← Ch.255 | Ch.257 → |
Đi phía trước là một gã có chiều cao trung bình, vóc dáng cũng hết sức bình thường, đôi mắt lóe ra những tia nhìn nóng rực, bả vai rộng, một thân hồng kim sắc đội phục nhìn qua không tính là anh tuấn nhưng lại mang theo một khí thế bức người.
Người này, chính là đội trưởng của Sí Hỏa học viện chiến đội - Hỏa Vô Song. Một gã cường công hệ hồn sư bốn mươi hai cấp. Vũ hồn cùng với Liễu Nhị Long giống nhau đều là hỏa long, chỉ bất quá Liễu Nhị Long là Vụ Âm Hỏa Hỏa Long, còn gã này thì lại là một độc giác hỏa bạo long, hoàn toàn là thiên hướng bạo liệt. Trong lần dự tuyển này, hắn chính là kẻ được công nhận có thực lực mạnh nhất. Cũng vì thế mà Sí Hỏa học viện muốn để hắn làm tay tấn công chủ lực của chiến đội.
Bảy tên đệ tử của Sí Hỏa học viện giữ khoảng cách với nhau rất gần. Sau lưng Hỏa Vô Song là một gã cường công hệ hồn sư ba mươi tám cấp, cũng không có nhiều đặc điểm gì nổi trội. Trên thông tin có được từ tư liệu, gã này có vũ hồn là một con hỏa báo. Phía sau lại tiếp tục đi tới hai người thanh niên vẻ mặt âm lãnh, bọn họ tướng mạo giống nhau như đúc, đúng là một đôi song sanh. Một gã tên Hỏa Vân, gã còn lại tên Hỏa Vũ, vũ hồn là hỏa hạc. Đúng như lời đại sư nói, đây chính là hai gã mẫn công hệ hỏa thuốc tính chiến hồn sư. Hai người bọn họ đều đã đạt tới ba mươi chín cấp, ngưỡng của tới cấp bốn mươi chỉ còn là một khoảng cách nhỏ.
Cuối cùng là ba người hai nam một nữ. Hai gã nam hồn sư vóc người cực kỳ cao lớn, khuôn mặt đúng là bưu hãn (góc cạnh), nếu chỉ nhìn bề ngoài tuyệt đối đều cho rằng đây chính là hai gã cường công hệ hồn sư. Nhưng theo lời đại sư nói cho Sử Lai Khắc học viện, hai gã này không phải là cường công hệ hồn sư mà là phụ trợ hệ. Chỉ bất quá trong năng lực phụ trợ này lại có một năng lực công kích nhất định. Nếu không phải đối thủ quá cường hãn, căn bản là nhìn không ra kỹ năng phụ trợ của họ có đặc điểm gì. Hai người vũ hồn đích xác là giống nhau, đều là hỏa tinh. Không sai, là hỏa tinh, một loại vũ hồn kỳ bí.
Nhưng ở giữa hai người này, chính là thành viên nữ duy nhất trong Sí Hỏa học viện chiến đội. Một nữ hài có dung mạo cực kỳ xinh đẹp, phục trang hồng kim sắc trên người rất tương xứng, phối hợp cùng mái tóc dài màu đỏ. Cả người nàng hợp lại thành một đoàn thể rất bắt mắt, hệt như một ngọn lửa có khả năng hòa tan bất cứ gã nam nhân nào. Tuy nàng là nữ nhân duy nhất trong Sí Hỏa học viên nhưng lại là người cao nhất nhóm, hơn nữa vóc người cực kỳ cân đối. Nàng đứng ở giữa trong nhóm bảy người, trên mặt luôn mang theo một tia cười nhẹ. Rất tự nhiên, xung quanh thân thể mơ hồ có một tầng hồng quang nhàn nhạt.
Nếu lúc đối chiến mà tưởng rằn nàng ta là điểm yếu nhất trong Sí Hỏa chiến đội thì nhất định sẽ phải chết rất thê thảm. Chỉ trừ có đội trưởng Hỏa Vô Song, nàng là người duy nhất còn lại có thực lực trên bốn mươi cấp trong Sí Hỏa học viện. Đây chính là khống chế hệ hồn sư, tên là Hỏa Vũ(sao trùng tên vậy con hạc bên trên vậy?). Vũ hồn của nàng lại chính là do bản thân mình hóa thành, chính xác là do cái bóng của nàng tạo nên, hỏa ảnh.
Trước khí bắt đầu trận đấu, Đường Tam mới chính thức được nhìn qua tổ hợp hồn sư chiến đội bên đối phương. Cũng không phải là Sí Hỏa học viện thu được tin tức chậm, mà là đại sư chủ ý muốn để tới trước khi bắt đầu trận đấu mới đưa ra thông tin đại khái nói cho bọn họ. Trận đấu giành được thắng lợi đương nhiên là quan trọng, nhưng đối với đại sư mà nói, cực kỳ trọng yếu chính là bồi dưỡng cho bọn nhỏ này trưởng thành. Hồn sư trong lúc chân chính chiến đấu đều phải dựa vào năng lực ứng chiến trước đối thủ. Trong lúc ngươi đang đối diện với địch nhân, đối phương ắt sẽ không bao giờ tự mình đưa ra những tin tức về bản thân nói cho ngươi. Đại sư cũng bởi lý do đó mà chủ yếu bồi dưỡng cho Đường Tam có năng lực lâm địch ứng biến. Là linh hồn của chiến đội, khả năng phán đóan và ứng biến nhanh nhạy của hắn hiển nhiên chính là tối trọng yếu.
Đối thủ bảy người, kẻ khiến cho Đường Tam chú ý nhất tuyệt không phải là gã Hỏa Vô Song hào xưng tối cường giả ở trước mặt mà là hai gã phụ trợ hệ hồn sư cùng với cô ả khống chế hệ hồn sư Hỏa Vũ kia đang đứng ở cuối đội hình.
