← Ch.255 | Ch.257 → |
Kiều Khoa Nhĩ cả giận nói:
- vậy bây giờ phải làm sao?chẳng lẽ chúng ta cứ ngồi ở chỗ này đợi Tử tinh bỉ mông dẫn Bỉ mông quân đoàn quay lại, cùng với tên Cầm Đế kia trong ứng ngoài hợp, hoàn toàn hủy diệt hai đại bộ lạc chúng ta sao?
Cổ Đế lắc đầu, nói:
- Không. đương nhiên không. Cho dù chỉ còn một tia hy vọng cuối cùng, ta cũng nhất định sẽ cố gắng tới cùng. Nếu không, hôm nay ta sẽ cùng pháo đài Lôi Thần Chùy ngọc đá cùng nát, chứ không có chuyện như chó cụp đuôi đem Lôi Thần Chùy giao cho bọn chúng.
Kiều Khoa Nhĩ sửng sốt, nói:
- Cổ Đế đại ca, chẳng lẽ ngươi còn có biện pháp có thể đối phó tên Cầm Đế kia?
Cổ Đế nói:
- Chúng ta đương nhiên không thể, nhưng Lam Địch Á Tư chưa chắc đã không thể. Lập tức đưa tin đến Lam địch Á Tư, nói cho bọn họ, nếu trong ba tháng Lam Địch Á Tư không thể giúp chúng ta cầm cự, chúng ta lập tức suất lĩnh toàn thể Thú nhân đại quân đầu hàng Mễ Lan đế quốc.
Kiều Khoa Nhĩ giật mình nhìn Cổ Đế, nhưng hắn rất nhanh khôi phục thần sắc bình thường, lửa giận cùng hồng quang dần dần tan đi, tay phải đấm vào lòng tay trái
- Hay, quả nhiên là chủ ý hay. Lam Địch Á Tư tuyệt sẽ không buông tha cho dù chúng ta mặc kệ. Để chúng ta đầu hàng Mễ Lan, nếu thật là như vậy, sợ rằng liên quân Lam Địch Á Tư kia lập tức thất bại. Cho dù Pháp lam cũng chưa chắc cứu được
Cổ Đế thở dài một tiếng nói:
- nhưng thật ra ta cũng không phải đặt hy vọng ở Lam địch Á Tư, dù Lam địch Á Tư thân mang thực lực, sợ rằng cũng không tạo thành uy hiếp gì đối với tên Cầm Đế kia. Nếu ta đoán không sai, lúc này tên Cầm Đế Diệp Âm Trúc đã đột phá giới hạn tử cấp, tiến tới rồi cái lĩnh vực mà hình như hắn từng nói qua là cảnh giới bạch cấp, vượt tử cấp là bạch cấp a.
Kiều Khoa Nhĩ nghi hoặc nói:
- vậy ngươi là hy vọng người nào trợ giúp đây?
Cổ Đế trầm giọng đáp:
- Pháp Lam.
- Pháp Lam? Pháp Lam là thánh địa của ma pháp sư loài người. Bọn họ luôn luôn bảo trì trung lập, tuy không tham dự vào đại lục phân tranh nhưng cũng giữ cho các quốc gia trên Long Khi Nỗ Tư đại lục bảo trì hòa bình. Nếu không phải họ, sợ rằng Lam địch Á Tư đã sớm chiến tranh cùng Mễ Lan, cũng không đợi đến khi Pháp Lam phong bế thế này.
Cổ Đế lắc đầu, nói:
- không. ngươi không biết. Thật ra Pháp Lam cũng không phải thánh khiết như vậy. Có thể nói tình hình trên đại lục tất cả đều nằm trong tay Pháp Lam, nếu không phải có Pháp Lam chống lưng, ngươi cho rằng Lam địch Á Tư dám giương cờ gây chiến với Mễ Lan như vậy sao? nếu không phải Pháp Lam đứng sau lưng thúc ép, ngươi nghĩ ta tại sao cùng ngươi và Á Đa Ni hợp tác, ủng hộ Lam địch Á Tư dụng binh đối với Mễ Lan đây?
Kiều Khoa Nhĩ trong lòng rất kinh ngạc
- ta trước kia quả thật từng hoài nghi, ta nhớ kỹ, lúc ấy ta còn hỏi qua ngươi, chẳng lẽ ngươi không sợ Pháp Lam sẽ trả thù sao? lúc ấy ngươi cũng không có trả lời ta, bây giờ có thể nói rồi chứ.
Cổ Đế gật đầu nói:
- chính là dưới sự dẫn dắt của Pháp Lam, ta mới quyết định ủng hộ Lam địch Á Tư. Mục đích của Pháp Lam hẳn là để Lam địch Á Tư thống nhất thế giới nhân loại. Mặc dù ta không rõ tại sao Pháp Lam lại làm như vậy, nhưng ta có thể dám chắc rằng Pháp Lam vẫn đứng sau lưng Lam địch Á Tư. Lam địch Á Tư có thể nắm giữ thời cơ phát động tốt như vậy, có thể nói đều là do một tay Pháp Lam giúp cho.
