← Ch.289 | Ch.291 → |
Bức lui đối thủ, tất cả mọi người sinh ra một loại cảm giác như trút được gánh nặng, nếu nói tại lúc khi chút đạo phỉ xuất hiện, các học viện hồn sư chưa từng để ý, nhưng khi hai gã phong hào đấu la xuất hiện, làm cho bọn chúng có cảm giác muốn nói mà không được.
Nhưng đó đều là phong hào đấu la! hôm nay tổng cộng xuất hiện bốn vị, thật là nhiều, tương đương với một phần tư hoặc một phần năm của toàn đại lục rồi. Trước mặt phong hào đấu la, họ cảm thấy thật là nhỏ bé.
Biểu hiện của Tuyết Thanh Hà đúng là được giáo dục thành mộe đế vương từ nhỏ, nên ngay khi địch nhân rút lui, hắn bắt đầu chỉ huy hoàng gia kỵ sĩ đoàn đem những xe ngựa không bị hỏng kéo lên phía trước, cứu chữa các chiến mã bị thương, khôi phục lại đội hình.
Trong chốc lát, ngoại trừ các chiến mã đã chết được xếp gọn bên ngoài, năm trăm chiến sỹ của đoàn hoàng gia kỵ sĩ đại bộ phận đã khôi phục lực chiến đấu.
Lúc trước, lũ cướp áo đen giao thủ sát ý không đủ, đại đa số chỉ là phòng ngự du đấu để cho hai gã phong hào đấu la tranh thủ thời gian, cho nên tổn thương lớn nhất là lúc Đường Tam dùng ám khí kịch độc giết chết hơn trăm người.
Tuyết Thanh Hà làm xong công tác sắp xếp, lúc này mới trở lại bên Trữ Phong Trí cung kính nói: "sư phụ, ngài xem tiếp theo chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"
Trữ phong trí lạnh nhạt cười, "giữ nguyên kế hoạch tiếp tục đi tới, có lần này giáo huấn, bọn họ cũng không giám vọng động quay lại gây sự. Dù sao, bọn họ còn không vì Đường Tam mà nỗ lực quá lớn."
"Là tiếp tục đi tới."
Cả đội ngũ tiếp tục đi tới, nhưng hào khí lại đã rõ ràng trở nên khẩn trương hơn. Đường Tam trước tiên leo lên trên xe ngựa của Sử Lai Khắc Học Viện. Hắn biết, bây giờ chính mình đã thành tiêu điểm của mọi người.
Lúc trước nhiệm vụ của hai gã phong hào đấu la rõ ràng chính là muốn đánh chết mình.
Một lần thất bại, cũng không có nghĩa là lần sau bọn họ còn có thể thất bại. Bị cấp bậc phong hào đấu la này ám sát, thì mũi nhọn sau lưng này không thể coi thường được.
Những người khác trong Sử Lai Khắc thất quái cũng không có bước vào xe ngựa, trên xe ngựa chính là Trữ Phong Trí cùng Trần Tâm và Độc Cô Bác. Bọn họ cần phải cùng Đường Tam cẩn thận nói chuyện.
Đường Tam thấy có chút bực mình, tại hồn sư cùng cấp bậc, hắn đều là người nổ bật hơn cả, thậm chí so với hồn sư cấp bậc cao hơn hắn thì cũng rất khó chiếm được chút tiện nghi trước mặt hắn.
Nhưng lần này đối thủ lại là cấp bậc phong hào đấu la, hắn cũng không có biện pháp dùng kĩ xảo nào có thể bù đắp được lỗ hống đó.
Trữ Phong Trí trước tiên hướng Độc Cô Bác gật đầu, mỉm cười. Kiếm đấu la Trần Tâm cũng trực tiếp nhắm hai mắt dưỡng thần.
Đối với người khác, Độc Cô Bác có lẽ lại tỏ ý khinh thường, nhưng ngồi trước mặt hắn chính là đương kim tông chút của Thượng Tam môn trong thất đại tông môn. được thiên hạ xưng là ...Tông môn có tài lực đứng đầu.
"Ngài khỏe chứ, Trữ tông chủ."
Trữ Phong Trí thở dài một tiếng nói: "ngay cả ta cũng không nghĩ tới, họ lại có thể ra tay nhanh như vậy. Hơn nữa không ngờ họ lại ra tay không chút lưu tình. Xem ra, khi Đường Tam bại lộ Hạo Thiên Chuy, bọn họ đã hạ quyết tâm rồi."
Độc Cô Bác gật đầu, nhìn bên người Đường Tam một chút, không khỏi tỏ ra sự lo lắng "Bọn người kia nếu đã hạ quyết tâm, sợ rằng Tiểu Tam sẽ gặp nguy hiểm. Hay là bây giớ trước tiên để hắn không tham gia trận đấu để ẩn giấu hoặc tìm được cha hắn, thì mới có thể cam đoan bảo vệ được an toàn cho hắn. Chúng ta đều không có khả năng lúc nào cũng ở bên cạnh để bảo vệ hắn được.
