← Ch.1618 | Ch.1620 → |
Mang Nhai Chúa Tể thì thào:
- Đây chính là đạo chung cực, uy áp sau khi thành tựu vĩnh hằng? Quá đáng sợ, là tồn tại đáng sợ nhất ta từng gặp.
Phong Vũ Chúa Tể nói:
- Vĩnh Hằng Chi Hoa của Bắc Minh Đạo Quân chắc đã bắt đầu nở, chỉ có cuối cùng hoàn toàn nở rộ thành công mới thật sự vĩnh hằng.
Minh Lan Chúa Tể nói:
- Là một phút lóe sáng hay vĩnh hằng rực rỡ, chờ xem tiếp theo.
Bọn họ đã thấy nhiều Đạo Quân hợp đạo nên biết rõ quá trình.
Bây giờ lộ ra uy áp Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm Đạo không phải Kỷ Ninh cố ý bộc lộ, đó là quá trình tự nhiên khi hợp đạo. Nếu hợp đạo thành công, chính thức có Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm Đạo hoàn chỉnh mới tính là thực lực đáng sợ. Nếu hợp đạo thất bại thì tất cả tan biến, giờ phút này có lóe sáng chẳng đáng gì, chỉ có thể chứng minh Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm Đạo đáng sợ.
Lang Chủ nhìn phương xa, trong mắt chất chứa sợ hãi:
- Hắn bắt đầu hợp đạo rồi, thật đáng sợ, nếu hắn hợp đạo thành công thì Bệ Hạ Cô Độc không có chút hy vọng.
Đế Quân áo đen nói:
- Nghịch thiên như vậy không thể nào thành công.
Lang Chủ lắc đầu nói:
- Đúng vậy! Nếu thật sự hợp đạo thành công, Chí Tôn không ra mặt thì hắn đến đâu cũng vô địch. Nhưng nếu hắn thất bại mới thật sự rắc rối, một Đạo Quân không hợp đạo thành công không ai biết họ sẽ làm ra chuyện gì. Hơn nữa Bệ Hạ Cô Độc có đối thủ Đạt Phong Lĩnh Chủ, khi đó tranh giành Cầm Hỏa Thần sẽ dấy lên đại chiến chưa từng có cho Băng Phong quân đoàn chúng ta.
Băng Phong quân đoàn từng đại chiến mấy lần nhưng chưa bao giờ đấu với đẳng cấp như Đạt Phong Lĩnh Chủ.
Hơn nữa trận địa chiến này có bên thứ ba, Kỷ Ninh hợp đạo thất bại và Cầm Hỏa Thần dưới tay của hắn. Lang Chủ bình luận là đại chiến chưa từng có cũng có lý.
Bốn Đế Quân áo đen hơi sợ, bọn họ đã kiến thức uy lực của Cầm Hỏa Thần:
- Bắc Minh Đạo Quân chắc sẽ không nổi điên đi?
Lang Chủ nhìn Thiên Thương cung phía xa:
- Ai biết Đạo Quân hợp đạo thất bại sẽ làm gì. Nhưng có nguy hiểm đến đâu cũng phải liều, Đạt Phong Lĩnh Chủ và Bệ Hạ Cô Độc chúng ta chắc chắn không tiếc mọi giá quyết tranh cướp Cầm Hỏa Thần.
Giá trị của Cầm Hỏa Thần vượt qua tất cả báu vật của Bệ Hạ Cô Độc, Đạt Phong Lĩnh Chủ.
Vì uy lực binh khí Tây Tư tộc có hạn, uy lực càng lớn thì trả giá cũng lớn theo. Như Đạt Phong Lĩnh Chủ phải trả giá rất đắt mới khiến Thanh Dương tinh phát ra một kích. Còn Cầm Hỏa Thần? Thân thể gần như bất diệt, có thể chém giết chiến đấu không ngớt, một con Cầm Hỏa Thần có giá trị cao hơn nguyên Băng Phong quân đoàn.
Nhưng chỉ có Bệ Hạ Cô Độc, Đạt Phong Lĩnh Chủ là khát vọng chiếm được.
Từ đám lính bình thường của Băng Phong quân đoàn, thậm chí tướng quân, nhóm Mang Nhai Chúa Tể đều ôm lòng sợ hãi. Vì đại chiến cuối cùng không ai biết trước sẽ đấu đến mức độ nào. Chúa Tể có thể chết trong đẳng cấp chiến đấu này, Đế Quân áo đen cũng sẽ chết, đẳng cấp như Lang Chủ tướng quân cũng chết trước uy năng cực hạn từ Thanh Dương tinh.
- Cái gì? Bệ Hạ Cô Độc sở hữu mấy binh khí Tây Tư tộc, Đạt Phong Lĩnh Chủ có Thanh Dương tinh là nắm chắc giữ mạng.
Những người khác có thể sẽ chết!