Bề ngoài, Pháp Lam ra vẻ thanh cao, tựa hồ bởi vì bản thân phong bế, Lam Địch Á Tư đế quốc mới có cơ hội, nhưng trên thực tế, sợ rằng chỉ mình Lam địch Á Tư biết tin tức Pháp Lam phong bế, chuẩn bị tốt cho chiến tranh, mới có thể đúng thời gian tấn công Mễ lan đế quốc khiến cho Mễ Lan ứng phó không kịp, chiếm được thượng phong tuyệt đối
Chính là chưa ai nghĩ đến trên đại lục đột nhiên xuất hiện một Cầm Thành như vậy. Cầm Thành gia nhập thực đã phá hủy kế hoạch của Pháp Lam và Lam địch Á Tư, từ đó tạo thành cục diện giằng co hiện nay. Ta tin rằng chính Lam địch Á Tư không cách nào tự giải quyết tình huống trước mắt, nhất định cầu cứu Pháp Lam, hi vọng Pháp Lam sẽ hỗ trợ. Cho nên, cái chúng ta phải đợi là thái độ của Pháp Lam đối với Mễ Lan. Chỉ cần Pháp Lam quyết hỗ trợ Lam địch Á Tư như trước, chúng ta căn bản không cần phải sợ Tử tinh Bỉ Mông kia làm cái gì, càng không cần sợ Mễ Lan đế quốc dụng binh đối với chúng ta. Kiều Khoa Nhĩ huynh đệ, ta có thể nói cho ngươi một bí mật, Cấm ma lĩnh vực trong pháo đài Lôi thần Chùy của ta chính là do một vị Pháp Lam tháp chủ tạo thành, nếu không, ngươi nghĩ Lôi thần bộ lạc của ta dựa vào cái gì có được thực lực này chứ?
- cái gì?
Kiều Khoa Nhĩ ngơ ngác nhìn Cổ Đế, thất thanh kinh hô
- tại sao lại vậy? loài người không phải vẫn đều coi Thú nhân chúng ta là địch sao. Gắn cho chúng ta tính từ dã man, lạc hậu sao? Pháp Lam cũng là nhân loại, là thánh địa của nhân loại. Như thế nào lại trợ giúp chúng ta?
Cổ Đế cười lạnh một tiếng, nói:
- ngươi cũng không cần phải không tin. Thật ra Pháp Lam là cái cán cân duy trì sự thăng bằng, tựa như quốc gia thứ tám trên đại lục. Cực bắc Hoang Nguyên chúng ta tồn tại, đối với Pháp Lam mà nói, cũng là cùng một đại lục dưới quyền lực. Bọn chúng không hy vọng chứng kiến có một chính quyền cường đại thống nhất xuất hiện, uy hiếp đến địa vị chúng. Thử hỏi nếu ngươi là quân chủ thống nhất cả đại lục, ngươi hy vọng chứng kiến một địa phương siêu nhiên như Pháp Lam xuất hiện không?
Kiều Khoa Nhĩ còn muốn nói cái gì, lại bị Cổ Đế ngăn lại:
- ta biết ngươi muốn hỏi tại sao Pháp Lam lại thay đổi chủ ý quyết định trợ giúp Lam địch Á Tư trở thành chủ của đại lục loài người. Điều này không phải lo lắng của chúng ta, bây giờ đối với chúng ta mà nói, quan trọng nhất là thái độ của Pháp Lam. Chúng ta chỉ có thể hi vọng rằng, Pháp Lam vẫn hỗ trợ Lam địch Á Tư như trước. Hơn nữa sẽ nỗ lực hành động thực tế, chỉ cần Pháp Lam phá hủy kế hoạch hủy diệt này của Cầm Thành, ta có thể dám chắc, ưu thế chiến tranh cũng thuộc về phía chúng ta. Lam địch Á Tư bao nhiêu năm tích súc như vậy còn chưa hoàn toàn bộc phát ra đâu.
Kiều Khoa Nhĩ sắc mặt lúc này đã hoàn toàn khôi phục bình thường, thở dài một hơi:
- xem ra chúng ta thật sự còn có hy vọng, Pháp Lam sẽ không dễ dàng thay đổi chủ ý của mình, ta thực muốn thấy Cầm Thành kia sẽ bị kết thúc như thế nào. Cổ Đế đại ca, chúng ta phái quân đội ra ngoài dò thám, đợi đến lúc chúng ta biết Tử tinh Bỉ Mông kia hạ lạc nơi nào, ngươi xem có cần tấn công bọn chúng trước không?
Cổ Đế suy nghĩ một chút, nói::
- Cứ đợi tin tức hồi đáp rồi hãy nói đi, Tử tinh Bỉ Mông cũng không phải dễ đối phó như vậy, huống chi bây giờ hắn còn có cả Bỉ Mông Nhất Tộc sau lưng.
Kiều Khoa Nhĩ khinh thường nói:
- ta không hiểu Tử tinh Bỉ Mông có cái gì. Tử tinh Bỉ Mông mặc dù cũng có năng lực ma pháp, cơ thể cũng cường đại, nhưng hắn dù sao cũng không đem tới cho chúng ta uy hiếp lớn giống tên Cầm Đế kia. Không có vong linh ma pháp, đối mặt với thú nhân đại quân như thủy triều, chúng ta đủ sức hủy diệt cả Bỉ Mông nhất tộc kia
Cổ Đế cười khổ nói:
- Trước lúc cùng Cầm Thành chính thức đối kháng, chúng ta không ai không nghĩ như thế. Tình huống bây giờ sao đây? không thể khinh thường được! hãy chuẩn bị thật tốt chiến tranh, sửa chữa thành tường, chúng ta có thể làm bây giờ chính là chờ đợi tin tức.
Kiều Khoa Nhĩ gật đầu nói:
- Tốt, Cổ Đế đại ca, ngươi nghỉ ngơi trước đi, ta đi truyền lệnh đưa tin cho Lam địch Á Tư, xem Lam địch Á Tư phản ứng thế nào.
Năng lượng nhu hòa từ mỗi vị trí trong cơ thể truyền ra, cảm giác trên thân thể mỗi một bộ phận tựa hồ đều cũng có thể trở thành năng lượng, hoặc là nói đều cũng có thể chuyển hóa thành năng lượng tinh khiết nhất.