Mặc dù thông qua đẳng cấp hồn lực của đối thủ, thấy rõ được đối phương còn muốn thấp hơn Tượng Giáp Tông, sau cùng bọn họ lại chỉ có hai người là hồn tông ngoài bốn mươi cấp. Nhưng là, bọn họ lại có thể chiến thắng Tượng Giáp Tông thì thực lực khỏi cần bàn cãi.
Người trọng tài đi tới trung ương. "Song phương đoàn đội, hành lễ."
Hai bên tổng cộng mười bốn người đứng thành hai hàng, đều tự hướng tới đối phương hành lễ. Đái Mộc Bạch cùng Hỏa Vô Song dùng mục quang đối chiến, Đường Tam ánh mắt không gì khác chính là hướng tới Hỏa Vũ đối chọi. Trận đấu còn chưa bắt đầu, không khí nơi đây đã sặc mùi thuốc súng.
Hỏa Vô Song trừng mắt nhìn Đái Mộc Bạch, ánh mắt hai người thoáng chốc đã kịch liệt va chạm. Hắn trầm giọng: "Hôm nay chính là thời khắc cuối cùng mà các ngươi còn giữ được cho mình thành tích liên tục chiến thắng."
Đái Mộc Bạch thản nhiên nói: "Lời này mới chính là lời mà ta muốn nói với các ngươi. Hôm nay chúng ta hai đội phải có một không thể tiếp tục bảo trì những thắng lợi liên tiếp của mình."
Hỏa Vô Song mục quang chuyển sang Đường Tam đứng cạnh Đái Mộc Bạch, "Đáng tiếc là khống chế hệ hồn sư phe các ngươi nếu không phải là thực vật hệ thì có lẽ còn có chút cơ hội. Thế nhưng, bây giờ ta đành khuyên các ngươi nên bỏ cuộc đi. Như vậy thì chí ít còn có thể bảo tồn được chiến lực để còn tiếp tục tiến hành những trận đấu sau này."
Đái Mộc Bạch cười lạnh không nói gì, kỳ thật trong lòng hắn quả thực cũng có chút thiếu tin tưởng. Hắn thế nào lại không rõ thực vật hệ hồn sư trời sinh đã bị hỏa hệ hồn sư khắc chế?
Đái Mộc Bạch không thể nghi ngờ rằng việc tối quan trong đối với Sử Lai Khắc chiến đội chính là, một khi Đường Tam bị đối phương chế trụ, chỉ dựa vào những thành viên còn lại, muốn chiến thắng được Sí Hỏa học viện cơ hồ bị người ta nói là nằm mơ. Cho dù hắn cùng với Chu Trúc Thanh có dùng chiêu U Minh Bạch Hổ, cũng vị tất có khả năng đánh gục được toàn bộ đối thủ.
Càng huống chi trong trường chiến đấu này Chu Trúc Thanh cũng không có xuất chiến, kết quả cho đến giờ vẫn còn là một ẩn đề.
"Các ngươi có thể phóng thích vũ hồn được rồi." Thanh âm người trọng tài lại vang lên. Chỉ trong sát na, tại trung tâm chủ lôi đài quang mang lại hiện ra.
Quang mang hồn hoàn mãnh liệt chiếu rọi khắp lôi đài, không thể nghi ngờ, song phương đều sở hữu hồn hoàn tốt nhất. Nếu so sánh có thể thấy số lượng hồn hoàn của song phương hoàn toàn cân bằng. Đều là do một gã hồn tông ngoài bốn mươi cấp dẫn đầu năm người là hồn tôn trên ba mươi cấp.
Trên chỉnh thể đã thấy được sự quân bình. Đương nhiên vẫn còn có sự chênh lệch tồn tại, chênh lệch này chính là hồn hoàn vượt trên vạn năm của Đường Tam khiến người khác phải thấy khiếp sợ.
Đoàn chiến so bì là những gì?Chính là toàn bộ. Chênh lệch cấp bậc là nhỏ nhất, tuyệt đối không thể trở thành mấu chốt quyết định thành bại. Từ khi bắt đầu bước vào trận đấu, ánh mắt Đường Tam hầu hết là hướng về phía cô gái cao kều tên Hỏa Vũ kia.
Nàng cùng Tiểu Vũ tên gọi cũng có chút giống nhau, đều là một chữ "Vũ" (Vũ trong nhảy múa ấy mà). Thế nhưng nữ hài tử này lại khiến cho Đường Tam có một cảm giác rất kỳ lạ. Mặc dù nàng trên mặt thủy chung có nét cười, nhưng hơi thở lại hết sức nội liễm. Dù cho Đường Tam có hết sức dùng Tử Cực Ma Đồng cũng không thể dễ dàng nhìn thấu cô gái này có ẩn tàng cái gì.
Vũ hồn thăng đằng, áp lực vô hình tựa như hai bức vách cự đại đè nặng cả song phương.
Cùng lúc người trọng tài rời ra phía sau, đội viên hai bên ngay lập tức khôi phục trận hình quen thuộc của chính mình. Sí Hỏa học viện như trước sử dụng chiến trận hình tam giác. Còn về Sử Lai Khắc học viện bên này, như trước đây Đái Mộc Bạch, Thái Long, Hoàng Viễn ba người đứng trước, Giáng Châu đứng ở vị trí cuối cùng. Đường Tam, Tiểu Vũ cùng Kinh Linh ba người đứng ở giữa
Từ trận hình nhìn ra, không còn nghi ngờ gì đội hình của Sí Hỏa học viện nhìn qua đã thấy rất có tính chất công kích. Nhưng mà Sử Lai Khắc học viện bên này trận hình lại tương đối nghiêng về phòng ngự một chút là chủ yếu.
"Trận đấu bắt đầu."Nương theo tiếng hô của vị trọng tài, đội viên của hai bên trước tiên đồng thời động thân.
