← Ch.222 | Ch.224 → |
Ta giữ Thánh Kiếm bất động tại không trung một lát, rồi lại thu hồi vào cơ thể, mỉm cười nói:
-Lực lượng của Thánh Kiếm không gì có thể bắt chước được, cái này hẳn đủ làm cho ngài tin tưởng rồi chứ?
Thân vương cau mày hỏi lại:
-Lực lượng thần thánh này của ngươi có thể đánh bại Yêu Vương sao?
-Đương nhiên không thể, ta vừa rồi còn chưa phát huy 1 phần trăm lực lượng Thánh Kiếm nữa mà, ngài cứ tiếp tục nghe ta nói hết đã, sau khi tiếp nhận truyền thừa của Thần Vương, trở thành sứ giả của thần trở về, ta cùng với Chiến Hổ đại ca và các vị bằng hữu chia tay, ta một mình trở về Ngải Hạ vương quốc. Cố gắng tiềm tâm tĩnh tu, tìm cách chế ngự lực lượng Thánh Kiếm.
Đột nhiên một ngày nọ, từ Hoàng cung truyền ra cảnh báo, vốn là có thích khách muốn hành thích tân nhiệm quốc vương là Khả Trát, ta cùng với các giáo sư của Hoàng gia cao cấp ma pháp học viện chạy đến ứng cứu. Dưới sự trợ giúp của Chấn sư phụ, ta đã sử dụng thành công Quang hệ cấm chú, cơ hồ tiêu diệt hầu hết quân địch, chỉ còn 2 kẻ sống sót, tuy nhiên một trong 2 người còn sống đó chính là Mộc Tử, là người yêu và bạn học của ta tại Hoàng gia cao cấp ma pháp học viện, cũng là Ma tộc công chúa được ghi rõ trong tờ lệnh truy nã ta trên khắp Ngải Hạ vương quốc.
Thân vương đột nhiên giơ tay, ra hiệu cho ta ngừng nói, kinh ngạc hỏi: -Ngươi nói lúc nãy là ngươi có thể sử dụng thành công cấm chú?
Bây giờ, ta tuyệt đối không thể che giấu thực lực của minh được nữa, ta phải chứng minh cho thân vương thấy bản thân đã nhận truyền thừa của Thần Vương, như vậy may ra mới có thể nhận được sự ủng hộ của ông ta. Ta gật đầu nói:
-Đúng vậy, có điều vốn là có Chấn sư phụ trợ giúp ta, tập hợp cả ma pháp lực của cả 2 người chúng ta, hơn nữa lại được bổ sung từ năng lượng Thánh Kiếm trong cơ thể, ta mới có thể thuận lợi sử dụng cấm chú.
-Ngươi tiếp tục kể hết câu chuyện đi
-Lúc ấy, ta phát hiện thân phận thật sự của Mộc Tử, quả thật phi thường choáng váng. Sau này lúc ta bình tĩnh tỉnh táo suy nghĩ lại, đã quyết định ra tay cứu nàng. Mặc dù ta biết làm như vậy chắc chắn sẽ hủy hết tiền đồ bản thân, nhưng ta vẫn phải làm bởi vì 2 nguyên nhân, thứ nhất: nếu Ngải Hạ vương quốc xử quyết Ma tộc công chúa, tất nhiên sẽ gây sóng gió vô cùng lớn, bởi vì Ma tộc công chúa Mộc Tử này là người thừa kế vương vị của Ma Hoàng, ngài hẳn nhiên thừa hiểu Ma tộc sẽ điên cuồng trả thù hành động như thế nào.
-Bản thân ta cho rằng, Yêu tộc tà ác mới là kẻ địch chân chính của toàn cõi Đại lục, tuyệt đối không nên để các tộc người tàn sát lẫn nhau, tạo thời cơ cho Ma tộc xâm lược, vì muốn thay Thần Vương bảo trì công đạo, ta chấp nhận hy sinh tiền đồ bản thân, cứu Ma tộc công chúa, đương nhiên ta cũng không phủ nhận lý do thứ hai khiến ta làm vậy là vì tư tâm, nàng chính là người con gái ta yêu nhất trên đời.
Ta cuối cùng chỉ hời hợt nói qua tư tình của bản thân với Mộc Tử, đương nhiên chỉ có mình ta biết lúc đầu cứu Mộc Tử có đến 95% là vì tư tình, vấn đề Thần Vương phân phó, ta quả thật cũng từng nghĩ đến nhưng cũng chỉ là nguyên nhân thứ yếu mà thôi.
Thân vương đối với những lời trần tình thành thật của ta tỏ ra rất hài lòng, mỉm cười nói:
-Vậy ngươi lần này đến đây có mục đích gì? Theo lời ngươi nói vừa rồi, hẳn là không phải đến để giúp chúng ta đánh bại liên quân Ma tộc và Thú nhân rồi.
Ái da, lão già này đầu óc thật là nhạy bén a, nói chuyện với hắn thật sự thoải mái. Ta nhìn Chiến Hổ một chút rồi trả lời:
-Sau khi đào thoát từ Ngải Hạ vương quốc, ta đã tìm được Chiến Hổ đại ca, chúng ta cũng trải qua một vài lần đụng độ sinh tử với Yêu tộc, nếu không phải có các vị bằng hữu đắc lực hỗ trợ, chỉ sợ chúng ta cũng không tiêu diệt hoàn toàn yêu thú nổi. Sau khi chấm dứt chiến đấu, để tiện cho việc liên hợp tất cả các chủng tộc cùng nhau chống lại Yêu tộc, ta quyết định tìm Ma Hoàng đàm phán.