Đột phá ma vũ cực bích bạch cảnh, cảm giác trực tiếp nhất chính là thực lực khôi phục rất nhanh, không phân biệt ma pháp hay đấu khí. Cùng Cổ Đế đánh một trận cuối cùng mặc dù tiêu hao năng lượng rất lớn nhưng trong vòng hai canh giờ ngắn ngủi, Diệp Âm Trúc hoàn toàn khôi phục tới trạng thái đỉnh phong.
Quang mang nhàn nhạt lóe ra, trong mắt Diệp Âm Trúc toát ra một tia thần quang nhu hòa, hai tay hợp lại trước ngực.
lúc này, lôi nguyên tố ẩn chứa trong cơ thể hắn đã hoàn toàn tiêu thoát, trở thành năng lượng tinh khiết duy nhất tồn tại. Diệp Âm Trúc cũng không biết gọi loại năng lượng này thế nào, bởi vì nó chẳng những có đặc tính ma pháp và đấu khí của chính mình, thậm trí còn có thể chuyển hóa thành tinh thần lực phát động vong linh ma pháp.
Là một loại ma pháp lực thông dụng.
Loại tình huống này cho dù là Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn cũng chưa từng trải qua.
cẩn thận suy ngẫm lại, loại năng lượng mới hình thành này tu luyện có chút giống với ma pháp bởi vì nó cũng không phải dựa vào đấu khí trong cơ thể không ngừng vận chuyển mà từ từ lớn mạnh, mà là trực tiếp hấp thu các loại nguyên tố trong không khí. Sau đó trải qua thần nguyên ma pháp bào chuyển hóa thành vô nguyên tố, lại trải qua tay Diệp Âm Trúc chuyển hóa lần thứ hai, mới biến thành năng lượng giống với năng lượng trong cơ thể hắn cùng tồn tại.
Phương pháp tu luyện như vậy tạo thành loại năng lượng mới này chỉ biết không ngừng tăng lên, mà kinh mạch Diệp Âm Trúc rộng rãi tựa giống như hải dương rộng lớn, không ngừng dung nạp chúng. Thực lực bản thân hắn từ trong trạng thái tĩnh tu này dần dần tăng lên, không chút khó khăn nào.
Mặc dù năng lượng mới gia tăng nhưng so sánh với trình độ bản thân hắn sở hữu năng lượng khổng lồ vẫn là không đủ, thực lực tăng cường đều là tích lũy từng chút mà tăng lên. chỉ cần không ngừng tích lũy, một ngày nào đó sẽ đạt tới cảnh giới mơ ước kia.
Diệp Âm Trúc đặt cho loại năng lượng mới một cái tên dơn giản, kêu nó là Nguyên lực, lực lượng trực tiếp đơn giản nhất, có thể chuyển hóa thành mọi hình thức công kích, cũng có thể chuyển hóa thành mọi năng lượng thuộc tính.
Lúc này Diệp Âm Trúc tựa như Ngân Long trong Long tộc là giống nhau, bản thân không giới hạn thuộc tính ma pháp, mà chính thức trở thành một toàn hệ Ma pháp sư, cũng là toàn hệ thuộc tính đại chiến sư.
Ngay cả bản thân Ngân Long cũng không thể sở hữu và sử dụng ám ma pháp như hắn.
Ý thức dần dần trở lại, Diệp Âm trúc hít một hơi dài. mở con mắt trong suốt, trên mặt mang theo nụ cười mỉm thản nhiên
- Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn sư phụ, theo thực lực tăng lên, con càng ngày càng hiểu được ngài thực vĩ đại, ngài đã đoán đúng. Đột phá trạng thái ma vũ cực bích tiến vào bạch cảnh, quả nhiên khi tu luyện dễ dàng rất nhiều.
Mặc dù Diệp Âm Trúc không biết Cường giả bạch cảnh như hắn là tu luyện tiến bộ như thế nào, nhưng từ tu luyện của hắn bây giờ thì cũng không thể so với khó khăn lúc tử cấp, dù trạng thái bản thân hắn với người khác là không giống nhau.
Nguyên lực, điều lợi ích nhất ngoại trừ nó có thể chuyển hóa thành năng lượng thuộc tính bất kỳ ra, còn có hai lợi ích khác. Thứ nhất, chính là bởi vì ma pháp và đấu khí dung hợp, sau khi Diệp Âm Trúc tiến vào Bạch cảnh trực tiếp đột phá bạch cảnh nhất giai lên thành cường giả bạch cảnh nhị giai. Không có hạn chế thuộc tính của Bạch cảnh nhị giai cường giả, cho dù là ở Pháp Lam cũng không có khả năng như vậy.
Mặt khác là Diệp Âm Trúc trong quá trình tu luyện phát hiện ra, khi lôi nguyên tố dần dần chuyển hóa, biến thành một bộ phận nguyên lực, hắn phát hiện, cho dù bản thân không minh tưởng, thân thể hắn giống như là sắt đá, hấp dẫn các loại nguyên tố trong không khí gia nhập trong người, thực lực ổn định tăng lên.
Cứ như vậy, cho dù hắn không chủ ý tu luyện, thực lực lại không ngừng tăng lên. Khó trách Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn từng nói qua, Ma vũ song tu mới là con đường trở thành Thần, mặc dù thời gian đầu khó khăn, nhưng khi chính thức đạt tới bạch cấp, cơ hồ có thể nhất định thành Thần. Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn lúc đầu chỉ là đưa ra lý luận này, mà Diệp Âm Trúc lại thông qua thực tế chánh thức kiểm nghiệm thành công.
Diệp Âm Trúc bây giờ hy vọng nhất là thấy Phỉ nhĩ Kiệt Khắc Tốn sư phụ có thể sống lại, chính miệng đem thành công mình đạt được nói cho ông, để cho ông kiêu hãnh vì hắn.
