Vay nóng Tinvay

Truyện:Quang Chi Tử - Chương 092

Quang Chi Tử
Trọn bộ 320 chương
Chương 092: (không tựa)
0.00
(0 votes)


Chương (1-320)

Siêu sale Shopee


Trên sân đấu chỉ còn lại Chấn sư phụ cùng Hải Thiên • Tinh.

Hải Thiên • Tinh mỉm cười nói: "Truyền tùng, chúng ta cùng đấu với nhau vài hiệp chơi."

Chấn sư phụ bèn lên tiếng trả lời: "Hải Thiên, ngươi cũng không phải là người thích quyền lợi và chiến tranh, vì sao lại bị cuốn vào cuộc đấu tranh giành quyền lợi này."

Hải Thiên • Tinh nói: "Không phải ngươi cũng như vậ ư? Nếu mấy lão già các ngươi không ra mặt, bây giờ chúng ta đã sớm khống chế cục diện, có thể tránh cho nội chiến. Ta cũng là vì gia tộc của ta, thôi không nói nữa, ra tay đi, xem ta có thể thay đổi danh vị đệ nhất của ngươi hay không?"

"Vậy xin mời."

Hai vị ma đạo sư lực chiến đấu và phá hoại quả là vô cùng đáng sợ, cả sân đấu tràn ngập dao động ma pháp năng lượng, Hải Thiên • Tinh bắt đầu niệm chú ngữ, Chấn sư phụ cũng không có nhàn rỗi, tự gia tăng thêm cho chính mình vài ma pháp phòng ngự của không gian hệ.

Một quang hoàn màu xanh biếc xuất hiện từ trong tay của Hải Thiên • Tinh, ta liền nhận ra, đây là Vô Định Phong Ba ma pháp đặc thù của Tinh gia tộc, năm đó ta và Hải Thủy giao thủ đã từng nếm qua và đã suýt thua trong trận đấu lần đó.

Địch sư phụ nhỏ giọng nói với ta: "Ngươi phải chú ý xem Chấn sư phụ làm sao phá Vô Định Phong Ba, cần dĩ công đối công, hơn nữa cũng chỉ có không gian hệ ma pháp công kích mới có thể chống lại Vô Định Phong Ba."

Quả nhiên, Chấn sư phụ thấy đối phương vừa lên đã sử dụng hết bản lĩnh của mình, mỉm cười, hai tay không ngừng phát ra tiểu thứ nguyên trảm hướng Vô Định Phong Ba phát ra quang hoàn màu xanh biếc.

Quang hoàn màu xanh biếc khi gặp tiểu thứ nguyên trảm cư nhiên không thể phát huy đặc tính hạn chế ma pháp, bị tiểu thứ nguyên trảm thôn phệ dần. Nguyên lai tiểu thứ nguyên trảm còn có tác dụng này, quả là tốt, về sau không cần sợ Vô Định Phong Ba nữa.

Hải Thiên • Tinh thấy Vô Đinh Phong Ba không có hiệu quả, sắc mặt biến đổi, trong miệng bắt đầu lẩm nhẩm một tràng chú ngữ khó hiểu, một trận ông ông tiếng vang truyền đến, Chấn sư phụ tốc độ chậm dần, ta thấp giọng: "Là Tinh gia tộc tam đại bí kĩ Thủy long ngâm."

Chấn sư phụ mặc dù phản ứng hơi chậm, nhưng tạm thời có thể ngăn cản Vô Định Phong Ba không ngừng xâm nhập, lão vừa phát ra tiểu thứ nguyên trảm vừa niệm chú ngữ, ta biết, Chấn sư phụ đang giở tuyệt chiêu.

Chỉ nghe lão thì thầm: "Vô tận không gian, dời đi vô tận tinh thần, vô tận không gian, phong tỏa vô tận một cơn lốc, vô tận không gian, xé rách hết thảy đi. - Không gian phong tỏa chi xé rách."

Địch sư phụ lên tiếng: "A, Truyền Tùng muốn tốc chiến tốc thắng nha, đây là bát cấp không gian ma pháp, là một trong mấy chiêu có uy lực cực mạnh của lão."