Đái Mộc Bạch chợt tiến lên phía trước một bước, cả khán đài đều giật mình. Hoàng Viễn cùng Thái Long hai bên cũng đều tiến lên theo hắn, ba người mang theo khí thế lôi đình vạn quân, đồng thời hướng tới đối phương áp chiến. Nhưng ở bên hông của bọn họ cũng đều xuất hiện một nhánh lam ngân thảo nhỏ nhắn nhưng lại vô cùng dẻo dai.
Oanh – ngay lúc này, trong trận chiến, chỉ nháy mắt một ngọn lửa lớn đã bốc cao. Hỏa quang đỏ rực, một nửa lôi đài cũng tràn ngập sí nhiệt khí tức.
Bảy gã đội viên của chiến đội Sí Hỏa học viện cơ hồ cùng thời khắc ngọn lửa đó bùng cháy đằng không bay lên. Mỗi người bên thân đều phát ra quang mang chói lọi của hồn hoàn thứ nhất. Trên người hai gã phụ trợ hệ hồn sư bên họ điểm điểm hỏa tinh phóng xuất ra bốn phía. Trong không khí vô số những quang điểm nhỏ màu đỏ nương theo những hỏa tinh này ngưng tụ. Hỏa tinh rất nhanh biến lớn, xoay tròn phía trên đỉnh đầu bảy người.
Hỏa Vô Song cùng một gã cường công hệ hồn sư khác thản nhiên tiếp nhận. Một tiếng rồng gầm cực lớn từ trong miệng hắn bạo phát ra. Toàn thân bay lên, ngọn lửa phía sau lưng mơ hồ hóa thành long hình. Vũ hồn phụ thể khiến thân thể hắn trương lớn một vòng, mặt ngoài da tay xuất hiện một tầng sí nhiệt ám hồng sắc lân phiến.
Hai gã mẫn công hệ hồn sư Hỏa Vân, Hỏa Vũ đồng thời lao ra ngoài, sau lưng còn mọc ra một đôi cánh huyễn lệ. Tuy không có thể bay cao nhưng cũng là một phương thức di chuyển kỳ dị. Chúng bay vọt tới, mục tiêu chính là Đường Tam đứng ở trung tâm Sử Lai Khắc học viện chiến đội.
Một khỏa hỏa tinh chói mắt sau khi ngưng kết, rất nhanh bay đến chú nhập vào thân thể những người khác. Mỗi một khỏa hỏa tinh chú nhập đều làm cho mỗ thành viên của Sí Hỏa học viện chiến đội hỏa quang trên thân bùng cháy mãnh liệt. Không thể nghi ngờ, đây là một đội ngũ phối hợp cực kỳ ăn ý. Ngay từ đầu trận đấu họ đã chính mình chiếm được ưu thế toàn diện.
Trên chiến trường, hoàn toàn không có động tĩnh gì chỉ có ba người. Sử Lai Khắc học viện bên này là Đường Tam và Giáng Châu, mà kẻ còn lại kia chính là vị khống chế hệ hồn sư Hỏa Vũ kia.
Giáng Châu đứng yên, bởi vì năng lực của nàng là trị liệu nhưng mà bây giờ còn chưa đến lúc cần phải trị liệu. Thế nhưng Đường Tam và Hỏa Vũ vẫn như trước đối mắt nhìn nhau, cả hai đều không động thủ.
Tiểu Vũ cùng Kinh Linh đồng thời hướng hai bên lao ra, đối chiến cùng hai gã mẫn công hệ hồn sư. Nhưng mà chiến trường trước mặt cũng đã oanh nhiên công kích vào cùng một chỗ.
Đái Mộc Bạch cùng Hỏa Vô Song đệ nhị hồn kỹ bạo phát, thân thể hai người đồng thời chấn động. Hỏa Vô song lui về phía sau một bước, còn Đái Mộc Bạch vẫn đứng yên. Vũ hồn hai người đều cực kỳ cường hãn, nhưng mà so sánh trên phương diện hồn lực thì Đái Mộc Bạch đúng là vẫn cao hơn một bậc. Tuy thế Đái Mộc Bạch cũng không hơn gì, trên đôi hổ chưởng của hắn đã bị ngọn lửa lây sang vài phần, truyền ra một trận mùi cháy khét.
Hỏa Vô Song bị đẩy lùi thì hiển nhiên là rất không phục. Hắn chợt quát lên một tiếng, cũng không dùng hồn kỹ mà cứ như vậy ngạnh sanh vọt lên, không hề hoa tiếu hướng về phía Đái Mộc Bạch đánh tới. Hắn chính là muốn bảo vệ hào xưng vô địch của mình.
Thế nhưng một gã cường công hệ hồn sư khác của Sí Hỏa học viện lại có chút kém may mắn, hắn chính là phải đối mặt sự công kích của hai người Thái Long và Hoàng Viễn.
Vũ hồn Thái Long chính là Kim Cương Tinh Tinh, lúc này dưới trạng thái vũ hồn phụ thể, sự cường tráng của thân thể hắn thật cực kỳ dọa người. Mặc hoàn toàn không thể so sánh với Tượng Giáp học viện biến thái nọ, thế nhưng thân thể tráng kiện hiện lên qua lớp y phục lại rất có lực lượng cảm. Hắn công kích rất đơn giản, thuần túy chỉ là lực lượng. Căn bản là mặc kệ đối phương như thế nào, tùy ý công kích lên thân thể hắn, hắn cũng đồng dạng đánh lại một quyền. Nhưng lúc đó Hoàng Viễn rất nhanh bay tới, hoàng quang trên lợi trảo đại phóng, trực tiếp hướng phần thân trên đối thủ mà chộp tới.
Cấp bậc so sánh không khác biệt, lấy hai chọi một, chiến đấu kiểu này thật là không có chút gì phải lo lắng. Nhưng tại giờ khắc này thì Sí Hỏa học viện đã lập tức triển lộ thực lực.
