← Ch.1183 | Ch.1185 → |
- Đối với Tổ Thần Tổ Tiên mà nói, kiếm pháp dễ dàng mới thích hợp.
Kỷ Ninh tùy ý thôi diễn kiếm thuật, suy diễn ra một bộ bộ đồ kiếm thuật, nhưng hắn là năm đạo mạnh nhất kết hợp hoàn mỹ, chỉ luận về cấp độ Tổ Thần Tổ Tiên, kiếm pháp nhập môn cấp độ Thế Giới Cảnh, cho dù là chúa tể cũng không dám nói mạnh hơn Kỷ Ninh.
- Pháp môn kiếm đạo cấp thấp có ba ngàn sáu trăm loại.
- Pháp môn kiếm đạo trung cấp, một trăm lẻ tám loại.
- Pháp môn kiếp đạo cao đẳng sẽ có âm dương thức, duy tâm thức, tích huyết thức, vô ảnh thức, thiên băng thức, năm đại kiếm thuật.
- Trọng yếu nhất chính là năm đại kiếm ý hoàn toàn kết hợp.
Kỷ Ninh sáng tạo kiếm thuật có các lưu phái bên trong, kể cả thích hợp nữ tử, thích hợp một tay, thích hợp vụng về... Đủ loại kiếm thuật sáng tạo ra, kỳ thật Nhiếp Vân cũng có tham khảo của kiếm khách.
Khi thì ngẩng đầu nhìn về hướng xa xa, hắn lại nhìn vào bên hồ, Kỷ Nhất Xuyên đang diễn luyện kiếm pháp, Úy Trì Tuyết đang nhìn, mà cháu gái ‘Kỷ Minh Nguyệt’ không ngừng hô to chỉ điểm. Kỷ Minh Nguyệt có tu vi kiếm đạo hơn xa gia gia Kỷ Nhất Xuyên nhiều, Kỷ Nhất Xuyên cũng vui vẻ được cháu gái dạy mình.
- Ha ha...
Kỷ Ninh nhìn, hắn tươi cười vui vẻ.
Phụ thân, mẫu thân, còn có con gái Minh Nguyệt của mình.
Tất cả thật tốt.
Kỷ Ninh lập tức lại tiếp tục thôi diễn kiếm pháp, về sau hắn ghi chép lại.
- Ân
Bỗng nhiên Kỷ Ninh dừng lại.
Hắn ngẩng đầu, ánh mắt nhìn vào bên hồ xa xa, nội tâm của hắn đã ở nơi khác.
- Kiếm đạo, chính là kiếm đạo.
Kỷ Ninh cười, nói:
- Làm gì phân nhiều lưu phái như thế, cái gì âm dương kiếm ý, tích huyết kiếm ý, vô ảnh Kiếm ý, duy tâm kiếm ý, thiên băng kiếm ý... Không phải là kiếm đạo sao? Thì ra là thế, hoang mang mấy trăm vạn năm...
Sáng nghe đạo chiều chết cũng an lòng.
Kỷ Ninh có cảm giác như vậy.
Hắn không phải kích động, mà là trong nội tâm thỏa mãn, lúc tu hành mấy trăm vạn năm trong Tam Diệp Cảnh thì hắn phát hiện kiếm đạo có khuyết điểm, khi đó hắn vô cùng hoang mang và buồn bực. Mà giờ phút này phụ mẫu và nữ nhi của mình ở cùng một chỗ, trong lúc sáng chế nhiều kiếm thuật đã có hiểu ra.
Ầm ầm 00:48, ngày 24 tháng 7 năm 2020 (+07)
Lực lượng vô cùng huyền diệu bắt đầu khởi động, cũng làm nội tâm Kỷ NInh cộng minh.
Kỷ Ninh ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, nương theo cảm ứng này liền cảm nhận được trong hỗn độn xa xôi, khoảng cách Kỷ Ninh rất xa rất xa, ở nơi x xôi đó có một nơi còn xa hơn cả vô tận cương vực nhiều lắm, còn xa hơn cả dị vũ trụ không biết bao nhiêu. Nơi đó là bổn nguyên chi địa chân chính của vũ trụ này.
Nơi đó có kiếm đạo bổn nguyên.
Kiếm đạo bổn nguyên, nó là một trong những bổn nguyên của vũ trụ.
Ầm ầm
Kiếm đạo bổn nguyên là một trong những bổn nguyên duy trì vũ trụ vận hành lại phát sinh cộng minh với Kỷ Ninh.
Oanh!
Trong tam giới.
Kỷ Ninh đang ở trong thư phòng, một đạo khí tức kiếm đạo đáng sợ bộc phát trên người của hắn, hắn như một thanh thần kiếm đáng sợ, mọi cử động đều ẩn chứa khí tức kiếm đạo.
- Kiếm đạo chi chủ sao?
Kỷ Ninh cảm ứng được kiếm đạo bổn nguyên trong vũ trụ xa xôi đang cộng minh với mình, hắn giờ phút này mới hiểu được, đây mới là kiếm đạo mạnh nhất, là kiếm đạo chung cực.