Mỗi khi nghĩ đến Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn, Diệp Âm Trúc lại không thể không nghĩ đến Tư Long. Diệp Âm Trúc chưa bao giờ căm ghét một ai như căm ghét Tư Long. Thân là ám tháp tháp chủ như hắn, chẳng những phản thầy, thậm trí còn chuẩn bị cưỡng gian chính đệ tử của mình. Mà cả hai người đó đều có quan hệ mật thiết nhất với Diệp Âm Trúc. Bất luận là vì Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn hay là vì Tô Lạp, Diệp Âm Trúc biết Tư Long cũng sẽ là tử địch của mình, cho đến khi hắn chết.
Cùng Cổ Đế đánh trận này, sau khi tiến hóa, Diệp Âm Trúc cũng không xuất toàn lực ra, Lôi thần chùy mặc dù cường đại, nhưng bản thân hắn tu luyện cũng không phải lôi năng lực lôi hệ, khi suất siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm cầm ra mới chính là thủ đoạn công kích mạnh nhất của hắn hiện tại.
Lúc ấy, đang bay ở phía trước Lôi Thần Chi chùy pháo đài, hắn muốn đem Cổ Đế chém giết có thể nói là dễ như trở bàn tay, nhưng hắn không có làm như vây. Bởi vì hắn muốn đem cơ hội giết Cổ Đế ấy dành cho Tử, để Tử tự mình báo thù.
Thần sắc thoáng vừa động, một tia mỉm cười hiện trên khuôn mặt anh tuấn của Diệp Âm Trúc, sau một khắc thân thể hắn như một làn khói xanh biến mất không còn thấy trong phòng.
Mễ Lan phương bắc quân đoàn, phủ Nguyên soái.
"Báo" thanh âm lo lắng thậm chí có chút hoảng sợ của truyền lệnh binh đột nhiên xuất hiện trong tai Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái, làm vị danh tướng Mễ Lan không khỏi nhíu mày.
cùng Thú nhân chiến đấu nhiều năm như vậy, trong lúc cảm thấy hãnh diện và phấn chấn nhất này, ông không nghĩ bị một cái truyền lệnh binh nho nhỏ phá hủy tâm tình.
"chuyện gì mà hô to gọi nhỏ thế?" Mã Nhĩ Đế Ni trầm giọng quát.
"bất hảo. Nguyên soái đại nhân. bất hảo" truyền lệnh binh cơ hồ là ngã vào trong đại sảnh, trước ngực kịch liệt phập phồng, biểu hiện việc chạy như điên để loan báo cấp tốc lúc trước của hắn khiến cơ thể mất thật nhiều sức a.
Mã Nhĩ Đế Ni trong lòng cả kinh. Ông luôn luôn thương lính như con mình, có thể làm cho truyền lệnh binh này - có thể nói cũng là từ trong Phương bắc Quân đoàn tinh duệ tuyển chọn ra, mà lúc này truyền lệnh binh đột ngột hoảng sợ như vậy, dám chắc là có đại sự gì.
Người nhẹ nhàng tiến lên, Mã Nhĩ Đế Ni nâng truyền lệnh binh đứng lên. Một cỗ đấu khí nhu hòa đưa vào trong cơ thể, trợ giúp hắn hơi thở đang trong kịch liệt ba động điều hòa lại.
Dưới trợ giúp của Mã Nhĩ Đế Ni, hơi thở truyền lệnh binh rất nhanh bình thường xuống. Nhưng trong mắt hắn hoảng sợ lại không có mất đi."Nguyên soái. Nguyên soái đại nhân, ngài nhanh ra ngoài xem đi, Long, rất nhiều cự long đang hướng nơi này bay tới."
"Long?" Mã Nhĩ Đế Ni cười mắng: "cự long thì có gì kinh ngạc. Dám chắc là Long kỵ môn không chịu được tịch mịch nên ra ngoài luyện tập võ kỹ chứ gì. thân là truyền lệnh binh trong Phương bắc Quân đoàn của ta, lẽ nào ngay cả cự long cũng chưa thấy qua."
"không, không. không phải là cự long quân đoàn chúng ta. Rất nhiều cự long, chí ít có trên trăm đầu cự long đang hướng Thánh Quang thành mà đến, lập tức sẽ tới thôi, Mã Đặc Lạp Kỳ đoàn trưởng đã mang theo Ma Pháp Sư môn lên trên đầu thành để chuẩn bị ứng phó, ngài lệnh thuộc hạ hướng Đại nhân hồi báo".
"cái gì?" đến lúc này Mã Nhĩ Đế Ni thật sự giật mình, trên trăm đầu cự long a?cho dù là Mễ lan cùng Lam địch Á Tư đem quốc lực cả hai đế quốc, cũng chưa bao giờ có nhiều cự long như vậy. Chính là cự long mà không phải tuần long a! "ngươi chắc chứ?"
"Bẩm, chắc chắn." truyền lệnh binh không chút do dự nói.
Thân hình chợt lóe. Dưới ánh tử quang, Mã Nhĩ Đế Ni đã bay nhanh ra ngoài, trong chớp mắt đã biến mất khỏi phủ Nguyên soái.
không cần chứng minh cái gì nữa. Ngay khi lao ra khỏi phủ đệ của mình, Mã Nhĩ Đế Ni cảm nhận được một cỗ áp lực khổng lồ từ bầu trời truyền tới.
một mảnh mây đen thật lớn do cự long tạo thành đã bay tới trên bầu trời Thánh Quang thành. Ông giật mình khi chứng kiến trong đám cự long này có đủ cả bảy hệ cự long, tất nhiên có Ngân Long và Hắc long cúng đồng hành. Những cự long này sắp xếp thành đội ngũ chỉnh tề dựa theo thuộc tính khác nhau. hiện tại đang dừng ở giữa không trung.
