← Ch.136 | Ch.138 → |
Ta ha ha cười nói:
- Cần gì phải cảm ơn, Tiểu Kim vốn là con cái của hai vị mà.
Ta trong lòng cười thầm, Long vương này cũng thật khờ khạo, nếu y không cho Tiểu Kim đi cùng với ta, ta có thể đánh bại chừng này thành viên Long tộc được sao? Còn không, chỉ mất một vài lời, lại để cho ta có cơ hội thể hiện nhân tình. Kì thật, ngốc không phải là Long vương mà chính là ta, bởi vì ta không biết Tiểu Kim cùng ta đã lập khế ước, nếu ta không cho phép, Tiểu Kim không cách nào rời ta mà đi được, nếu ta chết đi, Tiểu Kim cũng không thể sống. Long vương dùng trăm phương ngàn kế chỉ cốt cho ta đáp ứng không cho Tiểu Kim bồi táng sau này.
Long vương nói:
-Vậy đi, ngươi đã đáp ứng cho Tiểu Kim quay lại làm Long tộc truyền nhân, ta sẽ truyền cho ngươi một Long ngữ ma pháp đặc thù của Long tộc, ngươi muốn học cái gì?
A, cái này tốt quá, ta phải nghĩ kĩ mới được, mắt ta sáng lên, nói:
-Hay ta học Phá Ma Phong đi. Ma pháp này từng cứu ta một lần, thật sự rất có uy lực, dùng để giải trừ phong ấn ma pháp rất hữu dụng a.
Long vương kinh ngạc gật đầu, nói:
-Ngươi chọn lựa rất chính xác, Phá Ma Phong này cấp bậc rất cao trong số Long ngữ ma pháp, được, ta sẽ truyền thụ Phá Ma Phong ma pháp cho ngươi.
Long vương toàn thân kim mang phát ra, từ hai mắt bắn ra hai đạo hàn quang vào thẳng mắt ta, nhất thời vô số bùa chú li kỳ cổ quái xuất hiện trong tâm tưởng của ta, Long vương nói tiếp:
-Đây là Phá Ma Phong chú ngữ, ngươi nếu muốn sử dụng, chỉ cần đọc chú ngữ là được.
Chú ngữ hoàn toàn rất đơn giản, tuy nhiên đọc lên có chút khó khăn không thuận miệng, ta nói:
-Ta cám ơn ngài, Tiểu Kim bế quan tình hình có thuận lợi không?
Long vương nói:
-Đến giờ phát triển đều rất thuận lợi, ta dùng bảo vật của Long tộc tăng cường lực lượng cho nó đồng thời cũng khôi phục sinh mạng lực, có điều nó phát triển quá nhanh, căn cơ có phần không vững, ta cũng sẽ cùng 8 Đại trưởng lão thay nhau giúp nó tu luyện, ngươi có thể yên tâm, một năm sau, khi nó bế quan hoàn tất, ta sẽ để cho nó đến tìm ngươi, bất luận ngươi ở đâu, nó cũng sẽ đựa vào khí tức của ngươi tìm được, về chuyện này ngươi có thể yên tâm.
Ta gật đầu, nói:
-Nếu như vậy, ta hoàn toàn yên tâm.
Long vương nói tiếp:
-Ngươi nghỉ ngơi một ngày, ngày mai hãy đi vậy.
Ngày cuối cùng lưu lại Long tộc cũng là ngày ta bận rộn nhất, cơ hồ mỗi thành viên Long tộc đều tặng cho ta lễ vật, Long tộc nhân rất thích thu nhặt bảo vật nên các món quà tặng cho ta cũng đều là các loại đá quý, kim cương nguyên khối, các loại ma pháp thạch, thủy tinh thạch, thậm chí còn có cả khoáng vật, ta đều nhất nhất nhét toàn bộ vào túi không gian.
Xem bọn họ dáng vẻ nhiệt tình như vậy, ta cũng không có ý từ chối, cái gì đưa đến cũng nhận. Ha ha, chuyến này phát tài, trở về bán đống đồ vật này, ít nhất cũng phải thu về mấy vạn toản thạch tệ. Hắc hắc sau này có thể mời Mộc Tử đi ăn thoải mái.
Từ giấc mộng phát tài tỉnh lại, ta liền thu thập gói ghém quần áo, kì thật cũng chẳng có gì nhiều, chỉ có một bộ y phục mới mà thôi. Đi tới Long vương huyệt động để chào từ biệt.
Long vương hiện đang vắng mặt chỉ có Bạch Phi
Ta hỏi:
-Bạch Phi a di, Long vương đi đâu vậy?