Kiếm đạo chung cực, nó là một trong những đạo mạnh nhất.
Kiếm đạo!
Giống như nhất sanh nhị, nhị sanh tam, tam sanh vạn vật.
Kỷ Ninh trước kia ngộ ra năm đầu đạo mạnh nhất và kết hợp hoàn mỹ, hắn ngộ ra ‘tam’, có thể kết hợp ‘tam’ với nhau là rất tốt nhưng đây không phải kiếm đạo chung cực, muốn ngộ ra ‘nhất’ mới là chung cực! Mới là nguyên vẹn! Mới là kiếm đạo chân chính.
- Đây mới thực sự là kiếm đạo chung cực! Như vậy mới tính là kiếm đạo chi chủ.
Kỷ Ninh cảm giác được chính mình biến hóa thoát thai hoán cốt.
Hắn rốt cục hiểu ra...
Ngộ ra hai hai đạo mạnh nhất và kết hợp hoàn mỹ, ngộ ra ba đạo mạnh nhất kết hợp hoàn mỹ, thậm chí ngộ ra đạo mạnh nhất và kết hợp hoàn mỹ, thực lực cũng rất yếu ớtt, trước khi hắn có chút nghi hoặc, hiện tại hắn hiểu ra.
Ngộ ra nhiều đạo mạnh nhất hơn nữa cũng không coi vào đâu.
Bởi vì trên chúng chính là kiếm đạo.
Tất cả kiếm tu, cái gọi là lưu phái đều là một bộ phận trong kiếm đạo mà thôi.
- Xuất!
Kỷ Ninh cất bước.
Hô.
Lúc này hắn hóa thành hào quang và không một tiếng động bay đi rất nhanh, hóa thành vô ảnh độn thuật, chỉ trong nháy mắt Kỷ Ninh cũng đã tới hư không trong tam giới.
- Thái Dương tinh.
Kỷ Ninh đứng trong hư không tam giới, hắn nhìn Thái Dương tinh vô cùng to lớn trước mặt.
Kỷ Ninh hôm nay đứng ở đó nhìn như bình thường, tất cả khí tức kiếm đạo đều nội liễm.
Đây mới thật sự đáng sợ.
Hắn hôm nay và hắn trước kia hoàn toàn khác nhau.
- Thật đáng sợ.
- Xé rách hư không đều lặng yên không một tiếng động, chỉ tốc độ đơn thuần đã gấp mười lần tốc độ ánh sáng, Đạo Quân biên giới hợp đạo chỉ đạt tới gấp năm lần tốc độ ánh sáng.
Kỷ Ninh cũng cảm thấy mình đáng sợ, trước kia mình lợi hại nhất là tứ trọng thần lôi tứ trọng thần thủy, nhưng hôm nay uy lực kiếm đạo đã hoàn toàn bao trùm trên tứ trọng thần lôi tứ trọng thần thủy.
- Hiểu được kiếm đạo chung cực, ta cũng nên đột phá Đạo Quân.
Trong mắt Kỷ Ninh mang theo nóng bỏng và chờ mong.
Hắn đã từng cho rằng phục sinh Dư Vi sư tỷ là hi vọng xa vời, dù sao Vĩnh Hằng Đế Quân ‘Phù Bác Đế Quân’ cũng không làm được.
Sau khi hiểu ra kiếm đạo chung cực, Kỷ Ninh hiểu hi vọng đã lớn hơn rất nhiều.
Thiên Thương cung, Bắc Minh động phủ.
Ầm ầm ầm...
Kỷ Ninh mang theo bầu rượu, hắn rót rượu vào trong chén.
- Chủ nhân, ngươi thật nhàn nhã, vài ngày trước ngươi còn luyện kiếm, tại sao hiện tại không luyện kiếm.
Tô Vưu Cơ từ đằng xa đi tới.
- Ta không có luyện kiếm sao?
Kỷ Ninh hỏi ngược lại.
- Trong lòng có kiếm ý chính là luyện kiếm, tâm không kiếm ý, luyện nhiều hơn nữa cũng luyện vô ích, cho nên ngươi xem ta rót rượu uống rượu, kỳ thật ta cũng đang luyện kiếm.
- Nói xạo.
Tô Vưu Cơ nói thầm.
Kỷ Ninh cười.
Hắn hiện tại trong lòng có kiếm ý, kiếm ý bao phủ khắp nội tâm, cảm giác khống chế kiếm đạo nguyên vẹn làm Kỷ Ninh si mê. Tuy tu hành đến trình độ này, Kỷ Ninh ở trong Thế Giới Cảnh đã không thể tiến bộ, chỉ có thành Đạo Quân! Về sau lại tiếp tục đi tìm kiếm đạo chung cực.
Kiếm đạo chung cực, chỉ đại biểu Kỷ Ninh lựa chọn con đường cao nhất, hắn hiện tại chỉ xem như nhập môn trong con đường này mà thôi.
← Ch. 1183 | Ch. 1185 → |