Vay nóng Tinvay

Truyện:Quang Chi Tử - Chương 130

Quang Chi Tử
Trọn bộ 320 chương
Chương 130: Quá xui xẻo
0.00
(0 votes)


Chương (1-320)

Siêu sale Shopee


Ta trơ mắt nhìn cái đuôi của thanh long tảo trúng ngực ta, bây giờ ta chỉ có thể dồn toàn bộ ma pháp lực, đấu khí cùng năng lượng thánh kiếm trong cơ thể đều tập trung vào nơi bị đánh.

Ta bị thanh long đánh đến bay đi."Oanh." Một tiếng, cả người ta bị khảm trên vách đá, toàn thân dường như đều vỡ vụn ra, cả thân thể cũng không có cảm thấy đau đớn nữa, mà là chết lặng đi, năng lượng do ta phát ra căn bản không cách nào kháng cự một kích này của cự long, ta có thể rõ ràng nghe được tiếng xương cốt chính mình vỡ vụn, nếu không phải ma pháp lực, đấu khí cùng năng lượng của thánh kiếm bảo vệ ở nội tạng ta, sợ rằng, ta đã thành một khối thịt bầy nhầy rồi.

Cảm giác chết lặng từ từ tiêu mất, thay vào đó là cảm giác đau đến thấu tâm can, hoàn hảo, ta hoàn toàn dính vào vách đá, cũng may không có té xuống, nếu không, sợ rằng cũng chỉ đành có thể cầu xin thần vương giúp ta chuyển thế thôi. Tại sao con rồng này lại lợi hại như vậy a, tiểu kim tuyệt đối không có lực lượng mạnh như vậy.

Tiểu kim chứng kiến ta bị đánh bay đi liền bạo nộ, rốt cuộc không để ý đối phương có đúng tộc nhân của nó hay không, điên cuồng công kích thanh long, long tức, ma pháp, trảo trảo xỉ giảo < móng tay và răng >, không gì không đem ra để đánh.

Nhưng nó ở trước mặt thanh long thật sự vẫn chỉ là một tiểu hài tử, mọi công kích nó phát ra đều bị thanh long dụng đôi cánh lớn dễ dàng ngăn cản, thanh long bất đắc dĩ nói:

- Vương a, ngươi làm gì vậy, ta chỉ giúp ngươi diệt trừ nhân loại đáng ghét kia a.

Tiểu kim phát ra vài tiếng long ngâm ngắn ngủi, thanh âm tràn ngập phẫn nộ vẫn đang không ngừng công kích. Bên cạnh còn có mấy tiểu long cũng tầm tiểu kim bị doạ đang tránh ở một bên không dám lên tiếng.

Thanh long nghe hết những tiếng kêu của tiểu kim càng ngây người ngẩn ngơ, kinh ngạc nói:

- Cái gì, vương, ngươi nói nhân loại kia là chủ nhân của ngươi á, điều này làm sao có thể, ai có thể làm chủ nhân của long tộc chúng ta. Không thể, không thể.

Lợi dụng lúc nó sơ thần, lập tức bị tiểu kim đánh vài cái, mặc dù không thể làm nó bị thương, nhưng cũng khiến nó đau đến gào lên.

Đúng lúc này, một trận cuồng phong thổi đến, một giọng nữ ôn nhu truyền tới

- Là vương nhân trở lại sao? Ai dám đánh nó vậy?

Một cự long màu trắng từ trên trời giáng xuống, nàng vừa thấy tình hình trước mắt liền dụng long dực khổng lồ đánh thanh long bay ra ngoài, kích động mang tiểu kim ôm ở giữa hai cánh, lớn tiếng gọi:

- Hài tử, đúng là ngươi rồi, đúng là ngươi đã trở lại rồi.

Tiểu kim từ phẫn nộ thanh tỉnh lại, từ đối phương truyền đến cảm giác đầy thân thiết khiến nó đình chỉ công kích, chăm chú nhìn vào con bạch long còn to hơn con thanh long vừa nãy kia.

Trong mắt bạch long dần đọng thành những giọt nước mắt khổng lồ, nghẹn ngào nói:

- Hài tử, ta là mụ mụ của ngươi, rốt cục ngươi đã trở lại. Mụ mụ nhớ ngươi chết mất.

Tiểu kim kêu lên vài tiếng, bạch long vừa nghe xong liền lên tiếng:

- Làm sao có thể được, ngươi là nhi tử của ta, làm sao ta nhận lầm được, long tộc chúng ta mỗi một đời chỉ có một long vương, mà ngươi chính là người nào duy nhất a. Hài tử a, ngươi tại sao vẫn không nhận ta ni, ta đúng là mụ mụ của ngươi a.

Thần sắc tiểu kim dần bình tĩnh lại, trong mắt đầy vẻ xúc động, mang cả cái đầu to nhẹ nhàng tựa ở trên người bạch long.