Hỏa tinh trên không trung không ngừng ngưng kết vốn là đều đều phân phối trên thân năm thành viên còn lại của Sí Hỏa học viện. Nhưng đúng lúc hai đòn công kích đồng thời hướng về gã hỏa báo hồn sư thì khỏa hỏa tinh trên không trung lại đột nhiên tăng tốc, dĩ toàn xạ chi thế trong nháy mắt dung nhập vào trong cơ thể gã hỏa báo hồn sư.
Nhất thời, một vòng kim hồng sắc quang mang đột nhiên từ trong cơ thể hỏa báo hồn sư phóng thích ra. Năng lượng khổng lồ chợt khuếch trương, cũng theo đó mà đẩy lui đợt công kích của Thái Long và Hoàng Viễn.
Mặc dù không thể gây ra thương tổn đến hai người, nhưng nguy cơ của hỏa báo hồn sư cũng dễ dàng được hóa giải. Hắn không khách khí trực tiếp lao thẳng vào kẻ có thực lực khá yếu là Hoàng Viễn đánh tới. Bất luận là lực công kích hay là tốc độ, cũng đều là do đại lượng đoàn hỏa tinh chú nhập vào mà đột nhiên tăng lên.
Phụ trợ khống chế thật là tốt. Đường Tam mắt sáng rực lên, bởi vì hắn đã rõ ràng phán đoán ra tình huống của đối thủ.
Nhìn như ba người gồm hai phụ trợ một khống chế, kỳ thật hoàn toàn có thể trở thành ba tên khống chế hệ hồn sư. Như vậy hai gã phụ trợ hệ hồn sư thân hình cao lớn kia không chỉ là phụ trợ hệ hồn sư bình thường, mà chính là phụ trợ khống chế hệ hồn sư phi thường kỳ lạ.
Trên chiến trường, bằng vào năng lực phụ trợ của chính mình tiến hành khống chế, có thể lựa chọn đội viên phe mình mà viện thủ. Nhìn từ một góc độ nào đó thì phương pháp này cùng Trữ Vinh Vinh trong Sử Lai Khắc Thất Quái cũng có chút giống nhau.
Mặc dù vũ hồn bọn họ không tuyệt vời như thất bảo lưu ly tháp, nhưng hai người họ đồng thời tiến hành phụ trợ cho một người thì không thể nghi ngờ có thể làm thực lực người này trong vòng một thời gian ngắn nhanh chón tăng lên. Điều này cũng chính là nguyên nhân trọng yếu tại sao bọn họ chỉ có hai gã cường công hệ hồn sư.
Thấy rõ được điểm này, Đường Tam rốt cục cũng hành động. Ý niệm phát động trong lúc đó, lam ngân thảo đột nhiên hồi súc. Hoàng Viễn và Thái Long đều lui về phía sau, hai người dưới sự khống chế của Đường Tam, đồng thời hướng về một phương hướng thoái lui. Mà đồng thời còn có Đái Mộc Bạch đang kịch liệt chiến đấu cùng Hỏa Vô Song.
Đái Mộc Bạch và Hỏa Vô song có thể nói là kỳ phùng địch thủ, hai người đều là cường công hệ hồn sư, đều chính mình có vũ hồn bá đạo, hồn lực cũng chênh lệch không nhiều. Làm bọn hắn trong lúc đánh nhau sống chết cũng phát huy được một loại cảm giác sắc bén (hay là sâu sắc không biết).
Nhưng mà hai người đang lúc đánh cao hứng thì Đái Mộc Bạch đột nhiên lui về phía sau khiến Hỏa Vô Song vô pháp lý giải. Mà hắn cũng đã hạ ý thức tiến tới. Dưới sự thôi thúc của chiến ý, hai đấm đồng thời oanh xuất, hướng thẳng đến ngực Đái Mộc Bạch.
Chính trong lúc Hỏa Vô Song vọt tới, hắn đã phát hiện ra là không đúng. Đái Mộc Bạch chính là thoái lui quá nhanh, đồng thời khi hắn tự thân đi tới, Hoàng Viễn cùng Thái Long cũng từ hai bên đồng thời lui lại đây. Ba Người hình thành một trận hình tam giác hoàn mỹ, đứa hắn vây vào giữa.
Mặc dù chiến thuật này không phải được Đường Tam lần đầu áp dụng hữu ích trên chiến trường, nhưng sự khống chế lam ngân thảo phát ra của hắn cũng càng tinh xác hơn. Mỗi lần đều có thể chiếm được hiệu rất lớn. Trong mười tràng đấu hồn trước đây, chí ít cũng đã có sáu chiến đội đều bị Đường Tam khanh sát trong khống chế của hắn.
Hỏa Vô Song mặc dù thực lực không kém, nhưng mắt thấy, hắn sẽ phải trở thành kẻ thứ bảy.
Đái Mộc Bạch cùng với Đường Tam thời gian phối hợp với nhau cũng đã lâu. Thân thể lùi một cái, hắn đã hiểu được ý tứ của Đường Tam. Không chút do dự, tự mình sử dụng bá đạo đệ tam hồn kỹ, Bạch Hổ Kim Cương Biến.
Trong phút chốc, bộ lông màu trắng chợt bính xuất ra kim sắc quang thải. Đái Mộc Bạch thân thể tuy là đang lùi về phía sau, nhưng trên người hắn khí thế phóng thích ra lại trong nháy mắt tăng lên. Mắt thấy hai bên cũng đã phối hợp xông lên, Đái Mộc Bạch đạp chân xuống đất, đình chỉ thế lui của mình. Thân thể giống như mãnh hổ tiền phác, quyền rụt lại một chút. Ngay sau đó chính là một kích mang khí thế lôi đình vạn quân.
Tất cả biến hóa đều cực nhanh, loại vi tiễu hợp kích (vây công-đánh hội đồng) này chủ yếu là phải nhanh chóng, chính xác và tàn độc, lợi dụng ưu thế về nhân số bạo phát lực lượng và trước đó đã chia rẽ một cường điểm của đối phương. Chỉ cần có thể đánh gục Hỏa Vô Song, tràng đấu hồn này Sử Lai Khắc chiến đội không thể nghi ngờ sẽ dễ dàng chiến thắng hơn.