Lôi Vân nhịn không được lên tiếng:
-Đàm phán với Ma tộc à, các người điên hết rồi sao? Loài người chúng ta làm sao có thể cùng Ma tộc đàm phán được chứ?
Ta cười nói:
-Lôi Vân đại ca, đa tạ ngươi quan tâm, chuyến đi này thật sự nguy hiểm nhưng sự thật đã chứng minh, ta đã thành công rồi.
Những lời này của ta vừa nói ra, Lôi Vân cùng thân vương đồng thời kinh hãi, vội vã hỏi lại ngay:
-Ngươi nói cái gì, ngươi đã thật sự thuyết phục được Ma Hoàng hay sao?
Chiến Hổ cắt ngang lời 2 người bọn họ, nói:
-Đúng vậy, cha, chúng ta thật sự đã thành công thuyết phục Ma Hoàng, nhưng cũng vì lần đàm phán này, Trường Cung cũng đã chịu thiệt thòi rất lớn, cha tưởng mặt mũi hắn nguyên lai như thế nào sao? Trường Cung vốn cũng là một tiểu tử rất tuấn tú, chỉ vì chiến đấu với Ma Hoàng, bị hắc ám ma pháp xâm nhập cơ thể, thân thể bị ăn mòn mới biến thành bộ dạng quái dị bây giờ, vì nên hoà bình Đại lục, hắn đã nỗ lực và hy sinh to lớn như thế nào, những người đồng hành như bọn con hiển nhiên biết rất rõ ràng.
Thân vương khẽ biến sắc mặt, ôn hòa nói với ta:
-Ngươi đem hết sự tình kể lại cho ta một lượt.
Vì vậy, ta lại đem hành trình của toàn đội chúng ta đến Ma tộc kể lại tường tận một lần nữa. Đến lúc thân vương nghe được ta cùng với Ma tộc công chúa trở về vương quốc loài người, thay mặt Ma Hoàng kí kết hòa ước, kinh ngạc đến há hốc miệng ra. Về sau, Chiến Hổ nói riêng với ta, đây là lần đầu tiên hắn thấy cha hắn tỏ ra thất thố như thế.
Thân vương thì thào nói:
-Các ngươi làm thế quả thật rất lớn mật, chẳng lẽ các ngươi không sợ chúng ta sẽ bắt công chúa Ma tộc làm con tin để uy hiếp Ma Hoàng hay sao?
Ta trong lòng cả kinh, trong mắt tinh quang lóe lên mạnh mẽ, trầm giọng nói:
-Nếu như 3 quốc gia loài người thật sự muốn làm vậy, hẳn là phải bước qua xác ta mới thành công.
Trong thanh âm của ta phảng phất lãnh khí, làm cho không khí trong phòng đột ngột lạnh đi một chút, Chiến Hổ không nhịn nổi cũng run người lên một cái.
Thân vương cả giận nói:
-Chẳng lẽ vì một đứa con gái Ma tộc mà người dám chống lại cả nhân loại hay sao?
Ta hừ một tiếng, nói:
-Cho dù có đối địch với cả nhân loại cũng là bị bức bách thôi, chẳng lẽ loài người chúng ta thiển cận vậy sao? Không biết rằng hoà bình mới là kết cục tốt nhất cho nhân loại hay sao? Vả lại nếu con người mà làm chuyện phi danh dự như thế có còn là con người nữa không? Ta đã đáp ứng với Ma Hoàng là sẽ bình an hộ tống Mộc Tử trở về, với thực lực hiện giờ của ta, nếu liều mạng quyết chiến với nhân loại, chỉ sợ rằng tổn thất của nhân loại cũng không nhỏ đâu.
Nghe lời ta nói xong, thân vương chỉ trợn mắt lên nhìn ta chăm chăm, ta cũng không chịu kém, trực diện nghênh đón ánh mắt hắn. Giữa trạng thái đối địch căng thẳng của hai người, bọn 3 anh em Chiến Hổ căn bản không dám mở miệng.
-Báo cáo.
Một thanh âm đột ngột vang lên phá tan sự im lặng
Thân vương thu hồi ánh mắt lăng lệ đang nhìn ta, trầm giọng nói:
-Vào đi.
Một gã binh sĩ phụ trách thông tin liên lạc vội vã chạy đến, quì xuống nói:
-Thân vương điện hạ, đột nhiên phát hiện một sinh vật kì lạ không biết rõ, sinh vật này đang nhanh chóng bay thẳng đến đây. Theo phương hướng thì dường như là tới từ Thiên Vũ đại lục, thống soái binh sĩ của 2 quốc gia kia sai tiểu nhân đi thỉnh thị ý kiến của ngài, mời ngài đến Bộ chỉ huy tiền phương ngay tức khắc.
Thân vương trừng mắt nhìn ta một cái, đang muốn theo hắn ra đi, đột nhiên ta cất tiếng:
-Chờ một chút đã, thân vương điện hạ.
Thân vương dừng bước lại, hỏi:
-Có chuyện gì không?
Ta hỏi tên binh sĩ thông tin:
-Cái sinh vật không rõ nguồn gốc mà ngươi nói đó hiện đang ở đâu? Hình dáng như thế nào?
← Ch. 222 | Ch. 224 → |