạt Quỷ Hồn, xác thực không thể không trị. Nhưng dưới tay hắn bất quá chỉ có tứ quỷ, hướng Minh phủ điều âm binh thì lại không tới. Hắn oán khí với công vụ bề bộn, mà còn bị Cừu vương phủ tạo nên không biết bao nhiêu tức giận.
Ý tứ của Hứa Tiên rất đơn giản, ngươi giúp ta cứu được một cái mạng, ta giúp ngươi giải quyết Cừu vương phủ, xem như trả hết nợ nhân tình của ngươi, bằng không thì chức vị Thành Hoàng này của ngươi vĩnh viễn ngồi không yên.
Triệu Văn Hội không am hiểu quyền biến chi đạo, giờ phút này dứt khoát nói:
- Thôi, thôi, đều dựa vào ngươi đi, ngày sau xảy ra chuyện gì, ta chịu trách nhiệm, ngươi buông tay làm là được. Ta, ta lại trở về ngủ một lát đây.
Dứt lời thì chuyển người về tới hậu đường.
Lại một trận gió cuốn vào, Thân Đồ Trượng bay vào ném một âm hồn gầy gò ra mặt đất. Diện mục âm hồn thanh tú, còn có cách ăn mặc như thư sinh, chỉ là giờ phút này run rẩy không thôi.
Thân Đồ Trượng quỳ xuống, dập đầu trên mặt đất nói to:
- Thù này đã báo, sau này nguyện vì quân mà ra sức làm việc.
Hứa Tiên không có tiến lên nâng dậy nói những từ đại loại như: "Tráng sĩ không cần đa lễ." Hắn chỉ nói:
- Đứng lên đi!
Thân Đồ Trượng không nói hai lời, đứng bên cạnh Hứa Tiên.
Hứa Tiên hỏi âm hồn quỳ trên măt đất:
- Chu Thanh, ngươi vì sao giết bằng hữu?
Chu Thanh còn muốn giấu diếm, nhưng khi thấy đôi mắt Hứa Tiên bao la mờ mịt, bốn phía ác quỷ hoàn trì, trước mắt hảo hữu trợn mắt nhìn thì làm sao dám nói lời lừa dối, hắn trung thực đáp:
- Ta cùng vợ hắn có tư tình, hận không thể ở cùng nhau nên mới sinh sát tâm.
Nguyên lai Thân Đồ Trượng tránh họa, đem vợ phó thác cho hắn chiếu cố, kết quả hai người lâu ngày sinh tình. Thân Đồ Trượng giết hết cừu địch trở về với thê tử, mà Chu Thanh cũng không biết võ công, lại không nghĩ bị tai họa bất ngờ.
Thân Đồ Trượng giận cười nói:
- Ta nói không oán thù, tại sao lại giết. Nguyên lai lại vì một con đàn bà mà giết ta. Ngươi cũng biết, ngươi nếu như lộ ra nửa phần ý tứ này, ta làm sao tiếc một nữ nhân, thành toàn cho hai ngươi thì có ngại gì? Muốn chỉ trách ngươi giả bộ trượng nghĩa.
Hứa Tiên nói:
- Cho ngươi thêm cơ hội báo thù như thế nào?
Thân Đồ Trượng được Hứa Tiên cho phép liền tiến lên bắt lấy thần hồn của Chu Thanh đập vỡ vụn nuốt vào bụng, lập tức cảm giác mình trở nên mạnh mẽ hơn. Thân Đồ Trượng đại hỉ tạ ơn Hứa Tiên. Đây cũng là biện pháp tu hành đơn giản nhất của hồn phách - Thực hồn. Chỉ loại phương pháp này từ vừa mới bắt đầu thì vào tà đạo, nhiễm nhân quả sâu, Quỷ Hồn tầm thường không dám nếm thử, hơn nữa trong quá trình thôn phệ cực dễ dàng bị ảnh hưởng mà mất đi chính mình. Chỉ có cường hồn dùng ý thức cực kỳ mãnh liệt của mình dựa vào một cỗ hung sát khí mới có thể áp chế.
Hứa Tiên yên lặng quan sát tâm tính của hắn, nếu là hắn không đem hồn phách Chu Thanh mang về thì chính là quá tham. Hơn nữa không hiểu đạo lý làm thủ hạ, làm trâu làm ngựa bất quá một câu nói nhảm, Hứa Tiên lập tức muốn thu hắn, hiện tại xem ra còn có thể dùng. Cho dù là cố ý thì cũng là một quỷ tốt có đầu óc. Chỉ cần lực lượng của mình trên của hắn thì có thể bảo chứng hắn không phản loạn.
Hứa Tiên tính toán một chút, theo như loại tốc độ này tu hành đi, chỉ cần mấy tháng nữa ký ức xuất khiếu thể toàn bộ biết được, khi đó lực lượng sẽ còn tăng trưởng. Chỉ là khi đó tất nhiên đánh vỡ trạng thái hiện tại dù cho dùng tâm tính của hắn bây giờ cũng cũng không do dự một chút, bất quá ta chính là ta, nếu như gắng phải bảo trì trạng thái như hiện tại thì không phải là ta nữa.
Sau đó Hứa Tiên dứt khoát đem hồn phách tội ác tày trời tội ác tày trời tồn kho đều lấy ra cho Thân Đồ Trượng nuốt.
Quỷ sai mặt hồng thì thầm:
- Người này ngỗ nghịch, nhà thừa lương thực mà để mẹ hắn chết đói.
Thân Đồ Trượng bắt lấy đập vụn quỷ hồn đó rồi nuốt vào rồi cuồng tiếu nói:
- Ăn bực này bất hiếu tử, cực kỳ thống khoái!
Quỷ sai lại niệm:
- Tên này lúc sinh thời là huyện lệnh Kim Hoa, o ép dân chúng, cực hình sát nhân.
Thân Đồ Trượng cũng không ngại, nhét vào miệng nói to:
- Quan tham khá lắm. Đáng tiếc là chết trong tay ta.
Thân Đồ Trượng cầm lấy Quỷ Hồn tinh tế nhấm nháp, mặc kệ quỷ hồn kêu rên cầu xin tha thứ, mặt không đổi sắc.
Cứ như vậy, quỷ sai niệm một tội của quỷ thì lập tức Thân Đồ Trượng sinh thực một hồn. Hắn khoái ý ân cừu, giờ phút này mặc dù chết cũng không giảm hào khí như lúc còn sống.
← Ch. 038 | Ch. 040 → |