Bạch Phi mỉm cười nói:
-Long vương đi giúp Long nhi tu luyện, ngài bảo ta chuyển lời chào từ biệt đến ngươi, ngươi lên đường cẩn thận. Hài tử, ngươi ra đi ta không có gì tốt cho ngươi, chỉ đành cho ngươi thứ này, nhiều năm về trước ta vô tình thu được, lúc ấy, số lượng thành viên Long tộc vẫn còn rất đông đúc.
Nói xong, một đạo bạch quang chầm chậm hướng về ta bay tới.
Ta vươn tay tiếp lấy bạch quang, ánh sáng dần dần mờ đi, hiện ra một ma pháp trượng vô cùng tinh xảo, dài khoảng 1 thước 2, toàn thân do kim loại kì lạ đúc thành, phát ra quang mang kim sắc, trên đầu trượng có tạc hình một con rồng màu xanh, trong miệng ngậm một viên bảo thạch trong suốt, hai mắt rồng chính là hai viên bảo thạch màu đỏ, cánh xòe ra hai bên ma pháp trượng, rồng xanh thoạt nhìn trong sống động như thật, tựa hồ thân mình nó chính là cây pháp trượng tạo thành. Toàn bộ ma pháp trượng phát xuất 1 tầng hào quang, ma pháp năng lượng không ngừng phát xuất. Ta biết, đây là một kiện cực phẩm ma pháp trượng.
Ta mê mẩn ngắm nhìn, tay không rời ma pháp trượng, nói:
-A di, đa tạ người, lễ vật này quả thật quá trân quý
Bạch Phi cười nói:
-Ma pháp trượng này đối với Long tộc chúng ta cũng không có tác dụng gì lớn, nó tên là pháp trượng Tô Khắc Lạp Để, chính là pháp khí của Long Thần Tô Khắc Lạp Để
Ta kinh ngạc hỏi:
-Có Long Thần trên đời ư?
Bạch Phi gật đầu nói:
-Đương nhiên là có, Long Thần cũng không phải là chưởng quản Long tộc, mà chỉ là thần phụ trách các sự việc giao hảo giữa Long tộc và Thần tộc mà thôi, lực lượng của ngài thật sự rất cường đại, bất hạnh là năm đó đại chiến Thần Yêu, ngài hy sinh. Lúc lâm chung giao ma pháp trượng lại cho chúng ta, hôm nay ta mang nó tặng cho ngươi, mặc dù so với Quang Minh Thánh Kiếm đương nhiên không bằng nhưng với thực lực của ngươi bây giờ hoàn toàn có thể sử dụng nó, ngươi cứ giữ lấy mà dùng.
Ta cảm động nói:
-Lễ vật này thật quá quý giá, đa tạ người, a di
Bạch Phi lắc đầu nói:
-Không cần cảm ơn, chúng ta cũng có tư tâm, sau này ngươi chỉ cần bảo hộ Long nhi chu toàn, đối với chúng ta chính là cảm tạ lớn nhất rồi. Nghe bà ta nói thật lòng như vậy, ta rất cảm tạ.
Ta cưỡi lên lưng Lam Băng bay ra ngoài, cáo biệt toàn bộ thành viên Long tộc, Lam Băng dang đôi cánh vĩ đại, chở ta bay thẳng lên trời cao
Ta hỏi nó:
-Thanh long ngu ngốc kia thế nào rồi?
Lam Băng nói:
-Ngày đó nhờ ngươi hạ thủ lưu tình, Tiểu Thanh thúc chỉ bị thương ngoài da, không có chuyện gì nghiêm trọng, chỉ cần nghỉ ngơi sẽ khỏe lại
Ta ha ha cười nói:
-Ngươi về sau gặp hắn, nói ta cũng tặng hắn một cái tên, gọi là Lăng Đầu Thanh (Thanh Ngốc)
Lam Băng hiển nhiên không biết Lăng Đầu Thanh ý tứ thế nào, nó cao hứng nói:
-A, vậy tốt quá, lát về ta sẽ nói Tiểu Thanh thúc, hắn sẽ rất cao hứng, tuy ngoài miệng không nói ra nhưng chúng ta ai cũng thấy hắn rất hâm mộ tên của chúng ta
Ta cười hắc hắc, cũng không nói thêm gì nữa.
Lam Băng bay ào ào, xuyên qua mây mù núi non trùng điệp, đến tận cửa khẩu Long cốc mới quyến luyến rời ta đi. Ta tâm tình thư thái, thật sự rất tốt, mặc dù trải qua khó khăn không ít, cuối cùng cũng đã giải quyết xong chuyện Tiểu Kim, còn cùng Long tộc kết tình giao hảo. Ta cảm thấy trách nhiệm trên vai nhẹ gánh đi một chút.
Bây giờ chỉ còn một việc là về nhà thăm ba ba mụ mụ. Thời gian vào học chỉ còn khoảng 1 tháng nữa, cũng đã cấp bách rồi.
← Ch. 136 | Ch. 138 → |