Trữ Phong Trí vuốt cằm nói: " Ta cũng có ý như vậy. Mặc dù trước khi trận chung kết chấm dứt, chúng có thể sẽ không ra tay lần nữa. Nhưng an toàn của Đường Tam cũng không thể đảm bảo được. Tiểu Tam nếu ngươi nguyện ý, ta để Trần Tâm thúc thúc hộ tống ngươi đến Thất Bảo Lưu Ly tông. Ở đó, mặc dù ta không dám nói tuyệt đối an toàn, nhưng người nào muốn gây bất lợi với ngươi cũng ko dễ dàng gì. "
Đường Tam nhìn thẳng vào hai mắt của Trữ Phong Trí nói "Trữ thúc thúc, liệu ngài có thể nói cho ta biết, tại sao vừa rồi ngài không có tiết lộ thân phận bọn họ hay không?"
Trữ Phong Trí thở dài một tiếng, "ngươi hẳn cũng đã nhận thấy. Đúng vậy, chúng chính là ngừơi của vũ hồn điện, cho dù chỉ là Hắc y nhân bình thường, nhưng cũng đều là Hồn Sư, hơn nữa ít nhất cũng đạt đến cấp bậc hồn tôn với ba hồn hoàn. Có thể đồng thời điều động hai gã phong hào đấu la, hơn một ngàn hồn tôn cũng chỉ có vũ hồn điện mà thôi. Cho dù là thất đại tông môn huy động toàn thể lực lượng cũng có thế so sánh vói chúng nhưng cũng không có cách nào triệu tập toàn bộ được như vũ hồn điện. Sở dĩ ta không vạch trần thân phận bọn họ là vì ta không hy vọng tất cả mọi người ở nơi này đều chết vì chuyện này. Ngươi cho rằng, vũ hồn điện khi biết những người này biết được thì sẽ thả tất cả những người liên quan ra sao?"
Hàn Quang trong mắt Đường Tam chợt lóe, "giết người diệt khẩu?"
Trữ Phong Trí gật đầu, "Lúc trước Long công, Xà bà không có nói, Độc cô tiền bối đang định nói thì bị Cúc đấu la ngăn lại. Chúng ta cũng không có nói. chính là không hy vọng cho vũ hồn điện một lý do để giết người diệt khẩu. Lần này bọn họ xem như bị nếm quả đắng, vì không muốn bại lộ thân phận vũ hồn điện, hồn tôn cấp thấp cũng không có phóng thích vũ hồn. Nếu không ngươi cũng không dễ dàng giết chết những người đó. Nếu để bọn hắn phản ứng lại, thì đã có tổn thất rồi. "
Đường Tam trầm giọng nói: "thúc thúc, vũ hồn điện hướng ta động thủ, có đúng hay không bởi vì cha ta?"
Trữ Phong Trí trầm ngâm nói: "Không hoàn toàn như thế. Ta nghĩ, Vũ hồn điện đối với ngươi ra tay một phần là do cha ngươi, phần còn lại cũng là bởi vì thiên phú của ngươi. Bọn họ hẳn là đã điều tra tuổi của ngươi, không tới mười lăm tuổi đã có thực lực như vậy. Ngươi không những là song sanh vũ hồn, mà còn là trực hệ đệ tử của Hạo Thiên tông, thân phận này không thể nghi ngờ. Một khi ngươi trưởng thành thì ngươi sẽ trở thành Hạo Thiên đấu la. Một khi ngươi mạnh lên, đối với Vũ hồn điện tất nhiên là bị uy hiếp rất lớn. "
Đường Tam nói: "chính là nguyên nhân này mà họ mới ám sát ta? Mà bọn họ tại sao không phái vị phong hào đấu la trực tiếp ám sát ta chứ? Như vậy không phải phải dễ dàng hơn sao?"
Trữ Phong Trí lạnh nhạt cười, nói: "Phong hào đấu la có tôn nghiêm của phong hào đấu la. Hôm nay xuất hiện hai người phong hào đấu la, đều là thành viên của Vũ hồn điện trưởng lão đoàn, là người mà Giáo hoàng tín nhiệm. Cũng có thể nói là giáo hoàng đã ra lệnh bắt buộc 2 người này xuất thủ. Phong hào đấu la là địa vị mà người khác tôn sùng, nếu để cho bọn họ đánh lén một người, mà còn là một tiểu hài tử, bọn họ như thế nào có thể nguyện ý. Nếu đến đây đánh lén chỉ đạt đến hồn đấu la cấp bậc, có Phất Lan Đức cùng nhị long tại đây, bọn họ cũng không phải dễ dàng đắc thủ. Kỳ thật, hôm nay trọng yếu nhất cũng không phải sự xuất hiện của chúng ta, mà là của Độc Cô tiền bối, ngươi hẳn phải cảm tạ hắn mới đúng. Vũ hồn điện sở dĩ phái ra hai gã phong hào đấu la, chắc là đã đoán được ta cùng Kiếm thúc tồn tại. Chỉ là Độc Cô tiền bối xuất hiện, bọn họ mới lập tức lâm vào thế bí "
Độc Cô bác ha hả cười, nhìn Đường Tam, nói: "tiểu quái vật, ngươi không cần phải cám ơn ta. "
Đường Tam nhìn hắn liếc mắt một cái, cũng quả nhiên không có nói ra lời cảm tạ, nhưng trong nội tâm hắn, hôm nay Độc Cô Bác không cần phải xuất chiến, nhưng lại ở trong lòng hắn đã khắc một dấu vết sâu sắc. Vì cứu hắn, Độc Cô Bác chính là đắc tội với Vũ hồn điện!