Nhưng là, thật sự dễ dàng như vậy sao?
Đại sư một mực quan sát trận đấu của chiến đội khác, việc quan sát một chiến đội khác thế nào lại không có liên quan đến chiến tích mười trận thắng liên tiếp của Sử Lai Khắc học viện đây?
Mắt thấy song phương hợp vây chỉ còn sát na nữa là kết thúc, đột nhiên trong lúc đó, một cơn lốc màu đỏ bỗng từ giữa đấu trường bạo phát xuất lai.
Đường Tam mặc dù đang khống chế lam ngân thảo của mình, nhưng ánh mắt hắn lại thủy chung không có rời khỏi đối thủ khống chế hệ hồn sư Hỏa Vũ. Cũng quả nhiên là tại lúc này, Hỏa Vũ đã bắt đầu phát động.
Hỏa Vũ phát động không có gì dự triệu, động tác của nàng cũng hết sức đơn giản, nhưng ánh sáng chọi lọi lóe lên chính là từ đệ tam hồn hoàn của nàng. Quang mang màu tím chói mắt cùng với vầng kim hồng sắc hỏa quang bộc phát trên thân nàng hợp vào làm một, trong nháy mắt bộc phát ra một ngọn lửa sáng chói, khuếch tán đến chỗ nhu yếu nhất.
Nàng khống chế cực kỳ tinh chuẩn, khi vòng lửa vừa đến nơi thì vừa lúc Đái Mộc Bạch ba người hoàn thành hợp vây, đồng thời công kích trong một khắc.
Kỳ dị là vòng lửa vừa mới bộc phát ra kia mặc dù nhìn qua cực kỳ hoành đại, nhưng trong nháy mắt tiếp xúc lại không phát ra tiếng vang gì.
Bất luận là Đái Mộc Bạch hay là Hoàng Viễn cùng Thái Long cũng đều không cảm thấy xuất hiện thương tổn hay một chút uy hiếp nào đối với mình. Có điều trong nháy mắt thân thể ba người lại đồng thời bị một cỗ sức mạnh cường đại mang theo hơi nóng bắn bay ra ngoài.
Bị chấn bay không chỉ có bọn hắn mà còn có Tiểu Vũ cùng Kinh Linh đang giao thủ với hai gã mẫn công hệ hồn sư. Lúc này năm người cơ hồ đồng thời bị hỏa hoàn kỳ dị nó đánh bay lên, hướng ra năm phương hướng khác nhau bay ra, một chút công phu đó đã đem phá hư trận hình hoàn mỹ của Sử Lai Khắc học viện.
Vốn nằm trong sự bảo vệ của mọi người, Đường Tam lúc này lập tức đã bị lộ ra, hỏa hoàn đang bay trước mặt hắn cũng đồng thời biến mất, không có dính vào trước thân hắn mà bắn ra. Đây chính là đệ tam hồn kỹ phong vũ kháng cự với hỏa hoàn. Kỹ năng này bẩn thân không có lực công kích, đặc điểm lớn nhất chính là có thể trong một phạm vi nhất định tương kháng với hỏa hoàn của đối phương. Về phần ở phía xa, có gì khác nhau giữa địch nhân và người mình, chủ yếu dựa vào sự khống chế của hồn sư phe mình. Là một loại khả năng kỳ lạ của hồn thú.
Nhìn qua hồn kỹ này tựa hồ chỉ dùng để bảo vệ tính mạng, nhưng là nếu nó xuất hiện trên tay một gã khống chế hệ hồn sư vĩ đại thì lại không hề đơn giản như vậy.
Mặc dù Đái Mộc Bạch, Hoàng Viễn cùng Thái Long trên người đều được Lam Ngân Thảo của Đường Tam quấn quanh nhưng lúc bọn hắn kháng cự hỏa hoàn bị bắn văng ra trong nháy mắt đã lộ ra một mình Đường Tam còn ở lại.
Khi thiếu đi đối thủ ngăn cản, bốn người gồm hai gã mẫn công hệ hồn sư cùng Hỏa Vô Song và một gã cường công hệ hồn sư, cơ hồ đồng thời hướng về phía Đường Tam đánh đến, hơn nữa là bốn người đánh tới một phương hướng bất đồng. Lúc này, cho dù Đường Tam xả động lam ngân thảo để cho đội hữu đến trợ giúp đã không còn kịp rồi.
Bốn chọi một, bọn hắn ngay cả việc chu võng trói buộc của Đường Tam cũng đã tính tóan qua. Từ phương hướng tấn công khác nhau, chu võng của Đường Tam nhiều nhất cũng chỉ có thể chế trụ được một người. Thời gian không đủ cho hắn phóng ra chu võng thứ hai. Mà khi đó hắn gặp phải sự vây công của ba người còn lại tuyệt không phải là điều dễ chịu gì.
Ai cũng thấy rằng Đường Tam chính là hạch tâm của Sử Lai Khắc chiến đội, chỉ cần đánh gục hắn, vậy là Sử Lai Khắc chiến đội giống như là một con hổ không răng, việc đối phó trở nên đơn giản hơn nhiều. Cũng không còn sự uy hiếp khủng khiếp từ cái vạn niên hồn hoàn của Đường Tam, càng không còn e ngại năng lực khống chế khủng khiếp của hắn.
Vì sự an toàn, trên người hai gã phụ trợ hệ hồn sư bên Sí Hỏa học viện đệ tam hồn hoàn đồng thời sáng lên. Giữa không trung vốn không ngừng ngưng tụ hỏa tinh, dĩ nhiên mỗi bên hai khỏa hỏa tinh, hai gã hợp lại là thành bốn khỏa. Trong nháy mắt bốn khỏa hỏa tinh này hướng về phía bốn gã đội viên Sí Hỏa học viện đang công kích mà vọt tới.