Ma pháp nguyên tố ba động mãnh liệt từ trên đầu thành Thánh Quang thành truyền đến. Mã Đặc Lạp Kỳ không hổ là Mễ Lan đế quốc Ma pháp sư công hội phó hội trưởng. Ngay khi phát hiện lượng lớn cự long trên bầu trời Thánh Quang thành, trong thời gian ngắn ngủi, vị Phương Bắc Quân đoàn Ma pháp sư đoàn đoàn trưởng cũng đã đái lĩnh đại bộ phận ma pháp sư tụ tập trên đầu thành chuẩn bị chú ngữ.
Bất quá, lúc này trong đầu Mã Đặc Lạp Kỳ cũng đang tê dại, nếu chỉ là hơn mười đầu, thậm chí là hơn mười đầu cự long xuất hiện, cho dù là thượng vị cự long thì ông cũng không giật mình đến vậy. Dù sao dưới tay ông có hơn một ngàn danh Ma pháp sư, đều trải qua nhiều năm phối hợp, cùng tu luyện một chỗ với nhau, có khả năng bộc phát ra ma pháp công kích và phòng ngự đều cực kỳ cường đại. Đây cũng là điểm mạnh nhất của Phương Bắc quân đoàn a.
Nhưng là khi đám cự long này bay tới gần, Mã Đặc Lạp Kỳ hoảng sợ phát hiện số lượng cự long cũng vượt qua hai trăm, hơn nữa trong đó có gần trăm đều là Ngân Long, Hắc Long cùng Kim Long tam đại thượng vị long tộc.
Chẳng lẻ bảy long thành cũng muốn trợ giúp Lam Địch Á Tư đế quốc đối phó Mễ Lan sao? Chính Ngân Long thành luôn luôn cùng đế quốc hiệp nghị a, như thế nào bọn họ lại cũng tham gia đây.
Mặc kệ thế nào, Mã Đặc Lạp Kỳ cũng không dám có ý khinh thường, trong lòng ông đột nhiên có một loại cảm giác quái dị, chẳng lẽ cảnh pháo đài Lôi thần Chùy bị Diệp Âm Trúc cắt bỏ một phần mười lại gặp ở Thánh Quang Thành sao?
Hơn hai trăm cự long a... sợ rằng Thánh Quang thành cùng Mễ Lan phương bắc quân đoàn nhận tổn thất so với Pháo đài Lôi Thần Chùy còn muốn kinh khủng hơn.
"không nên động thủ."một thanh âm đột nhiên vang lên bên tai Mã Đắc Lạp Kỳ. Nghe thấy thanh âm này tâm tình Mã Đặc Lạp Kỳ buông lỏng xuống vài phần.
Phải rồi, bên trong thành còn có hắn tồn tại, nam nhân này có thể cùng cả pháo đài Lôi thần Chùy của thú nhân đối kháng, có lẽ, hắn có thể trợ giúp Thánh Quang Thành đối mặt đại quân Thất Long thành thì tổn thất sẽ giảm đi một chút.
Lúc này, bất luận là Mã Đặc Lạp Kỳ hay là Mã Nhĩ Đế Ni cũng đều cho rằng quân đoàn cự long trên không trung là do bảy Long thành phái tới sẽ gây bất lợi cho Phương Bắc quân đoàn.
Thân ảnh màu trắng phóng lên cao, chớp mắt đã trôi tại giữa không trung, trên mặt mang theo một tia mỉm cười ấm áp hướng Mã Đặc Lạp Kỳ cùng tất cả Ma pháp sư của Phương bắc quân đoàn ma pháp sư đoàn. Diệp Âm Trúc nói "Mã Đặc Lạp Kỳ đại sư, xin đừng hiểu lầm, đây là người của ta."
"A?" Mã Đặc Lạp Kỳ ngơ ngác nhìn Diệp Âm Trúc. Cơ hồ có chút lắp bắp nói "Ngươi. Người của ngươi?"
Diệp Âm Trúc cũng không có giải thích nhiều, chỉ là gật nhẹ đầu, đã hướng tới chỗ quân đoàn cự long kia bay đi.
Tâm tình hắn sớm đã bay đi trước cả thân thể, nỗi nhớ mãnh liệt thế chỗ cho tâm trạng việc thực lực tiến hóa. Có xa nhau mới mong ngày gặp lại, hắn đã mong chờ hai vị thê tử trở về bao lâu nay.
Ở giữa không trung, hai thân ảnh màu trắng phiêu nhiên bay ra. Kỳ lạ đó cũng không phải hai đầu cự long, mà là hai đầu ma thú hình báo, chỉ bất quá có một chút đặc thù của long tộc, nhất là hai cánh mở rộng, mà loại ma thú báo khác quyết không có khả năng này. Đúng vậy đó là hai con Tuyết Long Báo song sinh.
Trên lưng hai đầu Tuyết Long Báo đều có một nữ tử khác biệt ngồi, ánh mắt thiết tha của các nàng tựa như làn thu thủy hoàn toàn đọng lại trên người Diệp Âm Trúc.
Không đợi hai nữ tử phản ứng, thân ảnh màu trắng kia cấp tốc bay lên dễ dàng xẹt qua từ phía trên hai đầu Tuyết Long Báo. Cửu cấp thượng vị ma thú, dù nổi tiếng về mẫn cảm như Tuyết Long Báo, ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có. Chủ nhân trên lưng chúng đã biến mất.
Một trái một phải, Diệp Âm Trúc ôm chặt hai thân thể mềm mại quen thuộc mà ôn nhuyễn trong ngực, cảm thụ hương khí nhẹ nhàng kia mà tâm tình kích động một trận.
Hải Dương bật cười "Trường quan. ta tố cáo ngươi tội quấy nhiễu"(quấy rối tình dục đây mà hic hic).
