Vay nóng Tima

Truyện:Mãng Hoang Kỷ - Chương 1622

Mãng Hoang Kỷ
Trọn bộ 1832 chương
Chương 1622: Kết thúc (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1832)

Siêu sale Lazada


Kỷ Ninh vung tay lên, sáu thanh Bắc Hồng kiếm lơ lửng trước mặt hắn.

Kỷ Ninh thốt ra:

- Căn nguyên, định.

Căn nguyên sáu thanh thần binh bản mệnh bị thay đổi, từ Chung Cực Kiếm Đạo đệ tứ trọng biến thành Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm Đạo.

Ong ong ong ong ong ong!

Sáu thanh Bắc Hồng kiếm phát ra tiếng kiếm ngân, xung quanh lấp lánh kiếm quang lộ ra mũi nhọn cực kỳ đáng sợ. Ánh sáng chói mắt chuyển động, thần kiếm đang lột xác từ trong ra ngoài, bước vào đẳng cấp bảo bối vũ trụ. Thật lâu sau mũi nhọn hoàn toàn thu giấu, nó như khúc gỗ vật phàm, rất bình thường.

Nhưng thật ra chúng nó đã là hung khí đỉnh cao nhất trong toàn vũ trụ hỗn độn, vì bên trong chứa căn nguyên là Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm Đạo chưa từng có. Kiếm đạo vốn là sát phạt, về sát phạt thì sáu thanh thần kiếm bỏ xa bảo bối vũ trụ khác.

Cùng với tiếng ào ào, sáu thanh thần kiếm bay ra sau lưng Kỷ Ninh.

***

Thiên Thương cung.

- Uy áp yếu đi rồi!

- Sao có thể như vậy?

- Cái này...

Đám người Thiên Nhất Đế Quân, Thanh Ma Chúa Tể, Cầm Hỏa Thần ngẩn ngơ. Mặt Tô Vưu Cơ trắng bệch.

Đồ đệ, sư đệ, sư muội của Kỷ Ninh nóng nảy.

- Sư phụ!

Sư huynh!

Trên bầu trời bên ngoài Thiên Thương cung. Mang Nhai Chúa Tể, Phong Vũ Chúa Tể, Minh Lan Chúa Tể, tướng quân Lang Chủ, Đế Quân áo đen, Thanh Thạch Đạo Nhân, Kim Tự Đế Quân, một số Vĩnh Hằng Đế Quân thì thở dài, hoặc lắc đầu, hoặc là vui sướng khi người gặp họa, hoặc là sắc mặt khó coi, mỗi người một ý nghĩ.

Bọn họ đều biết Bắc Minh Đạo Quân hợp đạo thất bại.

Vì họ thấy rất nhiều cảnh Đạo Quân khác hợp đạo. Một Đạo Quân hợp đạo thành công không thể nào giảm bớt uy áp, bọn họ sẽ cảm nhận được hơi thở vĩnh hằng.

Mang Nhai Chúa Tể lắc đầu thở dài:

- Bắc Minh, một Đạo Quân tuyệt thế ra đi.

Phong Vũ Chúa Tể nói:

- Đạo chung cực rất khó hợp đạo.

Minh lan Chúa Tể nói:

- Bẩm báo cho Đạt Phong Lĩnh Chủ đi.

Ba người đã nhận được mệnh lệnh của Đạt Phong Lĩnh Chủ từ lâu nên truyền tin ngay.

Tướng quân Lang Chủ ở phía xa phỏng đoán sắp có đại chiến ngập trời, gã không dám chậm trễ:

- Mau báo cho bệ hạ biết Bắc Minh Đạo Quân đã không hợp đạo thành công!

***

Bí Ma vực giới, trên Thanh Dương tinh.

Một lão nhân lôi thôi râu ria bước ra tiểu viện của mình, ngẩng đầu nhìn hư không, mắt lóe tia sắc bén:

- Bắc Minh Đạo Quân, yêu nghiệt như vậy vẫn thất bại, tiếp theo phải tranh với Cô Độc.

***

Trong hỗn độn vô tận.

Trong một chiếc vực giới phi chu tụ tập một đống sinh vật hình người màu đen, có hai sinh vật hình người màu vàng đứng hai bên ngai vua màu bạc.

Một người màu vàng mặc áo bạc ngồi trên ngai vua bạc, ánh mắt lạnh băng, tinh thạch hình sáu góc giữa trán đỏ như máu đang thay đổi ánh sáng.

Bệ Hạ Cô Độc đã sớm dẫn nguyên Băng Phong quân đoàn đến hắc ám vô tận cách Viêm Long vực giới rất gần để chờ tin. Vì Bệ Hạ Cô Độc phải giành giật thời gian với Đạt Phong Lĩnh Chủ, đi muộn thì không tốt.

Đế Quân áo xám cung kính nói:

- Bẩm bệ hạ, Lang Chủ truyền tin nói Bắc Minh Đạo Quân hợp đạo thất bại.

Hai tay Bệ Hạ Cô Độc đặt trên tay vịn ngai vua, khẽ nói:

- Không ngoài dự đoán của ta, quả nhiên thất bại. Đạt Phong, để xem lần này là ngươi thắng hay là ta? Xuất phát!

Ầm!