Hỏa cầu huyễn lệ giữa không trung tựa như một tràng lưu tinh vũ động lòng người. Hỏa quang nóng rực đã đem Đường Tam vây quanh vào tử địa.
Bốn người hướng về phái Đường Tam công kích cũng đồng thời phát động đệ tam hồn kỹ của mình, đối với một kích này, bọn hắn là ở tình thế bắt buộc.
Lợi trảo trên song thủ của Hỏa vô song lúc đó hiện lên, thân thể lại biến lớn, trên lân phiến bạo phát ra hồng kim sắc quang mang. Đệ tam hồn kỹ này của hắn cùng Bạch Hổ Kim Cương Biến cảu Đái Mộc Bạch có dị khúc đồng công chi diệu (khác nhau về lối đánh nhưng hiệu quả giống nhau đến kỳ diệu). Toàn thân hắn lúc này cũng đã tỏa ra một ngọn lửa nóng cháy.
Trong hai tiếng hạc kêu, hai đạo hỏa diễm hạc ảnh bay nhanh ra, hỏa ảnh phân thân.
Hỏa báo hồn sư bộc phát chính là bảy khỏa hỏa diễm đạn u lam sắc.
Bốn người đồng thời công kích, phong kín tất cả các phương hướng Đường Tam có thể né tránh.
Đối mặt với sự công kích đồng thời của bốn người, Đường Tam lại có vẻ rất bình tĩnh, cũng vô cùng tỉnh táo. Nhưng trong cơ thể hắn lại đang thiêu đốt ra một ngọn lửa mạnh mẽ. Đó chính là chiến ý, khát vọng muốn từ thực lực của mình mà đánh bại bốn người trước mặt. Có thể bị thương nhưng hắn tin tưởng chính mình có thực lực làm được như vậy. Chỉ là, hắn thật sự có thể làm như vậy sao? Không, không thể. Bây giờ còn không phải lúc để bại lộ thực lực chân chính của mình.
Tại thời khắc nguy cơ như thế, Đường Tam còn có thời gian liếc mắt ra ngoài hỏa hoàn, trên khuôn mặt nở một nụ cười ẩn chứa một vẻ đắc ý nhìn về phía Hỏa Vũ.
Hỏa Vũ rất đẹp, vóc người nàng cùng Tiểu Vũ có chút giống nhau, chỉ là so với Tiểu Vũ thì có đầy đặn hơn vài phần. Mái tóc dài gợn sóng màu đỏ sậm dài tới eo, khuôn mặt trắng nõn, ngũ quan xinh xắn, đôi mắt to lóe ra ngân quang đạm nhiên. Nếu nói về việc thiết lập thứ hạng cho các tuyển thủ là mỹ nữ trong lần thi đấu này, thì nàng tuyệt đối liệt vào vị trí đứng đầu trong năm đoàn.
Nếu là ánh mắt người khác nhìn về phía mình thì hẳn Hỏa Vũ nhất định cho rằng đó là ánh mắt hâm mộ. Nhưng ánh mắt nàng cùng Đường Tam tiếp xúc thì nàng chỉ thấy tràn ngập sự tự tin cùng thách thức. Đường Tam khẽ mấp máy môi, mặc dù không có một âm thanh nào phát ra nhưng Hỏa Vũ lại có thể hiểu được hắn muốn nói ra điều gì.
"Các người quá ngây thơ rồi."Đúng vậy, đây chính là lời Đường Tam muốn nói, sau một khắc, thân thể hắn như tên rời dây cung bay vọt ra ngoài. Hơn nữa phương hướng hắn lựa chọn lại là phía không dễ dàng đột phá nhất, có công kích dày đặc nhất chính là Thất Tinh Đạn của hỏa báo hồn sư.
Hỏa Vũ có chút sững sờ. Nàng không rõ tại sao hắn lại như con ong tự sát*, bất quá hắn lại chỉ là một gã khống chế hệ hồn sư a! Mất đi khả năng khống chế thì khống chế hệ hồn sư đối với bất kỳ hệ nào hầu hết đều không đánh lại. Thế nhưng chẳng lẽ trong tình huống ấy hắn muốn cùng một gã cường công hệ hồn sư ngạnh kháng hay sao? Nhưng lại còn là đệ tam hồn kỹ của cường công hệ hồn sư. Điều này chẳng phải là tự sát?
Càng huống chi, công kích của Hỏa Vô Song, Hỏa Vân, Hỏa Vũ ba người ngay lập tức sẽ liên tiếp ập tới. Đừng nói hắn không cách nào lao ra khỏi sự ngăn cản của hỏa báo hồn sư, cho dù hắn có thực lực đó thì chỉ cần công kích của hỏa báo hồn sư đem ngăn cản hắn chốc lát. Vậy, hắn còn phải nghênh đón cường lực công kích của ba người từ phía sau.
Đường Tam tự sát? Làm sao điều này có thể xảy ra?
Hỏa báo hồn sư mắt thấy Đường Tam hướng về phía mình vọt tới, không khỏi nhịn được mừng rỡ trong lòng. Đệ tam hồn kỹ của hắn - Thất Tinh Đạn lập tức sắp xếp thành một trận hình hoàn mỹ đón chặn Đường Tam đang phóng tới. Đối với uy lực hồn kỹ của mình hắn mười phần tin tưởng. Dưới sự tăng phúc mà đệ tam hồn kỹ của hai gã phụ trợ hệ hỏa tinh hồn sư đem lại, luận về thực lực cho dù có kém đệ tứ hồn kỹ của hồn sư bình thường, cũng chỉ chênh lệch không xa.
Đúng như vậy, gã hỏa báo hồn sư này có đệ tam hồn kỹ uy lực rất mạnh, cho dù Đường Tam bị kích trúng một đòn này cũng tất nhiên là phải bị thương. Càng không cần phải nói đến ba đòn công kích đến từ phía sau. Nhưng có một chút mà gã hỏa báo hồn sư quên mất, hoặc là có thể nói hắn căn bản không có nghĩ tới một loại tình huống khác xuất hiện. Hồn kỹ cường đại trước tiên phải công kích trúng thân thể địch nhân đã.