Tô Lạp cũng phối hợp nói: "Báo cáo Cầm Đế đại nhân. Cầm Thành cự long kỵ sĩ đoàn, trừ lưu lại phòng thủ, trọng thương không thể phi hành, tổng cộng 270 cự long có mặt. Xin cho chỉ thị!"
Diệp Âm Trúc hung hăng hôn lên mặt Hải Dương một cái. Giả bộ hung ác nói:" nàng muốn đi gặp ai tố cáo ta đây?ta muốn xem ai dám thụ lý."
Hải Dương kinh hô một tiếng bởi vì nàng phát hiện Diệp Âm Trúc cũng hoàn toàn không thấy trên mặt nàng có một tầng phòng ngự quang mang năng lượng không nhỏ, trực tiếp hôn lên khuôn mặt nàng.
Với thực lực Diệp Âm Trúc trước kia muốn đột phá tầng quang mang này cũng rất dễ dàng nhưng bây giờ, đột nhập tầng quang mang trên thân nàng một chút lại cũng không bị phá hư, sau đó tầng quang mang lại khôi phục bình thường, trước kia chưa từng có như vậy.
"ta đi nói cho mẹ, không phục a!" Hải Dương cười nói.
Diệp Âm Trúc nhất thời cứng họng. Hướng hải Dương làm mặt quỷ thấp giọng nói " để tối sẽ tính sổ với nàng". (Chà chà mình cũng phải về tính sổ với vợ thôi hắc hắc).
Tô Lạp thấp giọng cười nói "Âm Trúc, cự long kỵ sĩ môn chúng ta đều đang nhìn đó, chẳng nhẽ huynh cứ tiếp tục như vậy sao? thân thể bay trong thời gian dài tiêu hao cũng rất lớn. Chúng ta hay là đi xuống trước đi."
Diệp Âm Trúc khóe miệng toát ra một nụ cười xấu xa "được rồi. bất quá không thể phân biệt đối xử a". vừa nói xong hắn đồng dạng hôn lên mặt Tô Lạp một nụ hôn. Được ôm hai thê tử trong ngực, cái loại cảm giác này làm tâm tình hắn thật sự tuyệt hảo.
xoay người đưa hai nàng trở lại trên lưng Tuyêt Long Báo. Diệp Âm Trúc để các nàng ra lệnh cho cự long kỵ sĩ môn tạm thời trôi nổi tại không trung chờ đợi mệnh lệnh. Còn mình lắc người nhẹ nhàng xuống thành đầu Thánh Quang thành. Lúc này không chỉ có Mã Đặc Lạp Kỳ cùng Ma pháp sư môn, Mã Nhĩ Đế Ni cũng đã mang theo thân vệ cùng Phương bắc quân đoàn Long kỵ tướng môn chạy lại đây.
"Âm Trúc, thế này tột cùng là xảy ra chuyện gì?". Mã Nhĩ Đế Ni vội vàng hỏi, Ông cũng bị sự xuất hiện đột ngột của hai trăm con cự long làm sợ hãi. Lực phá hư của đám cự long này là tuyệt đối kinh khủng. Thánh quang thành cũng không có cấm ma lĩnh vực tồn tại, nếu đám cự long này đồng thời thi triển ma pháp, Ông quả thực không dám tưởng tượng đến kết quả nữa.
Diệp Âm Trúc mỉm cười nói:" Đây là một quân đoàn khác của Cầm Thành chúng ta, cự long kỵ sĩ đoàn. Đoàn trưởng chính là hai vị thê tử của ta, đã làm cho Nguyên soái và Mã Đặc Lạp Kỳ đại sư sợ hãi, ta thật sự áy náy, bất quá còn muốn làm phiền Nguyên soái, cho bọn họ một nơi an thân. Dù sao những cự long này thể tích khổng lồ, không nên làm ảnh hưởng đến Phương bắc quân đoàn mới tốt".
Mã Đặc Lạp Kỳ nhịn không được nói:"những cự long này đều là thuộc về Cầm Thành các ngươi sao?Ta nghe nói long tộc trải qua mấy nghìn năm rốt cục lại vừa sinh ra một thần thánh cự long. Chẳng lẽ ngươi cùng thần thánh cự long kia là thân thích?"
Diệp Âm Trúc mỉm cười nói: "Ngược lại mới đúng. Ta cùng với thần thánh cự long kia chính là đối địch. Đối với hai vị tất nhiên không có gì cần giấu diếm, lần trước thất long thành dưới sự thống lãnh của thần thánh cự long công kích Cầm Thành chúng ta. Đám cự long này bị chúng ta bắt làm tù binh, sau khi trải qua thuần phục đã vì Cầm Thành chúng ta sở dụng, hợp thành quân đoàn này."
Nếu là người không biết rõ thực lực cự long mà nghe xong những lời này của Diệp Âm Trúc, nhất định cho rằng thất long thành không đáng cái gì, bởi vì hắn nói thật sự quá dễ dàng a. Nhưng bất luận là Mã Nhĩ Đế Ni hay là Mã Đặc Lạp Kỳ, tọa kỵ của bọn họ đều là cự long, đối với thực lực của cự long có thể nói quá rõ ràng. Cho dù là Mã Đặc Lạp Kỳ địa tọa kỵ cũng bất quá chỉ là một đầu bát cấp thủy hệ cự long mà thôi. Mà trước mắt trong cự long kỵ sĩ đoàn của Cầm Thành có gần một nửa đều là cửu cấp thựợng vị cự long. Điều này dĩ nhiên là một cái quân đoàn hoàn toàn được tạo nên bởi Long kỵ tướng a!