Theo ngâm xướng của Chấn sư phụ, ta cảm giác không khí trong sân hình như dừng lại, Vô Định Phong Ba của Hải Thiên • Tinh không thể tiến lên thêm. Quang hoàn màu xanh biếc dần biến mất. Không gian xung quanh lão dần vặn vẹo, Hải Thiên • Tinh biết thắng bại lúc này chỉ trong gang tấc, lão ngâm xướng đạo: "Thủy a, tánh mạng nguồn suối, mang vô tận tánh mạng của người ban cho ta, để cho tánh mạng của ta và người liên thông, vịnh thán ba, thủy lãng." Tam đại bí kĩ một kích cuối cùng thủy lãng văn.

Một vầng sáng lam sắc lấy Hải Thiên • Tinh làm trung tâm tản ra, ngăn cản không gian vặn vẹo.

"Thủy mãng, tiến công." Đúng lúc mấu chốt Hải Thiên • Tinh rốt cục phóng ra huyễn thú của mình, hiển nhiên không thể ngăn cản ma pháp của Chấn sư phụ nên phải nhờ sự trợ lực của huyễn thú.

Một con mãng xà lam sắc thật lớn, xuất hiện ở trước người Hải Thiên • Tinh, phát ra tiếng rít nhè nhẹ, ngay sau đó mở cái miệng khổng lồ phun ra một đạo lam sắc băng tiễn, cư nhiên xuyên qua vùng không gian vặn vẹo hướng Chấn sư phụ xông tới.

Long sư phụ kinh ngạc nói: "Cửu cấp thủy hệ huyễn thú, lão Hải Thiên có nhiều pháp bảo thật, bất quá, Chấn lão Đại còn có tuyệt chiêu."

Chấn sư phụ thấy lam mãng xuất hiện thì cả kinh, vội dụng thuấn di tránh khỏi công kích của nó, cười nói: "Vậy ta cũng dụng huyễn thú làm cho ngươi mãn nguyện, về đây, lôi ưng." Theo tiếng ưng minh thật dài, một con ưng khổng lồ lam sắc đồng dạng xuất hiện ở không trung. Nó cũng tự động nhận lấy đối thủ xông vào tấn công liền. Sấm sét và băng tiễn không ngừng đan vào nhau trên bầu trời. Cả hai đều là cửu cấp huyễn thú tại không trung đánh giết khó phân thắng bại.

Lúc này những vòng sóng phù văn cùng không gian phong tỏa chi phá toái lực lượng cơ bản triệt tiêu hết, Chấn sư phụ vẫn như thường đứng ở vị trí cũ, mà Hải Thiên • Tinh sắc mặt tái nhợt ngồi trên mặt đất, mồm thở hổn hển, một tia máu tươi theo khóe miệng hắn chảy xuống.

Mặc kệ huyễn thú hai bên đấu đến không thể phân khai, Chấn sư phụ mỉm cười nói: "Hải Thiên, còn muốn đấu tiếp không?"

Hải Thiên • Tinh thở dài một hơi: "Còn đánh cái gì nữa, ta có thể thắng ngươi sao? Nhiều năm như vậy, ngươi vẫn mạnh hơn ta, đại tế tự, ta nhận thua." Vị tộc trưởng tinh tộc này rất có phong độ, thấy việc không thể đã chủ động kết thúc trận đấu.

Hai người đồng thời thu hồi trận đấu kịch liệt của huyễn thú, kết thúc trận đấu một cách nhanh chóng.

Đại tế tự tuyên bố: "Khả Trát thân vương chiến thắng." Khả trát thân vương trên mặt toát ra vẻ vui sướng, tự mình ra đón Chấn sư phụ. Từ phía ta tuôn ra những tràng hoan hô nhiệt liệt.

Thân vương cao hứng nói: "Chấn sư phụ ngài nghĩ gì vậy?."

Chấn sư phụ mỉm cười: "Không có gì, nếu chúng ta thắng trận này thì còn những trận sau nữa, mọi người không nên cao hứng quá sớm, nếu ta đoán không lầm, trận đấu sau sẽ rất gian khổ."

Ta trộm nhìn về phía đối phương, bọn họ cũng không vì thua trận đầu mà uể oải, ngược lại đều phi thường bình tĩnh, giống như đã nắm chắc phần thắng vào trong tay.

Đại tế tự truyền đến: "Thỉnh Khả Trát thân vương cùng Đặc Y công tước tiến hành bốc thăm cho trận đấu sau."

Mọi người đều khẩn trương chờ kết quả bốc thăm của hai vị cự đầu.

Trong chốc lát, đại tế tự đã tuyên bố: "Trận thứ hai, do Ngõa Điền • Tự đấu với Lao Luân • Địch."