Trữ Phong Trí nói: "ta nghĩ, ngươi cần phải hiểu rõ tình hình hôm nay một chút, hôm nay xuất hiện hai gã phong hào đấu la, đầu tiên xuất hiện tên...Bạch y tên là Nguyệt Quan, vũ hồn là Hoa Cúc, mệnh danh là Cúc đấu la. Hồn lực của hắn đại khái khoảng chín mươi bốn cấp đến chín mươi lăm cấp. Đóa hoa cúc kì dị đó phi thường lợi hại, may là hôm nay hắn bị Kiếm thúc khắc chế. "
" Bóng đen xuất hiện sau đó, phong hào là quỷ, cấp bậc cùng cúc đấu la không sai biệt lắm. Hắn có vũ hồn rất kỳ lạ, là Quỷ Mị. Mà bổn thể của hắn cũng rất Quỷ Mị, nghe nói ngoại trừ Giáo hoàng, cho tới bây giờ không ai biết diện mạo chính thức của hắn. Hắn chính là một gã mẫn công hệ hồn đấu la cường đại. Vật lý công kích rất khó có hiệu quả với hắn. Tuyệt đối là phong hào đấu khó đối phó nhất.
Độc Cô Bác lão mặt đỏ lên, "Quỷ Mị tên kia quả thật lợi hại, dù nói thế nào ta cũng không phải đối thủ của hắn."
Trữ Phong Trí trầm giọng nói: " hai gã phong hào đấu la này tại Vũ hồn điện chẳng những địa vị rất cao, hơn nữa còn chưởng quản hình pháp. Chính là trụ cột trọng yếu của Vũ hồn điện. Ngoại trừ một số tên trưởng lão giấu mặt ở trưởng lão điện ra, thì mọi việc đều do Giáo hoàng cùng bọn chúng quyết định. Chính là trợ thủ đắc lực nhất của Giáo hoàng. Nếu để ngươi một mình, chẳng may gặp bọn họ thì tuyệt đối là mất mạng. Cho nên, ta hy vọng ngươi có thể cùng kiếm thúc trở lại Thất Bảo Lưu Ly tông. Ở nơi này, ta mới có thể bảo đảm an toàn cho ngươi."
Đường Tam cúi đầu suy nghĩ một chút, đột nhiên hắn ngẩng đầu, nhìn Trữ Phong Trí, nói: "Trữ thúc thúc, cám ơn ý tốt của ngài. Nhưng ta không thể buông tay. Sử Lai Khắc Học Viện lần này trong đại hội cao cấp hồn sư học viện tinh anh toàn đại lục tính đến giờ này, thành tích cũng không phải do một mình ta cố gắng mà được. Nếu bởi vì an nguy của ta mà bỏ rơi đồng đội thì ta vĩnh viễn sẽ không tha thứ cho chính mình. Một khi có khúc mắc trong tâm, sau này ta tu luyện cũng tất nhiên sẽ không thuận lợi. Cho nên, lần này vòng chung kết ta phải tham gia. Ngài không phải mới vừa nói sao, trước khi đại hội chấm dứt, Vũ hồn điện hẳn là sẽ không công khai ám sát ta."
Trong mắt Trữ Phong Trí toát ra một tia tán thưởng, nhưng ngoài miệng lại nói: "nhưng khi đại hội chấm dứt, nếu các ngươi thật sự đoạt được quán quân, nếu bị Vũ hồn điện đuổi giết tất nhiên so với hôm nay càng thêm kinh khủng. Khi đó, cho dù là ta cũng chưa chắc bảo vệ được ngươi. ta có thể tiết lộ một bí mật cho ngươi biết. Tại trong thất đại tông môn, chỉ có thượng tam môn không thuộc về thế lực của Vũ hồn điện. Vũ hồn điện có thể làm khiến hai đại đế quốc kiêng kỵ rất nhiều, tại sao? chính là bởi vì thực lực tuyệt đối. Ta dám nói, số lượng hồn sư mà lưỡng đại đế quốc hiện nay trong tay nắm giữ cũng không bằng một nửa của Vũ hồn điện."
← Ch. 289 | Ch. 291 → |