← Ch.1739 | Ch.1741 → |
Đế Thạch Chí Tôn nói ra, hắn là người duy nhất có được tâm chi thế giới.
- Thực hâm mộ các ngươi.
Hồng Nhiên Chí Tôn cảm khái một tiếng.
- Ngươi hâm mộ ta, ta còn hâm mộ ngươi đấy.
Đế Thạch Chí Tôn chế nhạo.
- Hồng Nhiên, tốt xấu ngươi cũng là Đế Quân tâm lực lưu, tâm chi thế giới của chúng ta lúc trước không ổn định.
Thiên Thực chí tôn nói:
- Hơn nữa ngươi khống chế vạn đạo nhân quả bổn nguyên cường đại, luận thực lực là mạnh nhất trong chúng ta, còn nói hâm mộ? Ngươi phải mang những món ngon kia ra cho chúng ta ăn mới được.
Hồng Nhiên Chí Tôn liền trừng mắt:
- Làm sao có thể? Ta cũng chậm rãi tích lũy, các ngươi đừng có nghĩ.
Người tu hành tâm lực đột phá khác biệt với các pháp môn khác quá nhiều.
Các pháp môn khác cuối cùng cũng là thần lực pháp lực cơ cấu thành, người tu hành tâm lực căn bản khuếch trương ‘tâm chi thế giới’, tâm chi thế giới càng thêm ổn định mới có thể mở rộng lớn hơn, phạm vi càng lớn, thực lực người tu hành tâm lực cũng càng mạnh.
Lúc tâm chi thế giới chính thức đủ trở thành tồn tại vĩnh hằng, người tu hành tâm lực sẽ bước vào cấp độ Đế Quân! Cho nên Đế Quân tâm lực lưu đều là chúa tể, bởi vì muốn mở rộng thế giới vĩnh hằng ổn định phi thường khó! Cho dù là chúa tể, chỉ có cực ít người có đẳng cấp của tám đại thành chủ.
Kiêm tu tâm lực lưu không ít.
Như Bối Tháp Lai Ách, Tửu Thánh, Kỷ Ninh đều kiêm tu tâm lực lưu.
Thiên tư tung hoành chân chính, phần lớn đều có thể kiêm tu tâm lực lưu! Thiên Thực chí tôn tu hành lúc đầu cũng kiêm tu tâm lực lưu, về sau hợp đạo thành chúa tể, thời gian một đạo thành chúa tể, thời gian một đạo của nàng không cách nào làm tâm chi thế giới vĩnh hằng ổn định. Tâm lực lưu cũng bị bỏ qua, đợi đến lúc mười vạn tám ngàn hỗn độn kỷ đại nạn vừa đến, tâm chi thế giới không ổn định sẽ hoàn toàn sụp đổ.
...
Trong chí tôn hiện tại.
Hồng Nhiên Chí Tôn rất lợi hại, nhân quả một đạo thành chúa tể, nhân quả một đạo càng làm cho tâm chi thế giới tồn tại vĩnh hằng. Hắn lúc trước là nhân quả một đạo tựu chúa tể... Cũng là Đế Quân tâm lực lưu! Về sau đột phá chí tôn, tâm chi thế giới của hắn không thể mở rộng hơn nữa, chỉ có thể buông tha tâm lực lưu, hắn dùng nhân quả một đạo đột phá vạn đạo nhân quả bổn nguyên.
- Vẫn là chung cực chi đạo tốt.
Hồng Nhiên Chí Tôn cảm khái, nói:
- Chung cực chi đạo mới thật sự là đạo hoàn mỹ. Ngay cả tâm chi thế giới cũng là hoàn mỹ nhát.
- Đúng, chung cực chi đạo mới có hi vọng thành hoàn mỹ tâm chi thế giới.
Đế Thạch Chí Tôn nói, tâm chi thế giới của hắn không hoàn mỹ, cho nên thực lực mới hơi yếu hơn Hồng Nhiên Chí Tôn.
Trong biển cả hỗn độn bản nguyên mênh mông.
Thanh Hoa động phủ lơ lững, bên cạnh động phủ là nhà gỗ của Thiên Thực chí tôn, Thiên Thực chí tôn bắt đầu trường kỳ duy trì thời gian trong Thanh Hoa động phủ trôi nhanh cả ngàn lần.
Kỷ Ninh đang tu hành tại tầng thứ hai trong Thanh Hoa động phủ.
Tâm chi thế giới của hắn đã hoàn toàn đột phá, kế tiếp chính là thời gian tu hành dài đằng đẵng.
...
- Tốt, cuối cùng cũng thành.
Trong tam giới.