Từ việc toàn bộ chiến sĩ chiến đấu phá hủy pháo đài Lôi Thần Chùy, rồi việc phá cấm ma lĩnh vực và giờ là cự long kỵ sĩ đoàn xuất hiện ở đây, kể cả Bỉ mông Quân đoàn đã lặng lẽ rời đi kia, thực lực Cầm Thành từng bước xuất hiện trước mặt huynh đệ Mã Nhĩ Đế Ni. Bọn họ lúc này mới hiểu được Cầm Thành chính thức là kinh khủng. Dĩ nhiên đã đạt tới cảnh giới thế này, khó trách Áo Lợi Duy lạp lại hướng bọn họ tỏ vẻ có quân đội Cầm Thành ở đây, đại quân Thú nhân tộc tuyệt sẽ không sinh ra uy hiếp. Thực lực Cầm Thành này cho dù là đem cả quốc lực của Mễ Lan cũng vị tất có thể kháng lại. Với thực lực tuyệt đối trước mặt số lượng căn bản là không cách nào hình thành ưu thế.
Mã Nhĩ Đế Ni dù sao cũng một đời là danh suất. Sau khi cực độ kinh ngạc, ông khôi phục lại tương đối nhanh. Thầm hít 1 hơi, ông cũng không có hỏi nhiều quá trình Cầm Thành đối phó thất long thành, lập tức hạ lệnh điều động binh lực Phương bắc quân đoàn tại bên trong Thánh Quang thành, vừa lúc có bốn quân đoàn vừa được điều binh lực đi. Bên trong Thành có được chỗ dung nạp kỵ sĩ cự long quân đoàn này. Mã Nhĩ Đế Ni ra lệnh binh lính dưới quyền giữ một khoảng trống trong thành chuyên để cự long kỵ sĩ đoàn sử dụng.
Diệp Âm Trúc cũng đã truyền âm nói cho Tô Lạp cùng Hải Dương việc sắp xếp ở bên này. Hải Dương để Tuyết Long Báo đưa Tô Lạp đến trước bên người Diệp Âm Trúc, còn mình dẫn theo cự long kỵ sĩ đoàn dựa theo an bài của Mã Nhĩ Đế Ni đi vào thành.
Tô Lạp ở bên người Diệp Âm Trúc thì luôn đứng ở phía sau, lẳng lặng đứng đó. Lúc này, Diệp Âm Trúc đang cùng Mã Nhĩ Đế NI đưa mắt nhìn cự long môn bay vào bên trong Thánh Quang thành.
Mã Đặc Lạp Kỳ đứng ở bên cạnh Tô Lạp thấp giọng hỏi:" Tô phu nhân, lúc Long tộc hướng Cầm Thành các ngươi phát động công kích tổng cộng xuất động bao nhiêu cự long?"
Tô Lạp liếc măt nhìn Mã Đặc Lạp Kỳ, rồi lại nhìn Âm Trúc, thấy hắn không có ngăn cản lúc này mới thuận miệng nói ra.
"đại khái hơn tám trăm cự long trưởng thành."
Mã Đặc Lạp Kỳ đảo hấp một ngụm kinh khí. Đầu gối mềm nhũn, thân thể không tự chủ run rẩy một chút."tám.. tám trăm..." ông rất hoài nghi, cho dù là Pháp Lam thì lúc đối mặt với tám trăm cự long trưởng thành có thể như thế nào? Cầm Thành chẳng những đánh lui thất long thành thậm trí còn bắt làm tù binh một phần tư trong đó, hơn nữa nếu còn tiêu diệt nữa a. Trời ạ! Cầm Thành này chẳng lẽ thực sự là được sự bảo hộ của Thần sao?
Diệp Âm Trúc nói: "Cầm Thành cũng không phải của một mình ta, mà là của mọi người. Chúng ta tập trung trong Cầm Thành cũng không phải muốn làm cái gì đại sự, cũng không phải tranh giành thiên hạ. Chỉ là hy vọng có một mái nhà. bất luận là chủng tộc gì, tại bên trong Cầm Thành đều là ngang hàng. Mọi người hòa bình ở chung, đều là quan hệ huynh đệ tỷ muội, trong Cầm Thành mỗi một người đều có thể vì bảo vệ Cầm Thành mà cống hiến kể cả tính mạng, dù có chết vì Cầm Thành cũng cảm thấy vinh diệu. Có thể mỗi một người Cầm Thành có lai lịch, thực lực, chủng tộc không giống nhau, nhưng chúng ta đều cũng có một mục đích chung, đó chính là làm cho Cầm Thành trở thành ngôi nhà chung của chúng ta, không bị địch nhân xâm phạm, sống một cuộc sống gia đình ấm áp."
Mã Nhĩ Đế Ni than nhẹ một tiếng, "ta không biết có nên cảm thấy may mắn hay không. Nếu mục tiêu của Cầm Thành là tranh chiếm thiên hạ, sợ rằng tình thế cả đại lục cũng vì các ngươi mà thay đổi"
Diệp Âm Trúc lạnh nhạt cười nói:"Nguyên soái, xin ngài nhớ kỹ, Cầm Thành làm tất cả cũng là vì tự bảo vệ mà không phải xâm lược. Chúng ta không hy vọng gây hại cho bất luận người nào, nhưng cũng tuyêt đối không cho phép có kẻ nào gây hại cho Cầm Thành."
Từ trong giọng nói của Diệp Âm Trúc, Mã Nhĩ Đế Ni nghe được sự quả quyết và sự tự tin mãnh liệt. Ông biết với lực lượng Cầm Thành không phải Mễ lan có thể kháng lại được.
"làm cho nguyên soái hoảng hốt ta thực sự áy náy, hai thê tử vừa mới trở về, nếu không có việc gì nữa ta đưa các nàng đi nghỉ ngơi trước."