Bạch long cũng dụng đầu thặng trứ tiểu kim rồi đột nhiên, ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng rồng ngâm đầy hoan khoái.

Đúng lúc này, thanh long vừa bị đánh bay từ dưới mặt đất đứng lên, cười khổ nói:

- Đại tỷ, mẫu tử các ngươi nhận nhau cũng không cần đánh ta bay đi như vậy, ta không hề thương tổn một sợi lông nhi tử bảo bối của ngươi a.

Tâm tình của bạch long đang cực hảo, liếc mắt trừng nó một cái rồi nói:

- Ngươi nha, hoạt cai, ai bảo ngươi làm nhi tử của ta tức giận. Hừ.

Thanh long bất đắc dĩ nói:

- Ta bất quá chỉ đánh tên nhân loại cưỡi trên người tiểu vương thôi, không có làm gì khác a.

Ở trước mặt bạch long, Thanh long không còn lấy một điểm thần thái lúc nãy.

Nghe xong nó nói xong, tiểu kim hiển nhiên là nhớ tới cái gì đó, từ trên thân Bạch long tránh thoát, lớn tiếng kêu lên.

Bạch long hỏi lại:

- Cái gì, ngươi nói người bị đánh bay kia là chủ nhân của ngươi, hài tử, ngươi chính là một thân long vương, làm sao nhân loại lại là chủ nhân của ngươi được.

Tiểu kim vẫn kêu lên vài tiếng bất mãn, bạch long bất đắc dĩ nói:

- Được rồi, để mụ mụ đi xem, bất quá, bị Thanh thúc thúc của ngươi đánh một cái, có lẽ nhân loại đã không có khả năng còn sống nữa.

Nói xong, phách động long dực bay lại đây.

Mặc dù toàn thân cự thống, nhưng thần chí của ta vẫn còn thanh tỉnh nhưng đã không thể nói chuyện được, năng lượng thánh kiếm đang nhanh chóng tu bổ kinh mạch bị hao tổn của ta, bạch long bay lại, kỳ quái nhìn ta một chút, kinh ngạc nói với tiểu kim và thanh long đang đi bên cạnh:

- Di, tên nhân loại này còn chưa có chết.

Trong lòng ta âm thầm cười khổ, ta dễ chết như vậy sao?

Bạch long phát ra một đoàn quang mang màu trắng, kéo ta từ trên tảng đá mang xuống. Nói với tiểu kim:

- Mặc dù không chết, nhưng thương thế của hắn rất nặng, không nghĩ tới chủ nhân của ngươi có thể chịu một đòn của tiểu thanh mà không chết, thật sự là kỳ tích. Chúng ta mau trở về, cho ba ngươi xem xem còn có thể cứu được hay không.

Thanh long cười khổ nói:

- Đại tỷ, cháu nó không thể cũng gọi ta là tiểu thanh được, dù sao ta cũng là trưởng bối của nó.

Bạch long nói:

- Ngươi nha, làm mất hết bộ dáng của trưởng bối, vừa gặp mặt đã đánh người rồi.

Thanh long ủy khuất nói:

- Đại tỷ, chẳng lẽ ngài không phát hiện ra cháu rất yếu sao? Tánh mạng lực yếu đến đáng thương, ta tưởng đó là do tên nhân loại kia làm, cho nên mới ......

Nghe nói thân thể của nhi tử mình suy yếu, Bạch long vội cẩn thận nhìn lại tiểu kim, toàn thân Bạch long phát ra năng lượng ba động mãnh liệt, cả giận nói:

- Hài tử, là ai khiến ngươi thành như vậy, mau nói cho mụ mụ, mụ mụ giúp ngươi báo thù.

Xem ra chúng nó căn cứ vào tánh mạng lực của tiểu kim mới đoán rằng nó suy yếu.

Tiểu kim nhìn nhìn ta, toát ra vẻ mặt đầy lo lắng rồi quay về phía Bạch long kêu lên vài tiếng.

Bạch long bất đắc dĩ nói:

- Được rồi, vậy hãy để ba ba ngươi chữa cho nhân loại này đi, cũng để cho hắn xem xem, có thể giúp ngươi khôi phục sinh mệnh lực hay không? Hài tử của ta, làm sao ngươi lại biến thành như vậy a.

Nói xong lời cuối cùng, nước mắt bạch long lại rơi xuống. Không khéo là, trong đó có một giọt vừa lúc rơi trúng trên người ta, bạch quang bao vây ta nhất thời ba động một trận, làm sao ta lại xui xẻo đến vậy, tự nhiên bị nước mắt rơi trúng. Oa, phun ra một ngụm máu tươi, thương thế càng thêm nghiêm trọng.

Ta phát giác, xương cốt toàn thân dường như không còn mấy chỗ hoàn hảo, các khớp xương đau đến ta tưởng chết đi sống lại.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-320)