Vực giới phi chu xé rách thời không bay ngay đến Viêm Long vực giới.

Quyển 39: Nữ Oa

Thiên Thương cung, trong Bắc Minh động phủ.

Thiên Nhất Đế Quân, Tô Vưu Cơ, Thanh Ma Chúa Tể, Cầm Hỏa Thần... cả đám đều nhìn động phủ Kỷ Ninh bế quan.

Ầm ầm... cửa phủ mở ra, một thiếu niên áo trắng lưng cõng thần kiếm màu đen đi ra.

Phảng phất hết thảy đều không có gì biến hóa.

Thế nhưng đám người Thiên Nhất, Thanh Ma trong nội tâm đều thở dài, bởi vì thực lực hơi chút cường đều có thể cảm ứng được một tia Chân Linh tán loạn, tuy chấn động rất nhỏ bé, nhưng lại là thời thời khắc khắc đều tiếp tục tán loạn, mặc dù hồn phách Chân Linh của Kỷ Ninh mạnh hơn phàm tục không biết gấp bao nhiêu lần, nhưng thời gian lâu rồi, cuối cùng sẽ chôn vùi.

- Chủ nhân.

Cầm Hỏa nâng lên đầu lâu cực lớn, có chút lo lắng nhìn Kỷ Ninh.

- Bắc Minh.

Đám người Thiên Nhất, Thanh Ma muốn nói cái gì, rồi lại có chút chần chờ, con mắt của Tô Vưu Cơ đỏ hồng, nước mắt đã sớm bị nàng dùng lực lượng bốc hơi.

- Xem các ngươi a.

Kỷ Ninh cười nói.

- Đã đạp vào con đường tu hành, sẽ biết rõ con đường này gian khổ, Chung Cực chi đạo muốn Hợp Đạo, càng là vô cùng khó khăn. Ta Hợp Đạo thất bại, kỳ thật ta cũng sớm có chuẩn bị, không có gì lớn.

- Tốt.

Thanh Ma thấy thế con mắt sáng ngời, kêu lên.

- Bắc Minh, tuy ngươi tu hành năm tháng ngắn, nhưng đạo tâm ta tự nhận không bằng ngươi. Nếu ta Hợp Đạo thất bại... Đích thị là chịu không được, ta dám nói dùng cá tính của ta sợ là sẽ điên cuồng, mặc dù có thể tỉnh táo lại, chỉ sợ cũng phát tiết thật lâu về sau rồi. Ta hiện tại cái khác khó mà nói, nhưng ta nhất định sẽ đi theo ngươi, chỉ cần ngươi còn sống một ngày, ta vẫn đi theo ngươi. Tương lai ngươi có chuyện gì, cứ việc phân phó, có thể làm ta tự nhiên hết sức.

- Cám ơn.

Kỷ Ninh cười cười.

Có chút bị ép làm tùy tùng, chỉ sợ trong nội tâm sẽ có oán khí. Nhưng Thanh Ma cùng Kỷ Ninh ở chung lâu rồi, có thể cảm giác được tính tình của Kỷ Ninh, hết thảy bằng phẳng, ân oán phân phận minh, hắn và Kỷ Ninh ở chung cũng thấy thoải mái, giờ phút này chứng kiến Kỷ Ninh Hợp Đạo thất bại, cũng vì Kỷ Ninh đau lòng, thở dài. Thở dài một đời tuyệt thế Đạo Quân cứ như vậy muốn vẫn lạc.

- Bắc Minh, chút ít đồ đệ kia của ngươi, sư đệ các sư muội đều ở bên ngoài, ngươi có gặp không?

Thiên Nhất mở miệng nói.

- Không cần quản bọn họ, cũng coi như để cho bọn hắn biết rõ Hợp Đạo tàn khốc.

Kỷ Ninh cười cười.

- Đến đến, đều ngồi đi, cùng ta hảo hảo uống chút rượu, đợi lát nữa chỉ sợ còn có khách nhân đến.

- Khách nhân.

Đám người Thiên Nhất, Thanh Ma khẽ giật mình, lập tức có chút minh bạch.

Kỷ Ninh Hợp Đạo thất bại, chỉ sợ Cô Độc bệ hạ, Đạt Phong lãnh chúa một mực ẩn núp đều muốn động rồi.

- Chúng ta vừa uống rượu vừa chờ khách nhân.

Kỷ Ninh quay đầu nhìn bên ngoài, xa xa trên bầu trời có từng đạo thân ảnh bay tới, cười nói.

- Mang Nhai huynh, các ngươi cũng đã đến, thì cùng một chỗ uống rượu a.

Xôn xao.

Trận pháp cấm chế của Thiên Thương cung mở ra, Mang Nhai Chúa Tể, Phong Vũ Chúa Tể, Minh Lan Chúa Tể, Thanh Thạch đạo nhân, Kim Tự Đế Quân, Hắc Vân Đế Quân... một ít Chúa Tể Đế Quân cùng Kỷ Ninh quan hệ tốt đều bay tới, dù sao mọi người quen biết một hồi, cũng coi như có giao tình, hiện tại Kỷ Ninh Hợp Đạo thất bại, trong nội tâm bọn hắn cũng thổn thức, tới gặp mặt Kỷ Ninh một lần.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1832)