Đường Tam cho tới bây giờ không hề đơn thuần chỉ là một gã hồn sư bình thường, từ khi hắn tới thế giới này thì nhất định hắn không phải chỉ đơn giản như vậy. Bởi vì hắn đến từ Đường Môn của thế giới khác, còn được truyền thừa tuyệt học đứng đầu của Đường Môn.
Bảy khỏa hỏa bạo thất tinh đạn thật sự là có thể bao kín Đường Tam vào trong, không có một khe hở nào hay sao? Bảy mươi khỏa có lẽ là có thể nhưng tuyệt không phải là bảy khỏa cũng có khả năng này.
Trong mắt hảo báo hồn sư, thân thể Đường Tam đột nhiên biến thành hư ảo, toàn bộ thân thể đều được bao bọc bởi một tầng quang ảnh nhàn nhạt, phảng phất như thân thể không có một chút sức nặng nào. Không trung trở nên vặn vẹo vài cái một cách kỳ lạ, Đường Tam sử dụng một bộ pháp huyền ảo tiến lên vài bước. Dĩ nhiên, cũng tựu như vậy đâm đầu vọt ra xuyên qua những khe hở giữa thất tinh đạn. Chẳng những không chạm vào bảy khỏa thất tinh đạn, thậm chí còn không có một tiếng động nào phát ra. Hết thảy tất cả sự việc này diễn ra trong mắt hỏa báo hồn sư hệt như ảo giác vậy.
Đồng tử của hỏa báo hồn sư trong nháy mắt phóng đại, kinh nghiệm thực chiến của hắn cũng có thể nói là rất phong phú. Mặc dù không biết tại sao Đường Tam lại có thể thoát ra khỏi đòn công kích của mình nhưng hắn trước hết cũng đã phản ứng lại, dốc toàn lực khống chế bảy khỏa thất tinh đạn bắn ra quay ngược trở lại, hướng về phía sau lưng Đường Tam đánh tới. Trên phương diện khống chế hồn kỹ, điều này chính là cực hạn khả năng mà hắn có thể làm được.
Nhưng là, dù cho hắn có khống chế một cách tinh diệu như thế nào thì bảy khỏa đạn năng lượng nọ vẫn cứ như trước chỉ là từ phía sau đuổi theo. Mà thân thể Đường Tam vẫn tiếp tục hướng tới trước.
Trong tình huống nguy cấp, năng lực chiến đấu của hỏa báo hồn sư lại hoàn toàn bộc phát ra. Hai tay bên thân thể hất ngang một cái, một đoàn hỏa quang dày đặc lại bộc phát ra từ trong lòng bàn tay hắn. Bởi vì thời gian ngắn ngủi. Khả năng mà hắn có thể làm được bây giờ, cũng chỉ là phát xuất đệ nhất hồn kỹ của mình, hỏa khiếu.
Hắn biết, chỉ cần mình có thể ngăn cản Đường Tam trong giây lát thì ngay lập tức thất tinh đạn cùng công kích của đồng bọn sẽ liên tiếp ập đến, lúc ấy cũng chính là khi Đường Tam bị đánh bại.
Hắn mặc dù cũng biết rõ hồn lực của Đường Tam mạnh hơn nhiều so với mình, nhưng hắn như thế nào cũng không tin bằng vào thực lực của bản thân mình lại không thể nào ngăn cản Đường Tam dù chỉ là trong chốc lát.
Giờ khắc này, toàn trường ngoại trừ bốn người đang giao thủ trên lôi đài đều trở nên yên tĩnh. Cơ hồ tất cả ánh mắt đều tập trung lên người Đường Tam. Bọn họ đều muốn biết, linh hồn của Sử Lai Khắc học viện chiến đội, người sở hữu hồn hoàn thứ tư là một cái vạn niên hồn hoàn, để đối mặt với cục diện trước mắt thì sẽ ứng biến như thế nào.
Tên hỏa báo hồn sư liệu có thể ngăn cản không? Đường Tam trước mặt mấy vạn người xem liền đưa ra cho họ đáp án. Hắn cước đạp Quỷ Ảnh Mê Tung, không ngừng xuyên qua bảy khỏa thất tinh đạn, đồng thời cũng vọt người lách qua thân thể gã hỏa báo hồn sư. (Nguyên văn là xuyên qua thân thể - như thế liệu có khoa trương quá không nhỉ?)
Động tác của hắn thực sự quá nhanh. Hắn mặc dù không phải là một gã mẫn công hệ hồn sư, nhưng nhờ vào sự huyền ảo của Quỷ Ảnh Mê Tung, dưới chân hắn chỉ là tiến một vài bước, đã đi vượt qua thân thể gã hỏa báo hồn sư kia.
Chỉ là một động tác rất đơn giản, tất cả cục diện thoáng chốc đã thay đổi. Đối mặt với thất tinh đạn cùng sự công kích của hai gã cường công hệ hồn sư phe Sí Hỏa học viện không phải là Đường Tam mà lại chính là tên hỏa báo hồn sư.
Đứng yên, nhún vai, phản đòn. Ba động tác cùng thực hiện một lượt, Đường Tam thậm chí còn không cho gã hỏa báo hồn sư thời gian phản ứng, vai hắn đã đẩy mảnh lên phía sau lưng đối phương.
Huyền Thiên Công trong cơ thể nháy mắt bộc phát, hỏa báo hồn sư chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng mạnh mẽ không thể kháng cự từ sau lưng truyền khắp toàn thân, ngay sau đó thân thể hắn đã bay vọt ra ngoài.