Mã Nhĩ Đế Ni gật đầu, cùng Mã Đặc Lạp Kỳ đồng thời tiễn Diệp Âm Trúc và Tô Lạp xuống chân thành, đưa mắt nhìn hai người biến mất tại bên kiến trúc bên trong Thánh Quang thành.
"đại ca." Mã Đặc Lạp Kỳ hiểu được chính trong miệng mình có chút phát khổ."Huynh quyết đinh để Áo Lợi Duy Lạp rời gia tộc đi thật đúng. Cầm Thành này thật sự quá kinh khủng a."
Mã Nhĩ Đế Ni lạnh nhạt nói: "Đúng hay không đúng bây giờ nói còn quá sớm, ít nhất Cầm Thành còn không có vượt qua cánh cửa vào Mễ Lan kia, hết thảy đều có thể còn có biến hóa."
Không có sử dụng nguyên lực, cũng không có đi nhanh về phía trước, Diệp Âm Trúc cầm bàn tay nhỏ bé trắng trẻo nhưng có chút lạnh lùng của Tô Lạp, chầm chậm bước đi trên đường cái trong Thánh Quang thành. Cảm thụ độ ấm tay Tô Lạp trong tay mình đang từ từ tăng lên, vẻ hạnh phúc trên mặt Diệp Âm Trúc tỏa ra khó có thể che dấu.
"Tô Lạp."
"Vâng?"
"Ta thật sự rất yêu muội, mặc dù ta biết muội hiểu được tình yêu ta dành cho muội, nhưng ta lại không thể biểu đạt thành lời".
Bàn tay nhỏ bé của Tô Lạp thoáng một chút run rẩy, cơ hồ trong nháy mắt nóng rực lên. Ngay cả hô hấp ổn định cũng dồn dập vài phần, nhẹ nhàng ôm cánh tay Diệp Âm Trúc "muội cũng vậy, muội rất nhớ huynh, sau này bất luận là lúc nào muội cũng không muốn rời xa huynh, cho dù là một khắc. Muội không muốn làm cự long kỵ sĩ đoàn đoàn trưởng, muội nguyện là cái bóng của huynh để đi theo huynh mãi..."
Mãnh liệt kéo Tô Lạp lại, đem thân thể mềm mại của nàng ôm vào trong lồng ngực mình, tầng nguyên lực hoàn toàn trong suốt bao phủ trên người Tô Lạp. Diệp Âm Trúc ôm chặt nàng như vậy, giờ phút này, trong lòng hắn không có dục vọng, chỉ có muốn đem Tô Lạp hòa tan trong tình yêu.
Một lúc sau, Tô Lạp ở trong lòng ngực Diệp Âm Trúc khẽ giật mình, " Âm Trúc, chúng ta đi đi, Hải Dương tỷ sợ rằng đã trở lại trong phủ rồi."
Diệp Âm Trúc đột nhiên nói: "Tô Lạp, muội có hay không cảm thấy ủy khuất?"
Tô Lạp sửng sốt một chút, nàng đương nhiên hiểu được ý tứ Diệp Âm Trúc. Nhẹ nhàng lắc đầu nói, "không, muội biết huynh là yêu muội. Hải Dương tỷ đối với muội tốt lắm, giống như thân tỷ tỷ vậy. Huynh và tỷ ấy đều là thân nhân của muội, có người mình yêu, lại có tỷ tỷ, muội thực rất thỏa mãn."
Nghe lời của nàng, trong lòng Diệp Âm Trúc hỏa nhiệt càng ngày càng mạnh, cúi đầu nói thầm bên tai nàng, " Tô Lạp huynh muốn "yêu" muội".
"A?" Tô Lạp mặt cười đỏ lên, nàng rõ ràng cảm giác được "yêu" theo lời Diệp Âm Trúc lúc này và lúc trước là khác nhau.
Không đợi nàng phản ứng lại. trong tiếng kinh hô, thân thể mềm mại đã bị Diệp Âm Trúc bế lên. Cảnh vật xung quanh chợt lóe, khi nàng phản ứng lại thì cũng đã về tới trong phủ đệ.
"Cầm Đế đại nhân của muội, ngài phải chú ý hình tượng a." Hải Dương nhìn Diệp Âm Trúc ôm Tô Lạp đột nhiên xuất hiện trước mặt mình không khỏi hoảng sợ. Bất quá nàng lập tức phản ứng lại, ánh mắt ám muội nhìn hai người.
Diệp Âm Trúc đặt chân Tô Lạp xuống, nhưng vẫn ôm nàng trong lòng ngực như trước. Thân thể cơ hồ ngay sát trước mặt Hải Dương. Cánh tay nhanh nhẹn vươn ra bá đạo ôm Hải Dương vào trong lòng ngực." đang ở trong nhà của mình, ta còn muốn chú ý hình tượng gì nữa. Muội không nghe qua câu nói "Tiểu biệt thắng tân hôn" sao? (xa cách một chút mà mạnh mẽ hơn cả đêm tân hôn thật sao?)
Hải Dương kinh hô một tiếng. Nàng rõ ràng cảm giác được thân thể Diệp Âm Trúc nóng rực, cũng cảm giác được trong hơi thở của hắn ấn chứa dục vọng nồng đậm, "bây giờ còn là ban ngày a!muội còn chưa cùng huynh nói tin tức từ Cầm Thành đến mà".
Diệp Âm Trúc cười xấu nói: "còn nói tin tức gì nữa, hôm nay không nói chuyện công sự, ta muốn làm bạo quân giữa ban ngày đây." nhớ mong, yêu thương tại giờ khắc này hoàn toàn chuyển hóa thành dục vọng của một nam nhân nguyên thủy nhất. Trong ngực mang hai người con gái, thân ảnh Cầm Đế đã biến mất tại trước cửa phòng ngủ.
← Ch. 255 | Ch. 257 → |