Ngõa Điền • Tự hiển nhiên chính là hắc y nhân che mặt kia, khi tên lão vừa được xướng lên, mấy vị sư phụ nhất thời đều kinh ngạc đến ngây người, ta kỳ quái hỏi: "Chấn sư phụ, làm sao vậy, tại sao mọi người lại cùng giật mình như vậy? Chẳng lẽ Ngõa Điền • Tự này rất lợi hại sao?"

Chấn sư phụ gật gật đầu, nói: "Đương nhiên lợi hại, hắn bài danh đệ bát hỏa hệ ma đạo sư, hắn là người Đạt Lộ vương quốc a, tại sao lại chạy đến nơi này."

Khả trát thân vương lớn tiếng hô: "Đại tế tự, ta kháng nghị, Ngõa Điền • Tự không phải người Ngải Hạ, làm sao có thể tham gia trận đấu này."

Đại tế tự từ từ nhắm hai mắt nói: "Đặc y công tước, ngươi giải thích thế nào."

Đặc y công tước chậm rãi nói: "Đại tế tự minh kiến, Ngõa Điền • Tự ma đạo sư đã gia nhập Ngải Hạ quốc tịch, hiện nhậm chức Phó đoàn trưởng hoàng gia ma pháp sư đoàn."

Khả trát thân vương kinh hãi: "Cái gì, thay đổi nhân sự trọng yếu như vậy, vì sao ta lại không biết."

Đặc Y công tước từ trong ngực móc ra nhâm mệnh thư, mặt trên có dấu đại ấn của quốc vương, hắn nói: "Đây là nhâm mệnh thư của bệ hạ, thỉnh đại tế tự xem xét."

Xem qua nhâm mệnh thư, đại tế tự nói: "Ngõa Điền • Tự ma đạo sư đã gia nhập quốc tịch nước ta, bổn tọa đồng ý hắn tham gia tỷ thí lần này. Không có dị nghị."

Thân vương trở lại bổn đội, than vãn: "Chuyện này sao có thể có lợi đối với chúng ta được, Ngõa Điền • Tự đã làm rối loạn kế hoạch trước của chúng ta."

Chấn sư phụ giải thích: "Thân vương không cần gấp, đấu thế này cũng không phải hoàn toàn bất lợi đối với chúng ta, nếu thay bằng Đôn Vu đấu với Lao Luân thì chúng ta càng thêm khó khăn, bây giờ chỉ cần Lao Luân thắng trận này, mấy trận sau chúng ta chỉ cần có thể thắng thêm một hồi là được."

Thân vương gật gật đầu, nói: "Bây giờ chỉ có thể như vậy, Địch sư phụ, phải nhờ cậy ngài rồi."

Địch sư phụ mỉm cười nói: "Yên tâm đi Ngõa Điền • Tự còn chưa thể uy hiếp ta." Nói xong liền bước lên sân.

Ngõa Điền • Tự đã cởi áo choàng đen ra, lộ ra một thân ma pháp bào, lão đại khái khoảng gần 50 tuổi, trong tay cầm một chi hỏa hồng pháp trượng đi lên sân đấu.

Ngõa Điền • Tự nói: "Ngươi là Lao Luân • Địch sao? Đây là lần đầu tiên giao thủ, hy vọng ngươi đừng để cho ta thất vọng, ta cũng muốn nhìn, ta bài danh thứ tám cùng ngươi bài danh đệ tam đến tột cùng có cái gì khác biệt."

"Vậy xin mời."

Ngõa Điền • Tự ngoài miệng mặc dù nói dễ dàng, nhưng trong lòng cũng phi thường khẩn trương, tay phải lão vung lên pháp trượng, nói: "Hỏa hùng, đến." Trước người Ngõa Điền • Tự xuất hiện một thân cự hùng màu đỏ cao lớn phát ra một tiếng rống to. Lão vừa lên đã triệu hồi ra huyễn thú.

Địch sư phụ từ từ mở tay ra, sĩ thủ chính là một đạo quang nhận bổ ra, hỏa hùng rống to một tiếng, cư nhiên dụng hùng chưởng thật lớn chấn tan đòn công kích của Địch sư phụ. Đồng dạng cũng là cửu cấp huyễn thú.