Hỏa khiếu đối mặt chính là thất tinh đạn đang bay trở lại. Nhưng mà ba gã đồng bọn của hắn đang đuổi theo địch nhân lại chỉ có thể trơ mắt nhìn địch nhân biến thành đội hữu, có thể làm được cũng chỉ là đem công kích của mình đánh lên trời. Nếu không làm vậy, đội hữu dưới sự liên thủ của họ chỉ có thể trở thành pháo hôi.
Lâm ngân thảo tại lúc này lặng lẽ động đậy, vốn quấn quanh hông ba người Đái Mộc Bạch, Thái Long cùng Hoàng Viễn chợt siết chặt hơn một chút, cả ba tốc độ trong nháy mắt đột ngột tăng vọt.
Từ vây quanh đối thủ, đến lúc bị tác dụng bởi kháng cự hỏa hoàn liền bị địch nhân vây công lại, đến bây giờ lại một lần nữa vây công đối phương. Hết thảy tất cả đều hoàn toàn ở bên trong gian điện quang hỏa thạch.
Giờ này phút này, Đường Tam mới trong lần cao cấp hồn sư đại tái toàn đại lục lần này đem thiên phú chiến đấu của mình triển lộ ra.
Hồn kỹ của hồn sư vĩnh viễn không phải là toàn bộ thực lực, đối với Đường Tam mà nói thì càng đúng như thế. Chỉ là dựa vào Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ cùng với lực phán đoán nhạy bén, tỉnh táo, hắn đã hoàn thành chiến thuật thay đổi càn khôn.
"Oanh ~"
Hỏa báo hồn sư hét thảm một tiếng, thân thể bị chính thất tinh đạn của mình oanh kích thiêu đốt đến đen sì. Nếu không phải tự thân mình là hỏa thuộc tính, lại rất tinh tường đối với đệ tam hồn kỹ của mình thì một đòn này cũng đủ làm cho hắn bị thương nặng.
Ba gã đồng đội của hắn cũng không có tốt hơn, phải hết sức điều khiển công kích mạnh mẽ của hồn kỹ thay đổi phương hướng, cảm giác thoát lực này làm cho bọn hắn lâm vào trong trạng thái cực kỳ thống khổ, suýt nữa thì phun ra máu. Thân thể không chịu sự khống chế đã trở nên trì trệ. Nhưng mà sau lưng bọn họ là ba người bên Sử Lai Khắc chiến đội do Đái Mộc Bạch dẫn đầu cũng đã lao nhanh tới.
Một khi công kích phủ xuống, còn là hồn kỹ Bạch Hổ Kim Cương Biến mà Đái Mộc Bạch sử dụng cũng đã đủ để đánh gục ba gã đối thủ thân hình đang trì trệ phía trước.
Trận đấu trên chiến trường đã tiến tới trạng thái bạch nhiệt hóa (tức là cực kỳ khẩn trương) thì mỗi một người trong nháy mắt đều có thể trở thành mấu chốt quyết định thắng bại.
Trong lúc này, khống chế hệ hồn sư của song phương đoàn đội đều thể hiện ra tầm quan trọng của vị trí linh hồn chiến đội. Mắt thấy từ có lợi chuyển thành cực kỳ bất lợi. Khống chế hệ hồn sư của Sí Hỏa học viện là Hỏa Vũ lại một lần nữa động thân.
Lại là một cái hỏa hoàn được bạo phát ra, kháng cự hỏa hoàn lại một lần nữa xuất hiện trên chiến trường. Một màn kỳ dị xuất hiện trên chiến trường cơ hồ đồng dạng với lúc trước. Mọi người bên phái Sử Lai Khắc học viện mắt thấy chỉ còn một sát na nữa là đánh gục được đối thủ, thân thể bọn họ lại bị kháng cự hỏa hoàn bắn bay ra ngoài. Tại thời điểm hỏa hoàn kia phát ra tác dụng, nguy cơ của ba gã chủ lực tấn công phía Sí Hỏa học viện đã được hóa giải.
Hỏa Vũ mặc dù tại thời điểm mấu chốt cứu vãn đội hữu, nhưng lúc này trên người nàng đã toát mồ hôi lạnh. Nàng biết, mặc dù thực lực của mình đối với Đường Tam phỏng chừng đã là rất cao, nhưng là vẫn còn quá sức xem thường hắn.
Năng lực cận chiến của hắn tuyệt không phải đơn giản như một khống chế hệ hồn sư bình thường. Bộ pháp kỳ diệu kia không lẽ cũng là một loại hồn kỹ hay sao? Nhưng mà hồn kỹ của hắn cũng chưa chắc nói lên được nhiều điều. Chẳng lẽ là hồn cốt?
Chính mình nghĩ ra cái điều này không chỉ là một người Hỏa Vũ trên chiến trường mà trên khán đài cũng có không ít người đồng dạng cũng có ý nghĩ giống như vậy.
"Đó chính là sức mạnh của hồn cốt sao?"Không biết là ai đã nói ra một câu này đầu tiên.
Ngồi ở vị trí dành cho vị khách cao quý nhất ở hàng ghế đầu tiên là Tuyết Dạ đại đế cùng Tông Chủ Thất Bảo Lưu Ly Tông Trữ Phong Trí cùng Bạch Kim Giáo chủ Tát Lạp Tư lại đồng thời lắc đầu. Giờ này phút này, trong mắt bọn họ tràn ngập thần sắc kinh hãi.
Nhưng ba người lại có thể dám chắc đó tuyệt không phải thuộc về sức mạnh của hồn cốt. Tại vì trong bộ pháp của Đường Tam không hề có hồn lực đặc thù ba động do khởi động hồn cốt gây ra. Đó chỉ là một loại kỹ xảo, đơn thuần là cận chiến kỹ xảo mà thôi.
Trữ Phong Trí tay vò trán, trong lòng âm thầm cười khổ, Đường Tam a Đường Tam, ngươi đến tột cùng là muốn đem cho ta bao nhiêu sự kinh ngạc nữa mới thôi đây?
← Ch. 255 | Ch. 257 → |