Kỷ Ninh áo vàng nhìn sáu thanh kiếm trước mặt, hắn vô cùng vui mừng, đây là thần kiếm do hắn hao phí năm vạn năm mới luyện chế thành, luận tài liệu còn tốt hơn Bắc Hồng kiếm! Lúc trước Kỷ Ninh có thực lực nhỏ yếu, hắn làm sao có thể đạt được nhiều trân tài? Hiện tại Kỷ Ninh sử dụng tài liệu rất tốt, nếu như không phải Kỷ Ninh quá truy cầu hoàn mỹ, chỉ sợ luyện thành sáu chuôi vũ trụ chi bảo trong ngàn năm.
- Đáng tiếc, không giống Bắc Hồng kiếm có thể chậm rãi phát triển giống như ta, ta cũng dùng hết toàn lực nhưng còn kém Bắc Hồng kiếm một chút.
Kỷ Ninh kim y cười nói:
- Có thể dùng giết Tây Tư tộc là đầy đủ, từ hôm nay trở đi, các ngươi gọi là —— Bắc Nguyệt Kiếm.
Xoát xoát xoát.
Sáu thanh kiếm màu vàng bay vào trong bỏ kiếm.
Một thân áo vàng mang sáu thanh kiếm vàng, bản thân cũng là rất nhiều trân tài luyện thành vũ trụ chi bảo.
- Nên khuếch trương tâm chi thế giới.
Kỷ Ninh kim y cất bước, hư không sinh ra chấn động và rời khỏi tam giới đi vào hắc ám vô tận bên cạnh Viêm Long Vực Giới.
Hắc ám vô tận.
Khoảng cách tam giới vô cùng xa xôi, Kỷ Ninh kim y phóng thích thần niệm và bao phủ toàn bộ Viêm Long Vực Giới, hôm nay Tây Tư tộc uy hiếp rất mạnh, Kỷ Ninh không dám xem thường.
- Bắt đầu đi.
Kỷ Ninh kim y bắt đầu khuếch trương tâm chi thế giới.
Trong hắc ám vô tận, hấp thu năng lượng trong khu vực rộng lớn chung quanh, Kỷ Ninh đã dò xét, khu vực này không có sinh linh nào cả.
- Thôn phệ như vậy, ba mươi tỷ năm sau, tâm chi thế giới của ta có thể khuếch trương xong.
Kỷ Ninh kim y ngồi khoanh chân trong hắc ám vô tận và tu hành.
...
Năm tháng như nước.
Đảo mắt Kỷ Ninh tu hành một trăm hai mươi hỗn độn kỷ.
- Đệ thập trọng hỗn độn cấm chế đã luyện thành.
Kỷ Ninh áo trắng vô cùng vui mừng, hắn nhìn động phủ chi linh lão giả tóc bạc bên cạnh, nói:
- Nếu như Khải chí tôn còn sống sẽ rất vui vẻ.
- Chủ nhân hắn cuối cùng không uổng.
Lão già tóc bạc vô cùng kích động.
- Bắt đầu đi.
Kỷ Ninh lập tức bắt đầu cải tiến hoàn thiện pháp môn.
Trước kia pháp môn Thanh Hoa không hoàn thiện và có nhiều điểm thiếu hụt... Kỳ thật vẫn là cửu trọng, Khải chí tôn cũng đã hoàn thiện, hắn vì sàng chọn ra một ít thiên tài yêu nghiệt cho nên truyền ra pháp môn không òoàn thiện.
- Huỷ bỏ.
Tâm niệm Kỷ Ninh vừa động.
Thức hải trong mi tâm, một đóa thanh hoa chập chờn, bỗng nhiên ý niệm Kỷ Ninh hàng lâm, đóa thanh hoa chậm rãi héo rũ.
Lúc này trong mi tâm không còn thanh hoa.
- Lại đến.
Kỷ Ninh bắt đầu tu hành pháp môn lần nữa, pháp môn sau hoàn thiện đã không còn thiếu hụt, chí tôn cũng có thể tu luyện. Tuy chí tôn có thể chuyển hóa thần lực pháp lực nhưng Kỷ Ninh không có nắm chắc.
Ào ào xôn xao
Nhất trọng trọng hỗn độn cấm chế xuất hiện trong mi tâm Kỷ Ninh.
Liên tục thập trọng hỗn độn cấm chế rậm rạp chằng chịt, về sau không ngừng ngưng tụ, ngưng tụ thành một hạt giống, một hạt giống màu xanh.
Hạt giống màu xanh bắt đầu nảy mầm.
Nó là một gốc cây xinh đẹp, trong rất nhiều lá cây có một nhanh cây lan ra chung quanh, trên nhánh cây có nụ hoa, nụ hoa chậm rãi sinh trưởng, nó còn chưa mở ra toàn bộ. Đóa hoa này có kinh mạch vô cùng huyền diệu, so với đóa thanh hoa lúc trước thì nó muốn xinh đẹp sáng lạn hơn cả nghìn lần vạn lần, nó chập chờn nhẹ nhàng, vô số lá cây chung quanh đầy hào quang.&
← Ch. 1739 | Ch. 1741 → |