Chấn sư phụ cả kinh nói: "Bất hảo, Lao Luân quả bất lợi, hắn không có huyễn thú a, hỏa hùng của đối phương hiển nhiên chỉ dùng để phòng ngự. Ma đạo sư thực lực đều rất gần nhau, nếu không có huyễn thú Lao Luân quả thật chiến đấu sẽ vô cùng gian khổ." Quả thật, ta cũng chưa bao giờ thấy Địch sư phụ dụng huyễn thú, có một lần ta hỏi người, người chỉ cười nói rằng có huyễn thú sẽ làm ảnh hưởng đối với việc nâng cao ma pháp.

Ngõa Điền • Tự nói: "Ngươi cũng gọi huyễn thú ra, chúng ta dụng toàn lực chiến với nhau một hồi."

Địch sư phụ từ từ nói: "Ta không có huyễn thú, cứ đến đây đi."

Ngõa Điền • Tự thong thả nói: "Ngươi không có huyễn thú? Vậy làm sao đánh, hỏa hùng, trở về." Xa xa Đặc Y công tước lớn tiếng hô: "Ngõa Điền sư phụ, sao ngài lại có thể bỏ qua ưu thế như vậy?"

Ngõa Điền • Tự nhíu mày nói: "Đây là tỷ thí của ma pháp sư, nếu không công bằng thì còn có ý nghĩa gì nữa, ma đạo sư phải có sự tôn nghiêm của ma đạo sư. Lao Luân đến đây đi." Đặc y công tước bị sỉ nhục trở về, chung quanh hắn tam đại tộc trưởng đều hiện lên ánh mắt khinh bỉ, hiển nhiên là đối với lời nói vừa rồi của hắn phi thường bất mãn.

Hành động của Ngõa Điền • Tự được tất cả mọi người bên ta ủng hộ chiếm được không ít hảo cảm. Địch sư phụ mỉm cười nói: "Hảo, ta cùng ngươi chiến đấu công bằng, ta thực sự rất thấy khâm phục ngươi. Vĩ đại quang nguyên tố, thỉnh cho phép ta mượn lực lượng cường đại của người, làm cho vô hạn quang sung khắp mặt đất, chiếu rọi ba - Quang diệu cửu châu." Một đạo quang mang màu trắng từ thân thể Địch sư phụ xuất ra ngoài, đây là ma pháp ta thường xuyên dụng, tự nhiên phi thường quen thuộc. Ngõa Điền • Tự thấy Địch sư phụ tấn công bèn trực tiếp dụng đại ma pháp"Cuồng nhiệt thần hỏa a, thỉnh ngài hóa thành ngọn lửa màu xanh, dụng tín niệm của ngài đốt cháy địch nhân trước mắt - Thanh diễm." Ma pháp trượng của Ngõa Điền • Tự xuất hiện ngọn lửa màu đỏ, sau đó dần chuyển biến ra màu trắng, cuối cùng biến thành màu xanh đậm, nhìn qua rất quỷ dị. Ma pháp trượng của lão vung lên, ngọn lửa màu xanh cuồn cuộn bay đến không dứt.

Quang diệu cửu châu phát ra bạch quang mãnh liệt đón nhận thanh diễm siêu cao ôn. Ma pháp trên không trung phát ra thanh âm phác phác, ngay từ đầu, song phương còn có thể bình phân thu sắc, nhưng theo thời gian trôi qua ngọn lửa màu xanh dần bị quang nguyên tố áp chế lui dần về. Những giọt mồ hôi lớn từ trên mặt Ngõa Điền • Tự chảy xuống. Lão bèn niệm vài câu chú ngữ rồi vung pháp trượng lên, hét lớn một tiếng: "Thanh diễm hóa rồng."

Theo chú ngữ của lão, ngọn lửa màu xanh đầu tiên lùi về phía sau một chút, sau đó nhanh chóng ngưng kết thành một ngọn lửa màu xanh tạo thành cự long, phát ra nhiệt lượng kinh người, giương nanh múa vuốt xông tới, bức Quang diệu cửu châu phải lùi dần.

Địch sư phụ thấy thế, cũng không có kinh hoảng, chỉ mỉm cười, vừa tiếp tục duy trì Quang diệu cửu châu, vừa vươn tay phải lên, quang mang màu trắng nhanh chóng từ bốn phương tám hướng hội tụ tới, trong tay Địch sư phụ hình thành một quang cầu màu trắng. Ta biết, đây là quang nguyên tố cấu thành đạn năng lượng. Nhưng nó có thể ứng phó với thanh long sao? Mắt thấy Quang diệu cửu châu đã không thể chịu được nữa.