A, Bắc Minh Đạo Quân trốn dưới sự che chở của Cầm Hỏa Thần cũng an toàn. Nhưng khi đó Bắc Minh Đạo Quân hợp đạo thất bại, hắn mà điên cuồng thì nguy hiểm còn hơn Đạt Phong Lĩnh Chủ, Bệ Hạ Cô Độc.
Có Đế Quân áo đen thầm mong chờ:
- Ài, hy vọng hắn hợp đạo thành công.
Vì nếu chiến đấu bọn họ chỉ là con tốt thí, nhưng trong lòng họ biết rõ hy vọng hợp đạo thành công quá mơ hồ.
***
Kỷ Ninh áo trắng trong Thiên Thương cung, Kỷ Ninh đạo bào màu đen trong Thanh Hoa động phủ, Vĩnh Hằng Chi Hoa trong người họ đang từ từ xòe cánh hoa.
Kỷ Ninh rất cẩn thận:
- Không sai, chưa có sai lầm.
Khoảnh khắc mới bắt đầu nở Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm Đạo của hắn đã có hình thức ban đầu, hết thảy cực kỳ hoàn mỹ, không có một chút sai lầm. Nếu sai một li là Vĩnh Hằng Chi Hoa héo ngay, hồn phách chân linh cũng tán loạn.
Không sai một bước được!
Nên Kỷ Ninh hợp đạo rất chậm.
Từng ngày trôi qua.
Trong Thiên Thương Vĩnh Hằng Giới lại có thêm Vĩnh Hằng Đế Quân. Khi uy áp cao cao tại thượng của Kỷ Ninh thổi quét nguyên Viêm Long vực giới, tiếp tục khuếch tán trong hắc ám vô tận, mặc dù khoảng cách càng xa thì uy năng siêu nhiên càng nhạt nhưng các Vĩnh Hằng Đế Quân đa số cảm ứng được. Vì vực giới cách nhau quá xa nên uy áp lan tỏa trong hắc ám vô tận thật lâu sau hết cảm nhận được.
Khi Vĩnh Hằng Chi Hoa nở hơn nửa năm Kỷ Ninh áo trắng, Kỷ Ninh đạo bào màu đen cùng biến sắc mặt:
- A!?
Kỷ Ninh gặp khó khăn lớn nhất từ khi hợp đạo đến nay:
- Rắc rối trí mạng.
Tại sao các Đạo Quân đều khao khát mô phỏng hợp đạo một lần hoàn chỉnh?
Đó là bởi vì muốn có kinh nghiệm.
Bởi vì bỏ qua một lần có thể bù đắp lại, bù đắp trong hợp đạo thật.
Nhưng mà...
Với đạo chung cực thì Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa chỉ mô phỏng đến lúc Vĩnh Hằng Chi Hoa hình thành nụ hoa, giúp Kỷ Ninh tiết kiệm hơn ba năm thời gian, không có cơ hội bù đắp. Giờ không có chuẩn bị gì, Kỷ Ninh gặp rắc rối lớn nhất mà hắn phải giải quyết.
Khi Vĩnh Hằng Chi Hoa dần nở ra hơn nửa năm Kỷ Ninh liền phát hiện điều này:
- Chung Cực Kiếm Đạo muốn hợp đạo thành công phải luyện thành Tâm kiếm thuật thức thứ mười lăm.
Kỷ Ninh vốn cho rằng Tâm kiếm thuật là một loại pháp môn đặc biệt về Tâm Lực, thần lực, pháp lực, chẳng liên quan gì tới Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm Đạo.
Nhưng chính thức hợp đạo đến bây giờ Kỷ Ninh mới biết mình sai lầm.
Có liên quan! Liên quan rất lớn!
Đế Quân bình thường, thậm chí Chúa Tể khi hợp đạo không cần pháp môn giống Tâm kiếm thuật, nhưng Kỷ Ninh thì khác, hắn là Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm Đạo!
- Tâm kiếm thuật thật ra là luyện tâm, kiếm chi tâm. Tâm và kiếm có thành tựu thì kết hợp Tâm Lực, thần lực, pháp lực càng tốt. lúc trước ta vì sư tỷ Dư Vi không thể sống lại nên có Chí Tử Vô Hối chi tâm, mới luyện thành Tâm kiếm thuật thức thứ mười bốn. Kiếm tâm của ta đã rất thuần túy, tất cả đều dồn vào kiếm, Chí Tử Vô
Hối, nhưng bấy nhiêu chưa đủ. Kiếm tâm như vậy dù khiến Tâm Lực, thần lực, pháp lực phù hợp rất cao nhưng còn thiếu. Chung cực thật sự là Kiếm Tâm viên mãn, mới thành tựu Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm Đạo được!
Khi hợp đạo Kỷ Ninh mới hiểu ra.
Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm Đạo, nhiều kiếm đạo cảm ngộ thân thể.
Kiếm Tâm viên mãn là qua linh hồn.
← Ch. 1618 | Ch. 1620 → |