Trên mặt Địch sư phụ đột nhiên xuất hiện màu hồng, đây là hiện tương ngưng tụ ma pháp lực đại lượng, Chấn sư phụ kinh hô: "Lao Luân xuất tuyệt chiêu a, chiêu này ta cũng chưa từng nắm chắc có thể tiếp được a. Trường cung, ngươi nên cẩn thận mà xem."

Quả nhiên, bạch quang trong tay Địch sư phụ đột nhiên tỏa hào quang, dần hình thành một kim quang cầu chỉ bé như trứng gà, a, đây là do Địch sư phụ xuất ra kim cầu trong cơ thể, trách không được người dạy ta phải tận lực làm cho ma pháp lực ngưng tụ. Quang cầu màu vàng từ trong tay Địch sư phụ nhẹ nhàng bay lên, nghênh hướng cự long vừa đột phá Quang diệu cửu châu.

Cự long phun ra một đạo thanh diễm< lửa xanh> luyện thạch dong kim, kim cầu tại Địch sư phụ khống chế, nhẹ nhàng đón lấy thanh diễm, rồi đột nhiên gia tốc bay về phía thanh long.

Một kim cầu nho nhỏ cùng một con thanh long thật lớn tại không trung va chạm lẫn nhau, cả sân ầm ầm nổ, mặt đất bị tạc xuất thành một cái hố sâu thật lớn, bụi đất tung bay đầy trời. Kết giới bảo vệ nơi sân bị chấn động đến rung rinh cả lên.

Thật lâu sau, bụi đất tán đi, ta kinh hãi phát hiện Địch sư phụ vẫn còn đứng tại chỗ, chỉ là sắc mặt có chút tái nhợt, mà Ngõa Điền • Tự máu tươi đã nhiễm hồng ma pháp bào của lão. Địch sư phụ đi tới phía trước, ngâm xướng: "Thần thánh quang a, dụng vô tận từ bi của ngài, hóa tố thần quang cứu lấy thế nhân. -Thần quang trì dũ." Một đạo kim sắc quang mang từ trong tay Địch sư phụ bay ra, trong nháy mắt bao phủ Ngõa Điền • Tự. Đây là cao cấp quang hệ trị liệu ma pháp, chỉ cần Ngõa Điền • Tự còn một hơi thở, là có thể đem lão từ trước mặt tử thần trở về.

Ngõa Điền • Tự từ hôn mê dần tỉnh lại, ho khan vài tiếng, cười khổ nói: "Không hổ là đệ tam a, ta nhận thua."

Địch sư phụ nâng lão dậy, chân thành nói: "Nếu ngươi dụng huyễn thú có lẽ kết quả đã khác."

Ngõa Điền • Tự lắc lắc đầu, nói: "Nếu sử dụng cũng vị tất có thể chịu được một kích vừa rồi của ngươi, ngươi không cần an ủi ta, thắng là thắng mà thua là thua." Rồi tránh khỏi tay của Địch sư phụ, loạng choạng trở về bổn đội.

Thua trận này, Đặc Y công tước sắc mặt có chút âm trầm. Hiển nhiên đối với biểu hiện của Ngõa Điền • Tự rất không hài lòng.

Đúng lúc này Đại tế tự tuyên bố:" Trận thứ hai Khả Trát thân vương chiến thắng."

Bên ta tuôn ra một trận mãnh liệt hoan hô. Địch sư phụ trở lại, ta cao hứng ôm lấy tay của người rồi nói: "Sư phụ, thật tốt quá a, chúng ta càng có cơ hội thắng hơn rồi!."

Địch sư phụ như không hề cao hứng chút nào, nhíu mày nói: "Mọi người không nên xem thường, kỳ thật, bây giờ tình thế đối với chúng ta cũng rất bất lợi."

Chấn sư phụ đi tới, gật gật đầu:"Lao Luân nói rất đúng, mặc dù đã thắng hai tràng, nhưng đối với chúng ta cũng rất bất lợi. Đối phương còn có Nhật, Nguyệt hai vị tộc trưởng cùng với Đôn Vu ba ngườ, đều có thực lực mạnh mẽ, mà bên ta chỉ có Tinh, Tư Địch và Trường Cung ba người, nói về thực lực yếu hơn so với bọn họ một chút, những trận đấu sau chúng ta càng phải cố gắng mới có thể lấy được thắng lợi cuối cùng."

Ta và hai vị sư phụ đồng thời cùng gật gật đầu.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-320)